Fake Holy Sword Story ~I Was Taken Along When I Sold My Childhood Friend~

chương 123: eh? chuyện quái gì thế này?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Translator: NicK

Editor: Deemo

______________________

Đó là lần đầu tiên cô được gặp người mình sẽ kết hôn… mà không. Marla đã có thể gặp được đối tác kết hôn của mình, Gerhardt Ehrenfest, một vài lần trước đây.

“Ta sẽ khiến nàng hạnh phúc.”

“... Vâng.”

Gerhardt nhìn cô một cách nghiêm túc và thốt lên những lời chân thành.

Cô vẫn chưa hiểu gì về anh, nhưng anh chắc chắn có một nhân cách tốt. Anh là kiểu đàn ông tốt bụng mà cô của quá khứ sẽ quỳ gối để cầu hôn anh. Anh tốt, ưa nhìn, và hành xử đúng mực như một quý tộc. Và trên hết, anh yêu cô.

Marla không nhớ, nhưng chắc chắn, cô đã gặp và tiếp xúc với anh trong quá khứ. Anh đã đem lòng mến mộ cô kể từ lúc đó, trước sự ngạc nhiên của cô, anh chọn cách từ chối hôn ước của mình để cưới cô. Cô không biết liệu anh sẽ ổn không khi từ bỏ một hôn ước như vậy, nhưng điều đó cho thầy anh quan tâm và yêu cô đến nhường nào, và nó cũng khiến cô rất vui.

Phải, Gerhardt chính là một người bạn đời phù hợp mà cô luôn tìm kiếm. Địa vị quý tộc của cả hai hoàn toàn xứng với nhau và hôn nhân này sẽ có tác động tích cực lên lãnh địa của họ.

Tuy nhiên… nụ cười của Marla lại có gì đó mỏng manh và không thật lòng. Những người không tiếp xúc với cô đủ nhiều… bao gồm cả Gerhardt, khen ngợi đó là một nụ cười đẹp. Nhưng, với những ai hiểu rõ cô, cảnh tượng đó trông thật đau đớn.

(Đức Vua đã đề xuất việc này, và đối phương cũng hoàn hảo. Thật quá tốt cho tôi desuwa. Tôi nên hạnh phúc đón nhận nó… nhưng tại sao…)

Tim mình đau quá.

Cô phải vui mới đúng. Thế nhưng, phần nào đó trong cô không thật sự cảm thấy vậy. Dù cô có đang mặc trên mình bộ váy cưới, thứ cô luôn ao ước được khoác lên mình, trái tim cô vẫn không cảm thấy hào hứng.

(Mình…)

“Cả hai có thể trao cho nhau nụ hôn tuyên thệ.”

Giọng nói trang nghiêm của Elizabeth, thánh nữ của Anh Hùng giáo, vang vọng trong sự yên ắng của nhà thờ.

Theo sau đó, Gerhardt nhẹ nhàng nâng tấm voan che mặt Marla. Biểu cảm mỏng manh trên gương mặt cô khiến người tham dự không khỏi ngưỡng mộ.

Gerhardt nắm lấy đôi vai mảnh khảnh của cô, một đôi vai mảnh khảnh đến khó tin đối với một người sử dụng một chiếc chiến rìu như cô, và chầm chậm đưa mặt lại gần. Mặc cho trái tim đang đau nhói, Marla cũng ghì chặt đôi mắt…

“— — — — — Lễ cưới này, có thể dừng lại không?”

Giọng nói của một chàng trai với quyết tâm mạnh mẽ vang lên phá vỡ bầu không khí yên lặng.

Marla và Gerhardt, Elizabeth và những người tham dự nhìn anh với ánh mắt trợn tròn. Ở đó, là dáng vẻ của một người đàn ông mở rộng cánh cửa của nhà thờ.

“Chậc…! Không thể tin được anh ta có thể làm đến mức này…!”

Magali cau mày, trông rất khó chịu.

Cũng may mọi người đang tập trung vào chàng trai ấy, kể cả Eria đang đứng cạnh cô, Herge và những lính canh khác.

Trên mặt cô là một biểu cảm quỷ dị, khó tin cô lại là một thánh nữ.

“Alistar… san…”

“Tôi… Tôi sẽ là chồng của Marla!”

Marla lẩm bẩm trong sự ngơ ngác. Đáp lại cô, chàng trai xen giữa lễ cưới, Alistar, kiên quyết tuyên bố.

