Rời khỏi khu vực sông, nhiệt độ trong rừng nóng lên nhanh chóng, đến mức Marine đòi núp dưới lớp lông của Tepeu để hạ nhiệt. Mash và U-Olga Marie vừa đi vừa bàn luận về tuổi thọ của Tepeu nói riêng và loài Deinos nói chung. Tepeu nhân dịp này mới hỏi lại mọi người về việc chia tay Kingprotea tại Đường Địa Ngục.
Sau khi đưa Chaldea qua sông, Kingprotea gửi lời tạm biệt. U-Olga Marie ngạc nhiên: “Hả? Ngươi ở lại đây? Nếu là đồng minh của Chaldea thì phải đi cùng chứ?”
“Không được đâu thưa cô chủ. Tuy đã cởi bỏ mặt nạ, nhưng Kingprotea không thể rời khỏi Đường Địa Ngục. Không có Storm Border lẫn Master Fujimaru Ritsuka, cô ta chỉ có thể ở lại nơi này với tư cách [Người Gác Cổng Địa Ngục].”
Đúng là Kingprotea được triệu hồi bởi Storm Border, nhưng trước khi tạo khế ước chuyển giao ma lực với Master thì đã đến Mictlan. Lò Tâm Ma Lực của Kingprotea rất lớn nên cô có thể tự do hoạt động mà không cần đến Master. Tuy nhiên, Camazotz đã mở miệng ‘khuyên nhủ’ cô rằng: “Nếu ngươi đồng ý làm Người Gác Cổng Địa Ngục, ta sẽ ban sức mạnh cho ngươi.” Ritsuka nhận ra đó là lúc Camazotz sử dụng Lệnh Chú ràng buộc Kingprotea.
Kể cả khi Rasputin có thể chữa trị cho Kingprotea, nhưng Khế Ước ràng buộc lên Linh Cơ[note53229] thay vì Linh Hạch[note53230]. Muốn Kingprotea rời khỏi Đường Địa Ngục, họ buộc phải đưa cô về trạng thái ban đầu. Khi Mash đề cập đến việc triệu hồi cô một lần nữa khi đến Storm Border, Rasputin cho rằng khả năng này không cao. Dù sao Kingprotea là Servant cấp bậc Thần linh, nếu có thể triệu hồi thì cũng chưa chắc đó là cô ấy.
Nghe Rasputin giải thích, U-Olga Marie thảng thốt trước sự rắc rối của hệ thống triệu hồi. Kingprotea cảm ơn U-san vì đã lo lắng cho cô. Dù cô hóa thành Alter và bị xem là Cự Đà Xochitónal. Nhưng ít nhất, cô vẫn có thể hiện giới, chỉ cần còn ở trong Đường Địa Ngục này. Kingprotea vẫn sẽ đợi Chaldea và hứa sẽ dốc hết sức mình nếu một trận chiến nữa diễn ra tại đây.
“Alter Ego Kingprotea, dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, tôi vẫn luôn là Servant của Fujimaru Ritsuka!”
-
Ritsuka khuyên mọi người rằng, ắt sẽ có cách giải quyết nếu trở về Storm Border. Thấy Tepeu có vẻ quan tâm đến Kingprotea, Marine trêu anh ta: “Không lẽ Tepeu-san thích cô ấy hả? Dù sao cái sừng đó ngầu thật mà!”
“Không. Chỉ là tôi cảm thấy các sinh vật sống dưới nước rất cực khổ thôi. Trong giới Deinos, sinh vật sống trên bờ chiếm đa số, còn hệ dưới nước và hệ trên không chỉ có vài cá thể. Chúng tôi không thể cảm nhận được phong cảnh và thế giới quan của họ. Tôi thấy có chút buồn vì sự khác biệt về hình dạng, kích thước và cả sự cô độc của họ.”
U-Olga Marie bên cạnh không nói gì. Rasputin nhân lúc này hỏi Mash có bắt được liên lạc với Storm Border hay không. Lần cuối liên lạc với Storm Border là 48 giờ trước, có lẽ thiết bị liên lạc đã xảy ra sự cố. Rasputin mỉm cười: “Thay vì lo cho một Servant, ta thấy các ngươi nên ưu tiên cho con tàu thì hơn? Dù nhân viên Chaldea thân kinh bách chiến, nhưng đây là Dị Văn đối địch với Lịch Sử Nhân Loại, Mictlan đấy. Xảy ra sự cố thì xem như xong đời, con người làm sao so sánh được với Servant?”
