(Mấy chương trước có bug nhỏ, mình quên mất một chi tiết là m Dương Huyền Long Đan là đan phương do Dược lão sáng tạo ra nên ngoài Dược lão chỉ có Hàn Phong mới biết luyện nên main thu được đan phương là có bug nhỏ. Nhưng mọi người cứ coi như là main bỏ tiền ra nhờ hệ thống chế tạo một cái bát phẩm đan phương mới còn cao hơn thất phẩm đan phương một bậc nên hoàn toàn có thể chế tạo được cả hai loại phẩm chất nhé /lau)
Phạm Thiên quả thực muốn thử triệu hồi võ hồn ra để kiểm tra uy lực của nó nhưng uy thế của Võ Tông thực sự là quá khủng khiếp, nhất là kẻ sở hữu võ hồn đẳng cấp cao như hắn.
Phạm Thiên mới vừa đột phá Võ Tông nếu như không cẩn thận để mất khống chế sức mạnh một chút thì rất có khả năng Thiên Xà đế quốc đế đô sẽ lập tức bị phá nát.
Trước hết Phạm Thiên cần phải tìm một nơi vắng vẻ để thử nghiệm sức mạnh của mình trước. Vừa vặn hắn đang có ý định lên đường trở về Hắc Giác Vực vì kỳ hạn Vẫn Lạc Tâm Viêm bạo động sắp tới, nếu đỡ lỡ mất thì có thể vị Bán Thánh cường giả Mang Thiên Xích sẽ trở về khi đó hắn muốn tự do đi lại trong Già Nam học viện thì cũng không dễ dàng.
Phạm Thiên đưa hai tay lên ý niệm hơi động một chút thì tay trái liền hóa thành một chiếc hỏa diễm long trảo còn bên phải thì là long trảo được bao phủ bởi từng chiếc hàn băng lân phiến.
Đột phá Võ Tông thì Phạm Thiên khi tiến hành hồn hóa sẽ không còn xuất hiện võ hồn hư ảnh trên đầu nữa bởi vì lúc này võ hồn có thể thông qua Đăng Thiên Đài trực tiếp chuyển giao sức mạnh cho võ giả.
Nhờ vào việc này thì Võ Tông cường giả khi ra tay sẽ khó bị phát hiện hơn và ngoài ra còn để cho đối phương không thể biết được võ hồn thực sự của hắn là gì.
Hài lòng biến đôi tay của mình trở lại bình thường thì Phạm Thiên liền đứng dậy và rời khỏi mật thất. Bây giờ hắn đã không cần thiết ở lại Thiên Xà đế quốc nữa rồi.
……
Lần này trở về Hắc Giác Vực thì Phạm Thiên chỉ đi một mình vì so với việc để Thanh Linh cùng Lục Mạn đi cùng thì hai nàng thân là trưởng lão của Thiên Xà Phủ có thể ở lại thay hắn thu thập tài nguyên của Thiên Xà đế quốc sau đó chờ hắn tới lấy.
Như vậy mới có thể tối đa hóa lợi ích hơn là chỉ đi theo bên cạnh Phạm Thiên vì hắn không quá cần đến chiến lực của một cái Đấu Vương cùng một cái Đấu Hoàng. Vì chỉ riêng Đạp Diệm Xích Long lúc này cấp độ cũng đã đạt tới và chiến lực không thua gì cao giai Đấu Tông rồi.
Loại chiến lực này ở Hắc Giác Vực cơ hồ là có thể quét ngang mọi thế lực chỉ có duy nhất Mang Thiên Xích là có thể áp chế bọn họ mà thôi.
Có điều nếu Mang Thiên Xích thực sự xuất hiện bức bách Phạm Thiên rời khỏi Già Nam học viện thì lúc đó sáu loại võ hồn hiện thế cùng bản thể vây công thì cho dù có là Bán Thánh cường giả cũng sẽ phải quỳ.
