Mặc dù chúng tôi đã trở thành thợ săn hạng D, nhưng tôi cũng không thấy vui cho lắm.
Hơn nữa, bởi vì đây chẳng qua chỉ là một cột mốc trên quãng đường đạt được mục tiêu của chúng tôi, nên tôi thấy mình cũng chẳng cần phải thấy vui sướng gì cả. Mặc dù việc này có lẽ là do thợ săn hạng D duy nhất mà tôi có thể nghĩ tới là gã Alejo rìu chiến.
Biết được mình đồng hạng với gã đó cũng đủ làm tôi tụt hứng gần hết luôn rồi.
Thậm chí phản ứng của Ciel cũng chỉ là “Hạng D tuyệt vời lắm à?” và hết rồi.
Nếu các thợ săn khác trên thế giới biết con bé nói vậy, họ có thể sẽ nghĩ là con bé đang mỉa mai bọn họ, thế nhưng Ciel chẳng qua chỉ là đơn thuần thấy hứng thú mà hỏi thế thôi.
Mặc khác, Guild Thợ Săn đã rất ngạc nhiên khi chúng tôi được hạng E khi chỉ mới 10 tuổi, nhưng đạt hạng D ở tuổi này thì cơ hồ là mới thấy qua lần đầu.
Mặc dù vậy, vì Celia-san là người đã giải thích cho chúng tôi biết nên nó được giải thích nhã nhặn và lịch sự hơn cách tôi đang mô tả nãy giờ nhiều.
Trên thực tế, sức mạnh của chúng tôi là thông qua gian lận mới có được, nhưng việc Ciel có thể sử dụng được phép thuật thì nó vẫn đến từ chính nỗ lực của bản thân và con bé cũng kiểm soát rất tốt sức mạnh của Công Chúa Vũ Công nữa. Thế nhưng, một vài người khác có thể sẽ cho rằng Ciel thật trơ trẽn.
Y như kiểu mấy thằng mà sẽ tự dưng đâu đâu lại tức điên lên sau khi bạn nói với nó là mình được điểm cao nhất trong bài kiểm tra, mặc dù chính nó mới là người đã hỏi câu đó. Nhưng thôi được rồi, có lẽ là tôi đã suy diễn quá lố rồi.
Tuy đã trở thành một thợ săn hạng D, nhưng chúng tôi vẫn tiếp tục lặp lại một cuộc sống săn quái vật và hái thảo dược như cũ, cho nên tôi nghĩ là mình không cần phải gắng gượng như trước kia nữa thì vẫn sẽ ổn thôi.
Thế nhưng chỉ có điều, duy chỉ lũ nhện khổng lồ thì tuyệt nhiên là không thể tha thứ. Hà cớ gì mà bọn nó lại phải là quái cấp D? Và trên hết, thế cớ gì mà lại bắt chúng tôi phải đi săn lũ chúng nó?
Và nếu như 1 trong phần tỉ tỉ khả năng có một cơ hội nào đó, bằng một phép màu nào đó mà tôi chấp nhận đi săn lũ chúng nó thì việc tôi đem bằng chứng khuất phục dù chỉ một chút trở về thì nó nghe hoàn toàn không hợp lý cho lắm. Rốt cuộc, chỉ cần chúng tôi thấy cái bản mặt của lũ nhện khổng lồ thì chẳng cần bàn cải gì là nó sẽ biến thành tro bụi ngay tức khắc. Việc nó để lại một phần cơ thể hay thậm chí là viên ma thạch thì coi bộ hiếm lắm.
Nhìn chung, không có vấn đề gì với việc làm một thợ săn hạng D, nhưng có vẻ như để đạt được hạng C thì chúng tôi cần phải có một số kĩ năng và năng lực cần thiết.
Đó là lý do tại sao lúc này Celia-san và Carol-san đã đưa chúng tôi đến một căn phòng nhỏ bên trong bang hội.
“Bọn chị muốn em lập một party.”
“Hơi đột ngột đấy ạ.”
“Ừm, nếu muốn em có thể từ chối, vì sau cùng nó cũng không phải là một điều kiện bắt buộc.”
“Nhưng chị muốn em đồng ý nếu có thể đúng không ạ? Nhìn mặt Celia-san là em cũng đủ hiểu rồi.”
Tôi biết rõ tốt nhất là nên làm việc nhóm, nhất là đối với các thợ săn.
