Một sợi dây thừng có móc chĩa ba được ném lên trên bờ tường.
Khi đầu móc đã được cố định, Band, Stark và Shouji lần lượt trèo lên, sau cùng là Dold béo tròn đã tự quấn dây quanh người rồi nhờ đến lực tay khiếp đảm của Shouji để kéo lên.
Vượt qua bức tường, trước mặt bốn người họ là cả một rừng sắt thép và thiết bị cơ khí đủ loại đủ cỡ.
Nhà máy hiện đang ngoài giờ làm việc, thế nhưng không có nghĩa là cả khu vực này đều im ắng.
Hệ thống bảo vệ và điều chỉnh nhiệt độ ở phân khu hóa chất cũng như hệ thống điều hòa vẫn còn hoạt động. Ở khu vực bên dưới, rải rác trong màn đêm là những chấm sáng đỏ vàng, đánh dấu những bảng điều khiển của các trang thiết bị.
Các lối đi cũng đều sáng rõ. Những cột đèn đường bố trí xen kẽ khiến cho khu vực xung quanh sáng như ban ngày.
Ngay lúc này――bọn họ phải cẩn thận với ba loại kẻ địch.
Ma nhãn lơ lửng trên trời đang liên tục gửi thông tin cho những pháp sư hộ vệ.
Những gã cảnh vệ đang đi bộ dọc lối vào, miệng thì ngáp dài ngáp ngắn.
Cuối cùng là cả một hệ thống báo động phức tạp đến mức chẳng ai hiểu rõ cách nó vận hành.
「Nội trong hai giờ nữa, đội bảo dưỡng sẽ đi kiểm tra những ma cụ bên trong cơ sở. Tốt nhất là không nên chạm mặt bọn chúng. Hiện tại cũng không có ca đi tuần nào, thế nhưng chắc chắn là sẽ có một đội bảo an riêng.」
「Đã quá thời điểm dự tính năm phút rồi. Chúng ta nên di chuyển nhanh thôi. Tất cả đã nhớ rõ lộ trình hết rồi nhỉ.」
Ngay sau khi Band nhỏ giọng nhắc nhở, Shouji bổ sung thêm. Khác với hai người kia, vì đã từng phục vụ trong quân đội, cả hai đều biết 『Kế hoạch』 có tầm quan trọng đến mức nào.
Dold ngớ người ra khó hiểu, còn Stark thì khoanh tay và lên tiếng「Tao sẽ làm theo lời tụi mày.」. Cả hai người họ không thể bắt kịp tình hình.
Shouji và Band quay mặt sang nhìn nhau. Giờ muốn quay đầu thì cũng đã muộn, phóng lao thì phải theo lao thôi. Ra dấu bằng mắt, sau đó cả bọn thả dây thừng rồi trèo xuống bức tường.
Trước hết――bọn họ cần cắt đứt network của nơi này, ngăn không cho những ma cụ hoạt động.
Phi vụ giờ đã bắt đầu. Cả bốn người đội lên chiếc mũ trùm chỉ hé mỗi đôi mắt, mũi và miệng. Thứ này giúp cho cả băng không bị lộ mặt.
Di chuyển theo hàng dọc, bốn người họ len lỏi qua những lối đi trong khu phức hợp này.
Men theo những đường ống sẫm màu, bò trườn dưới đất hoặc ẩn mình thông qua những ống thông gió chật hẹp của cơ sở.
Cẩn trọng từng bước chân để không chạm phải thứ ánh sáng đáng sợ đang soi rọi xung quanh.
Không hoảng loạn, không vội vã, không chuyện trò, Go & Stop dựa theo dấu hiệu tay của đội trưởng Shouji.
Vẫn đang di chuyển mượt mà, đột nhiên Shouji khựng lại và giơ bàn tay ra phía sau. Giơ lên hai ngón tay để ra dấu nguy hiểm, Band thấy vậy liền cẩn trọng bước đến gần.
「『Khiển Tơ.』」
Một luồng ma pháp xuất hiện từ ngón tay Band, cựu ma pháp sư tại ngũ.
Sợi chỉ trắng và mỏng đến không tưởng kia bị cuốn đi theo cơn gió.
Mục tiêu là một ma nhãn đang bay gần đó――một con mắt có đường kính chừng hai mươi xăng ti mét.
