Thay đổi tên nhân vật: Rufus Lailas -> Rufus Rylus
Áp dụng từ chương này :3
◇
Tiếng động từ trận giả chiến vang đến tai Elria cùng hai người bạn. Chăm chú lắng nghe, Elria nhẹ gật đầu.
“Có vẻ Reid đang rất vui.”“Um… nhưng mà, mình nghe thấy cả tiếng nổ với tiếng gì đó nguy hiểm lắm…?”
“Cơ mà, tôi khá bất ngờ vì Reid tự nguyện nhận dạy Ngài Welminan đấy.”
“Đúng nhỉ, cậu ấy là người mâu thuẫn nhất với Faregh-san mà.”
“Mm… Mình nghĩ là mọi người thường sẽ quan tâm hơn đến những ai hay gây rắc rối.”
Nhớ lại bóng hình người Anh hùng cầm kiếm với nụ cười hạnh phúc trên môi, Elria nói tiếp.
“Trong kiếp trước, Reid không thể truyền lại kỹ thuật của mình cho ai.”
“Có phải vì Reid-san mạnh một cách vô lý không?”
“Đúng rồi. Mình nghĩ là Reid đã dạy những khái niệm rộng hơn như chiến thuật và chiến lược, cách chỉ huy, báo cáo ―― những thứ nằm ngoài phạm vi của chiến đấu, bởi, không một ai có thể học được cách ‘chiến đấu’ của Reid.”
Mặc dù đã một thời được tôn làm ‘Anh hùng’, nhưng thành tựu của Reid đều đến từ thể chất phi thường của anh, khiến anh không thể nào truyền lại những kỹ thuật của bản thân cho ai đó được.
Tuy nhiên, thế giới hiện tại đã được lấp đầy bởi ‘Ma pháp’. Mặc dù nó không thể tái tạo lại ‘sức mạnh’ ấy, nhưng với ma pháp cường hoá thân thể và ma trang, ít nhất thì ‘chuyển động’ sẽ có thể được mô phỏng lại.
“Mình nghĩ là Reid thấy tiềm năng của Faregh.”
Elria mỉm cười.
“Faregh cũng khá xấc xược, nên chắc là Reid muốn chỉnh đốn lại cậu ta.”
“Nghe giống Reid-san hơn rồi đó.”
“Ma trang của tôi chắc cũng không toàn vẹn mà thoát khỏi đấy đâu…”
Cả ba cùng gật đầu ở hướng phát ra tiếng nổ.
Dù sao thì, Elria cũng có trách nhiệm đối với Wiesel và Millis, không chỉ bởi vì bài kiểm tra của riêng cô, mà còn vì cô muôn dạy hai người càng nhiều càng tốt để phục vụ cho việc trở thành pháp sư trong tương lai.
“Vậy thì, chúng ta xác nhận lại vai trò nhé.”
“Vâng! Mình sẽ phụ trách việc phòng thủ, hỗ trợ chiến đấu bằng rào chắn, và thủ thành!”
“Còn tôi sẽ dùng ma trang để trinh sát và lấy thông tin, rồi dựa vào đó để nắm quyền chỉ huy, đánh giá tình hình, và tham chiến trên tiền tuyến nếu cần.”
Elria gật đầu đồng ý với câu trả lời của Millis và Wiesel.
Trái với cách cư xử thường ngày của cô, Millis đã cho thấy lượng ma lực vượt bậc của bản thân trong bài đánh giá ma lực, và đã nhận được học bổng do Học viện trao.
