Translator: NicK
Editor: Deemo
______________________
“Uwaaaaaaaahhhhhhh!?”
“Kyaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!”
Những tiếng hét thất thanh. Không chỉ từ một hai người, tất cả nhưng người tham dự đám cưới giữa Marla và Gerhardt đều đang thét lên. Âm lượng của những tiếng hét to đến chấn động, tình trạng căng thẳng và bi kịch thật tồi tệ.
Trong sự nỗ lực trốn thoát khỏi con quái vật đã lộ diện bằng bất kỳ giá nào, mọi người bắt đầu xô đẩy nhau bỏ chạy hướng về phía lối ra khỏi nhà thờ để lo thân mình trước.
Geerhardt, kẻ đã biến thành một thứ chất không rõ có phải chất lỏng không màu đen kia, dương như không muốn tất công ai đó cụ thể. Có một vài người đã bị đánh bật đi bởi đám xúc tu nhưng hầu hết bọn họ đều an toàn… an toàn? Họ cũng đang cố chạy qua lối thoát.
Tuy nhiên, người duy nhất bị bắt là Marla…
“... Chuyện quái gì thế này?”
Tôi không tài nào hiểu nổi tình thế trước mắt mình. Mà sao có thể hiểu được chứ. Ngay khi hắn phồng to lên thì đã liền trở thành con quái vật lỏng đen rồi mà? Chuyện quái gì thế này?
Hả? Hắn là quỷ à? Không không, hắn đã được tiến cử để kết hôn với Marla nhờ thân phân quý tộc tương đối tốt mà… ehh…?
“Phù, suýt nữa thì.”
Giữa lúc tôi đang bối rối thì nghe thấy một giọng nói trong trẻo lọt vào tai. Quay đầu lại, tôi liền thấy Magali nắp sau lưng mình, lợi dụng tôi như một tấm khiên.
Ả đàn bà đê tiện này dám?
“Cô, từ lúc nào… đúng hơn, cô ra đây từ lúc nào? Con quái vật sẽ lao đến đây nếu nó nhắm vào cô đấy. Cút ra chỗ khác giùm.”
“Không. Sau lưng anh là chỗ an toàn nhất. Hơn nữa, nhìn kiểu gì thì thứ đó cũng không nhắm vào rôi.”
Chúng tôi cò cưa qua lại. Sao cũng được. Tôi có thể dùng cô ta làm khiên thịt trong trường hợp khẩn cấp. Với cả Magali nói đúng. Có vẻ cô ta không phải mục tiêu của con quái vật đó. Nó hoàn toàn không để ý đến chúng tôi và chỉ liều lĩnh quật đám xúc tu khắp nơi.
“... Cũng đúng. Còn nữa, tôi nhất định sẽ không bảo vệ cô. Mau làm lá chắn thịt cho tôi đi.”
“Nguyền Kiếm, ông sẽ cứu tôi chứ?”
[Là Thánh Kiếm… Ừ, đương nhiên rồi.]
Lão già khốn khiếp! Cứ chấp nhận luôn không được à!
Tôi đã luôn nghĩ ông có phải là loại người có suy nghĩ méo mó rằng chỉ cần làm trai tốt thì phụ nữ sẽ rất yêu không?
Nói cho mà biết, tình yêu giữa thứ sắt vụn vô tri như ông và con người là bất khả thi.
“Thứ gì thế này? Ehrenfest, chuyện này là sao…!?”
Eria kinh ngạc. Hắn hỏi Gerhardt trong khi được bảo vệ bởi những kỵ sĩ.
Tuy nhiên…
“Ngươi dám ngáng đường ta, ngáng đường ta. Ta phải giết, giết, giết sạch…”
Hiii… Thú duy nhất phát ra từ đống chất lỏng đen kịt chỉ là một giọng nói kinh hãi.
Đáng sợ… Đó mà là Gerhardt-kun đẹp trai tốt bụng sao? Làm sao có cửa so với tôi chứ?
“Alistar!!”
“Elizabeth.”
Elizabeth tiếp cận tôi trong khi được những tín đồ bảo vệ. Đám tín đồ nhìn tôi và bắt đầu nắm lấy tay nhau. Dừng lại ngay.
“Hắn nhất định là một ác quỷ!!”
Thật tốt khi Elizabeth nói cho tôi biết Gerhardt là gì, nhưng mà… ác quỷ á? Sinh vật cứ kỳ nguy hiểm đấy á?
“Đó là một sinh vật siêu nhiên tương đương với thiên thần. Tôi đã được cha kể về chúng một chút, nhưng không ngờ chúng lại tồn tại… Cha bảo không như thiên thần có ảnh hưởng to lớn, ác quỷ chỉ được thờ tụng bởi một số vùng sâu vùng xa nhỏ bé, nên chúng tôi sẽ không bắt gặp chúng…!”
Eh? Thứ đó giống tên thiên thần chết tiệt kia á? Có tệ quá không vậy!? Tôi thật sự đã đứng trên bờ vực của sự sống và cái chết khi chiến đấu với tên thiên thần đó đấy biết không!? Không đời nào tôi muốn tái đầu với một kẻ mạnh ngang ngửa!!
“Tôi hiểu rồi…! Anh Hùng, cậu đã biết trước chuyện này đúng không…!?”
Eria nhìn tôi.
Tôi không.