Đối với chúng tôi mà nói, cân nhắc đến hoàn cảnh và năng lực của mình, tốt nhất là chúng tôi nên đi solo. Nhưng có thể sẽ có những tình huống mà chúng tôi không thể cứ khăng khăng mà đòi đi solo được.
Ví dụ như sự kiện . Đó là một loại thiên tai, vì một lí do nào đó, nguồn thức ăn của lũ quái vật cạn kiệt, và hiển nhiên là chúng sẽ bắt đầu nhằm vào con người để làm thức ăn. Để đảm bảo loại tình huống này sẽ không phát sinh, Guild Thợ Săn thường sẽ định kỳ loại bỏ quái vật, do đó nó được coi là một sự kiện hiếm khi xảy ra.[note26294]
Thế nhưng chúng tôi cũng không được phép lơ là, bởi vì làn sóng quái vật cũng có thể được gây nên bởi chính bàn tay con người.
Nổi tiếng nhất là vụ “ôm bom liều chết” của một Công Chúa Ca Sĩ, nhưng cũng có thể bào chế được một loại thuốc có khả năng thu hút quái vật.
Hiển nhiên, việc sử dụng những loại thuốc này là bị cấm, và nguyên liệu để bào chế chúng cũng không dễ dàng mà kiếm được.
Ngoài ra, chỉ sử dụng một chút thì hầu như cũng không đủ để thu hút được một số quái vật, bởi vậy, muốn thu hút đủ số lượng quái vật để gây nên được một làn sóng quái vật thì sẽ phải tốn rất nhiều tiền.
Nhân tiện, nếu chúng tôi dùng hết số tiền mình hiện đang có, thì chúng tôi đủ tiền để có thể mua được loại thuốc đó.
Bởi vì chúng tôi đang có một số lượng tiền vàng khá đáng kể, nên tôi chắc rằng chúng tôi khá giàu từ con mắt của những gia đình bình thường.
Có thể nói, đây chính là sự khác biệt giữa quý tộc và thường dân. Xét về điều này, thì có thể nói quyền lực của gã Công tước Rispelgia rất chi là lớn, mà tôi đối với chuyện này thì chẳng thấy vui gì cho cam.
Quay lại chủ đề.
Nếu có lập party, thì tốt nhất là nên lập party với Carol-san, nhưng chúng tôi không thể làm được điều đó vì rank của mình.
Nói cách khác, bọn họ muốn tôi hợp tác cùng một người nào đó. Celia-san, người có vẻ mặt chán chường có thể giải thích chi tiết cho tôi biết. Nhưng tôi có linh cảm không tốt về chuyện này.
“Cielmer-san, em có còn nhớ cái party 4 người mà em từng cứu lúc trước không?”
“Cái mà em đã đẩy qua cho Carol-san à?”
“Ừ. Sau vụ đó thì mọi chuyện thành ra rắc rối dữ lắm.”
“Biết nó sẽ rắc rối thế, nên em mới đẩy hết sang cho chị đó.”[note26298]
“Dù sao thì bọn chị cũng đã xử lý xong vụ đó rồi. Nhưng chuyện bọn chị sắp nói đây cũng có liên quan tới vụ đó.”
Thành thật mà nói, bọn họ không có để lại cho tôi quá nhiều ấn tượng. Tôi chỉ đứng nhìn họ từ đằng xa, để cho Ciel giúp bọn họ và rồi chạy đi.
Còn nói tới Ciel [Ai vậy?] con bé hình như nó còn không nhớ nữa kìa.
“Về nhóm đó, hiện tại bọn họ đã tách ra và hoạt động riêng lẻ, với 3 người làm việc theo nhóm và 1 người làm việc một mình.”
“Thế là bọn họ đã đuổi một người ra khỏi party nhỉ.
Mà nhắc mới nhớ, hồi lúc chiến đấu hình như bọn họ cũng hành động như vậy á.”
“Nói đúng hơn thì, có vẻ như là 3 người kia mới là những đã rời khỏi party, nhưng cũng không quan trọng lắm đâu.
Cielmer-san, người bọn chị đang muốn đề cập với em là người đang hành động 1 mình. Bọn chị muốn em lập party với một thợ săn rank E có vai trò kiếm sĩ, Brass-kun.”
Bọn họ định đẩy rắc rồi qua cho tôi đấy à, nhưng thôi cứ giữ im lặng và lắng nghe thôi nào.
