Mimic kiên nhẫn ngồi chờ đợi con mồi. Nó chỉ ngồi đó, hoàn toàn bất động. Mặc dù một phần bên trong nó thôi thúc “đứng dậy và biến khỏi nơi này” nhưng nó vẫn theo bản năng săn mồi và bất động. Mặt đất trong khu vực này của ngục tối khá bằng phẳng nhưng không đủ phẳng. Những phần đất đá nhấp nhô chà sát vào phần đáy nhạy cảm của sinh vật và khiến nó hơi nghiêng sang một bên.
Và những điều này quá khó chịu với Mimic! Về mặt thể chất thì nó không đau đớn gì nhưng “đứng” ở đây khiến nó có cảm giác cái gì đó bứt rứt. Và làm gì có chuyện một chiếc rương biết khó chịu chứ, vì vậy Mimic thực sự chả thể phàn nàn được. Nó có thể kiếm được một chỗ thoải mái hơn nhưng nó không sẵn lòng làm vậy. Ít nhất là bây giờ, khi những tiếng bước chân nặng nề đang liên tục tiếp cận nó.
Năm người rẽ từ một góc và đi xuống đoạn đường hầm thẳng mà con quái vật trá hình đang ở. Đoạn hầm đặc biệt rộng hơn nhiều hơn với phần còn lại của ngục tối. Nó rộng 8 mét và chỉ cao hơn 4 mét một tý. Nó sở hữu nhiều không gian đủ để cho hai nhóm thám hiểm giả lớn lướt qua nhau mà không lo va chạm. Tuy nhiên, năm người mới này chắc chắn không phải lũ tân binh thường thấy trong ngục tối này. Thiết bị của họ quá khác biệt với lũ gà mới.
Người đi đầu là một người đàn ông trung niên với mái tóc hoa râm. Cơ thể của ông ta được bảo vệ trong lớp giáp thép chắc chắn phản chiếu ánh sáng từ cái đèn lồng ông đang cầm trong một tay. Còn tay kia của ông đang cầm một cây giáo gỗ trông khá cứng cáp với cái mũi giáo bằng thép. Cẳng tay và chân của ông được bảo vệ những cái giáp ống. Một chiếc mũ sắt đơn giản được đội trên đầu, cùng với một chainmail treo trên vành mũ giống như một bức màn che hai bên và phía sau đầu ông ta. Nó tạo ra tiếng lách cách khó chịu với mỗi bước đi nhưng có vẻ người đàn ông này đã quen với âm thanh đó từ lâu.
Ông ta là một lính canh, cũng như bốn người được trang bị giống hệt như trên đang theo sau ông. Mặc dù những nhà thám hiểm khá phổ biến, họ vẫn chỉ là một phần của dân số của thế giới này. Và không phải ai trong số họ cũng muốn ra ngoài để chết trong một chốn chết tiệt nào đó khi mù quáng theo đuổi một khát khao về những cuộc phiêu lưu, của cải và vinh vang. Khá nhiều người đã hài lòng chấp nhận với việc nhận mức lương theo tuần của một công việc chả mấy khó khăn trong khi được bảo vệ bởi những bức tường vững chắc.
Vậy tại sao năm người giữ gìn trật tự lại đang ở trong ngục tối – nơi mà họ rõ ràng không thuộc về? Thì bởi vì họ nhận được báo cáo về những tiếng động lạ phát ra từ hướng của khu vực bị niêm phong của Vùng Xanh. Thị trưởng ở nơi đây vốn là một tên keo kiệt khét tiếng, vì vậy không ai trong nhóm người vũ trang đầy đủ này ngạc nhiên khi ông ta gửi họ đi thay vì những nhà thám hiểm có kinh nghiệm đến chăm sóc những thứ chết dẫm này. Mà cứ cho họ là những người đàn ông với mức cấp độ từ 10 đến 12 thì ở đây thực sự làm gì có mối đe dạo với họ chứ. Nhưng họ vẫn phải lãng phí quá nhiều thời gian quý báu chỉ để giải quyết một vài con quái mới sinh đang sợ hãi va chạm vào trong bóng tối.