Xin lỗi nhưng mà tôi chỉ nói bừa về việc cảm nhận được sự xấu xa thôi.
“Mà cô không biết về nó à? Cô là thánh nữ mà?”
“Không đơn giản vậy đâu. Chưa kể, mọi người đều bảo tên quý tộc Gerhardt này có tồn tại. Sao tôi biết về vụ ác quỷ được?”
Tôi và Magali thì thầm với nhau.
Mà cô ta cũng chỉ có mắt như mù. Đời nào cô ta biết được… á, đừng có dẫm lên chân tôi.
[Có lẽ, tên quỷ này không tạo ra quý tộc Gerhardt Ehrenfest, mà đã chiếm hữu cậu ấy.]
A, ra vậy. Kiểu kiểm soát á? Vậy thì tôi có thể hiểu được phản ứng của Eria và những kẻ khác.
… Lũ quỷ có thể làm vậy sao? Thế thì cực kỳ nguy hiểm luôn ấy chứ?
Tên ác quỷ đã giả danh Gerhardt một cách hoàn hảo cho đến khi tôi ngáp phải ruồi với câu nói ngẫu nhiên đó. Một người mà họ đã biết từ lâu lại thật ra đã bị chiếm hữu bởi một sinh vật kỳ bí, tôi nghĩ chuyện đó thật đáng sợ.
“Giết… ta phải giết…”
Tên ác quỷ điên cuồng phá hoại nhà thờ.
Như thể một đứa trẻ đang tăng động, cố bảo vệ và độc chiếm món đồ chơi quý giá khỏi mọi người xung quanh.
Nhà thờ nữa, việc nó không có vẻ gì sẽ sập cũng thật đáng ngưỡng mộ.
… Mà trông nó cũng không phải đang có vấn đề gì với chúng tôi, vậy chắc là tôi sin kiếu nhé.
“Đúng vậy.”
Tôi và Magali quay lưng về phía nhau và cố chạy khỏi nhà thờ.
Đây không phải việc chúng tôi có thể giải quyết. Chúng tôi sẽ chỉ đợi cho đến khi đám kỵ sĩ làm việc của chúng.
[Thôi đùa giỡn đi!]
Ngay lúc lời của Nguyền Kiếm phát ra, tôi cảm thấy một cơn đau nhói lên trong đầu!
Guuuuoooooohhhhhhhhh!? Đã lâu rồi tôi không trải nghiệm!!
Tôi nắm chặt lấy cánh tay gầy gò của Magali đang vội vã trốn thoát.
Tôi sẽ không để cô chạy đi đâu…!
“Này! Bỏ tay ta ra!”
Magali cố gắng chạy đi trong tuyệt vọng, nhưng tôi sẽ không bỏ ra.
Mặc dù không muốn, tôi đã bị lão Nguyền Kiếm kiểm soát và trải qua nhiều trận chiến, và giờ tôi đã có đủ sức mạnh vượt trội hơn một thiếu nữ.
… Nhưng nếu là nữ kỵ sĩ hay nữ du hành giả thì tôi chịu. Tôi sẽ bị hạ gục mất. Nhưng nếu là Magali, người cũng không tập tành gì cho kham, thì sức tôi đủ.
Nếu tôi chết, ta sẽ chết cùng nhau. Tôi sẽ kéo cô theo cùng…!!
[Ta không hiểu các ngươi có yêu nhau hay không đấy…]
“Đương nhiên không.”
“Phải đấy.”
Tôi và Magali gật đầu với nhau.
Giờ thì, tôi đã bị Nguyền Kiếm cưỡng ép ở lại…
Không đời nào tôi có thể chạy thoát khỏi đây.
[Eh…?]
“Kuh, thả ta ra! Thứ bầy nhầy này thật kinh tởm desuwaaaa!!”
Tôi vô cảm nhìn Marla, người đã bị tên ác quỷ bắt giữ và trông có vẻ thật biến thái.
Phải, Marla đã bị bắt. Nếu là một tên quần chúng, tôi có thể vờ như không thấy và lặng lẽ biến mất, nhưng cô ấy thì khác.
[Chúng ta vẫn sẽ lao vào nếu đó là người khác thôi.]
Lão già độc ác!
… Tôi cũng đã phá hoại lễ cưới do nhà vua khởi xướng để ký sinh vào Marla mà. Nếu rút lui lúc này, mọi thứ sẽ đổ sông đổ biển.
Ta không biết liệu ngươi có phải ác quỷ hay không, nhưng ta sẽ không để ngươi ký sinh vào cô ấy trước ta…!
Marla là người phụ nữ có thể để tôi ký sinh vào cổ…!
Tôi nắm chặt Nguyền Kiếm và bước về phía trước.
Phó mặt mọi thứ cho ông, Nguyền Kiếm!
“Thả Marla của ta ra tên quái vật.”
“Marla c-của ta!?”
Trước những lời tôi nói bằng giọng rõ ràng và hết sức ngầu, đôi má Marla ửng đỏ ngay cả khi đang bị tóm.
Được rồi, điểm số của tôi lại tăng.
[... Sao cũng được.]
Tại đây, trận chiến giữa ác quỷ và tôi, người bị lão Nguyền Kiếm kiểm soát, chuẩn bị bắt đầu!
… Chiến thắng áp đảo giúp tôi, làm ơn. Thật áp đảo mà không khiến tôi bị thương.
________________________