- My à, anh Dương gọi em vào có chuyện cần gặp !__Người nhân viên.
- Vâng em vào ngay đây ạ !__My.
My giao công việc đang làm dở dang của mình cho người nhân viên đó rồi từ từ tiến vào căn phòng ở cuối quán. Hải Anh vừa măm một ngụm trà xong, vừa nhìn lại thì không thấy My đâu nữa. Hải Anh quýnh quáng chạy lại hỏi người phục vụ ở gần đó.
- Chị ơi, cô nhân viên tên My vừa rồi mới ở đây mà giờ sao lại không thấy nửa ạ ?
- À...anh Dương gọi em ấy vào phòng làm việc có chuyện cần gặp rồi em à. Mà có chuyện gì không em ?
- À...không có gì đâu ạ ! Cảm ơn chị !
Nói xong, Hải Anh vội vàng chạy đi kiếm phòng làm việc mà khi nãy chị nhân viên vừa nói...Trong lúc đó, tại căn phòng ấy...
- Anh gọi em có chuyện gì không ạ ?__My.
Dương không trả lời lại câu hỏi của My mà ngược lại, Dương từ từ tiến lại gần My, gần hơn và gần hơn nữa cho đến khi My không còn đường nào để lùi bước nửa thì Dương mới dừng lại. Dương áp sát mắt vào My và nói :
- Nhìn kĩ vào thì anh thấy...em đẹp lắm đấy !
- A..Anh...đang làm gì vậy...anh xích ra một...chút đi...!
- Anh không thích ! Bây giờ trong này chỉ có anh với em thôi, không chừng sẽ xảy ra chuyện gì đấy !__Dương.
- E..Em..muốn ra...ngoài...
My vừa định đi thì đã bị Dương lôi lại, lúc này đây My thật sự cảm thấy sợ Dương rồi đấy.
- Em không thể nào thoát ra khỏi đây đâu. Nếu anh có làm gì em thì em đừng trách anh bởi vì đây không phải là lỗi của anh. Nếu em có trách, thì em hãy trách Kiệt ấy. Anh chỉ là làm theo lời căn dặn của cậu ta thôi !__Dương nói với giọng mỉa mai.- A..Anh nói...cái gì ? Chuyện này là do...Kiệt làm sao ?__My.
- Anh không dối em đâu.__Dương.
- Thì ra là do anh và hắn ta âm mưu với nhau để hãm hại tôi, vậy mà tôi lại không hề hay biết...RỐT CUỘC HAI NGƯỜI MUỐN GÌ Ở TÔI ??__My.
- Muốn gì à....đơn giản thôi...anh muốn...chiếm lấy em.
Vừa nói, Dương vừa đưa mặt mình lại gần My và từ từ tiến đến đôi môi nhỏ bé của My, lúc này đây My đang cố gắng vùng vẫy nhưng vô ích thôi, sức của một người con gái thì làm sao có thể chống lại một người con trai chứ. Bỗng....”RẦM“...
Cánh cửa đột nhiên được mở ra một cách mạnh bạo, người tiến vào không ai khác đó chính là Hải Anh. Cậu tiến đến Dương rồi lôi Dương ra khỏi My và cậu cũng không quên là trả lại cho Dương một nấm đấm thật đau...
- M..Mày là thằng nào ?__Dương.
- Tao là ai thì mày không cần phải biết...Còn cô, đi theo tôi...!!!__Hải Anh nói với Dương xong quay qua nói với My.
Lúc này đây, My vẫn còn rất sợ, chẳng dám nói gì, chỉ biết lẽo đẽo đi sau lưng Hải Anh dưới những ánh mắt của những vị khách và những người nhân viên trong quán. Đi được tới cửa thì Hải Anh gặp phải Kiệt đang tiến vào.
- S..Sao mày lại ở đây ??__Kiệt
- TAO NÓI LẠI LẦN NÀY CŨNG NHƯ LẦN CUỐI...MÀY KHÔNG ĐƯỢC ĐỘNG VÀO CÔ ẤY NỮA, NẾU KHÔNG THÌ ĐỪNG TRÁCH TAO !!!__Hải Anh quát lớn vào mặt Kiệt.
- M..Mày dám..
Kiệt chưa nói hết câu thì Hải Anh đã lôi My đi, tống lên chiếc taxi rồi lao thẳng đi. Do là đi học nên Hải Anh không đem theo xe, đành phải bắt taxi thôi...
________VỀ__ĐẾN__NHÀ________
- Nói tôi nghe xem, TẠI SAO CÔ LẠI GIẤU TÔI CHUYỆN ĐÓ ??__Hải Anh quát lớn vào mặt My.