Đây đã là lần thứ ba mà họ phải xuống cái đường hầm tối tăm và ẩm ướt này chỉ vì một vài tiếng ồn được tạo ra từ một sinh vật nào đó. Nó sẽ chỉ là một con chuột khổng lồ khác bị mắc kẹp trong khi cố gắng chui qua các khoảng trống của lưới kim loại. Mà ruốt cuộc, thì làm gì có thứ gì trong khu vực đó có thể phá vỡ được loại thép đã cường hóa đó bằng vũ lực chứ. Các nghệ nhân đã đảm bảo rằng phải cần một thứ gì đó ít nhất có cấp độ là 30 mới có khả năng tân công thứ đó. Còn không thì đừng mơ ngay cả khi đó là một vết xước. Do đó, cuộc tuần tra này chỉ là một nỗ lực vô nghĩa để tên Thị trưởng để giữ thể diện. Chuỗi mất tích liên hoàn gần đây đã quá đủ để khiến mọi người nghi ngờ cái gọi là khả năng lãnh đạo của ông ta, nên cũng chả lạ gì khi một cuộc ra oai bằng trình diễn sức mạnh cả.
Nhưng cho dù nói vậy, thì năm người này đã được trả tiền để làm theo lệnh vì vậy họ vẫn phải tiếp tục đi mà thôi.
Mimic mà họ tiếp cận nhanh chóng chỉ là đang vô cùng sợ hãi. Nhóm lính canh lơ đãng bước qua hành lang đá tỏa ra một bầu không khí cực kì đáng sợ. Chạy trốn không phải là một lựa chọn vì nó sẽ bị phát hiện và giết ngay lập tức. Chiến đấu còn là một ý tưởng tồi tệ hơn nữa. Che dấu hiện diện dù là một cơ hội mỏng manh nhưng nó vẫn là một cơ hội.
Và thế là nó trốn. Nó vẫn trông giống như một cái rương gỗ hoàn toàn bình thường và khiếm tốn, nó cầu xinh với hy vọng mỏng manh rằng nó sẽ bị bỏ qua. Khi đội ngủ tuần ta tiếp cận con quái vật, không biết nó là gì. Người đàn ông đi đầu chỉ liếc nhìn con quái vật một cái rồi tiếp tục đi. Cặp bảo vệ tiếp theo cũng làm như vậy. Nhưng người thứ tư lại có ý tưởng khác. Anh ta không thương tiếc đâm cây giảo của mình vào cái rương. Mũi giáo xuyên qua lớp vỏ giả bằng gỗ và khoét sâu vào con quái vật.
[Bạn đã chịu một đòn tấn công nghiêm trọng. HP -53. Bạn đã chết.]
Mimic chết ngay tức khắc thậm chí nó còn không có cơ hội hét lên. Kẻ giết nó đã rút lại ngọc giáo của mình cùng lúc thông báo kết thúc, khiến máu vàng dính vương vãi khắp sàn.
“Này, thôi nào anh bạn!” người đàn ông đi phía sau anh ta phàn này. “Tại sao anh phải làm thế cơ chứ?! Giờ thì máu quái vật dính đầy trên quần tôi rồi này! Vợ tôi sẽ giết tôi mất!”
“Lại nữa sao Roger?” – người đàn ông đi đầu hỏi. Ông ta liếc nhìn Roger qua vai. “Anh biết rõ rằng là không đáng để giết mấy thứ đó mà phải không?”
“Tôi biết công việc của tôi không tăng lên nếu chỉ giết vài con quái cấp 1, cấp 2 này nhưng ít nhất “Làm chủ thương thuật” của tôi vẫn tăng lên đều đặn”
Anh ta không sai. Trong khi cấp công việc của họ sẽ chả tăng lên bao nhiêu nếu họ chọn một đối thủ yếu hơn bản thân nhưng độ thành thạo kỹ năng lại là một chuyện hoàn toàn khá. Chỉ cần đáp ứng một số điều kiện nhất định thì kỹ năng của họ sẽ luôn tăng. Mặc dù, phải mất nhiều công sức để đạt được cấp độ cao nhưng những Kỹ năng Làm chủ [Mastery Skill] luôn là loại dễ nâng cao nhất. Chỉ cần một người gây sát thương cho một sinh vật khác bằng một vũ khí hoặc loại phép thuật phù hợp thì Kỹ năng Làm chủ liên quan sẽ tăng lên. Và sự khác biệt cấp độ không ảnh hưởng đến trường hợp này.