Ngay khi Mash và Ritsuka vừa xốc dậy tinh thần, Rasputin bảo họ chuẩn bị sẵn sàng để đối đầu với “Trùng Ăn Thịt”. Khác với Deinos, côn trùng là loài ăn thịt. Tiếp xúc với chúng có cũng thể mắc bệnh nên thực sự rất phiền. Tepeu nói Trùng Ăn Thịt khi tấn công Deinos, chúng sẽ cắn và truyền độc tố vào cơ thể. Dù độc không gây hại lên tế bào cơ thể, nhưng chúng sẽ gây tổn thương tinh thần. Để thoát khỏi tình trạng đau đớn khôn cùng đó, Deinos sẽ phải lựa chọn từ bỏ sinh mệnh của mình. Nguyên nhân chết thứ sáu của Deinos chính là vì loài côn trùng này.
Sau trận chiến, cả nhóm tiếp tục lên đường và hạ trại ngay khi hoàng hôn buông xuống. Tepeu khuyên Marine không nên chạy lung tung trong đêm tối, vì ở Mictlan luôn có những loài động vật nguy hiểm khôn lường. Mash vì phòng ngừa nên đã giăng kết giới xung quanh và dùng máy đuổi côn trùng để Chaldea có một giấc ngủ ngon.
Marine nghe lời đi ngủ trước, Tepeu cảm thấy rất ấn tượng trước việc sử dụng công nghệ âm thanh để xua đuổi côn trùng.
“Lịch Sử Nhân Loại Phổ Biến là những người lấp đầy khoảng trống của thế giới từng chút, từng chút một.”
Nghe đến đây, U Olga Marie khó chịu: “Chỗ không cần lấp vẫn lấp, con người đúng là đang vẽ trên một bức tranh và tự hứng chịu nó. Như cái gọi là phản ứng phân hạch với mục đích thu thập năng lượng, rồi nó cũng thải ra vô số chất độc hại. Cây công nghệ của con người thật sự kỳ lạ. Nếu thật sự là sinh vật có trí tuệ, chúng nên tìm ra phương pháp xử lý các chất độc hại trước khi tiến hành thí nghiệm phản ứng phân hạch. Ta bảo này, đừng có bình luận như thế về Lịch Sử Nhân Loại Phổ Biến. Đợi chúng phát triển được cách mạng năng lượng sạch, ta sẽ công nhận chúng là những sinh vật hình người danh dự của vũ trụ này.”
Tepeu nghe vậy chỉ biết cười trừ.
-
Nhân lúc đang rỗi, Mash hỏi lý do tại sao U Olga Marie muốn làm Nguyên thủ và tỏ ra hứng thú với ý nghĩa của việc làm đó. Dù hơi khó chịu nhưng cô ta vẫn tự mình giải thích cho hai người
“Từ ngôi sao hư không, ta đến đây khi nghe thấy tiếng khóc của hành tinh này. Ta được hành tinh gọi đến, chẳng có ý định chiếm nó làm của riêng, nên ta cũng không định trở thành vua hay xưng “Vua” như tên Camazotz kia. Việc ta muốn làm, là nuôi dưỡng và dẫn dắt những sinh mệnh trí tuệ của hành tinh. Ta muốn tạo nên một thế giới có sự cai trị bình đẳng, một thế giới với lịch sử công bằng. Nơi mọi chủng tộc, mọi tư tưởng có thể cùng đồng cảm với nhau. Vậy nên ta mới trở thành Tổng thống. Là người giám sát, đại diện cho các ngươi, cũng là người vui mừng trước thành quả của các ngươi. Ta cảm thấy, mình muốn trở thành một tồn tại như vậy.”
“Mà...Ta không nhớ lắm về kế hoạch cụ thể hay là lý do gì đó...Nhưng mà! Với ta, thống trị chính là thứ như thế. Vì vậy...phải làm như thế. Để tất cả mọi thứ, một lần...quay về trang giấy trắng...Để lũ nhân loại ngu xuẩn...“
Khi nói đến đây, trí nhớ của U-Olga Marie hơi rối loạn. Nhưng để Mash và Ritsuka dễ hiểu, cô ta dùng một cách giải thích đơn giản hơn
“Một thực thể xuất hiện để xóa bỏ và sửa chữa cái ác trên hành tinh này. Nguyên thủ quốc gia vĩ đại sẽ lãnh đạo nhân loại ngu xuẩn.” - Đó chính là U Olga Marie.
