Thi thoảng lại có hai đứa nọ, cứ ngồi đút cơm cho nhau xong là đi rửa bát chung. Cũng hai đứa nọ, cùng đánh răng xong là dung dăng đến trường.
Buổi hôm nay, là buổi tựu trường năm hai của hai đứa. “Năm ngoái đã khác lớp nhau rồi, giá năm nay mà học chung thì thích nhỉ” - vừa trò chuyện, cả hai vừa rảo bước đến trường.
Suốt khoảng thời gian đó, đương nhiên hai đứa tay nắm chặt tay. Chẳng những nắm, mà từng ngón, từng ngón còn đan chéo vào nhau như một cặp tình duyên.
Nói cho vuông ra thì, mặc dù Akito trước đây chẳng làm chuyện này bao giờ, nhưng vì thấy Emily thích thú lắm, mà ngay cả bản thân Akito, được gần gũi với cô bé như vậy, cậu cũng khoái đấy thôi. Khốn nỗi, Akito lại tưởng những chuyện này cùng lắm là skinship kiểu nước ngoài thôi có chán không cơ chứ.
Trường trung học phổ thông hai đứa đang theo học là “Học viện Công lập Nagatsuki”. Dù là công lập, nhưng trường này lại nổi tiếng với những nội quy rất lơi tay. Dù là vậy, nếu nói đây là một nơi vô kỷ luật thì cũng không phải, mà chẳng qua trường không muốn học sinh của mình bị ràng buộc bởi những nội quy không thực tiễn.
Khi vừa đến trường, trong tích tắc, mọi ánh mắt đổ dồn lên hai đứa, rồi ngay sau đó là tiếng lòng: “Ôi dào, tưởng gì mới” tan đi theo những ánh mắt lúc này đã lảng ra nơi khác.
Hai đứa nó vậy đấy, nhưng rồi cũng có người bạo dạn đến bắt chuyện.
"Hế lô! Anh em nhà Tatekawa! Bao lâu rồi mới thấy mặt!”
“Ờ. Lâu rồi không gặp.“
"Lange nicht gesehen! [note39912] Nanami!“
"Ấu dè! Aki-chin với Emi-chin vẫn tình củm như ngày nào luôn nè! Ghê chưa, ghê chưa!“
Cô bạn có kiểu nói chuyện mang dáng dấp hot girl của cả một thế hệ trước này tên là Kuroyanagi Nanami. Tóc thì nhuộm vàng, tai thì bấm những khuyên là khuyên, còn bộ đồng phục thì phá cách hết mình.
Hơn nữa, cô bạn còn có một làn da đen đến kỳ ảo. Trên đất Nhật này, tìm ở đâu ra hot girl rám nắng nào da lại đen đến thế này cơ chứ?
Tuy nhiên, trông vậy chứ cô lại cực kỳ quý bạn bè, học hành trên lớp cũng nghiêm chỉnh, là một trong số rất ít học sinh tiêu biểu không nghỉ buổi học nào trong niên khoá vừa qua.
Bộ ba này cứ đứng ở nơi nào, là y như rằng nơi ấy biến thành vùng đất dữ. Những người xung quanh kiểu: “Đệt, né lẹ cho lành”, rồi cứ thế lủi thẳng vào trường.
"Kỳ nghỉ xuân vừa rồi hai đứa làm gì? Mị á? Mị thì gặp được chuyện hay u trời là hay luôn...“
"Kể chuyện thì cũng được thôi, nhưng mà để đi xem xếp lớp đã chứ?“
“Ja, em đồng ý với anh Akito.”
“Thế cũng được! Thế thì đi luôn đi cho nhiệt!”
Nanami tung tăng đi đến nơi ghi thông tin phân chia lớp. Thấy cô bạn như thế, Akito và Emily cũng quay ra nhìn nhau mà cười.
"Aki-chin! Emi-chin!"
“Rồi, rồi, đến ngay đây.”
"Đợi một chút nhé.”
Hai đứa đuổi theo Nanami đang vẫy vẫy tay, và đi đến hành lang trước cửa. Vừa tiến đến trước nơi đính giấy, đám Akito bắt đầu tìm tên mình.
"Tatekawa... Tatekawa... A, tìm thấy Kuroyanagi rồi."
“Eins [note39913]... vậy là Nanami học khác lớp nè."
“Sặc~ nản thế nhở... Chán ơi là chán~.”
Nanami chán ngán chùng vai về phía trước. Tuy thế, hai đứa vẫn tiếp tục đi dò tên, chẳng thèm đoái hoài gì tới Nanami.
(Tatekawa ... Tatekawa... A, đây rồi.)
"Entdecken!" [note39914]
Khi Akito vừa phát hiện ra, thì giọng Emily cũng reo lên gần như cùng lúc. Ngay chỗ có tên Akito, là tên Emily được ghi ở dưới.
Như vậy là, năm nay hai đứa sẽ học chung một lớp. Và vậy cũng có nghĩa là, tất cả những ai học trong cái lớp này sẽ nghiễm nhiên phải xem hai đứa uốn éo với nhau mỗi khi giờ giải lao đến. Cái méo gì vậy, cực hình hạng nhẹ à?
“Ye!” - hai đứa buông đôi tay đang đan lấy nhau, và đập tay ăn mừng, còn Nanami thì nhìn hai đứa nó bằng ánh mắt dỗi hờn.
“Hai đứa bây được học chung lớp, thích ghê.“
“Có gì đâu, mày cũng có thiếu gì bạn bè đâu mà sợ.”
"Đúng là như thế, nhưng mà mị muốn được xem hai đứa quấn nhau.”
“Thì, đành hi vọng vào năm sau vậy.”
“Ờ… chia buồn nhé?“
"Tụi bây nhớ mặt! Mị sẽ đi tìm đứa bạn khác chơi thân đến mức hai đứa phải ghen tị với mị thì thôi!"
Và cô bạn bỏ lại hai đứa, đi hẳn vào trường.
"… Mụ này đúng là thú vị thật đấy. Chơi chung với nó không bao giờ chán.”
"Ja, xem cậu ấy pha trò hay ghê."
Nhìn Nanami như vậy, cả hai thêm một lần nữa đều công nhận sự tồn tại của cô bạn này là một cái gì đó “phải nói là rất thú vị".