“Đừng có mà nhờn với tôi!” Vị tiểu đội trưởng ở phía trước quát lên. “Tôi biết rõ anh chỉ là loại thích nghiền nát mấy con kiến nhỏ”
“Ah, tôi đâu có dám đâu Đội trưởng” Roger nhún vai. Đó là sự thật. Cái cớ về việc tăng “Làm chủ thương thuật” của anh ta khá hợp lệ nhưng nó vẫn chỉ là một cái cớ. Anh ta đã vốn là một tên thối nát thích bắt nạt kẻ yếu rồi.
Vị tiểu đội trưởng cau có với người cấp dưới không nghe lời nhưng “Sao cũng được, đi tiếp đi và giải quyết cho xong chuyện này thôi!” ông ra lệnh. Chỉ là thời gian và địa điểm để kỷ luật ai đó không phải là lúc này. Họ tiếp tục đi trên con đường của họ và hoàn toàn quên đi Mimic đã chết.
Tuy nhiên họ không nên mất cảnh giác, có một Mimic khác đã và đang theo dõi họ từ một góc trong vài phút qua. Họ đã lạnh lùng giết một người họ hàng của con quái vật ngay trước mặt nó và chỉ để lại dòng máu lạnh, thơm ngon và bổ dưỡng rớt ra sàn. Cái Rương Nhện này vốn đã lặng lẽ dình dập họ từ lâu, tìm kiếm mọi cơ hội để giết và ăn thịt. Lúc đầu nó còn phải tự cân nhắc xem nó có thể hạ được họ không hay nên để họ đi. Cho dù nó có thể tìm kiếm được những con mồi khác dễ dàng hơn nhiều. Nhưng giờ thì tình hình đã khác.
Ngay lúc này đây, nó cảm thấy thôi thúc mãnh liệt phải giết bọn họ. Mặc dù Mimic không quan tâm mấy đến người thân đã chết của nó, nhưng làm gì có sinh vật nào chịu đứng yên xem đồng loại bị tàn sát cơ chứ?! Nếu có thì cũng không phải nó. Con quái vật này hạ quyết tâm và bắt đầu chuẩn bị tấn công đội tuần tra. Ngay cả khi họ có 5 người đi chăng nữa thì cấp độ của nó vẫn cao hơn. Nếu nó có thể hạ được một trong số họ trước thì nó tự tin nắm chắc phần thắng.
Mimic mở miệng và thè cái lưỡi dài ra. Bộ phận này của nó cực kỳ khéo léo và dễ biến đổi – phải nói rằng nó được sinh ra cho kỹ năng “Thay đổi hình dạng”. Cái lưỡi chia làm ba cái xúc tu riêng biệt nhưng vẫn nối chung nhau một gốc. Sau đó nó mở cổng lưu trữ và lấy ra ba thanh kiếm đơn giản, từng thanh một được cầm trong từng cái xúc tu. Mimic không muốn phải lãng phí điểm mana quý giá chỉ để nuốt lại những thứ rác rưởi vô giá trị nên thứ duy nhất còn lại trong kho của nó là một cái dao găm đặc biệt sáng bóng.
Giờ thì sau khi trang bị đầy đủ vũ khí, Mimic kích hoạt kỹ năng “Tàng hình” và rón rén đi phía sau đội tuần tra. Nó lặng lẽ lướt về phía cặp bảo vệ vẫn còn mải cãi nhau ở phía sau. Quá mải mê vào cuộc trò chuyện của bản thân, họ không thể nhận ra được thảm họa biết đi dằng sau mình. Tốc độ đi bộ bình thường của họ cũng chả cứu giúp được gì cả mà chỉ tổ khiến kẻ phục kích nhanh chóng tiến lại gần họ hơn mà thôi. Mặc dù kỹ năng “Tàng hình” rút cạn MP của Mimic theo từng bước, nhưng con quái vật vẫn còn quá đủ để thực hiện mục đích của bản thân nó.