“Nhưng tôi vẫn cảm thấy, so với việc chăm sóc “con người ngu xuẩn” này, vũ trụ vẫn còn những sinh mệnh trí tuệ hơn mà?” - Ritsuka hỏi.
“Hờ, đúng là ngu ngốc. Ta chưa từng nói những kẻ ngu xuẩn là điều xấu. Suy cho cùng, chẳng phải mỗi con người mới ngu đâu. Về cơ bản, mọi sinh mệnh trí tuệ đều có những kẻ ngu thôi. Chính vì chúng ta đang phạm sai lầm, vũ trụ mới được đổi mới.”
-
Trong đêm tối, khi tất cả mọi người đã yên giấc, U-Olga Marie vẫn chưa ngủ được. Cô ta nhìn bầu trời đêm, nghĩ bụng: “Hờ, nói thì giỏi lắm, nhưng biết đến khi nào cơ thể này mới nghe theo lời ta. Cơ quan xuất lực Nhân Lý, giảm còn 4%. Chức năng xử lý thông tin đã hỏng luôn phần main rồi. Đến mức này thì đừng nói là đại tổng thống, đến quan thư ký còn chẳng xứng tầm. Nhưng nói cho cùng thì, mình làm sao thế nhỉ?”
-
Buổi sáng, mọi người tiếp tục lên đường. Băng qua rừng rậm, trước mặt họ là một bình nguyên rộng lớn, không khí cũng dễ chịu hơn nhiều. Nhưng nhìn tình hình hiện tại, e là họ sẽ không kịp đến chỗ Storm Border. Chưa kịp nói hết câu, các Deinos hình dạng T-Rex xuất hiện trước mặt họ.
Theo lệnh của Vua Khủng Long, những kẻ cố ý vượt qua bình nguyên này đều sẽ phải chịu trừng phạt, bất kể Deinos hay Ocelotl. Sau khi ngăn chặn được một vài tên Deinos, xung quanh kéo đến càng nhiều. Một người sợ khủng long như U-Olga Marie khó lắm mới đối phó được vài tên, còn với số lượng hiện tại thì cô ta đành bó tay. Cả nhóm nhìn nhau rồi quyết định quay ngược lại vào rừng.
Tepeu cười dễ thương: “Hì?”
Habe-nyan cáu lên: “Hì cái đầu anh! Bọn đấy là trạm gác à? Làm sao mà qua được đây!!”
“Lính canh được bố trí cách xa nhau nhằm ngăn chặn Ocelotl từ tầng dưới, nhưng vì họ là những kẻ rất cố chấp và nghiêm túc canh gác nên không thương lượng được đâu, bây giờ chúng ta chỉ còn cách tiến vào thành phố của Deinos thôi. Nếu đã là mệnh lệnh của Vua Khủng Long, vậy thì cứ lấy giấy thông hành từ chỗ hắn ta là được.”
Nghe đến cái tên Chichén Itzá, Rasputin chỉ về phía thành phố to lớn từ đằng xa. Tepeu giải thích đó là nơi ở của các Deinos và là Thánh địa Mặt trời bảo vệ cho toàn bộ Mictlan.
“Đó là nơi mà vị thần của chúng tôi - “Giáo huấn của Mặt Trời” Kukulkán ngự trị.”
-
Chichén Itzá - Nơi cư ngụ của các Deinos là một thành phố trù phú và rộng lớn. Vì là thành phố không dành cho con người, Chaldea[note53231] thành công giả trang thành các Deinos nhờ vào Bí Tích của Rasputin. Trước khi Tepeu rời khỏi Chichén Itzá, thành phố có khoảng 2000 nhân khẩu. Nhưng vì cuộc truy lùng của các Ocelotl, các Deinos từ khắp nơi tụ tập về đây, ước tính nhân khẩu trong thành phố khoảng 2400 người. Khi Crypter xuất hiện, các Ocelotl cũng xây dựng một thành phố mang tên Mexico và tiến hành thảm sát các Deinos. Dù vẫn còn một số ít Deinos ẩn náu trong rừng sâu, nhưng cũng sắp đến mức tuyệt diệt rồi. Vì Mictlan sẽ sớm diệt vong, số lượng Deinos không tăng thêm, có thể xem đây đã là kết thúc của họ. Thấy Mash có vẻ buồn, Tepeu an ủi rằng lựa chọn cắt bỏ Không Tưởng Thụ của Chaldea là quyết định liên quan đến sự tồn vong của Lịch Sử Nhân Loại, còn các Deinos chỉ đang suy ngẫm về những ngày còn lại của họ thôi.