Sợi chỉ ma thuật lén lút vòng ra phía sau quả cầu bay kia. Sau đó nó nhắm vào vùng da tối màu rồi xuyên thẳng vào bên trong lỗ chân lông.
Mắt của ma nhãn lập tức trở nên mơ màng. Giờ đây nó đã không còn nhận thức được sự hiện diện của Shouji và những người còn lại.
「Cái này sẽ cầm cự được khoảng năm phút.」
Nhỏ giọng như chửi rủa, hơi thở của Band giờ đã ngắt quãng.
Có thêm hai ma nhãn khác bay qua, khiến cả bọn được một phen hú vía.
Sau những nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng họ đã đến được trạm chuyển phát ma năng.
Đây chính là trung tâm cung cấp năng lượng. Theo cách diễn đạt của Stark, thì là 『Trái tim』.
「Đi thôi.」
Đáng ngạc nhiên thay, cả cái cơ sở có dạng hộp vuông này chỉ mang kích cỡ của một căn nhà. Sử dụng một công cụ có dạng la bàn để khoét một cái lỗ trên cửa ra vào. Sau đó chỉ cần luồng tay vào trong là đã có thể dễ dàng mở cửa ra.
Sau khi bước vào dãy hành lang tráng bê tông được vài mét, xuất hiện trước mặt họ là một cánh cửa sắt.
Band cố gắng dùng công cụ để phá khóa, thế nhưng ngay lập tức bỏ cuộc vì cần đến tận ba chìa khóa.
「Cần phải có Master Key.」
「Ma-, master key là cái gì?」
Dold đáp lại lời lẩm bẩm của Band, thế rồi Shouji bước đến cánh cửa sắt.
Cậu uống một lọ thuốc cường hóa. Hiệu quả vừa đủ. Mắt cậu căng ra và đỏ ngầu, cả cơ thể như đang bừng cháy. Đặt lọ thuốc lại vào đai lưng quân dụng, nắm đấm của cậu siết chặt, tiếng răng rắc vang lên.
Bước một chân về phía trước để tạo thế, sau đó nghiêng người về phía sau.
Thở một hơi thật sâu――siết tay chặt hơn nữa, và tung nắm đấm――với tốc độ của một quả đạn pháo rời nòng.
Một âm thanh dữ dội như sấm rền vang vọng, không gian rung chuyển. Cánh cửa sắt giờ đây đã biến dạng đến độ không còn có thể nhận ra.
Phủi phủi bàn tay, Shouji tiến đến chỗ khe hở giữa cánh của méo mó, mở toang ra và gạt đi những mảnh vụn còn lại.
「……Master key là đây nhỉ.」
Dold bị ấn tượng mạnh.
Bọn họ bước vào trong phòng điều khiển của trạm chuyển phát ma năng.
Bên trong lò ma thuật được bao bọc bởi những tấm kim loại dày cộm, những âm trầm đục vang lên. Quả là trông rất giống một trái tim ngoại cỡ.
Thông qua cánh cửa sổ có thể quan sát được những đường ống xếp thành hàng kết nối với những viên ma thạch. Ma năng chuyển sang một dạng chất lỏng bằng một cách thức đặc biệt nào đó, cuối cùng là được truyền đi rộng khắp khu nhà máy giả kim này.
Band bước đến gần chỗ thiết bị truyền ma năng hình hộp kia. Bên trong đó là các mạch ma thuật được sắp xếp khéo léo, được đặt gọn như một chiếc tủ chứa đồ.
Mở cửa tủ, lấy một cái túi đã chuẩn bị sẵn và đặt vào bên trong đống dây nhợ chằng chịt kia, sau đó rút sợi dây cách nhiệt ra.
Quay mặt lại nhìn đám bạn và ra vẻ cường điệu.
「Rồi, chúng mày sẵn sàng chưa? Sắp tới sẽ là một cuộc phiêu lưu kỳ thú đây.」
.
.
.
△▼△
.
.
.
Holly đang phải viết kiểm điểm.
Bàn làm việc của cô nằm tại một góc văn phòng, một không gian chật hẹp đến khó tin, và đây là lần đầu tiên cô ngồi viết thứ gì đó không phải những bài nghiên cứu mọi ngày của bản thân.