Sau khi đến khoảng cách nửa mét phía sau con mồi, Mimic nhích nhẹ đôi chân nhện giả của nó và giơ hai cái xúc tu được trang bị của nó vào không trung. Bây giờ nó đã gần như vậy, nó nhận thấy một khoảng trống trong bộ giáp của họ. Một dải quần áo ướt đẫm mồ hôi có thể nhìn thấy giữa bộ giáp thép và mũ bảo vệ, để lộ phần cổ và chút vai của họ. Nó nghiêng lưỡi kiếm một chút và sau một khoảng lặng nhỏ, Mimic đâm thẳng những lưỡi kiếm một cách chính xác xuyên qua các khe hở đó.
Hai lưỡi kiếm đâm sau vào xương đòn của hai người bảo vệ từ trên cao mà không gặp mấy lực cản.
[Kỹ năng “Ám Sát” được kích hoạt. Đòn tấn công của bạn đã gây thêm
200% sát thương. HP Mục Tiêu -107.
Bạn đã giết mục tiêu của mình trong một lần duy nhất. Mức độ thông thạo Ám sát tăng lên.
Kỹ năng “Ám Sát” được kích hoạt. Đòn tấn công của bạn đã gây thêm
200% sát thương. HP Mục Tiêu -82.
Bạn đã giáng một đòn tấn công tàn khốc. Mục tiêu choáng váng trong 5 giây.]
Lờ đi những tin nhắn quen thuộc và những tiếng hét đau đơn còn quen thuộc hơn nữa, Mimic đẩy hai thanh kiếm vẫn còn ở bên trong nạn nhân. Nó tiếp tục lợi dụng đà của vết đâm, Mimic sử dụng thêm một chút lực đẩy để dí cả hai người kia xuống đất.
Phần còn lại của đội tuần tra quay lại gần như ngay lập tức khi họ nhận thấy đồng đội đang hét lên trong đau đớn. Thứ đầu tiên mà họ nhìn thấy là hai lính bọc thép bị dí đập xuống đất. Những tấm lưng bọc kim loại của họ va chạm với sàn đá tạo ra những tiếng vang chói tai. Khoảnh khắc tiếp theo, một thanh kiếm đâm vào người bên phải – có khả năng là Roger – lưỡi kiếm xuyên qua cái cổ họng anh ta một cách dễ dàng. Ba người còn lại câm lặng khi nhìn vào biểu tượng kinh hoàng khi ba lưỡi kiếm được rút ra khỏi những người bạn đồng của họ. Các vũ khi dường như nhảy múa trong không khí một lúc. Cho đến khi họ nhận ra nó. Một sinh vật không giống với bất kỳ miêu tả nào cả.
Nó có cơ thể của một cái rương báu đơn giản. Nắp của nó được để mở lộ ra hàm dao sắc như dao găm. Nếu chỉ có vậy thì họ sẽ chỉ cho rằng đây là một Mimic. Nhưng con này khác với con mà Roger đã giết một phút trước.
Bề mặt rương gỗ dường như đã quá rách nát, nứt nẻ và vương vãi khắp nơi. Trông chả khác gì việc có ai đó đã đá cái rương này lăn xuống một cái cầu thang rất, rất dài vậy. Các khoảng trống và lỗ khổng khác nhau cho thấy bên trong nó là những khối thịt màu nâu giống như cơ bắp đang co thắt. Bất cứ nhìn thấy sự xuất hiện này sẽ chẳng bao giờ cho rằng nó là một cái rương đơn giản. Chà thì nó vẫn đơn giản nhưng đó là ngoài lề rồi.
Sáu đôi chân thon dài nhô ra từ mặt dưới của nó, hoàn toàn chả ăn nhập gì với phần cơ thể chính cả. Cứ như có ai đó đã dán mấy cái chân của nhện cỡ lợn nào đó lên con quái vật để chơi khăm vật. Nhưng những cái chân đó di chuyển quá nhẹ nhàng, gần như chúng đã tự điều chỉnh để khiến người ta nghĩ rằng con quái vật này sinh ra cùng với chúng.
Và tệ nhất trong tất cả, nhô ra từ giữa cái vực thẳm của răng đính trong miệng nó là ba cái cái xúc tu dài một mét. Những khối thịt đỏ máu nhấp nhô một cách kinh tởm, các đầu của mỗi cái lại quấn chặt tay cầm một thanh kiếm. Những vũ khí mà đã cướp đi hai mạng người ngay trước khi họ có thể kêu gọi giúp đỡ. Họ đã bị tấn công mà không có cảnh báo và họ biết nguyên nhân. Chỉ có một con quái vật mới có thể thực hiện hành động tàn nhẫn này.
“KEHAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAHH” Nó hét lên.
Hơi thở thối rữa của nó khủng bố tâm trí của con người còn choáng váng, tăng cường thêm cái cảnh tượng siêu thực trước mắt họ. Sinh vật của ác mộng bắt đầu lao vào người bảo vệ gần nhất trong khi vung bộ ba thanh kiếm của nó. Người đàn ông chỉ hay thực hiện mấy công việc đơn giản như la mắng những đứa trẻ gây rối hoặc đổi theo những tên móc túi đã hoàn toàn bị đóng băng trong nỗi kinh hoàng. Điều tồi tệ nhất anh ta từng gặp là một lũ cướp có vũ trang nhưng chúng vẫn là con người. Đó là một tình huống mà anh được đào tạo để chuẩn bị. Nhưng cái cơn bão của thép và răng đang lao vào anh ta quá kỳ quái và vô lý đến độ anh tự hỏi ai mà sẽ chuẩn bị cho thứ đó chứ. Thực hiện trong một nỗ lực hoảng loạn và cố gắng tránh khỏi cuộc tấn công nhưng Mimic đã ở ngay trước anh ta. Ba lưỡi kiếm tạo ra âm thanh sắc bén khi chúng cắt theo đường vòng cung trong không khí.
Việc phải chia lưỡi của bản thân nó thành ba phần khiến cho sức mạnh mỗi cú chém từ Mimic yếu đi đáng kể so với ban đầu. Với lại với việc nó chém chứ không phải đâm thì chỉ số DEX của nó cũng sẽ không giúp được gì. Tuy nhiên, nó đã sử dụng ba vũ khí thay vì một. Số lượt tấn công áp đảo tạo nên lợi thế bào mòn sức sống và làm cạn kiệt sức chịu đựng của con mồi, Mimic đã khiến anh ta không có lấy một giây mà thở.
Ba thanh kiếm tấn công người bảo vệ từ mọi phía. Thanh ở vị trí thấp nhất cắt vào đùi anh ta và lấy đi 25 HP. Thanh ở giữa thì lao vào cái bắp tay không có vũ khí của anh ta gây ra 23 điểm sát thương. Còn thanh cuối cùng, tạo nên cú chém từ trên cao nhưng bị bật ra bởi vành của cái mũ bảo hiểm kim loại. Mặc dù cái mũ đã bảo vệ anh rất tốt nhưng lực từ cú chém vẫn khiến anh ta mất 9 HP do lực chân thương cùn. Anh ta hết lên đau đớn và vấp ngã dập mông về phía sau. Vũ khí của anh rơi khỏi tay, lăn trên nền đất đá. Anh ta còn lại 44 HP và chảy máu nặng từ chân nhưng anh vẫn sống.
Hai đồng đội còn lại đã vội vã tới viện trợ anh ta và sẵn sàng chiến đấu. Cả hai đều đẩy cái thanh vũ khí dài hai mét về phía con quái vật. Một người thậm chí còn đã đâm trúng một bên hông con quái vật, nạo đi 34 HP của nó. Mimic hét lên đau đớn và nhảy lúi lại để tránh bị thương thêm nữa. Nó vẫn chưa hồi phục hoàn toàn sau tai nạn của “Lưu Trữ” trước đó nên tình huống hiện giờ của nó khá bấp bênh. Nó chỉ còn 40% lượng HP. Mimic không đủ khả năng để nhận thêm bất kỳ đòn tấn công nào nữa. Nhất là khi nó đã nếm trải sự nguy hiểm của cái vũ khí dài nhọn kia bằng cơ thể của chính nó. Giờ thì nó chỉ có thể nếm chải sự cay đắng sau khi hành động mà không suy nghĩ thấu đáo.