Khác với Lịch Sử Nhân Loại, ở Mictlan không có cái gọi là “tiền tệ”, mọi người có thể lấy thứ mình cần tại các sạp hàng trên đường. Sự khác biệt giữa người và Deinos ở chỗ: Con người có quá nhiều thứ mong cầu cả về mặt vật chất lẫn tinh thần. Còn Deinos, họ chẳng mong muốn thứ gì ngoài việc sinh tồn, tất cả mọi người đều yêu thương và quý mến nhau một cách bình đẳng.
Tepeu nhắc đến những trận đá bóng thường được tổ chức tại thành phố, đây là hoạt động được tổ chức nhằm tri ân ánh sáng của mặt trời, có thể nói là một hình thức “cầu nguyện”. Rasputin nhìn về phía kim tự tháp được xây dựng theo văn hóa trung mỹ ở phía xa, ông ta đoán đó là điện thờ của vị Vua Khủng Long. Trong Lịch Sử Nhân Loại Phổ Biến cũng có một kim tự tháp với cấu trúc tương tự. Nhưng ở Mictlan, kim tự tháp này lại có phần đỉnh màu xanh hướng thẳng lên trời, nhìn qua thì có vẻ là pha lê.
“Ở đâu cũng có cách nói cho việc “Tiếp cận bầu trời”. Chuyện này phải kể đến lý do tại sao Chichén Itzá lại là thánh địa, khởi đầu và kết thúc của mặt trời. Nó gọi là [Thái Dương Biên Lịch[note53232]]. Trong Lịch Sử Nhân Loại Phổ Biến, mặt trời nằm trong vũ trụ, trái đất xoay quanh mặt trời nhỉ? Nhưng Mictlan không có vũ trụ, mặt trời nằm ngay bên trong Mictlan. Mặt trời của chúng tôi là một mặt trời cực nhỏ được tạo ra để soi sáng vùng đất này. Chichén Itzá là “nhà” của mặt trời. Mặt trời quay về, nạp đầy năng lượng và tiếp tục một chu kỳ xoay của nó. Đây chính là cấu tạo mặt trời ở Mictlan.”
Trọng lực của Mictlan chính là mặt đất và hướng ra bên ngoài. Dù chưa rõ lý do tại sao mặt trời có thể lơ lửng và xoay quanh nơi này, nhưng có thể khẳng định, mặt trời là một thánh vật độc lập với quy luật của Mictlan. Thứ vật chất màu xanh trên đỉnh kim tự tháp không phải khoáng vật, mà là thực vật. Những mũi nhọn phát sáng chính là nhánh cây. Cây vũ trụ đâm xuyên qua Mictlan, đỉnh của nó chính là điện thờ kia. Theo lời Tepeu, Vua Khủng Long dù là một người cứng nhắc, nhưng chỉ cần nói rõ sự tình thì đức vua sẽ lắng nghe họ. Sau đó, anh ta tiết lộ mình từng là tư tế của điện thờ và dẫn mọi người đến yết kiến Vua Khủng Long[note53228].
Vừa đến điện thờ, Tepeu đã nhìn thấy người quen cũ của mình, hiện đang là tư tế đương nhiệm. Hắn ta tỏ vẻ hằn học và không cho phép Tepeu yết kiến Vua Khủng Long. Đoạn, gã tư tế gọi lính canh đến đuổi tất cả ra ngoài.
Vừa ra ngoài, Rasputin hỏi dò rằng quan hệ của Tepeu và gã tư tế không được tốt lắm. Anh cười và bảo: “Hắn siêu ghét tôi, có cơ hội liền gọi người đến giết tôi mà. Không ngờ giờ lên được chức tư tế, ban nãy tôi quên chúc mừng mất rồi!”
Tình hình hiện tại có vẻ khá phức tạp, Ritsuka và Mash có lẽ đã bị nhớ mặt. Kể cả khi không đi cùng Tepeu, họ cũng sẽ bị xem là “đồng bọn” của anh ta. Thua keo này ta bày keo khác, Ritsuka đề nghị mọi người đi thu thập thông tin, tìm cách để yết kiến Vua Khủng Long, dù sao đây cũng không phải là vấn đề có thể giải quyết một sớm một chiều.
