Hơn hai năm rưỡi không gặp lại thì Nhược Lâm vẻ ngoài càng thêm nhu nhược, ôn nhu như nước có thể dễ dàng đem tâm trí của một tên thiết huyết nam nhân hòa tan ra.
Nàng khi nãy đi dạo trên đại lộ bỗng nhiên phát hiện ra một đạo thân ảnh vô cùng quen thuộc.
Nhược Lâm sao có thể dễ dàng quên mất được ngoại hình của một tên thất phẩm Luyện Dược Sư như Phạm Thiên được, thậm chí nửa năm trước nàng còn nghe được một đám tân sinh tới từ Thiên Xà đế quốc nói rằng hắn đã sớm trở thành bát phẩm Luyện Dược Sư từ lâu rồi.
Thực ra tin tức này của Nhược Lâm đã là cũ rồi. Tiến nhập Võ Tông chi cảnh thì cùng đồng nghĩa là hắn có thể tiến hành nâng cấp nghề nghiệp lên tới cấp .
Chế Dược Cấp có thể luyện chế ra Địa Cấp hạ phẩm đan dược, hắn lựa chọn mua đan phương luyện chế một loại đan dược tên là Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan.
Loại đan dược này tên như ý nghĩa, một người cả đời chỉ có thể phục dụng một lần duy nhất. Khi đã uống vào thì liền sẽ có được lần cơ hội hoàn hồn phục sinh.
Chỉ cần linh hồn chưa bị đánh tan, thậm chí nhục thân mất đi cũng có thể dùng trạng thái linh hồn một lần nữa đoạt xá trọng sinh, khi chết đủ lần mới thôi.
Đương nhiên loại đan dược thần kỳ như vậy thì nguyên liệu để luyện chế ra nó cũng là vô cùng đắt đỏ. Phạm Thiên sở dĩ lựa chọn học loại đan phương này là vì hắn có một thứ có thể thay thế loại chủ dược quan trọng nhất của Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan là Thiên Tâm Thảo.
Đó không phải thứ gì khác mà chính là Bất Diệt Thần Huyết của Phạm Thiên.
Bất Diệt Thần Huyết ẩn chứa sinh lực vô cùng khủng khiếp, nếu đem loại sinh lực này chuyển vào bên trong đan dược thì liền có thể phát huy được tác dụng phục sinh.
Xét về cấp bậc đan dược thì Địa Cấp hạ phẩm Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan quả thực là có thể sánh ngang cửu phẩm đan dược của Đấu Khí đại lục.
Nhưng khác biệt với cửu phẩm đan dược của Đấu Khí đại lục về cơ bản đã có thể coi là một sinh vật sống cao cấp mang trong mình sức mạnh vô cùng lớn thì Địa Cấp đan dược của hắn mặc dù bên trong tràn ra khí tức sinh mệnh khổng lồ nhưng toàn bộ linh tính đều đã bị Luyện Đan Sư dùng hồn lực phong ấn lại bên trong viên đan dược rồi.
Ai mà muốn một viên đan dược lại có hình dạng của một loại sinh vật nào đó mà nhảy nhót tưng bừng cơ chứ? Đan dược được luyện chế ra đơn giản là để cho người phục dụng mà không phải là để trở thành một sinh vật sống.
Hiện giờ trong tay Phạm Thiên hiện không có được viên Địa Cấp đan dược nào, cơ bản thì muốn luyện chế ra loại đan dược cấp bậc này yêu cầu năng lượng quá lớn nên có thể gây ra động tĩnh vô cùng lớn kinh động đến một số lão quái vật trên đại lục này. Mà nếu muốn sử dụng giao diện chế tạo của hệ thống để luyện chế thì Phạm Thiên sẽ cần phải sử dụng tới lượng lớn linh thạch để cung cấp năng lượng cho nó.
Một viên Địa Cấp hạ phẩm đan dược khi luyện chế sẽ cần tới ít nhất là viên linh thạch cực phẩm để cung cấp năng lượng. Mà loại đan dược đặc thù như Cửu Chuyển Hoàn Hồn Đan có thể nói thuộc về hàng cao cấp nhất trong Địa Cấp hạ phẩm đan dược thì cần tới viên linh thạch cực phẩm tức là tương đương với tỷ ( ức) linh thạch hạ phẩm.
Phạm Thiên sau khi thăng cấp toàn bộ nghề nghiệp lên tới cấp tiêu tốn ức KNB thì hắn chỉ còn lại chưa tới ức KNB đổi sang linh thạch cũng chỉ mới là viên linh thạch cực phẩm nên hoàn toàn không đủ luyện chế Cửu Phẩm Hoàn Hồn Đan.
……
Quay lại chuyện chính, Nhược Lâm sau khi nhận ra người này chính là vị thất phẩm Luyện Dược Sư trước đây từng bảo chứng cho Tiêu Viêm xin nghỉ một năm thì vô cùng khâm phục mắt nhìn người của hắn.
Nguyên bản khi Tiêu Viêm biến mất gần hai năm chỉ kịp trở về khi kỳ thi tuyển vào nội viện chuẩn bị diễn ra thì Nhược Lâm đã vô cùng tức giận thậm chí có chút oán hận kẻ tiến cử hắn chính là Phạm Thiên.
Nhưng khi Tiêu Viêm dễ dàng vượt qua khảo thí giành lấy vị trí tiến vào nội viện thì Nhược Lâm mới biết mình quả thực là đã trách nhầm Phạm Thiên. Ánh mắt của hắn quả thực là cay độc hơn nàng rất nhiều có thể nhìn ra tiềm lực của Tiêu Viêm.
Bảo sao hắn có thể dạy ra được những tên đệ tử như Tiêu Mị, Tiểu Y Tiên và Thanh Lân.