Sở hữu nhiều ma lực đơn giản là lợi thế. Điều đó cho phép Millis thi triển ma pháp tấn công có uy lực lớn hơn, hoặc ma pháp phòng ngự có thể chặn được nhiều đòn đánh. Chưa hết, không chỉ là lượng ma lực, Millis còn sử dụng được bốn trong sáu loại ma pháp khác nhau. Tuy nhiên, mặc dù nắm giữ lợi thế đó, nhưng để tận dụng chúng một cách hiệu quả thì sẽ đòi hỏi kinh nghiệm và óc phán đoán. Nói là vậy, nhưng với vai trò hỗ trợ, Millis có thể dễ dàng thích nghi và sử dụng nhiều loại ma pháp khác nhau cho những tình huống khác nhau. Và, tuy lúc trước Millis từ chối ý tưởng của Elria, nhưng chuẩn bị trước các biện pháp phòng thủ sẽ giúp cô ấy có thể suy nghĩ thêm để đưa ra những quyết định chính xác hơn.
Wiesel thì sử dụng được hai trong sáu hệ thống ma pháp và sở hữu lượng ma lực trung bình. Tuy nhiên, vì anh có thể tự chuẩn bị nhiều loại ma trang, nên anh có thể đảm nhiệm nhiều vai trò hơn một pháp sư thông thường.
Những pháp sư có tài trong trinh sát và thu thập thông tin đang khá hiếm và được coi là một thành phần quan trọng trong bài kiểm tra điều kiện mô phỏng nhiều tình huống, và trong bài kiểm tra toàn diện tập trung vào chiến đấu giữa các cá nhân.
Đứng đối mặt với hai người bạn, sau khi suy nghĩ kỹ về phương thức dạy học như nào là hiệu quả nhất, Elria kết luận ――
“Vậy thì chúng mình làm trận giả chiến nhé.”
“Ahh… cái này là điều tệ nhất của Elria-sama…!”
“Tại sao cả Reid lẫn tiểu thư Elria đều máu chiến thế…?”
Elria đang rất hăng hái, còn hai người kia thì ngẩng mặt lên trời trong nỗi tuyệt vọng.
Đây không phải là trận giả chiến đầu tiên của họ với Elria. Đã quen với các bài huấn luyện của Alma và cảm thấy dễ thở nên Wiesel và Millis đã tham gia vào một số trận giả chiến cùng Elria trong lúc rảnh rỗi bởi lời đề nghị của Elria, “thực chiến sẽ dạy nhiều hơn”.
Đương nhiên là Elria cũng đã hạn chế phần lớn khả năng của mình ――
“Nghĩ lại thì, kể từ lúc giả chiến với tiểu thư Elria, cảm giác như mấy bài huấn luyện nhẹ nhàng hơn thật…”
“Đúng nhỉ… so với việc bị quăng quật gần trăm lần mà không có ma pháp…”
Trong trận giả chiến, Elria chủ yếu tập trung hướng dẫn cách ‘sử dụng cơ thể’.
Nếu cơ thể có thể chuyển động một cách hiệu quả hơn thì lượng ma lực cần cho ma pháp cường hoá thân thể sẽ giảm đi, và tăng hiệu suất sử dụng ma lực, di chuyển sẽ nhanh hơn, và cải thiện trực giác trong cận chiến.
Chính vì thế mà Elria hoàn toàn không nương tay chút nào. Cô đã thoải mái tung húng hai người bạn lên trời rồi ném họ xuống đất chỉ bằng võ thuật mỗi khi họ để lộ sơ hở.
“Nhưng nếu đau thì mới nhớ, và học cũng nhanh hơn nữa. Đấy là cách học hiệu quả và tốt nhất rồi.”
“Nghe chẳng giống minh triết của Hiền nhân tí nào, mà cứ như của mấy tên não cơ bắp ấy…!”
“Chỉ nhớ lại thôi cũng làm tôi cảm nhận được vị máu trong miệng…”
“Kiếp trước của mình có câu như thế này, ‘Một người sẽ chưa trưởng thành cho đến khi phun ra máu lúc tập luyện.”
Trước khuôn mặt tái mét của Wiesel và Millis, Elria gật đầu như thể đó là lẽ đương nhiên.
Suy cho cùng, trong thời chiến, nếu không bán sống bán chết mà tập luyện thì có thể sẽ phải thực sự trả giá bằng mạng sống.
