Thứ sáu.
Kể từ lần trước mọi người đã không ngừng bàn tán về việc tôi và Saegusa gọi nhau là Shi-chan và Takkun, nhưng đến thứ bảy thì mọi thứ bắt đầu nguội dần và cuộc sống học sinh bình thường của tôi lại bắt đầu đi vào quỹ đạo cũ của nó.
Thế nhưng một điều đã thay đổi là các bạn nữ đã bắt đầu vây quanh Saegusa-san nhiều hơn kể từ hồi đó.
Có vẻ như hầu hết mọi người đều rất muốn làm thân vơi cô ấy nhưng họ đã giữ khoảng cách vì cứ nghĩ cô ấy ở một tầng lớp cao hơn hẳn bọn họ. Sau vụ việc vừa rồi, họ đã nhận ra rằng mình đã nghĩ sai khi mà thấy cô ấy vẫn giống như bao nữ sinh trung học khác. Các bạn nữ đã bắt đầu bắt chuyện và chơi đùa cùng cô ấy nhiều hơn.
Điểu đó không chỉ xảy ra với Saegusa mà còn với cả Shimizu, người vẫn thường xuyên ở một mình trong lớp, và cô ấy đã dần thân thiết hơn với các bạn trong lớp.
Cả tôi và Takayuki đều rất vui mừng khi thấy bọn họ đã thân thiết hơn rất nhiều với các bạn cùng lớp, và mỗi lần chúng tôi đi với nhau, chúng tôi thường xuyên nói chuyện về việc này.
Thế nhưng, có vẻ như Saegusa-san và Shimizu-san vẫn giữ khoảng cách với các bạn nam như cũ, và bọn con trai vẫn thương xuyên đưa ánh mắt đầy căm ghét về phía hai đứa bọn tôi.
___________________________________
“Kể từ hôm nay, các câu lạc bộ sẽ dừng hoạt động để các em chuẩn bị cho kì thi. Nhớ học hành đàng hoàng để không bị liệt nghe mấy đứa.”
Đó là điều cuối cùng giáo viên chủ nhiệm nói với chúng tôi trong tiết sinh hoạt.
Phải rồi hả, bài kiểm tra thường xuyên cũng sắp đến rồi.
Cho đến bây giờ, tôi vẫn luôn học hành rất chăm chỉ, vì tôi nghĩ rằng nếu mình đã đi làm thêm như vậy rồi thì ít nhất mình không được để thành tích ở trường bị ảnh hưởng được.
Nên là bây giờ là lúc tôi thể hiện nỗ lực của mình qua bài kiểm tra sắp tới.
Trong lớp vang lên những tiếng than thở rên rỉ không cam lòng của các bạn khi phải đối diện với sự thật là họ sắp phải trải qua kì thi đầu tiên của mình kể từ lúc lên cấp 3.
Chắc chắn là tôi khác hoàn toàn bọn họ rồi, và mục tiêu của tôi là lấy được một trong các vị trí top đầu.
Đến lúc thể hiện bản lĩnh của những người tham gia câu lạc bộ về nhà rồi.
Bỗng nhiên, tôi phát hiện ánh mắt đang liếc nhìn tôi từ phía bên cạnh và tôi quay sang để thấy một Saegusa-san đang nhìn tôi với một nụ cười đầy ẩn ý trên môi, cứ như là cô ấy đang có kế hoạch gì ấy nhỉ.
Sao cậu vẫn hành động kì quặc ngay cả khi đang giữa tiết học thế này hử Saegusa-san, mà hôm nay trông cô ấy hình như vui vẻ hơn mọi ngày nhỉ, mặc cho tôi không biết là vì cái gì cả.
____________________
-bing-bong-bang-bong.
Tiếng chuông hết tiết vang lên.
Đó là dấu hiệu cho việc kết thúc tiết học.
Tuần này tôi đã giảm bớt ca làm của mình tại chỗ làm thêm, nên là tôi dự định sẽ về nhà và tập trung hết sức mình vào việc học.
“Takkun!!”
Không ngoài dự đoán, đó là tiếng của Saegusa-san. (dư đoán quỉ gì nữa, gọi mày là Takkun thì chỉ có mỗi mình ẻm thối đấy ông thần)
Nhưng mà xin lỗi Saegusa-san, hôm nay tớ phải học rồi nên là tớ sẽ không thể đi ăn hamburger hay gì đó với cậu được đâu. Tôi quay lại với cảm giác tội lỗi, và cô ấy kia, vẫn tươi cười vui vẻ như đã dự đoán được phản ứng của tôi vậy.
Tôi đợi những lời nói tiếp theo của Saegusa, trong khi đang bị lấp đầy bởi sự hối hận khi mình sắp phải từ chối lời mời của Saegusa.
“Bọn mình đi học nhóm nhá!”
“Rất xin l….Eh? Học nhóm?”
Không phải đi chơi mà là đi học nhóm hở?
Tôi đã bị bất ngờ bởi những lời đó, nó đã phá hủy toàn bộ những câu trả lời mà tôi đã chuẩn bị trong đầu và tôi không biết làm gì khác ngoài bất ngờ cả.
“Ừa! Một buổi học nhóm ôn tập trước kì thi! Tớ cùng rất mong đợi được thử điều này nữa.”