Đôi lúc Holly cảm thấy như mình giống như đang ngồi viết nhật ký hành trình vậy, thế nhưng đằng nào thì cũng chẳng mấy ai quan tâm đến chuyện cá nhân của cô.
Guild Mạo hiểm giả và Hiệp hội ma pháp sư đã giao cho cô nhiệm vụ, họ nhận tiền hoa hồng, thế nhưng lại chẳng mảy may quan tâm đến công việc cụ thể mà cô phải làm, tất cả những gì mà họ cần là thành viên phải thực hiện đúng yêu cầu đề ra.
「Fufu~……hôm nay phải đi ăn gan ngỗng mới được.」
Vừa cố gắng tự an ủi bản thân, Holly vừa đặt bút viết ra đủ các kiểu mẫu lời xin lỗi theo chuẩn lễ nghi.
Có vẻ thứ mà mấy người cảnh vệ kia hộ tống là một loại sản phẩm thí nghiệm của『Thiên hóa Starp』, được một khách hàng đặt mua, vậy nên phía nhà máy mới phải làm quá như thế.
Holly đã phải chịu đựng một bài giảng đạo dài dòng đến nỗi nhức cả tai.
Kết bài, cô viết 『Tôi sẽ không bao giờ tái phạm nữa.』 và với tay lấy mười tờ kiểm điểm còn lại.
「Nước sốt việt quất nè……Murun thơm lừng béo ngậy nè……」
Viết đến tờ thứ bảy, tinh thần của Holly đã sắp sửa sụp đổ đến nơi.
Đôi mắt thì chẳng còn tí sức lực nào, miệng thì há ra mệt mỏi, cả thân trên của cô thì nằm dài ra trên bàn.
Thế rồi tiếng chuông báo động vang lên làm cô bừng tỉnh.
Cái chuông điên cuồng rung lắc. Ồn ào đến nỗi Holly muốn bịt chặt hai tai lại, thế nhưng cô nghe loáng thoáng được tiếng của ai đó nhìn lên số hiệu trên chuông báo rồi lầm bầm「Hỏa hoạn ở khu lọc cát thì phải.」
Lửa cháy ở chỗ có nước. Nghe mà chẳng có tí thuyết phục hay nguy hiểm nào cả.
Nơi đó cũng không có vật liệu dễ cháy nào, và cũng có khả năng đây chỉ là báo động giả do lỗi kỹ thuật của đống máy móc.
Chỉ cần dùng đá giao liên là các cảnh vệ và công nhân có thể giải quyết dễ dàng. Thế mà mặc dù đã nói chuyện xong xuôi, cái chuông báo vẫn còn vang mãi không ngừng.
Những người trong nhóm trực ca đêm vốn đang nằm ngủ cũng xuất hiện với vẻ mặt nhăn nhó.
Đúng là rất phiền hà, thế nhưng cũng đành chịu mà thôi.
Năm phút trôi qua.
Căn phòng đột nhiên tối đen như mực, rồi sáng dần trở lại. Những viên đá phát quang trên trần vừa nãy đã mất đi ánh sáng.
「Cúp điện hả?」
「Chẳng biết. Chắc là ma năng chỗ trạm phát bị ngắt. Phòng điều hành bị gì chăng? Hình như ta đang dùng năng lượng khẩn cấp thì phải?」
「Chết tiệt-, đèn đóm bên ngoài cũng tắt hết rồi!」
Tiếng chửi rủa vang lên, người trưởng phòng với vẻ ngái ngủ phải đứng dậy ổn định vị trí của các nhân viên.
Bị ảnh hưởng nhiều nhất hẳn là phân khu ướp lạnh, đồng thời cũng là khu vực lên men, chưng cất và sản xuất potion, nơi phải hoạt động cả ngày lẫn đêm.
Dường như nguồn ma năng bị ngắt ở mọi nơi, việc khôi phục đang rất chậm chạp.
Dần dần rồi thì văn phòng cũng yên ắng trở lại. Chuông báo động cũng đã tắt. Chẳng nghe thấy tiếng động hay bước chân của ai nữa.
Giữa bầu không khí yên lặng, Holly lầm bầm.
「……Hừm. Lulu, ngươi thấy sao?」
Khi cô nhỏ giọng gọi con slime đang nấp dưới bàn, nó nhìn lên ra chiều suy nghĩ.