Cho đến nay, những yêu cầu mà Celia-san giao cho chúng tôi đã bao gồm rất nhiều yêu cầu còn tồn đọng lại trong hội. Ở một mức độ nào đó, vẫn chấp nhận được vì mục tiêu cải thiện ấn tượng của Guild với chúng tôi bằng cách xử lý các yêu cầu này.
Đây có lẽ cũng là một phần của điều đó, nhưng dù có biết tên thì tôi cũng đâu có biết người kia là ai đâu, mà vì đó là thằng nhóc đã liều lĩnh lao vào con Leader Goblin nên coi bộ sẽ rắc rối lắm đây.
Vai trò – thứ chỉ định một người có thể làm trong party, không có liên quan gì tới Nghề của họ. Trong trường hợp của mình, chúng tôi có thể chỉ cần lựa chọn Pháp Sư làm vai trò của mình là được rồi. Bởi vậy, Nghề và vai trò của một người không thiết lúc nào cũng phải tương ứng với nhau, như chúng tôi chẳng hạn.
Vai trò của một người sẽ là do cá nhân đó tự quyết định, nhưng nhìn chung sẽ là kiếm sĩ, thương sĩ, ngự phủ, pháp sư, v.v.. Do đó, ngay cả khi một người tự gọi mình là kiếm sĩ, thì tôi cũng không biết liệu người đó đang đề cập đến Nghề hay vai trò của họ nữa.
“Cho em chút thời gian suy nghĩ được không ạ?”
“Được chứ. Em cứ tự nhiên.”
[Ain nghĩ sao ạ? Con không có nhớ một chút gì về anh ta cả, nên con cũng không biết phải nên làm gì hết á.]
[Con nghĩ sao nếu chúng ta lập một party?]
[Con muốn làm việc cùng với Ain. Mặc dù đó giờ thì chúng ta giống như cũng đã luôn ở trong một party luôn rồi.
Còn với người khác, con hổng biết nữa. Con thực sự cũng không thể tưởng tượng ra nhưng, tốt nhất là nên thử một lần đúng không ạ? Vậy Ain, người thấy thế nào?]
[Phần ta à, ta cũng nghĩ là nên thử một lần cho biết.
Nhưng lập party một cách thiếu suy nghĩ có thể kéo chúng ta vào rắc rối, nên ta cũng chả thích nó lắm.]
Rốt cuộc đó là người đã bị các thành viên trong party bỏ rơi mà.
Cá nhân tôi đã nghĩ tới một ít điều kiện trước khi đồng ý, nhưng tôi muốn cho Ciel một cơ hội để suy nghĩ cẩn thận về điều này nên tôi quyết định sẽ đợi câu trả lời của con bé.
[Anh ta là thợ săn hạng E, đúng không ạ? Vậy là ít nhất anh ta cũng yếu hơn chúng ta.
Giả dụ là chúng ta sẽ nhận một yêu cầu đi, thì đó sẽ là một yêu cầu hạng E. Vậy nên, ngay cả khi anh ta không khác gì ngoài một gánh nặng thì chúng ta vẫn sẽ không phải gặp bất cứ nguy hiểm nào cả.
Cho nên, thứ chúng ta cần phải thận trọng là những thứ khác ngoài yêu cầu, đúng chứ? Vậy Ain có thể hỏi bọn họ giúp con là liệu sự việc xảy ra lần đó có phải là nguyên nhân duy nhất khiến party của bọn họ tan rã, được không ạ?]
[Được rồi.]
[Vâng. Nhờ Ain cả ạ.]
“Tại sao party của bọn họ lại bị tan rã vậy ạ?”
“Lúc đó, em cũng tận mắt chứng kiến rồi đấy. Có vẻ là do cách chiến đấu liều lĩnh của Brass-kun và do mâu thuẫn trong việc phân chia phần thưởng nữa.”
“Thì ra là vậy.”
[Nếu thế, chúng ta chỉ nên lập một party tạm thời, chỉ cùng nhau thực hiện các yêu cầu. Sau khi yêu cầu xong, tốt nhất là bên phía bang hội cũng nên đảm bảo với chúng ta là đối phương sẽ không tiếp xúc với chúng ta nhiều hơn mức cần thiết là được.
Sau đó, chúng ta nên yêu cầu phía bang hội thuyết phục anh ta chấp nhận việc chia đều phần thưởng cho chúng ta.