Vô số ánh mắt hướng về tôi, người đã mở toang cửa một cách thô bạo. Tôi thu hút nhiều ánh mắt quá, đáng sợ.

[Đương nhiên. Ngươi xông vào giữa một đám cưới và cố cướp dâu đấy! Chuyện này xảy ra trong nhiều câu chuyện rồi…]

Thật ngu ngốc khi thật sự làm vậy. Không đời nào tôi có thể trốn khỏi những hậu quả. Bỏ qua đám cưới giữa những thường dân, đây là hôn lễ giữa những quý tộc lớn. Tôi tiêu rồi.

[Đã biết vậy sao người còn dám làm…? Một kẻ chỉ biết lo cho bản thân như ngươi làm việc này lại càng hiếm.]

Bởi sự xông pha này cũng là vì tôi nữa.

Vì mục tiêu ký sinh vào Marla và sống một đời nhàn nhã!

“A-Alistar!? Anh đang làm gì vậy…!?”

Ew. Là kẻ đứng đầu tà giáo, Elizabeth. Con bé cũng ở đây à? Hiểu rồi, con bé là kiểu linh mục gì đó nhỉ?

… Chả hiểu sao một tà giáo lại có thể chủ trì một lễ cưới?

“Tôi xin lỗi vì làm ô danh của người, Elizabeth… Nhưng, tôi cần Marla-san.”

“Ehh!?”

Elizabeth trợn tròn mắt.

Con bé ngạc nhiên như vậy cũng bình thường. Suy cho cùng đây cũng là lần đầu tiên tôi hoàn toàn bị hấp dẫn bởi một người phụ nữ.

“Tên ngốc… Tên khốn nhà ngươi không chỉ làm ô uế thanh danh của mỗi Thánh Nữ đâu.”

Một giọng nói lạnh lẽo vang vọng.

Hướng về phía nó, là bóng dáng của Eria với sự phẫn nộ tỏ rõ trên gương mặt, như thể nó có thể bùng nổ bất kỳ lúc nào.

… Hắn ta đang tức giận à?

“Ngươi nghĩ ai là người bảo trợ cho cuộc hôn nhân này? Là cha của ta… Đức Vua đấy. Tên khốn nhà ngươi dám sỉ nhục Đức Vua!”

Hắn lên tiếng bằng một giọng nói sắc lẹm khiến không gian như muốn thét lên. Tôi có nên nói đó quả nhiên là hoàng tử không? Mặc dù gu phụ nữ của hắn thì tệ hết chỗ nói.

… Nhưng giờ hắn đã nói với tôi như vậy, chân tôi run cầm cập.

Nếu Marla không liên quan gì đến nó, tôi sẽ không bao giờ làm một chuyện như thế này. Tôi sẽ không bao khiến nhà vua và vương quốc trở thành kẻ thù của mình.

“Nhưng tôi đã ở đây. Và tôi không thể để đám cưới này diễn ra được.”

“... Ngươi nói vậy là có ý gì? Cậu ấy là người được Thánh Nữ công nhận. Đừng nói lý do duy nhất để người làm vậy là vì ngươi thích Baldini nhé.”

Eria hỏi tôi khi hắn bình tĩnh lại một chút.

… Eh? Tôi đã tính sử dụng lý do đó rồi.

M-Một lý do khác à? Tôi vẫn chưa nghĩ đến việc đó.

Chết! Mọi người đang nhìn tôi như đang kỳ vọng điều gì đó!

Lý do duy nhất là ‘Tôi sẽ ký sinh vào cô ấy, đừng hòng cướp cô ấy khỏi tôi!’. Mà như vậy thì thanh danh của tôi sẽ tụt dốc không phanh mất, nên tôi đã tính sẽ nói rằng ‘Tôi yêu cô ấy <3’...

Rõ ràng nó không hề có tác dụng với hoàng tử. Nhưng này, tên đàn ông Magali công nhận cũng chẳng tốt lành gì.

Kuh… Tôi nên làm gì đây!? Có lẽ tôi nên bảo rằng tôi yêu cô ấy!? Bằng cách nào đó, bầu không khí đang nói lên rằng tôi cần một lý do nào hơn thế, phải không!?

Không chỉ Eria. Những người tham dự, Elizabeth, và ngay cả Marla và Gerhardt cũng đang nhìn tôi.