「Nghĩ kỹ lại nào. Chỗ này rối tung hết rồi. Là do nhầm lẫn hay sự cố của mạch ma thuật đây. Mà thường thì chuyện này cũng hay xảy ra. Hình như là khoảng sáu tháng một lần thì phải. Cũng không lạ gì mấy.」
Nhảy lên đùi Holly và được cô ôm vào lồng ngực, Lulu trông rất vui vẻ.
Thế nhưng, khuôn mặt của Holly vẫn đang trầm tư.
「Nói gì thì nói, hiếm khi nào mà đèn bên ngoài lại tắt hết như vậy. Chắc là nhân dịp tối trời thì mình ra ngoài đi dạo một chút ha. Biết đâu sẽ có một cuộc gặp gỡ định mệnh nào thì sao. Nếu được vậy thì chắc là vui lắm……」
.
.
.
△▼△
.
.
.
Cả bốn người họ đang chạy nhanh đến mức hụt cả hơi. Xuyên thẳng qua màn đêm tối đen như mực.
Đây là một cuộc đua với thời gian. Chỉ cần dấu vết bị phát hiện thì việc phá hoại có chủ ý của cả bọn sẽ bại lộ ngay lập tức.
Phải hoàn tất phi vụ càng nhanh càng tốt. Tất cả những món đồ không cần thiết đều đã bị bỏ lại. Tăng tốc hết mức có thể.
Đôi mắt của cả bọn đã quen dần với bọn tối, thế nhưng trên đường di chuyển đến khoang chứa Ma Thủy Thượng Cấp, Dold vấp phải một hòn đá và té ngã.
Bọn họ phải dừng lại để đợi Dold đứng dậy.
「Cái thằng vụng về chết tiệt này!」
「Xin, xin lỗi.」
Band hét lên với một khuôn mặt đỏ gay.
Shouji lườm gã, nhưng không nói lời nào. Thay vào đó, cậu để ý đến ánh đèn đang di chuyển phía trên kho chứa hàng trước mặt họ.
――Có ai đó đang cầm đèn và đi trong bóng tối.
Shouji xòe lòng bàn tay ra để ra dấu cho ba người còn lại.
Ngón trỏ chỉ vào ánh sáng xuất hiện trong khu nhà, còn ngón cái thì quệt nhanh một đường ngang cổ. Để tao lo, đợi một chút.
Shouji bước đến và áp sát vào bờ tường. Cậu đang xác định vị trí của đối phương bằng âm thanh. Nín thở và siết chặt nắm đấm cửa. Cẩn thận để không tạo tiếng ồn và nhẹ nhàng mở cánh cửa ra. Nơi đây là phòng ướp lạnh. Làn không khí se se chầm chậm chạm vào cổ cậu.
Hạ thấp người và di chuyển giữa các vật chắn. Những thùng chứa và hộp gỗ chất chồng hoàn toàn chìm trong bóng tối. Quan sát qua chỗ trống giữa những khe hở. Tiếp cận tên cảnh vệ xấu số. Chắc là hắn chỉ đang đi giết thời gian. Đúng là đời không ai biết được chữ ngờ.
Vung thẳng nắm đấm vào phía sau gáy. Nhanh như chớp. Gã cảnh vệ liền gục xuống. Trước khi cơ thể gã kịp chạm đất thì Shouji đã giữ lại.
Nhẹ nhàng và chậm rãi, cậu đặt hắn nằm xuống đất.
Sau đó một giọng nói phát ra từ hòn đá giao liên mà gã cảnh vệ cầm.
『Sao vậy Kick. Bị gì vậy mày?』
「Xin lỗi……tao đi vệ sinh cái.」
Giả vờ thấy mệt và trầm giọng trả lời, sau đó cậu bóp nát Spirit・Rock. Những mảnh vỡ đủ màu sắc rơi rải rác trên sàn nhà.
Ba người còn lại bước vào. Đúng như dự đoán, có rất nhiều xe chứa hàng, thế nhưng thứ mà cả bọn nhắm đến là vại chứa ma thủy thượng cấp đang chuẩn bị chuyển đi.
Số lượng thùng chứa bằng sắt được niêm phong không nhiều cho lắm vì không phải là hàng của Errorknife, và vị trí thì rất dễ tìm. Thêm vào đó, chúng còn được sơn trắng, tạo ra một vẻ ngoài hết sức xa xỉ. Sau khi đã cẩn thận xác nhận nhãn mác, họ bắt đầu chuyển hàng.