Và cuối cùng là, làm sao để cho bọn họ nhận thức được là chúng ta sẽ không giúp cho anh ta mạnh hơn hay là cải tạo lại anh ta, được không ạ?]
[Ừm, ta nghĩ vậy cũng tốt đó.]
Tôi không chắc hội thực sự muốn gì ở chúng tôi, nhưng tôi biết được là hội muốn chúng tôi có thể hợp tác trong những trường hợp khẩn cấp.
Ngay cả khi bọn họ thực sự muốn chúng tôi thúc đẩy cậu ta phát triển, thì cũng chẳng có lý do gì để chúng tôi chăm sóc cậu ta đến mức đó cả.
Khi tôi nói cho bọn họ gần như tất cả những gì Ciel đã nói với tôi, Celia-san bật cười với vẻ uể oải và rồi sau đó cúi đầu xuống “Mọi sự xin nhờ em hết.”
Còn bà Carol-san thậm chí còn lẩm bẩm “Có đúng là em chỉ mới 10 tuổi không thế.” trong lúc nhìn chằm chằm vào tôi, nhưng Ciel mới là người nghĩ ra điều này mà. Cho nên, không sai vì đây thực sự chính là điều mà một đứa trẻ 10 tuổi đã nói.
Hehe~ Thấy Ciel của tui giỏi ghê chưa? Đùa thôi.
“Ngoài ra, em muốn hỏi một câu nữa để xác nhận ạ.”
“Vậy em muốn hỏi gì?”
“Em chỉ muốn hỏi là, ngay cả khi có lập party, thì hành xử như thường có được không ạ?”
“Tất nhiên. Dù sao, đây chẳng qua chỉ là một bài kiểm tra của em thôi mà.”
“Nếu vậy thì không sao.”
Và như vậy, hoạt động nhóm đầu tiên của chúng tôi được quyết đinh với cảm giác giống như là thử một lần cho biết.
◇
Sau quyết định đó, chúng tôi được dẫn đến một nơi khác và thứ đang chờ tôi ở đó là một cậu trai cao hơn tôi khá nhiều, tuổi thì chắc tầm đâu đó giữa một thiếu niên và một thanh niên.
Tóc của cậu ta có màu nâu pha chút đỏ, mắt xanh lục. Cậu ta cũng có một cơ thể trông nam tính rắn chắc.
Một loại người mà đâu đâu cũng có, một chàng thanh niên đang trên đường theo đuổi giấc mơ của mình. Chà, dù sao thì tôi cũng cho rằng mình vẫn còn là một thanh niên đấy chứ.
Cậu ta hẳn là Brass-kun, nhưng làm ơn đừng có nhìn chằm chằm vào tôi nữa.
Tôi chắc cậu ta hiện giờ hẳn đang nghĩ Tại sao lại phải bắt tôi trông trẻ cơ chứ?
hoặc cái gì đó tương tự.
Rốt cuộc, đánh giá từ ngoại hình của chúng tôi, cậu ta có thể cho rằng tôi chẳng qua chỉ là một thợ săn hạng G mà thôi, nên ngay cả khi tôi có nói rằng mình là một thợ săn hạng D, thì cậu ta cũng chả thèm tin tôi đâu. Nhìn nét mặt của cậu ta là tôi cũng đủ hiểu rồi.
“Vậy là tôi chỉ cần chăm sóc cho con nhỏ chibi này ở đây thôi đúng không?”
“Nếu đó là định nghĩa của cậu về việc thành lập một party, thì cậu nghĩ sao cũng được.
Và đương nhiên, cậu không có quyền từ chối.
Bởi vì gần đây cậu đã liên tục nhiều lần thất bại yêu cầu rồi, cho nên nếu bây giờ cậu từ chối hoặc không thể hợp tác làm việc như một nhóm, thì cậu sẽ bị giáng cấp xuống hạng F.”
“Hừm.”
Nghe thấy những lời của Carol-san, Brass-san quay qua lườm tôi một cách chán ghét.
Dù có nhìn kiểu gì thì đó cũng là lỗi của cậu ta hết.
Thay lời của Carol-san, Celia-san tiếp tục giải thích.
“Nếu cậu lập party với cô bé, chúng tôi sẽ cho phép cậu nhận những yêu cầu hạng E có độ khó cao.
