Trung sĩ Hargan chạy nhanh hết sức qua khu rừng già với hai người lính theo sau anh – một là chiến binh như vị trung sĩ, còn người kia là một Paladin. Ở trước mặt anh thì là một nhóm ba nữ thám hiểm giản nhân loại với các công việc lần lượt là Kiểm lâm, Cuồng nhân (Berserker) và Ngự Hàn Sư (Cryomancer) đang dẫn đường. Mặc dù mái tóc của Cuồng nhân cao lớn, rách rưới kia trông khá ngắn và chỉ với một cái nhìn thì ta sẽ phải hỏi thứ ở vị trí ngực cô là ngực hay là cơ bắp, thì cô ấy vẫn là một cô gái.
Ít ra thì Kiểm Lâm với Ngự Hàn Sư trông khá ưa nhìn. Nếu Hargan là một người đàn ông không đủ đúng đắn, thì anh ta có lẽ sẽ đắm đuối nhìn vào những cái quần da bó sát của hai người kia mỗi khi chúng căng lên. Nhưng anh không phải người như vậy, anh biết rõ rằng những suy nghĩ như vậy sẽ không thể có chỗ trên chiến trường. Và bên cạnh đó, vợ anh sẽ giết anh ta nếu cô ấy biết được việc tia gái này.
Với đích đến là vị trí tín hiệu được gửi lên bởi một đội khác, Kiểm lâm khéo léo điều hướng chính xác lối đi trong khi Cuồng nhân mở đường bằng việc đốn hạ bất cứ cái cây hay quái vật nào với thanh kiếm khổng lồ trong tay.
Khác với một Chiến binh – công việc tập trung vào các kỹ năng chặn, làm chệch và phản lại các đòn tấn công, Cuồng nhân là một cỗ máy giết chóc chạy bằng năng lượng cuồng nộ, máu và cái chết. Một khi họ đã bị bao phủ trong làn sương đỏ thì họ sẽ trở thành một cỗ máy chiến đấu không thể ngăn cản khiến ai cũng tự hỏi đâu mới là quái vật thực sự. Nhưng ngay cả khi mạnh dần lên trong cuộc chiến thì cái giá của phong cách liều lĩnh này sẽ khiến cơ thể họ luôn nằm trong tình trạng thảm khốc. Việc kết thúc một trận chiến dài rằng co với vài vết thương, chảy máu nặng, hay gãy vài cái xương có thể coi là tiêu chuẩn bình thường của họ. Có thể nói rằng công việc này không dành cho những kẻ có tâm trí yếu đuối.
Mặt khác, một Ngự hàn sư thì lại cần độ chính xác cao. Phương pháp tấn công của họ là tạo và bắn những mảnh băng vào đối thủ. Ngoài ra, họ còn có thể phóng những tia băng giá đóng băng mọi thứ hay triệu hồi một cơn bão tuyết trong một khu vực nhất định cản trở tầm nhìn và làm rối kẻ địch. Tất cả phép thuật của công việc này đều cần độ chính xác cao để phát huy tối đa tác dụng. Nếu một mảnh băng được cường hóa của Ngự hàn sư mà ghim vào trong một cơ thể bằng máu và thịt thì chúng sẽ ngay lập tức nổ tung xé nát mọi thứ bên trong nạn nhân gây nên sát thương cực lớn. Phải nói rằng đây là một phương pháp tàn nhẫn và khủng khiếp!
Nó cũng là điều mà Hargan hy vọng sẽ đánh bại con Sweeper này. 15 phút trước, một đội khác đã gửi tín hiệu xác nhận được vị trí của mục tiêu. Đánh giá từ vị trí mà mọi người đã chia ra tìm kiếm thì có vẻ nhóm của Hargan là gần với vị trí tín hiệu nhất. Hơn nữa, họ có thể nhanh chóng tìm ra được đích đến của mình nhờ vào một cột khói to đùng đang bốc lên từ hướng của tín hiệu.
Và sau nửa phút nữa, họ đã đến được đích của mình.
Sáu người họ xông ra khỏi những hàng cây và bắt gặp một khoảng trống không tự nhiên. Họ nhìn thấy một ngôi làng nhỏ, có thể là của Goblin đang cháy dữ dội. Và giữa họ với ngôi làng là khung cảnh chứa đầy những dấu vết của một trận chiến khốc liệt đã kết thúc.