Để nhanh chóng tu dưỡng pháp sư có khả năng chống lại Altein, Elria đã tự mình nghiêm khắc huấn luyện, nhưng vì lý do gì đó mà chỉ Tiana là có vẻ tận hưởng điều này.
Mặc dù được tôn là ‘Hiền nhân’, nhưng bản chất triết lý của Elria là quân phiệt.
“Đừng lo, cả hai đều đang tiến bộ mà. Lần này thì chắc hai người sẽ ổn với một nửa bài tập thôi.”
“Vậy là, chúng ta sẽ bị tung hứng độ năm mươi lần.”
“Ta có nên tích trữ ít thuốc đắp trước bữa tối không…?”
Ngay khi Wiesel và Millis đang chuẩn bị tinh thần ―― một bóng đen lớn xuất hiện che kín cả ba người. Ngay khi thấy thế, Elria theo phản xạ ngẩng đầu lên, và thấy bóng dáng của một sinh vật lờ mờ hiện ra. Đó là ―― một con rồng đen kịt với đôi cánh khổng lồ đang bay trên bầu trời xanh không một gợn mây.
Elria nhận ra con rồng ấy.
“―― Eh? Các bạn cùng lớp mình đâu hết rồi?”
Một cô gái với mái tóc màu đỏ ló ra từ phía sau con rồng. Sau đó, con rồng hạ cánh khiến mặt đất rung chuyển, và cô gái nhảy xuống dưới.
“Nè nè! Mấy bạn ở lớp của toà nào thế?”
“Um, bọn mình ở lớp bên tháp phía Đông, hình như thế.”
“Ehhh? Đó là hướng ngược hẳn lại với tháp phía Tây mà! Rafika nói rằng chắc chắn là hướng này nên mình mới tin tưởng cô ấy!!”
Cô gái vừa nói vừa đánh nhẹ vào chân con rồng, và nó rên rỉ, cúi đầu như hối lỗi. Có vẻ tên của con rồng đen ấy là ‘Rafika’.
Đột nhiên, cô gái quay ngoắt về phía Elria.
“Ah! Cậu là người dự thi cùng đợt với mình!”
“Ủa, cậu biết cô ấy à?”
“M-Mình biết, nhưng… bọn mình không quen nhau.”
Nấp sau lưng Millis, Elria trả lời.
Cô gái ấy là ―― Rufus Rylus, <> của Liên bang Serios, là người mà Philia giới thiệu hồi Elria dự thi cùng Reid.
Elria chưa từng thấy rõ Rufus bởi lúc đó cô ấy đang cưỡi rồng, còn bây giờ nhìn thì trông cô ấy khoảng mười hai hay mười ba tuổi gì đó, không chỉ ít tuổi, mà còn nhỏ con hơn cả Millis.
“Nè nè. Sao cậu ấy lại nấp thế?”
“À, cậu ấy thường trốn đi khi gặp ai đó không quen.”
“Heehh! Nghe như một con thú nhỏ ấy nhỉ!”
Rufus bắt đầu lượn vòng quanh Elria, đôi mắt màu đỏ nhạt sáng lấp lánh như đang thích thú, khiến Elria cảm thấy chút lo âu.
“Có lẽ nào, cậu là Elria Caldwen!?”
“Ư-Ừm… Mình là Elria…”
“Ra đó là lý do cậu dùng được ma pháp mạnh mẽ đến thế! Trước mình có nghe về một người mạnh đến mức được gọi là ‘Hiền nhân tái sinh’ ở Vegalta, nên mình đã luôn mong muốn được gặp cậu!”
“C-Cảm ơn cậu…?”
“Yep, yep!”
Rufus cười rạng rỡ, bắt tay Elria và phấn khởi lắc lên lắc xuống. Cô ấy có vẻ là một người thân thiện, rất thân thiện là đằng khác.
“Nhưng mà, mình cũng mạnh lắm đấy nhé!”
“Ừm, mình có biết về khế ước của cậu với ‘Vệ Long’ của Serios rồi, và mình thực lòng rất ấn tượng với điều đó.”
