Translator: NicK
Editor: Deemo
______________________
Đã được ít lâu kể từ vụ rối loạn tại lễ kết hôn của Marla. Kết quả, hôn lễ giữa cô và Gerhardt bị xem như chưa từng diễn ra.
Hơn thế, tôi bất ngờ vì Gerhardt vẫn còn sống. Tôi hoàn toàn nghĩ rằng hắn đã gặp tổ tiên từ đời nào. Trông hắn có vể ổn, dù dường như hắn đã bị yếu đi trầm trọng từ việc bị chiếm hữu bởi ác quỷ.
Nguyên do của cuộc hôn nhân này đều xuất phát từ việc hắn đem lòng yêu Marla, nhưng có vẻ đó chỉ là chuyện bịa đặt bởi tên ác quỷ, và hắn vẫn yêu hôn thê cũ của mình. Do đó, Đức Vua đã không ép họ đến với nhau, và vì có sự phá hoại của tên ác quỷ mà mọi thứ cũng trở nên mơ hồ.
“Ogguooooooohhhhhhhhh…!!”
Quan trọng hơn hết, ông có thể làm ơn làm gì đó với cơ thể này của tôi không…!? Tôi cảm giác như cả cơ thể mình sẽ bị xé nát thành nghìn mảnh…!! Không tôi không bao giờ trải qua bất cứ thứ gì như thế nữa, nên chắc việc đó sẽ không xảy ra.
[Thứ đen đúa đó chỉ là một phản ứng kịch liệt thôi.]
Phải. Chỉ bị kiểm soát như thường lệ bởi Nguyền Kiếm là quá đủ để tôi chịu đựng những cơn đau cơ rồi, nhưng nó còn đau đớn gấp nhiều lần hơn thế nữa!
Tôi đã lao vút đi với lực đẩy đủ để khiến mặt đất nứt vỡ. nhưng không đời nào tôi bình thường có thể làm được việc đó. Tôi vẫn ổn vào lúc đó, nhưng sau một thời gian cơn đau lại đến!
“Dù sao cũng thật tốt khi Marla đã trở lại…”
[Phải đấy. Sẽ là rắc rối lớn nếu cô ấy bị bắt bởi ngươi, nhưng sẽ còn tồi tệ hơn nếu tên ác quỷ đó khiến cô ấy mang thai.”
Lão già khốn khiếp, ông dám cho rằng cô ấy bị tôi bắt nếu kết hôn với tôi và gọi đó là rắc rối à…
“Mà thôi tôi mệt rồi…”
[Ngươi đã làm rất tốt. Dù chỉ là tạm thời, ngươi đã đẩy lùi được thứ sức mạnh màu đen đó, thứ mà ta đã không thể kiểm soát. Đó là thành tựu của cá nhân ngươi.]
“Ca ngợi tôi nữa đi.”
[... Thôi ta mặc xác ngươi.]
Thật tốt khi được người khác khen ngợi.
Đến cuối cùng tất cả mọi người đều sẽ ca tụng tôi thôi.
“Haa… Buồn ngủ quá. Tôi có thể cảm nhận được sự đau đớn khi đang thức, nên đi ngủ thôi.”
[Ừm. Ngủ là cách tôi nhất để giúp cơ thể khỏe mạnh. Ta sẽ đánh thức ngươi nếu có chuyện gì đó xảy ra, nên cứ ngủ một cách vô tư đi.]
Ý thức tôi dần chìm sâu trong khi lắng nghe những lời thì thầm của Nguyền Kiếm…
Tôi hy vọng… hy vọng thế giới này sẽ đối xử với tôi tốt hơn một chút khi tôi tỉnh giấc…
◆
“Không biết có nên gọi đây là một thành công không nữa…?”
Tôi lẩm bẩm những điều đó trong khi thong dong rảo bước khắp thành phố.
Sẽ khá nguy hiểm khi tôi, một Thánh Nữ, bước đi giữa sự náo nhiệt của dòng người, nhưng tôi chắc mình sẽ ổn bởi tôi luôn có một đoàn hộ tống. Chỉ cần vương quốc vẫn cần sự tồn tại của một Thánh Nữ, sự an toàn của tôi sẽ được đảm bảo.
Hơn nữa, điều tôi nên để tâm bây giờ là Alistar. Tên đó, hắn đã cố tình để Marla ngã, và lợi dụng điều đó cho bản thân mình, thật kinh khủng.
Hắn đã vượt quá tình thế khó nhằn ấy và cười nhạo tôi, người vẫn đang trong tình trạng kể trên. Đương nhiên tôi sẽ không bỏ qua. Tôi sẽ tận tâm ngăn chặn Marla trở thành con mồi của hắn.
… Nhưng, nghĩ lại về Gerhardt, kẻ tôi đã lợi dụng trong kế hoạch của mình, đã bị chiếm hữu bởi ác quỷ…
Chuyện đó cũng nguy hiểm cho cả tôi nữa. Tôi đã không thể kiềm chế khi nghe điều hắn muốn nói
với nhà vua, tôi phải rút kinh nghiệm cho tương lai mới được.