Đến tối, U-Olga Marie và Marine vào bên trong thành phố. Mắt thấy không gặp được Vua Khủng Long, U Olga Marie khó chịu và nói rằng cô ta sẽ phá hủy điện thờ này, buộc kẻ đó phải ra mặt. Rasputin ngăn cản cô ta: “Cô chủ đừng làm ầm lên như thế, nếu không nó sẽ trở thành vấn đề ngoại giao đấy. Lần này là vấn đề cá nhân của anh Tepeu đây mà thôi, vẫn còn cách giải quyết khác mà.”
Tepeu chỉnh lại kính mắt, không nói gì thêm. Như đã bàn buổi sáng, cả nhóm sẽ nghỉ ngơi tại nhà Tepeu ở Chichén Itzá. Nhưng căn nhà vì đã lâu không có người ở, cỏ dại mọc um tùm, ma vật xuất hiện khắp nơi.
Sau khi dọn sạch “cỏ dại” mọc quanh, căn nhà trở nên khang trang và sạch sẽ hơn rất nhiều. Mash thắc mắc dù có nhà riêng nhưng không hiểu Tepeu lại chọn ở trong hang động cách xa như thế. Anh chỉ giải thích rằng mình có lý do riêng và chuyển chủ đề, nhờ Chaldea giải thích về Chichén Itzá trong Lịch Sử Nhân Loại Phổ Biến.
Chichén Itzá là một thành phố thuộc nền văn minh Maya, nằm trên bán đảo Yucatan thuộc khu vực Trung Nam Mỹ. Maya là nền văn minh kéo dài từ năm 1600 TCN đến năm 900 Công Nguyên. Từ năm 1600 TCN đến năm 250 CN là thời kỳ Tiền Cổ Điển, từ năm 250 Cn đến năm 900 CN là thời kỳ Cổ Điển. Tiếp đó, từ năm 900 CN đến trước thế kỷ XVI là thời kỳ Hậu Cổ Điển. Mỗi thời kỳ đều có giai đoạn phồn thịnh và diệt vong. Chichén Itzá được tạo ra bởi người Itzá, thuộc thời kỳ Hậu Cổ Điển.
Người Itzá là “Người bên ngoài”, cũng có người nói họ là hậu duệ tháo chạy khỏi sự diệt vong của vùng trung bộ Maya. Họ tìm thấy một vùng đất trũng có nước ngọt và đặt tên Chichén Itzá[note53227]. Vị thần được thờ phụng trong tín ngưỡng của Chichén Itzá là Kukulkán, vị thần cai quản gió và mưa. Trong thần thoại Aztec, vị thần này còn có tên Quetzalcoatl
Dù cùng lưu truyền tại Nam Mỹ, có nhiều điểm tương đồng, nhưng thần thoại Maya và thần thoại Aztec vẫn có sự khác biệt về quan niệm tôn giáo. Có thể nói Maya là nguyên bản[note53233], Aztec là hình thức phát triển về sau. Khi nền văn minh Maya suy tàn, Thần linh cũng biến mất, khu vực Trung Nam Mỹ tiến đến “thời đại của loài người”. Dù Maya được xem là nền văn minh của người Maya, nhưng nó vốn được tạo ra bởi nhiều bộ tộc và bộ lạc. Con cháu của họ tự gọi mình là K’iche’ và Tzotzil. Cái tên Maya về sau được cho rằng lấy từ đô thị cổ Mayapan.
Trong thời kỳ Cổ Điển, có khoảng 60 đến 70 quốc gia được thành lập. Dù đều bị diệt vong, nhưng người Maya đã xây dựng nên rất nhiều nền văn hóa và lịch sử. Người Maya đều rất xuất sắc ở các lĩnh vực văn học, thiên văn học và cả kiến trúc. Họ đã xây dựng kim tự tháp El Castillo, tạo ra lịch và bắt đầu quan sát quỹ đạo của các vì sao. Dù người Maya không có vương triều thống nhất, nhưng các vị vua của họ vẫn kết thành đồng minh. Hoàn cảnh khắc nghiệt của vùng Trung Nam Mỹ cũng là một yếu tố quan trọng để tạo nên sự đặc sắc trong thần thoại và con người Maya.