Liên bang Serios là một quốc gia hợp từ bảy hòn đảo ở phía Tây. Mặc dù vùng đất đó là nơi cư ngụ của vô số chủng loài ma thú bởi thiên nhiên bạt ngàn và luôn đầy ắp ma lực, nhưng con người ở đó lại sở hữu một loại ngôn ngữ có thể giúp họ giao tiếp với những ma thú ấy. Sau khi tiếp nhận phổ cập ma pháp, Serios đã bắt đầu chung sống với ma thú thông qua ma pháp triệu hồi chuyên dụng.
Trong số đó ―― có bốn loài rồng biểu tượng của Serios, ‘Vệ Long’, là chủng loài đứng trên đỉnh cao của vô số ma thú.
<> cai trị bầu trời từ pháo đài trên đỉnh núi dốc. [note53830]
<> thống trị biển cả từ đáy vực thẳm. [note53831]
<> chiếm lĩnh vùng núi lửa làm lãnh thổ. [note53832]
<> chung sống cùng ma thú nơi thiên nhiên bạt ngàn. [note53833]
Sự chi phối của bốn con rồng này đối với ma thú đã góp phần giữ vững trật tự và cân bằng tự nhiên, hình thành mối quan hệ cộng sinh giữa con người của Liên bang Serios và ma thú nơi đây.
Chúng khác biệt đến mức cho dù chỉ là rồng con cũng có thể áp đảo những loài ma thú khác, và tri thức của chúng sẽ bằng hay thậm chí là vượt qua con người khi trưởng thành.
Vì vậy, gần như là bất khả thi để con người có thể ra lệnh cho ‘Vệ Long’, bởi chúng coi con người là sinh vật hạ đẳng tương tự như những ma thú khác.
Bản chất của ma pháp triệu hồi là thương lượng với ma thú để được coi là ‘giống loài bình đẳng’, tiền đề cho việc lập khế ước. Linh hồn của ma thú triệu hồi sau đó sẽ được trói buộc vào mạch ma pháp, cho phép triệu hồi bản thể giả của chúng.
Trong quá khứ, từ trước cả tiền kiếp của Reid và Elria, vào thời đại chiến tranh, đã có những ghi chép cho thấy rằng một số ‘Vệ Long’ đã lập khế ước với con người để bảo vệ ‘Thất Đảo Serios’. Tuy nhiên, chưa từng có ai có thể lập khế ước với cả bốn ‘Vệ Long’.
“Mình đã từng đọc về ‘Vệ Long’ trong sách rồi, nhưng mình chưa từng nhìn tận mắt bao giờ.”
“Vậy sao?”
“Ừm. Nhưng mình có nghe rằng dễ bắt gặp chúng ở Serios.”
“Đúng rồi! Chúng tự do bay nhảy xung quanh mà!”
“Nhìn vậy chắc hẳn cũng vui ha.”
“Vui lắm luôn! Etankyles ngủ trên mây, Marefikams trôi nổi ló đầu ra khỏi mặt biển, Flamavaits đua tốc độ trượt trên dung nham, còn Magnifimos thì tắm nắng trong rừng với đồng cỏ!”
“Có vẻ thư thái hơn mình nghĩ.”
Phấn khích vì có người tỏ ra quan tâm đến quê nhà mình, Rufus liến thoắng nói về hoạt động thường ngày của đám ‘Vệ Long’. Những cái tên mà Rufus vừa nói đều là tên khoa học đặt bởi người dân của Serios.
Việc cô ấy có thể dễ dàng kể tên cả bốn cho thấy rằng Rufus đã học hành rất cẩn thận và có cho mình những kiến thức chuyên sâu về ma thú mặc dù vẫn còn nhỏ.
“Nhưng…! Mình thích nhất là bé này cơ!”
Rufus cười rạng rỡ, chỉ tay vào con rồng đen đứng phía sau cô.
“Đây là… ‘Ngự Thiên Thiết Long’, đúng không nhỉ?” [note53834]
“Cậu biết ư!?”