Thứ tiếp theo mà cả đám nhận ra là chúng nặng kinh khủng khiếp, Shouji đành miễn cưỡng sử dụng Power・Potion để cường hóa sức mạnh.
Trên người cậu chỉ còn ba lọ potion.
Hai Speed・Potion. Một Perfect・Potion.
Lý do là vì cậu đã nhẵn túi. Vì không có tiền nên cậu cũng chẳng thể cường hóa sức mạnh tùy thích nữa.
May thay là xe đẩy nằm ngay đối diện, nên cũng không mất quá nhiều thời gian để chất những vại nước lên.
Được thiết kế theo kiểu thang máy trượt tuyết điển hình, phía trên khoang là dây cáp đã lắp đặt sẵn. Vì cần phải có ma năng để vận hành, Band truyền vào một chút ma lực.
Sau đó cả nhóm tạm thời tách nhau ra, Stark và Band lãnh nhiệm vụ vận chuyển những vại nước đến lối ra.
Vì những vại nước quá nặng nên khi di chuyển đến một vị trí nhất định, bọn họ sẽ phá đường cáp để di chuyển khoang tự do.
Mục tiêu chính đã hoàn thành. Giờ đây họ phải chuyển sang con mồi kế tiếp, thế nhưng từ lúc chuông báo động vang lên đến giờ đã được mười lăm phút rồi. Thời gian trôi qua quá nhanh.
Tia nghi ngờ lóe lên từ đôi mắt của bộ tứ, thế nhưng Shouji vẫn quyết định.
「Tụi mình cần tiền. Phải đi thôi.」
「Shouji, đừng có cố quá đó.」
「Khỏi phải lo.」
Sau khi trao đổi vài lời, Shouji và Dold nhanh chóng chạy đến tòa nhà trung tâm.
Là người có nhiệm vụ mang tiền, người Dold giờ đây đã mồ hôi đầm đìa, vừa lắc lư cái bụng vừa rên rỉ, nhưng Shouji vẫn không hề giảm tốc độ. Cậu cũng thấy khó chịu nhưng thời gian đã không còn. Không thể để phí thêm một giây nào nữa.
Ngay sau đó, cả hai đụng phải cảnh vệ. Không rõ là vì trùng hợp hay gì mà có cùng lúc hai cảnh vệ đang đi tuần.
「Các ngươi là ai!」
「Làm gì vậy hả-!」
Shouji không hề đáp lời và nhắm thẳng vào kẻ đang rút cây dùi cui ra. Nhanh chóng cúi người và gạt chân một mục tiêu, tên đó đập mạnh đầu xuống đường và bất tỉnh.
Ngay lúc Shouji đứng dậy thì tên còn lại cũng xông tới.
Một cú móc hàm nhắm thẳng vào cậu ở một góc chết. Đòn đánh bài bản kia khiến Shouji ngạc nhiên đôi chút, nhưng cũng không vấn đề gì. Hiệu ứng của potion vẫn còn đây. Một đòn đá ngang được tung ra nhanh như chớp. Không thể nào phản ứng kịp, cơ thể người cảnh vệ uốn cong sau khi lãnh trọn đòn.
Chộp lấy cây dùi cui đã không còn được giữ chặt, cậu mạnh tay vung thẳng vào đầu đối phương. Cơ thể kẻ địch run rẩy và gục xuống.
Cậu quay lại nhìn sau pha giao tranh ngắn ngủi, đứng đó là Dold đang phải chống hai tay lên đầu gối mà thở lấy thở để.
「Có sao không?」
「Mày-, mày nghĩ tao là ai hả. Dễ như ăn bánh luôn.」
Shouji mỉm cười trước lời đáp kia. Dold cũng cười. Rồi cả hai tiếp tục chạy.
Tòa nhà điều hành trung tâm vẫn đang sáng đèn――nếu như gọi trạm chuyển phát ma năng là trái tim, nơi đây sẽ là bộ não.
Khu nhà trông như thể một khối bê tông được xây thật cao. Cửa trước đang mở. Không thấy bóng người. Có vẻ là khu vực xung quanh cũng không có ai đang làm việc.