Tự tin vào thực lực của ban thân Phạm Thiên liền ngồi trên lưng Đạp Diệm Xích Long một đường nghêng ngang trở về Hắc Giác Vực.
Nửa năm nay phong ba Huyết Tông bị diệt đã gần như tan biến hoàn toàn. Loại chuyện này ở nơi này xảy ra thường xuyên, cho dù là thế lực đứng đầu cũng có thể trong một ngày bị diệt nên dư âm thường không lưu lại quá lâu.
Phạm Thiên tiến vào Hắc Giác Vực thì chẳng có kẻ nào nhận ra được hắn. Dù sao việc hắn xuất hiện rồi giết chết Phạm Lao cùng cao thủ của Huyết Tông ngoại trừ người Thiên Xà Phủ ra chẳng ai chứng kiến lại qua thời gian lâu như vậy nên đó cũng là chuyện bình thường.
Nhưng dựa vào uy thế do Đạp Diệm Xích Long tỏa ra thì không có một ai dám đánh chủ ý về phía Phạm Thiên vì vừa nhìn đã biết con mã loại ma thú này không dễ trêu chứ đừng nói tới kẻ đang cưỡi nó.
Phạm Thiên xuất phát từ Thiên Xà Phủ thì một đường theo hướng đông nam trở về tới Hắc Giác Vực thì lập tức đặt chân tới Hòa Bình Trấn.
Tới nơi này thì loại khí tức hỗn loạn đặc trưng của Hắc Giác Vực liền không thấy đâu nữa. Không thiếu kẻ từ bên ngoài tiến vào đây đều phải thu lại sát ý của mình nếu không muốn bị chấp pháp đội của Già Nam học viện treo xác lên Tử Linh Thụ.
Đi ngang qua Tử Linh Thụ chuẩn bị bước vào Hòa Bình Trấn thì Phạm Thiên hơi nhíu mày. Nơi này treo xác của không ít người nên oán khí nặng vô cùng.
May mà Đấu Khí đại lục không có loại thiết lập như quỷ hồn mà chỉ có Luyện Dược Sư linh hồn lực cường đại đạt tới mức hoạt hồn mới có thể dùng linh hồn thể tiếp tục sinh tồn nếu không hắn dám chắc người của Hòa Bình Trấn cùng học viên của Già Nam học viện sẽ có không ít kẻ bị quỷ ám.
Phạm Thiên tiến vào đây thì đã sớm đem Đạp Diệm Xích Long thu về không gian chiến sủng vì dù sao mang theo ma thú tiến vào Hòa Bình Trấn có thể sẽ kinh động tới người của Già Nam học viện.
Khi tiến vào trấn liền có thành viên của chấp pháp đội tới hỏi thân phận của Phạm Thiên thì hắn liền tùy tiện nói ra một cái tên giả. Mấy tên thành viên chấp pháp đội cũng chẳng thể nào xác định được thân phận của hắn nên cũng không để tâm tới, đây cũng chỉ là thủ tục mà thôi.
Sau khi ghi danh cho Phạm Thiên thì bọn họ liền kêu hắn ăn vào một viên đan dược màu đỏ.
- Đây là đan dược đặc biệt có thể cảm ứng sát khí, nếu như trong lòng người xuất hiện sát khí thì toàn thân sẽ phát ra hồng quang và chấp pháp đội sẽ lập tức xuất hiện bắt giữ ngươi. Khi nào rời đi có thể tới gặp chúng ta để lĩnh giải dược nhưng sau đó sẽ được chấp pháp đội hộ tống ra khỏi Hòa Bình Trấn…
Phạm Thiên tùy ý đem đan dược này ném vào miệng, với trình độ luyện đan cùa hắn hiện nay cho dù không cần giải dược cũng có thể dùng hồn lực trực tiếp phân giải viên đan dược này làm cho chúng mất đi tác dụng.
