Gặp Em Là Niềm Hạnh Phúc Của Đời Anh

chương 5: cuộc rình mò ở lớp học

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

_ Haizz!!! phút giây nữa mới về!!! Chán thế nhỉ!!!! – Uyển Nhã nằm bò ra bàn, thở dài

“Reng…reng…reng…”

_ Hahahahaaaa…đồng hồ cô bị hỏng rồi đó!!! Đi thay đi!!! – Thiên Ân nói kiêu ngạo

_ Kệ tui chớ!!! Đồng hồ tui hỏng thì liên quan đến kinh tế nhà anh hay sao mà mắc mớ anh phải quan tâm?!! – Nhã trợn mắt nói

_ Sợ cô luôn!!!

_ Thôi kệ anh ta đi!!! Chấp nhặt làm gì!!! – Thư kéo kéo tay áo Nhã

_ Thế còn con khỉ này thì sao?!! – Uy Khoa nói, tay chỉ vào Vy đang nằm ngủ rất say sưa trên mặt bàn, chẳng có ý tứ gì cả

_ Kệ nó!!! Chúng ta đi quẩy!!! – Vũ hùa theo Song Thư

_ Hahaaaa…bye bye tục tưng Lâm Tú Vy nha!!! Chị em ta đi quẩy!!! – Song Thư và Uyển Nhã nói rồi cả biến mất dạng

Còn về anh chàng kia thì:

_ Đi đi Khoa!!! – Vũ năn nỉ ỉ ôi

_ Tụi mày cứ đi theo bọn cô ta đi!!! Tao ở lại với con nhỏ này!!! – Khoa đỏ mặt, cười cười

_ Á à…nghi à nha!!! – Ân nhíu mày, cười gian gian

_ Ối giời ơi làng nước ơi!!!!! người nam nữ ở chung phòng!!! Mày định làm gì cô ta?!! Hả?!! Hả?!! Khai mau!!!!!!! – Vũ dồn Khoa vào tường, hỏi liên hồi, trong đầu xuất hiện những cảnh không nên nghĩ

_ Không…không…không phải thế!!! Thôi tụi mày về đi!!! – Khoa đuổi anh em Thiên Ân như đuổi tà

_ Thôi anh em mình về!!! Cho nó ngắm “bà xã tương lai”!!! – Thiên Ân nói bóng gió

_ Okie!!!

_ Bọn mày đúng là…xìììììì… – Uy Khoa thở dài bất lực với thằng bạn lắm điều của mình

_ Tụi này về đây!!! Bye bye!!!

Sau khi đợi thằng quỷ kia về, Uy Khoa mới nở nụ cười gian tà và thực hiện hành vi của mình……

Anh lấy từ trong cặp ra cái…bút dạ đen rồi ngồi tô tô vẽ hươu vẽ vượn lên khuôn mặt “nâu không tì vết” của Tú Vy

_ Quái!!! Nhỏ này nhìn kỹ trông cũng xinh phết nhỉ?!! Da hơi hơi ngăm ngăm nè, đôi mắt to màu xanh bích nè…bla…bla… – Khoa ngồi liệt kê ra một hồi rồi…gục đầu xuống bàn ngủ luôn

-----’sau-----

_ Haizzz daaaaa….ngủ đã quá đi!!! – Vy vươn vai – Quái!!! Con khỉ đột nào thế này!!! Aaaaa…lớp về hết rồi!!! Chỉ tại cái tật ham ngủ của mình!! Chết nè chết nè!!! – Vy vừa nói vừa vả đôm đốp vào mặt mình

_ Nè!!! Cô bị điên hả?! Sao vả mặt mình làm chi?!! – Khoa dậy, cười méo miệng

_ Điên gần bằng anh!!!

_ C...c...cô…

_ Mà sao anh chưa về?! Ở đây chi?!!

_ Ngủ theo cô!!! – Khoa dỗi, nói mà mặt quay về hướng khác

_ Nèèèè…dỗi à?!! Tui đã làm gì anh đâu!!!

_ Kệ cô…dỗi rồi!!! – Khoa quay người

_ Đồ điên…đồ khùng…đồ dở hơi…đồ đạo chích…bla…bla… – Vy cũng quay lưng đi, mồm vẫn lẩm bẩm chửi Khoa

_ Thôi cũng muộn rồi!!! Để tui đưa cô về!!!

_ Tưởng dỗi rồi!!!

_ Có về không thì bảo!!! – Khoa đi thẳng về phía cửa lớp

_ Aaaaa…có!!! – Vy cũng lon ton chạy theo

-----Ở gần đó-----

_ Ủa…sao bọn họ thân thiết nhanh dữ zậy?!! – Song Thư vuốt cằm

_ Ai mà biết!!!

_ Suỵttttttt!!! Bé bé cái mồm thôi!! bọn cô mồm không khác gì cái loa!!! – Vũ gắt lên mà không để ý sự hiện diện kỳ lạ của Thư và Nhã

_ Ủa?!! Tưởng tụi cô đi “quẩy”?!!

_ Chán ròyyy…đi không có con Vy đi cùng cũng buồn lắm!!!

_ Thôi h...muộn rồi!!! Bọn họ cũng về rồi!!! Mình về đi!!!

_ Về đâu?!! – Nhã

_ Về nhà?!! – Ân

_ Nhà ai?!! – Thư

_ Nhà cô?!! – Ân

_ Why?!! – Nhã

_ Tý về rồi nói!!! Giờ đưa anh em tui về đi!!!

_ Các anh tự đi xe của các anh đê!!!

_ Xe thằng Khoa lấy rồi!!!

_ Thế hóa ra nếu không có tụi tui thì các anh đi taxi à?!! – Thư hỏi câu rất ngây thơ

_ Thế không thế thì sao?!!

“Ục…ục…”

_ Thôi về đi!!! Bụng của cô đang biểu tình kìa Thư!!! Đứng đấy mà nói lắm vào!!! – Vũ bụm miệng cười

_ Hứứứứứ…cái đồ mất nết hư thân!!!

--------------------------------

Truyện Chữ Hay