Thật bất ngờ là học nhóm trước kì kiểm tra cũng nằm trong cái list những việc muốn làm của Saegusa.
Đúng là cái học nhóm này cũng khá phổ biến trong manga, nhưng tôi chưa bao giờ thật sự tham gia một buổi học nhóm cả, và thật lòng mà nói thì tôi không chắc mình có thể thật sự tập trung nếu tôi học chung với một cô gái đâu.
……Nhưng khi mà Saegusa-san đã mong đợi nó như vậy rồi thì làm sao tôi có thể nói không được, nhất là khi cô ấy cứ phô cái ánh mắt lấp lánh ấy ra với tôi.
“Ừa thì, nếu là học nhóm thì không sao.”
“Thật chứ? Yea!”
Khi tôi trả lời lại, Saegusa-san nhảy cẫng lên vui sướng.
Tôi không thể nào không đỏ mặt khi mà đối diện với nụ cười tựa thiên thần của cô ấy.
-Tôi nhận ra rằng mình sẽ không bao giờ có thể quen với nụ cười ngất ngây này được.
_____________________
Sau giờ học, chúng tôi đi đến thư viện để học nhóm theo ý của Saegusa-san.
Bọn tôi đã mời thêm cả Takayuki và cả Shimizu và tạo thành một nhóm 4 người.
Trước chúng tôi cũng đã có vài học sinh tới để học, nhưng có vẻ như chúng tôi là những người duy nhất đi theo nhóm.
Không muôn làm ồn quá nhiều, chúng tôi chọn một bàn trống ở góc khuất cuối phòng và bắt đầu mở sách ra ôn tập.
Chúng tôi dự định mỗi người sẽ ôn tập lại những môn học nào mà họ muốn, và tôi quyết định bắt đầu với môn tôi yếu nhất, toán.
Sau đó, Saegusa-san, người đang ngồi bên cạnh tôi, nhanh chóng lấy sách toán của cô ấy từ trong cặp ra và cũng bắt đầu ôn tập.
Trông cô ấy hưng phấn quá nhỉ, điều này đã động viên tôi phải thật tập trung và cố gắng hơn mới được.
Thật ra, điểm của Saegusa-san trong những bài kiểm tra thường xuyên rất là cao, gần như toàn là tuyệt đối luôn.
Chắc chắn rằng tôi cũng không hẳn là một học sinh dở, nhưng sự khác biệt về trịnh độ giữa tôi và Saegusa-san làm tôi không khỏi thắc mắc tại sao cô ấy lại chọn vào học trường này nữa.
Saegusa-san vẫn không ngừng giải toán ở bên cạnh tôi.
Cô ấy có vẻ như đang giải chung bài của tôi thì phải, lâu lâu cổ cứ đánh mắt qua cuốn vở của tôi hoài à. [note40639]
Tình cờ là Takayuki và Shimizu-san ngồi đối diện chúng tôi đang học chung môn ngữ văn và đang trao đổi với nhau rất nhiệt tình.
Nhìn bọn họ, tôi cuối cùng cũng nhận ra ý nghĩa của việc học nhóm, và xoay sang Saegusa-san.
“Nè Shi-chan, chỉ tớ câu này với.”
“Câu nào? Oh, câu này hở! cậu phải dùng cái công thức này nè!”
Saegusa-san cứ như đang chờ tôi hỏi vậy á! Cô ấy trả lời lại ngay lặp tức luôn.
Cô ấy giải thích rất rõ ràng và dễ hiểu khiến tôi thật sự ấn tượng.
“Cảm ơn, cậu nói dễ hiểu quá!”
“Uwafaa! Mình vui lắm!”
Khi được tôi cảm ơn, cô ấy đỏ mặt lên và vẫy tay lia lịa.
Sau đó cô ấy khẽ nắm tay: “yea”. Làm tôi cảm thấy hơi khó hiểu. Nhưng mà dù sao cô ấy cũng đã bày tôi một bài khá khó nên là tôi thật sự biết ơn vì điều đó.
Sau đó chúng tôi đã học không ngừng nghỉ suốt hai tiếng đồng hồ.
Nhờ có sự giúp đỡ của Saegusa, chúng tôi đã dễ dàng hiểu được các chỗ khó hiểu của hầu hết các môn học.
Takayuki và Shimizu đề vô cùng ấn tượng với sức học của Saegusa
Mặt khác thì Saegusa-san lại trông vô cùng thỏa mãn.
Thật lòng thì tôi lại thấy hơi áy náy khi mà chỉ có mỗi mình tôi được Saegusa chỉ bài thôi, nhưng mừng là cô ấy có vẻ vẫn tận hưởng buôi học ngày hôm nay.
Trên đường về nhà, tôi quyết định sẽ cảm ơn Saegusa-san một lần nữa.
“Cảm ơn cậu về ngày hôm nay nhé. Tớ thật sự mừng vì có cậu ở đây đó, Shi-chan.”
“Fu~! U-Um, tớ cũng vậy!”
Hmm? Ý cậu là gì khi nói “Tớ cũng vậy” thế? Nhưng khi tôi thấy Saegusa-san bắt đầu nhảy chân sáo một cách vui vẻ thì tôi cũng vui vẻ theo.