Hargan nhanh chóng nhận ra hai người lính của mình, Mark và Harold đều đã bị giết, đang nằm trong vũng máu bị trộn lẫn, từ đầu đến chân họ đều chi chít vết thương. Và xét từ các dấu vết, có vẻ như đòn kết liễu Mark là vết kiếm đâm xuyên qua cổ họng và đối với Harold là con dao găm đang ghim ở hốc mắt. Trung sĩ thầm chửa rủa. Anh ta sẽ không bao giờ biểu hiện lấy một cảm xúc đối với những nhà thám hiểm vụ lợi nhưng với việc mất đi người của mình thì lại là chuyện khác.
Ở cách hai người đó vài mét là thi thể của người lùn đang khoác trên mình chiếc áo choàng nhuộm một màu đỏ máu. Nửa trái đầu ông ta đã bị thổi bay, có thể là do phép thuật. Có vẻ con Sweeper này đã loại bỏ người chữa trị trước, giống như lời mô tả của người sống sót.
Xa thêm khoảng chục mét nữa là xác của Đạo tặc từ hội Bàn tay Hắc ám. Phần lớn cánh tay phải và chân trái của anh ta đã biến mất, có vẻ như là đã bị cắn mất trong lúc chiến đấu. Ngoài ra, nhô ra từ vai trái anh ta là một con dao giống hệt với cái ghim vào hộp sọ của Harold.
Và ngồi trước địa ngục đang rực cháy, ôm lấy đầu gối mình với cơ thể đang khẽ run nhè nhẹ là Phù thủy Xera – người sống sót duy nhất đang phát ra những âm thanh kỳ lạ khi nhìn chằm chằm vào ngọn lửa. Có vẻ như cô không biết nên quyết định khóc hay cười nữa. Hargan với tư cách là thủ lĩnh của nhóm mình ra hiệu cho những người khác tiến lên phía trước. Họ cẩn thận đến gần Xera và để mắt tới xung quanh vì có nhiều mảnh vụn vương vãi khắp nơi và họ không thể chắc được việc Sweeper sẽ không bật ra từ chúng.
Xera đứng hình và im lặng khi nghe thấy tiếng họ tiến đến phía sau cô. Sau vài giây, cô nhìn qua vai và sau khi xác nhận sự hiện diện của họ, cô quay lại với ngọn lửa đang khiêu vũ. Nữ Phù thủy nâng tay phải lên và những ngón tay mảnh khảnh của cô chỉ về một cái gì đó đang cháy âm ỉ cách họ 15 mét.
“Nó chết rồi!” Cô lẩm bẩm với giọng run rẩy “Nó đã bị thương nặng sau khi... giết hết mọi người. Nó đã cố gắng trốn đi nhưng tôi đã kịp kết liễu nó.” Sau khi giải thích xong những điều cơ bản nhất, cô rút tay mình lại và tiếp tục điều mà cô đang làm trước đó.
Sáu người vừa đến hiện trường kỳ lạ đều có chung ánh nhìn phức tạp. Họ tiếp cận Sweeper đã chết và một khi đến gần hơn nữa, họ đã có thể xác nhận nó. Đó là một cái rương sống có răng với hai phần ba cơ thể nó đã bị chiên ròn tỏa ra mùi khó chịu. Có ba thanh kiếm nhì khá đơn giản và có vẻ vẫn còn sử dụng tốt được đang nằm trên mặt đất xung quanh cái xác. Con Sweeper nằm yên đó và không tỏ ra bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống.
Chỉ để đề phòng, Hargan đâm cây giáo của mình vào nó. Mũi giáo xâm nhập sâu vào trong xác chết khiến một dòng máu nhỏ rỉ ra từ vết thương. Vì không thấy thông báo về cuộc tấn công hiện lên, anh chắc chắn thứ trước mắt anh đa chết hoàn toàn.