Sau khi nền văn hóa chủ đạo của người Maya di chuyển xuống cao nguyên Mexico, nền văn minh Aztec cũng bắt đầu trở nên phồn thịnh từ thời kỳ Hậu Cổ Điển. Vũ khí của họ rất thô sơ, chưa có súng đạn, cũng chẳng có kỹ thuật cưỡi ngựa. Xét về phương diện chiến tranh, người Trung Nam Mỹ chưa thể so được với người phương tây. Đầu thế kỷ XVI, vương quốc hưng thịnh Aztec sụp đổ vì những kẻ vượt biển đến từ bên ngoài. Hầu tước Hernán Cortés thuộc Tây Ban Nha cùng một nhóm chưa đến 500 người đổ bộ lên vùng Trung Nam Mỹ, chiếm cứ thủ đô Tenochtitlan của Aztec. Lúc đó, Vua của Aztec - Moctezuma II bỏ mạng trong trận bạo loạn. Hernán Cortés và đồng minh Tây Ban Nha hủy diệt vương quốc Aztec, biến nó thành thuộc địa của Tây Ban Nha và đổi tên thành Mexico.
Aztec có một truyền thuyết kể rằng: “Thần Quetzalcoatl thua dưới tay Ác thần Tezcatlipoca và biến mất khỏi đại địa. Nhưng, sẽ có một ngày người quay về từ ngọn gió đông bắc, hứa hẹn một lần nữa đưa Aztec trở lại phồn vinh.” Dù thời đại thần thánh đã biến mất, nhưng con người vẫn luôn tin tưởng vào truyền thuyết của Quetzalcoatl. Hernán Cortés lợi dụng truyền thuyết này để làm lung lay các bộ lạc đối địch với Aztec khi đó, dù số lượng không nhiều nhưng cũng đủ để áp chế thủ đô. Tenochtitlan - thành phố trên mặt nước của Aztec mỗi ngày đều hiến tế hơn 50 người cho hai vị thần Tlaloc và Huitzilopochtli. Vương quốc Aztec cũng nhiều lần gây chiến với các bộ lạc, dùng vũ lực để đàn áp và ép họ làm nô lệ. Sự sụp đổ của Aztec không chỉ nhờ mỗi sức mạnh của Hernán Cortés, mà đó còn nhờ vào lòng hận thù chất chồng của các bộ lạc đối với cường quốc máu lạnh này.
Hernán Cortés bước vào cổng lớn của thủ đô nhờ sự tin tưởng của Moctezuma II với truyền thuyết Quetzalcoatl và hủy diệt Aztec ngay từ bên trong. Chính vì vậy mà Moctezuma II còn được gọi là “Vị vua kết thúc Aztec”, ông ta bị quý tộc và người dân trong thủ đô ném đá tới chết.
Nghe đến súng, Tepeu đoán nó là thứ vũ khí mà các Ocelotl sử dụng. Aztec trong Lịch Sử bị những kẻ đến từ bên ngoài dùng súng sát hại, chẳng khác gì Mictlan bây giờ cả.
“Đó là sự tương đồng, Lịch Sử Phổ Biến có Chichén Itzá, có thần gió và mưa, chúng tôi cũng có Thành Phố Hoàng Kim và cả Kukulkán. Các bạn có địa ngục dưới lòng đất [Mictlan], chúng tôi cũng có thành phố dưới lòng đất [Mictlan]. Ở ruộng ngô tôi từng nói rồi nhỉ, Mictlan không có “Thần”. Đó là khái niệm xuất hiện cùng với Crypter Daybit Sem Void. “Giáo huấn của mặt trời” Kukulkan cũng vì vậy mà được tôn xưng thành “Thần”. Tôi không xét về độ thật giả, mà là về kiến giải mới và tri thức mới. [Thứ luôn tồn tại] đổi thành [Thứ trước đây chưa tồn tại].”
Tepeu còn muốn nghe thêm về Tezcatlipoca trong Lịch Sử Phổ Biến, nhưng đêm cũng đã muộn, anh vừa định đưa mọi người nghỉ ngơi thì Rasputin vẫn cố hỏi thêm một câu.
“Tepeu, Deinos các cậu rõ là không hợp với Chichén Itzá này, nếu phải nói thì lối sống ở đây giống Lịch Sử Phổ Biến của chúng tôi hơn. Thành phố này do ai tạo ra? Có phải Deinos mang tên Vua Khủng Long?”
“Không, ngài ấy chỉ mới xuất hiện gần đây thôi, không can hệ gì với Chichén Itzá. Kukulkán là người tạo ra Chichén Itzá. Tương truyền, thần đã tạo ra thành phố này để vận hành Mictlan.”