Hơn nữa bởi vì đây là party do Guild sắp xếp, cho nên bất kể lý do là gì, phần thưởng sẽ luôn được chia đều cho cả hai. Và xin lưu ý rằng, không giống như các party thông thường, nếu có vấn đề gì giữa cả hai ngoài thời điểm thực hiện yêu cầu, thì nó sẽ được coi như tranh chấp giữa những thợ săn, hãy nhớ kỹ điều này.”
“Và lỡ như con nhỏ này làm vướng chân tôi thì sao?”
“Cả hai đều là thợ săn, nên bản thân mỗi người sẽ tự chịu trách nhiệm.”
“Vậy thì tốt, tôi hiểu rồi.”
Tóm lại, ý của cậu ta có lẽ là sẽ bỏ rơi chúng tôi nếu có chuyện gì xảy ra đây mà. Nhưng vì tôi cũng đang nghĩ tới điều tương tự, cho nên tôi cũng không đặc biệt để ý.
Nhưng chẳng lẽ cậu ta không biết là sẽ bị giáng cấp nếu cậu ta dám làm điều gì đó không đúng với thành viên trong party ư?
“Vậy thì tôi sẽ nhận yêu cầu này. Đừng có làm vướng chân tao. Chibi.”
“Yêu cầu khuất phục Kobold sao, có ổn không?”
“Nhóc mày thì chỉ cần lắng nghe những gì Kiếm Sĩ Cao Cấp nói, Chibi."
Nói xong, Brass-kun đi đến quầy tiếp tân và sau đó rời khỏi hội.
Trước lúc đi theo cậu ta, tôi ngoái đầu lại nhìn Carol-san và Celia-san, và ở đó tôi thấy họ đang nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng.
Phải nói sao đây nhỉ, Brass-kun này khó gần hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. Nhưng nhìn kỹ hơn, những bước chân của cậu ta lại có phần hơi loạng choạng.
Tôi được biết là cậu ta đã liên tục thất bại các yêu cầu của mình, nên cậu ta có lẽ là không có tiền. Quần áo thì có vẻ cũng đã cũ nát, trên người cậu ta thì tôi cũng có thể nhìn thấy được rất nhiều vết trầy xước. Có lẽ vì quá đói nên bước đi mới không vững như vậy?
Tôi không thể tin được cậu ta thậm chí còn dám nghĩ tới việc nhận yêu cầu khuất phục kobold trong tình trạng đó.
Kobold là quái cấp E, nên đối với tôi chúng không mạnh, thế nhưng bởi vì những con kobold trông giống như là những con chó đi bằng hai chân và chúng luôn đi theo bầy từ 5-6 con, bởi vậy chúng khó nhằn hơn lũ goblin rất nhiều.
Không có gì lạ khi người ta nhìn thấy một bầy goblin có hơn 10 con được cầm đầu bởi một con Leader Goblin, thế nhưng về cơ bản goblin là loài thường hoạt động độc lập và một người trạm trán thì nhiều nhất là chỉ 3 con goblin cùng một lúc thôi.
Bởi vậy, xem xét đến việc cậu ta chẳng qua là chỉ có thể tiến hành solo với một con Leader Goblin, thì tôi thực sự cũng không cho rằng cậu ta có thể xử lý được đồng thời nhiều con kobold cùng một lúc đâu.
Mà ngay từ đầu, chúng tôi thậm chí còn chưa giới thiệu bản thân với nhau mà cậu ta lại thực sự nhận làm một yêu cầu như vậy. Tôi hơi ngạc nhiên rồi đấy.
Tôi biết cậu ta là ai, nhưng chắc cú là cậu ta thậm chí còn không biết chút gì về tôi nữa kìa. Chà, kết quả của Dò Tìm vẫn như thường lệ, vậy thôi thì cứ để cậu ta muốn làm gì thì làm, còn tôi thì chỉ cần yêu cầu Ciel tập trung hỗ trợ cậu ta là được rồi.
Chỉ có điều, cho đến khi trận chiến bắt đầu, tôi vẫn sẽ là người hành động chủ yếu.
-----------
Lua: chap này thấy thanh niên Ain phởn vl, Ciel của tui nữa chứ, từ khi nào Ciel là của chú thế
Còn mỗi lần nói tới thanh niên Brass là t lại muốn cà khịa hắn, ức chế vl, dám lườm Ciel nữa chứ.
Lionel: Nhiều khi quên mất Ciel mới có 10 tuổi. :v