“Dừng lại” anh lệnh cho những người hỗ trợ đang chuẩn bị xông lên bất cứ lúc nào đằng sau mình. Thứ đã giết nhiều lính của anh đã không còn nữa rồi. Anh hướng sự chú ý về hai người lính đã chết – giống như những người khác, họ tình nguyện làm việc này. Anh trai của Mark là một phần của đội tuần tra đã tới hang động vào hôm đó nên với cậu ta thì việc này mang tính cá nhân hơn tất cả người khác. Còn Harold hành động như thể vì tiền nhưng Trung sĩ biết rằng ngoài đàn ông này là loại người sẽ luôn đứng về phía bạn bè của anh ta. Dù họ đã phải trả giá bằng mạng sống của mình, anh hy vọng rằng họ có thể an nghỉ khi biết được rằng bản thân họ đã góp một phần trong việc khiến con quái vật kia phải đối diện với công lý.
Khoảng mười phút sau, phần còn lại của lực lượng chinh phạt đến hiện trường. Hargan nhanh chóng tập hợp họ lại rồi thông báo cho họ kết quả thành công của nhiệm vụ và cái giá khủng khiếp mà họ phải gánh chịu. Anh chỉ đạo những người lính của mình lấy ra các cái cáng để mang thi thể trở lại thành phố với mục đích chôn cất. Ít nhất thì lần này họ có thứ để mà chôn cất. Các nhà thám hiểm cũng tới chia buồn và giúp họ một tay trong nhiệm vụ nghiệt ngã này.
Hargan tiến đến gần Xera, người vẫn còn ngồi ôm mình trên mặt đất. Ngọn lửa từ lâu đã bị Ngự hàn sư dập tắt để tránh nó lây lan ra khu rừng xung quanh nhưng nữ Phù thủy này vẫn nhìn chằm chằm vào những gì bị bỏ lại phía sau.
“Cô ổn chứ?” anh hỏi với một chút quan ngại.
“Tôi sẽ ổn thôi...” câu trả lời đến ngay lập tức “Làm ơn hãy cứ để tôi được ở đây là được. Tôi chỉ... cần ở một mình lúc này thôi!”
Vị trung sĩ thở dài. Ngay cả khi cô là một nhà thám hiểm cấp cao khi so với mức quái của khu rừng này thì việc để lại cô gái đang quẫn trí một mình thì không thể ổn tý nào cả. Tuy nhiên, Sweeper đã không còn nữa, anh nghi ngờ về việc sẽ có thứ gì ở đây có thể làm hại được cô ấy. Với lại giọng cô cũng đã gần lấy lại được một chút sức sống nên anh quyết định anh không nên gián đoạn sự thương tiếc của cô nữa.
“Hiểu rồi! Xin hãy tự chăm sóc bản thân mình và nhớ ghé qua doanh trại để nhận phần thưởng của mình nha!”
Người đẹp ngước nhìn anh với nụ cười yếu ớt. Cô đưa cho anh một tiếng “Cảm ơn” lặng lẽ, rồi cô lại chuyển sự chú ý của bản thân về đống tro lạnh trước mặt mình. Hargan gật đầu rồi nhanh chóng quay lại chỉ đạo các người lính và nhà thám hiểm còn lại trở về với nền văn minh. Họ rời đi với bốn cơ thể không còn nguyên vẹn nằm trên những cái cáng được nâng bằng vai. Khiến cảnh tượng lúc này chỉ có thể được mô tả như một đám rước tang vậy.
Sau nửa tiếng, cô gái đứng dậy và tiến về phía một tảng đá trắng nằm trên mặt đất rồi quỳ xuống trước nó.
Hòn đá hình chữ nhật kỳ lạ mọc ra một con mắt vàng giống như mắt mèo, rồi sau đó, nó lắc mình để tự giải thoát khỏi mặt đất và đứng dậy bằng 6 cái chân nhện đen tuyền. Bề mặt thô trắng tran chảy bị nuốt vào chính bản thân nó và chuyển đổi thành lớp gỗ sồi nhẹ với các mép được gia cố bằng thép giả. Mimic mở miệng mình ra và quấn cái lưỡi dài đỏ quanh Xera. Và thay vì chiến đấu hay phản kháng, cô chỉ để nó xảy ra.
Mimic nhấc cô lên rồi đập đầu cô xuống đất. Xera hét lên một tiếng đau đớn khi khuôn mặt cô bị biến dạng khủng khiếp vì bị kéo lê trên mặt đất thô. Đây là hình phạt cho cô khi cô đã làm mọi việc rối tung lên. Và mặc dù cô không thừa nhận trực tiếp thì trong sâu thẳm trong tâm mình, cô yêu thích sự đối xử tàn bạo này.