Hiii… Đây có lẽ là lần đầu tiên tôi sợ ánh mắt của mọi người. Này, ánh mắt và gương mặt của Gerhardt thật quá lạnh lùng và đáng sợ. Không, tôi biết rằng diễn viên chính sẽ điên tiết vì lễ cưới bị cắt ngang không. Nhưng tôi cảm thấy có gì đó thay đổi.

[Sao ngươi không thành thật và xin lỗi đi?]

Nhất định không! Không đời nào tôi có thể làm chuyện khốn khổ như vậy! Việc đó chỉ khiến Magali phấn khởi thôi!

Động não đi. Nghĩ nghĩ nghĩ nghĩ nghĩ nghĩ…

Tôi nhanh chóng chỉ tay về phía Gerhardt và lẩm bẩm.

“... Ta cảm thấy sự xấu xa trong ngươi.”

[Sao nói bé thế!!]

Biết sao được! Đời nào lý do nực cười này sẽ hữu hiệu chứ! Không đời nào!

‘Sự xấu xa’ đấy là cái quái gì thế? Cón tệ hơn kẻ có năng lực ngoại cảm đáng ngờ. Nực cười quá thể đáng.

“Tên khốn… ngươi chỉ nói được vậy thôi à!? Nhạo báng người khác cũng vừa phải thôi! Ehrenfest là một quý tộc lớn trong vương quốc của ta! Kể cả ngươi có là anh hùng, phỉ báng cậu ấy là không thể tha thứ!”

Eria bỗng trở nên phẫn nộ.

Hieee… Hắn ta đang rất giận dữ… hắn đã hỏi tôi lý do một lần bởi vì hắn muốn ra vẻ với Magali, nhưng giờ tôi cảm thấy hắn càng tức giận hơn.

[Chưa kể, tên hoàng tử đó chắc chắn không có thiện cảm gì với ngươi. Hắn xem ngươi là tình địch thì phải?]

Thật ngu ngốc…

Đúng hơn, tôi muốn hoàng tử kết hôn với cô ta để khiến cô ta đau khổ thì có, tôi thật tâm hi vọng rằng Magali và Eria sẽ đến với nhau…

[Đấy mà gọi là thật tâm à.]

Kuh…! Tôi nên làm gì? Nói bừa cái gì đó không hiệu quả.

Đáng lẽ tôi nên bước vào một cách đắc thắng…

Chết tiệt! Magali, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt tự phụ đấy!!

Ngay lúc đó, Gerhardt, kẻ đang đứng bên cạnh Marla, lẩm bẩm.

“Ngáng đường ta… ngáng đường ta…”

“Ehrenfest-san…?”

Gerhardt cúi đầu và bắt đầu kích động.

Marla e ngại nhìn anh.

Ồ, hắn bắt đầu tức giận à? Dù tính cách của hắn có tốt đến đâu, hắn sẽ tức lên nếu có người cản trở thời khắc kết hôn quan trọng của hắn. Tôi hiểu mà.

… Đó không phải là thứ tôi đang nghĩ à, nhưng có vẻ có gì đó khác.

“Không thể, không thể. Ta đã chịu đựng việc này từ rất lâu, nhưng… ngáng đường ta… ngáng đường ta là không thể tha thứ…”

Gerhardt chợt ngẩng mặt.

… Nhưng, gương mặt ưa nhìn của hắn bắt đầu biến đổi và biết thành gương mặt của một quái vật dị dạng. Cả hai mắt, mũi và miệng di chuyển khỏi nơi ban đầu và màu da hắn chuyển dần sang đen, trở thành một thứ kinh tởm.

Hiiiii…

“Kẻ nào dám ngáng đường, giết chúng, giết chúng.”

Khoảnh khắc hắn lẩm bẩm những lời đó, cơ thể gầy gò của hắn nổ tung. Không, nên nói rằng nó đang nhanh chóng phồng to từ bên trong cơ thể hắn.

Một thứ giống như chất lỏng màu đen loan ra khắp nhà thờ.

“Kyaaaaaaaaaaaaaaaa!?”

Marla, người đứng gần với hắn nhất, đã bị trói lại và nhấc lên khỏi mặt đất một cách dễ dàng bởi thứ giống như xúc tu được làm từ chất lỏng đó.

“......”

Bên trong nhà thờ trở nên hoảng loạn.

Nhìn thấy điều đó, tôi cũng chết lặng.

… Eh? Chuyện quái gì thế này?

________________________

Truyện Chữ Hay