Mimic vươn xúc tu ra và cố gắng để tấn công hai người kia nhưng sự khác biệt về tầm đánh quá lớn. Những lưỡi kiếm của nó chả thể lại gần được những người bảo vệ, trong khi đó thì ngọn giáo thì có thể dễ dàng xuyên qua nó. Nếu phải miêu tả tình huống hiện giờ thì Mimic đang bị đẩy lùi kèm theo vô số vết xước mới trên lưỡi kiếm của nó.
Con quái vật này rõ ràng đã đánh giá thấp đối thủ. Và trong khi hai người kia giữu nó bận thì người ngồi trên mặt đất đã lấy ra một bình thủy tinh nhỏ chứa chất lỏng màu đỏ huyết. Người bảo vệ đổ một nửa lọ thuốc chữa trị lên những vết thương và uống phần còn lại. Mimic đã nhận ra việc này nghĩa là gì – những nhà thám hiểm mà nó đôi khi thất bại trong việc giết chết trong một phát đôi khi sẽ làm điều đó và nhanh chóng phục hồi một cách kì diệu khỏi những vết thương. Và kết quả của việc nó để như vậy đã khiến Mimic phải chịu vô số vết thương khi phải hạ con mồi bằng vũ lực trực tiếp.
Và trong giây phút này, con quái vật nhận ra một điều đơn giản. Đó là nó ăn l*n rồi! Hai người ở phía trước rõ ràng đang che chở cho đồng đội bị thương. Và khi anh ta đứng dậy chắc chắn họ sẽ đuổi theo con quái vật đến cùng và kết liễu nó. Mimic đã giết đồng loại của họ nên nó chắc chắn rằng họ sẽ trả thù. Thật mỉa mai, sau tất cả đây cũng chính là lý do mà cuộc đụng độ này xảy ra.
Nhưng Mimic có một vũ khí bí mật. Một hành động đặc biệt đã làm sụp đổ ngay cả bức tường dường như mà nó không thể lay chuyển được. Nó tạo thêm khoảng cách giữa bản thân và đối thủ. Sau đó nó vung và ném một thanh kiếm trong “tay” nó với tất cả sức mà nó dồn vào được.
Từ góc nhìn của con quái vật, chính cái kiến chắn cỡ nữa người đó đã làm sụp đổ cái lưới thép. Vậy sẽ ra sao nếu nó sử ụng hết sức mình để ném một vũ khí thực sự? Nó chắc chắn rằng sức mạnh của chiêu thức này sẽ tăng lên vô cùng cao. Chà thì, về mặt lỹ thuật thì nó không sai lắm khi xem xét nhưng kết quả lại không được như mong đợi lắm...
Thanh kiếm xoay vài lần trong khi nó lướt qua không khí. Nhưng nó đã hoàn toàn trượt khỏi mục tiêu, bật ra khỏi trần đá với một tiếng đập vô hại rồi rơi sang một bên. Kết quả “Chuyển động tất sát” của con quái vật về cơ bản đã khiến nó tự vứt đi vũ khí của bản thân. Kéo theo một khoảnh khắc im lặng ngắn ngủi để mọi người xử lý tình huống vừa xảy ra.
“Chết tiệt!” Nó nguyền rủa.
Mà theo một cách nào đó, Mimic đã may mắn khi những “Hành động đặc biệt” không làm giảm chỉ số. Nếu không, INT và WIS của nó sẽ giảm thành không mà có thể là âm luôn không chừng.
[
*Thông tin chung:
- Tên: [Chưa có]
- Chủng tộc: Mimic [Hạ cấp]
- Giới tính: Không có
- Tuổi: 2 tháng
- Hội: Không có
- HP: 110/262 [+0.0/giây]
- MP: 67/170 [+0.0/giây]
* Chỉ số:
STR: 42 - DEX: 46 - AGI: 36 - END: 44 - INT: 35 - WIS: 39 – LCK: 3
* Nghề nghiệp
Mimic Lv 15/Tiến độ: 2%
* Danh sách kỹ năng:
+ Ám Sát Lv 4/Tiến độ: 29%
+ Tàng Hình Lv 3/Tiến độ: 11%
+ Lưu Trữ Lv 2/Tiến độ: 49%
+ Thay đổi hình dạng Lv 3/Tiến độ: 21%
+Hấp thụ xác chết LV1/Tiến độ: 0%
+ Làm chủ kiếm thuật Lv 4/Tiến độ: 95%
]