“Ừm, nhưng mình không rõ tên khoa học của nó là gì.”
“Volaresferum nhé, là loài rồng lớn thuộc họ ‘Ngự Thiên Thiết Long’!”
“Cậu đáp lời nhanh thật đó.”
“Nhưng mà Elria-chan cũng tuyệt thật đấy! Loài này càng ngày càng hiếm thấy mà!”
“……Mình vô tình đọc được về chúng trong sách thôi.”
Trước đôi mắt lấp lánh của Rufus, Elria hơi lảng đi một chút.
Elria biết rằng, đây là một loại ma thú thường gặp vào một nghìn năm trước. Khi đó, chúng được coi là kỵ long của Serios bởi lớp vảy cứng ngang với thép hay thậm chí là hơn thế do cấu tạo đặc biệt của các cơ quan nội tạng, và giúp chúng duy trì được cơ thể khoẻ mạnh và thể lực sung mãn. Khả năng bay lượn của chúng cũng rất tốt và thành thạo các phương pháp tấn công như hoả cầu hoặc là thở ra lửa. Thế nhưng, vì để phục vụ mục đích quân sự nên số cá thể đã giảm dần, khiến chúng trở nên hiếm thấy trong thời đại ngày nay.
“Rafika đã là bạn của mình từ khi mình còn nhỏ, nên em ấy quan trọng với mình hơn hết thảy!”
Rafika hạ thấp đầu xuống trước như thể đang cúi chào sau màn giới thiệu đầy tự hào của Rufus. Lịch sự thật đấy.
“Nè nè! Elria-chan còn dùng được ma pháp gì khác không?”
“Mm… mình có thể dùng ma pháp triệu hồi đấy, cơ mà…”
Elria đánh mắt sang phía Millis và Wiesel.
Suy cho cùng thì cô đang huấn luyện hai người đó mà.
Mặc dù câu chuyện với Rufus rất hấp dẫn, nhưng xét đến vai trò trách nhiệm chỉ bảo cho hai người bạn thì cô đành phải kết thúc cuộc trò chuyện ở đây thôi.
Đó là những suy nghĩ của Elria, nhưng ――
“Ah, cậu cứ tạm quên trận giả chiến với bọn mình và tiếp tục nói chuyện cũng được nhé.”
“Nghe hai người nói với chứng kiến hai người sử dụng ma pháp là bọn tôi có thêm kiến thức rồi. Đừng lo lắng.”
Millis và Wiesel trông có vẻ nhẹ nhõm hẳn, như thể vừa được cứu lấy, khiến Elria cảm thấy có chút buồn bã khi không ngờ rằng họ lại không sẵn lòng giả chiến đến thế.
“Elria-chan chuẩn bị giả chiến với hai bạn ấy à?”
“Ừm, mình đang tính tung hứng hai người họ nhiều chút.”
“Vậy thì giả chiến với mình đi!”
“……Với cậu?”
“Ừm! Mình cũng muốn thấy ma pháp của cậu nữa.”
Rufus hăng hái nhảy lên lưng con rồng.
“Và ―― Mình với Rafika sẽ không thua bất kỳ ai đâu.”
Nụ cười nở trên môi Rufus.
Nhận ra điều gì đó từ nụ cười ấy, Elria đáp lại ――
“―― Được rồi, mình hiểu.”
Elria triển khai ma trang, vung trượng rồi cắm nó xuống đất.
“Đã từ rất lâu rồi[note53835], nhưng nhìn cậu khiến mình cũng muốn chiến đấu cùng với một người bạn.”
Tạo ra một bóng hình bằng ma lực, Elria nắm chặt lấy cây trượng.
Và ngay khi rút nó khỏi mặt đất, một ‘sợi xích’ xuất hiện kéo lên theo chân trượng. Âm thanh nặng nề của kim loại vang lên khi sinh vật kết nối với ‘sợi xích’ ấy trỗi dậy từ vực thẳm.