- T..Tôi..cũng...đ..định...là..sau..khi..đã ổn..định..được..việc...làm..rồi..sẽ..nói...với..cậu.Tôi muốn tự mình kiếm tiền để lo cho bản thân chứ không muốn ăn bám ở cậu, tôi biết là..cậu không ưa gì Kiệt..nên..tôi sợ..khi nói ra là kiệt giúp tôi kiếm việc thì sẽ bị cậu ngăn cản nên tôi mới...giấu..Nhưng tôi đâu biết được là mọi chuyện lại thành ra như vậy...__My nói lắp ba lắp bắp.
- Cô đã bị cái tên đó lừa mà cô lại không biết à ? Cô đúng là ngốc thật !!__Hải Anh.
- Bây giờ tôi thì tôi đã biết rồi...tôi hứa sẽ tránh xa tên đó ra nên cậu..tha cho tôi lần này nha, tôi chừa rồi !__My nói với giọng nũng nịu.
- Hừ...nếu khi nãy mà không có tôi xông vào thì chắc cô tiêu rồi...nhưng cô phải hứa là, từ nay trở về sau sẽ không giấu tôi bất cứ chuyện gì nửa nghe chưa, nếu cô hứa tôi sẽ tha cho !__hải Anh.
- T..TÔI HỨA !!
Lúc này đây, tự dưng Hải Anh nghĩ ra một ý hết sức là kì cục nên bèn nói...
- Như vậy là được rồi. Nhưng cô muốn có việc làm à ? Tôi sẽ giúp cô chịu không ?__Hải Anh nở vẻ mặt gian xảo lên.
- Việc gì..cậu nói lẹ đi...tôn nôn quá !__My.
- Nếu cô chịu làm “chức vụ” này thì tôi sẽ trả tiền cho cô, ở đó trả cho cô triệu vậy bây giờ tôi trả cô gấp đôi, cô chịu không ?__Hải Anh.
- Gấp đôi có nghĩ là... triệu lận cơ á...ĐƯỢC ĐƯỢC TÔI CHỊU !__My.
- Vậy thì chức vụ đó là...
- Cậu nói lẹ đi...!!
- CÔ PHẢI GIẢ LÀM BẠN GÁI CỦA TÔI VÀ MỖI NGÀY CÔ PHẢI NẤU CƠM CHO TÔI ĂN, CẢ BUỔI SÁNG LẪN BUỔI CHIỀU !!__Hải Anh nói to.
My sững người rồi trả lời lắp bắp.
- C..CÁI GÌ ? GIẢ.. LÀM... BẠN GÁI Á ?
- Cô chỉ làm bạn gái của tôi những lúc ở trong trường hoặc ở bên ngoài thôi, còn khi có trước mặt người khác thì cô phải nói tôi là bạn trai cô. Và những lúc ở nhà hoặc những lúc chỉ có tôi và cô thì quan hệ của chúng ta trở lại như bình thường. Chỉ cần làm hai công việc đó thôi mà cô đã có sẵn trong tay triệu rồi cơ đấy. Cô chịu không ? __Hải Anh.
- À..ờ..tôi...tôi...cần thời gian để suy nghĩ...__My ấp úng.
- Tôi cần câu trả lời ngay bây giờ !
My suy ngẫm thử có nên đồng ý hay không, nếu mình không đồng ý thì chắc sẽ uổng lắm, nhưng nếu My đồng ý thì sẽ có được số tiền đó một cách dễ dàng...suy đi suy lại thì cuối cùng, My quyết định đồng ý, chỉ cần trước mặt người khác thì mình diễn một chút thì chăc sẽ không sao đâu. Còn việc nấu cơm cho cậu ta thì mình chỉ cần dành một chút thời gian thì chắc cũng không tốn công gì mấy đâu.
- Cô không chịu phải không. Vậy thì thôi vậy...__Hải Anh.
- Ơ ơ khoan đã...t..tôi...ĐỒNG Ý !!!__My.
- Vậy là chịu rồi nha, bắt đầu từ hôm nay, cô chính thức giả làm bạn gái của tôi và cũng chính thức là người nấu cơm mỗi bửa cho tôi ăn đấy nhá !__Hải Anh.
- Ừ...tôi biết rồi !
- Vậy bây giờ xuống bếp nấu đồ ăn cho tôi NGAY VÀ LUÔN !!__Hải Anh.
- Ngay bây giờ luôn á ?__My.
- Tất nhiên rồi. Tôi đã nói là ngay hôm nay mà. Sao...giờ có chịu hay không ?__Hải Anh.
- B..Biết rôi mà, tôi đi làm ngay !__My nói xong chạy ngay xuống bếp để làm ngay cho cái tên Hải Anh đó.
Còn ở đây, Hải Anh ngồi cười đắc chí và nghĩ thầm:“Như vậy có phải ngoan hơn không. Tôi sẽ không để cô thoát thêm lần nào nửa đâu !“.