Do đã không chuẩn bị kỹ càng như Alistar, tôi muốn ký sinh vào một kẻ ít nhất là người. Hắn là một kẻ kinh tởm đến mức có thể chấp nhận một con Orc cái… tôi thật không hiểu nổi sao một kẻ như vậy lại có thể được sinh ra.
Mà tôi cũng đang theo chân hắn còn gì.
Nhờ là kẻ xứng đáng với Thánh Kiếm, hắn như thể bị cầm tù tại vương đô. Tôi biết hắn được ở tại một nhà nghỉ hạng nhất. Thật tức điên lên khi biết hắn ở một nơi tốt như vậy, nhưng cũng mừng vì hắn buộc phải ở lại vương đô một cách cưỡng ép.
Còn lý do vì sao tôi đến chỗ hắn, đương nhiên, không phải vì tôi muốn gặp hắn. Nếu được, sẽ thật viên mãn nếu tôi không phải gặp hắn cho đến cuối đời. Lý do tôi tiến đến nơi hắn ở là để canh chừng hắn.
Bởi mọi thứ vẫn còn rất mơ hồ kể từ vụ náo loạn, hôn lễ của Marla và Gerhardt giờ đã đổ sông đổ biển. Vì thế, dễ hiểu rằng Alistar sẽ lại tấn công cô ấy kịch liệt.
“Ta sẽ không cho phép ngươi có được hạnh phúc trước ta. Ta sẽ ngáng đường ngươi…!”
Tôi bước đi với lòng quyết tâm trào dâng…
“... Ngài Thánh Nữ?”
“Ara?”
Tôi đã bị gọi với lại bởi một giọng nói trong trẻo và dịu dàng khiến tôi vô thức quay lưng lại. Những lúc thế này, tôi thường giả vờ như không để ý và nhanh chóng bỏ đi, nhưng…
Giọng nói đó nhỏ nhẹ nhưng thật đẹp đẽ.
“Silk-san.”
“... Lâu rồi không gặp.”
Tôi nở một nụ cười thương hiệu khi hướng về cô gái trước mặt mình — — Silk.
Cô gái với mái tóc nâu ngang vai, và dù biểu cảm có chút thay đổi, cô trông vẫn không khó chịu với gương mặt xinh đẹp của mình. Ngạc nhiên thay, cô lại có một cơ thể đẫy đà, và cô còn là một diễn viên nổi tiếng của Đoàn Nhạc Kịch Hoàng Gia danh tiếng.
“Tôi đã xem buổi diễn trước của cô. Nó thật sự rất hay. Cô giờ đây đã trở thành nhân vật chính trên áp phích của Đoàn Nhạc Kịch Hoàng Gia rồi.”
“... Làm gì có chuyện đó chứ.”
Khi được tôi ca ngợi, cô liền tỏ ra khiêm tốn với vẻ vô cảm. Cô ấy lạnh lùng đến kinh ngạc, mặc cho không khí cực kỳ vui vẻ và đôi má ửng hồng khi Alistar khen ngợi cô, có điều vẫn biểu cảm của cô vẫn cứng đờ.
Cô ấy biểu diễn thật sự rất hoàn hảo trên sân khấu dù cô thường xuyên như vậy, cô chắc hẳn phải yêu nhạc kịch lắm.
Không chỉ Alistar, cô ấy cũng đôi khi mời tôi đến. Tôi rất biết ơn cô vì đã trao cho tôi cơ hội đáng giá để rời khỏi toà lâu đài ngộp ngạt.
Mà vẫn ít hơn tên Alistar đó, nhưng tôi biết cảm xúc của cô nên cũng hiểu được.
“Cô lại đến mời Alistar sao? Fufu, cô hẳn phải yêu cậu ấy lắm nhỉ?”
Tôi đang vừa cười vừa nghĩ đến một kế hoạch.
… Được rồi, hãy sử dụng cô ấy để ngăn Alistar tán tỉnh Marla thôi. Silk cũng là một đối tượng khá tốt để ký sinh, nhưng mục tiêu chính của hắn vẫn là Marla. Điều đầu tiên tôi cần phải làm là tách hắn khỏi cô ấy.
Trong tương lai cô nhất định sẽ trở thành một diễn viên nổi tiếng. Mặc dù cô từng là một nô lệ… Đúng là không ai đoán được chữ ngờ.
… Ngay cả tôi cũng chưa từng nghĩ rằng một ngày nào đó mình sẽ trở thành Thánh Nữ mà.
Khi tôi nhìn Silk với những suy nghĩ đó, cô ấy khẽ nghiêng đầu.
Tuy nhiên, cô cơ bản đang nghĩ về nhạc kịch và Alistar, nên sẽ rất khó đoán được… Hay đúng hơn, cô vô cảm đến mức rất khó để bị đọc vị.
Giữa lúc nghĩ vậy, Silk hé đôi môi căng mọng và nói vài lời.
“... Alistar là ai?”
…………Eh?
________________________