Nhược Lâm nhìn về phía Phạm Thiên thì thấy hắn mấy năm nay hắn vẫn không thay đổi chút nào, thậm chí trên người còn mang theo chút khí tức tà mị thảo nào có thể khiến đám tiểu nữ sinh của ngoại viện vừa nhìn thấy đã chết mê chết mệt mà bám lấy.
Khi nàng nhìn vào đôi hồng lam song sắc đồng tử của Phạm Thiên thì suy nghĩ của nàng bỗng nhiên trở nên trống rỗng. Nhược Lâm chỉ là một tên tứ tinh Đại Đấu Sư, đấu giả ở cảnh giới này chỉ tập trung luyện thể mà coi nhẹ linh hồn nên linh hồn lực của nàng cũng không mạnh hơn người bình thường là bao.
Khi vừa nhìn vào đôi mắt của Phạm Thiên lập tức Nhược Lâm liền bị hắn mê hoặc thần trí.
- ...Nhược Lâm đo sư?
Phạm Thiên bỗng gọi một tiếng khiến cho Nhược Lâm bừng tỉnh trở lại mặt hơi đỏ nhìn hắn. Nàng đã sống gần ba mươi năm nay rồi nhưng đây là lần đầu tiên có được cảm giác rung động như vậy.
Nhược Lâm lấy lại tinh thần thì liền ho nhẹ che giấu lúng túng nói:
- Phạm Thiên đại sư, tại sao ngươi lại tới Già Nam học viện này vậy?
Phạm Thiên nhìn Nhược Lâm trước đây đối mặt với mình vẫn có thể giữ được bình tĩnh mà bây giờ lại suýt bị mê đến thần hồn điên đảo thì kinh ngạc trước hiệu quả của hồng lam song đồng. Hắn vốn chỉ nghĩ rằng nó có chút kỳ lạ mà thôi, hắn có thể dễ dàng dùng hồn lực che giấu đi màu sắc này vì nó vốn là bị ảnh hưởng bởi Đăng Thiên Đài của hắn được phân chia ra thành băng hỏa hai đại lĩnh vực.
Nhưng bây giờ thấy nó có được công dụng ngoài ý muốn thì Phạm Thiên liền bỏ đi ý định che giấu nó. Hắn nhìn Nhược Lâm nói:
- Đã gần ba năm ta không được gặp lại mấy tên đệ tử của mình nên mới tìm tới Già Nam học viện một chuyến.
Nhược Lâm liền nói:
- Ngươi làm như vậy thật sự là quá mạo hiểm, Già Nam học viện nghiêm cấm người ngoài tiến vào trong học viện khi chưa được mời. Nếu như để người khác phát hiện thì nguy to, Phạm Thiên đại sư ngươi mau chóng rời khỏi đây đi. Chuyện ngươi tới đây ta sẽ giúp ngươi chuyển lời tới cho mấy người Tiêu Mị.
Phạm Thiên đáp:
- Không cần phải như vậy, nếu ta không chủ động hiện thân thì người của Già Nam học viện muốn tìm được ta cũng không dễ đâu. Ta sẽ tự mình đi tìm mấy người Mị nhi… chỉ là sau khi ta tiến vào bên trong nơi này thì không tìm thấy khí tức của các nàng, hẳn là các nàng đã có được tư cách tiến vào nội viện. Ta nghe nói muốn tiến vào nội viện cũng không dễ vì không có nhiều người biết được vị trí cụ thể của nó nên có lẽ ta phải tìm kiếm dần dần mới được.
Phạm Thiên nói xong định rời đi nhưng lúc này Nhược Lâm lại đưa tay kéo hắn lại nói:
- Không được, ngươi bây giờ nếu như đi ra ngoài mà bị phát hiện ra thì khi đó Già Nam học viện sẽ phái người tới bắt. Ta sẽ tìm cách giúp ngươi tiến vào nội viện!
Nhược Lâm lo rằng Phạm Thiên bị truy đuổi quá gắt gao sẽ trong lúc nóng giận ra tay đánh người. Khi đó Già Nam học viện sẽ gọi những tên cường giả chân chính ra mà Phạm Thiên thân là bát phẩm Luyện Dược Sư thí có thể nhất hô bá ứng gọi đến vô số cường giả. Khi đó căng thẳng leo thang Già Nam học viện sẽ có thêm một cái cường địch vô cùng nguy hiểm.
Thay vì để chuyện đó xảy ra thì Nhược Lâm thà rằng chủ động giúp đỡ Phạm Thiên thì có thể tránh được phiền toái không cần thiết.
Sau đó Nhược Lâm liền dẫn Phạm Thiên trở về phòng mình để tạm thời ẩn nấp, nếu như để nam nhân trong học viện biết vị nữ đạo sư xinh đẹp, ôn nhu như nước của họ dẫn nam nhân lạ mặt tiến vào khuê phòng của mình thì chắc sẽ có không ít người đau lòng mà chết.
Phạm Thiên ngồi trong phòng thì quan sát thấy đây là một gian phòng được trang trí vô cùng tinh xảo, tuy không tràn ngập hồng sắc vật dụng trang trí nhưng vẫn có thể dễ dàng nhận ra đây là một cái gian phòng của nữ.
Nhược Lâm dẫn Phạm Thiên vào phòng thì liền lập tức chạy ra bên ngoài kêu hắn ở lại trong phòng không được đi đâu. Một lúc lâu sau nàng mới mang theo khuôn mặt vui vẻ chạy về phòng nói:
- Được rồi Phạm Thiên đại sư, ta đã có cách dẫn ngươi vào nội viện, hãy mau đi theo ta!
- ------☆☆☆☆-------