Theo tính toán, nếu như lối vào đã xử lý xong thì có đi thẳng vào cũng sẽ không sao.
Chạy xuống tầng hầm, đi qua phòng đun hơi, bước vào trong một căn phòng có kệ sách chất đầy nguyên liệu và tài liệu nghiên cứu.
Cái két sắt được đặt ngay chính giữa phòng. Shouji thấy vậy liền đập tay thành tiếng.
Dold bảo rằng két sắt này giống với loại hòm ký gửi dùng trong ngân hàng, thế nhưng đối với Shouji thì tất cả đều là một. Quả thật là rất đáng nể đối với một nhà máy sản xuất potion.
Bước đến gần, cái két sắt trông như thể bất khả xâm phạm vậy. Họ nhanh chóng lục tìm trên đống kệ nhiều vô kể trong phòng để tìm mật mã, thế nhưng chẳng được gì.
Đang định sẽ dốc hết sức để phá hủy két sắt, may mắn thay cậu nhìn thấy một nữ thư ký đang run rẩy trốn trong góc phòng.
Shouji bước đến cạnh người phụ nữ đen đủi có vẻ là đang tăng ca kia, rồi đấm thủng bức tường sát đó. Cú đầu chỉ là hù dọa, thế nhưng cú sau chắc chắn sẽ không nương tay. Cậu dễ dàng lấy được mật khẩu.
Phía bên trong két――là những cọc tiền và ngân phiếu. Ngoài ra còn có năm lọ potion lớn màu cam, không rõ công dụng.
Trên nhãn ghi là Atomic Potion, ngoài ra chúng còn được dán cảnh báo độc dược chết người.
Vì chưa từng nhìn thấy thứ này lần nào nên Shouji đã định ngửi thử, thế nhưng rồi cậu dừng lại. Đã đến tận đây rồi thì không thể nào bất cẩn được.
Sau đó họ nhanh chóng cho tất cả vào trong túi đeo.
「Đi thôi, xong việc rồi.」
「Ờờ-!」
Cả hai người đeo túi lên và chạy khỏi tòa nhà.
Nếu không khéo thì sẽ đụng phải cả đống cảnh vệ đang đứng chờ ở cửa ra vào, nhưng một lần nữa vận may đã mỉm cười với họ.
Nếu tiếp tục len lỏi qua các cơ sở, hướng thẳng đến chỗ toa xe chở hàng, phi vụ này xem như trót lọt――thế nhưng bọn họ dừng lại ngay trước khi đến nơi.
Một nhân dạng xuất hiện từ trong bóng tối.
Trông người đó bình tĩnh đến kỳ lạ so với một cảnh vệ, càng lạ kỳ hơn nữa khi xung quanh có ba thứ gì đó đang nảy lên nảy xuống.
Cùng một mái tóc dài, cô gái kia mảnh khảnh như một cành liễu.
Ngay lúc đó, ánh trăng chiếu xuyên qua khe hở giữa những đám mây.
Hình bóng của cô gái lộ rõ với mái tóc nâu sậm màu và một dáng đứng thanh tao.
「Trước khi bắt đầu thì hãy giới thiệu bản thân đã nào. Tên tôi là Holly・Detromix. Tôi là ma pháp sư hộ vệ của nơi này. Mặc dù không muốn nói ra lắm――nhưng tôi cũng chỉ là người làm công ăn lương thôi. Mà có lương thì ta mới sống được, phải chứ.」
Những con slime đáng yêu liền biến thành những con chó săn hung tợn.
Cùng với tiếng gầm gừ, hàm răng nanh sắc bén cũng dần lộ ra. Tứ chi to khỏe, còn chiếc đuôi thì dựng đứng.
Ba con thú khát máu kia cúi đầu như đang chờ lệnh của chủ nhân.
Nhận ra đối thủ lần này là một kẻ khó xơi, Shouji chuyền cái túi của mình sang cho Dold.
「Nếu được thì xin hãy xưng danh đi. Tôi ngại phải nhờ người làm mộ khắc chữ《Rác rưởi vô danh》lên tấm bia lắm.」
Cởi cái mũ trùm ra, Shouji để lộ mặt thật của mình.
「Vui thật.」Cậu nở một nụ cười lãnh khốc.「Tôi đây rất có hứng thú với kiểu phụ nữ kiêu ngạo đấy.」