Tiến vào Hòa Bình Trấn thì Phạm Thiên liền âm thầm dùng thần thức tìm kiếm vị trí của Già Nam học viện. Không mất bao lâu thì hắn đã tìm được một tòa học viện khổng lồ ở cách Hòa Bình Trấn một khu rừng rậm.
Phạm Thiên toàn thân lập tức hóa thành hắc vụ tiến về phía Già Nam học viện. Đây chính là loại kỹ năng mà hắn từng dùng để giả dạng người của Hồn Điện trước mặt Tiêu Viêm. Nó nguyên bản là một loại Địa Cấp trung phẩm thân pháp võ kỹ, U Ảnh Bộ.
Tuy rằng là Địa Cấp trung phẩm nhưng về tốc độ thì U Ảnh Bộ không cao hơn Thần Phong Chiếu Ảnh mà Phạm Thiên vẫn hay sử dụng là bao nhiêu thậm chí còn có chút thua kém về sự linh hoạt.
U Ảnh Bộ điểm mạnh nhất chính là khả năng che giấu tung tích, khi sử dụng quanh thân sẽ xuất hiện một đoàn hắc vụ có thể ngăn cản thần thức dò xét nên có thể dùng để tiềm hành.
Với tốc độ của Phạm Thiên thì không mất bao lâu đã vượt qua được rừng rậm kia tiến vào tới Già Nam Thành. Nơi này chính là ngoại viện của Già Nam học viện, đại đa phần các học viên đều ở nơi này chỉ có số ít người vượt qua khảo hạch mới có tư cách tiến vào nội viện.
Phạm Thiên đi tới Già Nam Thành thì liền bỏ đi lớp ngụy trang của mình. Theo hắn nghĩ nơi này lớn như vậy lại phải vượt qua Hòa Bình Trấn mới tới được nên chắc sẽ không ai nghĩ hắn là người từ bên ngoài lẻn vào.
Hơn nữa bản thân hắn dung mạo thoạt nhìn không quá hai mươi không khác mấy so với tuổi tác của học viên trong Già Nam học viện. Học viện có nhiều người như vậy đâu ai dám nói bản thân mình biết hết được tất cả mọi người nên Phạm Thiên liền nghênh ngang đi lại giữa đại lộ.
Chỉ là Phạm Thiên đã quá coi thưởng bản thân rồi, với bề ngoài soái khí bức người cùng với đôi hồng lam song sắc đồng tử vô cùng quỷ mị thì cho dù điệu thấp đến mấy cũng đã sớm nổi danh. Loại người như hắn sao có thể không bị người khác để ý tới được nên vừa nhìn đã biết là hắn từ bên ngoài đi vào.
Mà giờ lại không phải thời gian tiếp nhận tân sinh của Già Nam học viện nên liền có người đem thân phận của hắn báo cho chấp pháp đội.
Nhận thấy ánh mắt ghen ghét của mấy tên nam sinh khi nhìn thấy nữ sinh vây quanh Phạm Thiên thì hắn liền biết mình bị lộ rồi. Mấy tên nam sinh này tỏ thái độ thù địch như vậy thì chắc hẳn đã có kẻ đi mật báo.
Phạm Thiên vừa định dùng nhu kình đẩy đám sắc nữ đang vây quanh mình ra để thoát thân thì bỗng nhiên hắn nhận ra một cánh tay mềm mại như nước xuất hiện muốn nắm lấy tay hắn.
Phạm Thiên không phản kháng vì hắn đã nhận ra chủ nhân của bàn tay này là ai rồi. Người này kéo theo Phạm Thiên hóa thành một đạo tàn ảnh tiến vào trong một gian đại lâu vắng vẻ thì mới cẩn thận quan sát xung quanh.
Phạm Thiên thấy vậy mới cười nói:
- Xung quanh không có ai đâu, ngươi hãy cứ yên tâm đi Nhược Lâm đo sư.
- ------☆☆☆☆-------