“Đến đây nào ―― Shehri.”
Thứ vừa xuất hiện là ―― một con sói khổng lồ với bộ lông trắng muốt.
Con sói ấy, đeo trên mình tấm mặt nạ và bộ giáp hoàng kim, được kéo lên mặt đất bởi ‘sợi xích’. Ngay lập tức, nó nhe răng định cắn Elria, nhưng như đã biết trước, Elria dùng ‘sợi xích’ để khoá mõm nó lại.
Không chỉ miệng, mà cả cơ thể cũng bị trói hết, tước đi sự tự do của nó. Dù là thế, nhưng nó vẫn cố cắn Elria, giận dữ nghiến răng, hai chân trước cào xuống đất. Quan sát một lúc, Elria gật đầu thoả mãn.
“Được rồi, Shehri hôm nay vẫn rất năng động như bao ngày.”
“N-Năng động? Trông nó như thể muốn ăn tươi nuốt sống cậu bất kì lúc nào đấy…!?”
“Nhóc này có hơi nghịch ngợm chút thôi ấy mà. Millis có muốn vuốt ve em nó không?”
“Xin kiếu ạ, mình định già yếu mới toàn thây trở về với suối vàng…!!!”
Nhìn con sói nghiến răng và chảy nước dãi, Millis đổ mồ hôi hột, lập tức lùi ra xa. Tiếc thật đấy, em nó cũng thích được vuốt ve mà.
Còn Rufus thì nheo mắt trước bóng dáng của con sói.
“Heehh… <> à? Chọn nó để lập khế ước là một quyết định táo bạo đấy.” [note53836]
Đó không chỉ là cảm nhận của Rufus, bất kỳ ai thông thạo ma pháp triệu hồi cũng sẽ có phản ứng tương tự.
<> là ma thú chỉ sinh sống ở Vegalta, được biết đến với tính hung dữ và bản năng chiếm giữ lãnh thổ nơi có dòng ma lực chảy qua. Và như cái tên đã nói, chúng là ma thú lấy ma lực làm thức ăn.
Chúng hung hăng đến mức không chỉ nhắm đến những ma thú khác mà còn cả con người sở hữu nhiều ma lực, thậm chí là tấn công bừa bãi và ăn tươi nuốt sống cả đồng loại của mình.
Các pháp sư cũng là mục tiêu của bản tính này, và cũng có nhiều câu chuyện về việc chúng không nghe lệnh vì tâm trạng hay thay đổi thất thường. Đến cả các pháp sư của Serios, những người có thể giao tiếp với ma thú cũng đã từ bỏ việc thuần hoá chúng.
Nhưng ――
“Bởi vì nhóc này thông minh lắm.”
Elria vuốt ve con sói lớn đang bị trói.
“―― Em ấy hiểu rằng, bản thân sẽ không bao giờ đánh bại được mình bằng bất kể cách nào đi chăng nữa.”
Nghe thấy thế, Rufus sung sướng cười.
“Ưm, chuyện này sẽ vui lắm đây!”
Rufus cưỡi rồng, và con rồng vỗ đôi cánh khổng lồ của nó.
Nhìn theo con rồng bay vút lên trời, Elria nhẹ vung cây trượng, và thả ‘sợi xích’ đang trói con sói ra ――
“―― Đi đi, Shehri.”
Elria thì thầm, và Shehri hướng mũi về phía Rafika.
Với một tiếng hú thấu tận trời xanh, Shehri lao đến chỗ ‘kẻ thù’, nhưng Rafika đã trên không trung rồi.
Cho dù lớn đến mức nào thì Shehri cũng không thể rút ngắn cự li bằng cách nhảy được, chính vì thế nên Rufus đã chọn cách bay lên. Thế nhưng, Shehri chẳng quan tâm mà cứ nhảy thẳng đến chỗ Rafika, bật lên từ một điểm tựa vô hình và nhanh chóng tăng độ cao.
“Cái ――!?”
Thấy con sói thong thả nhảy từng bước trên không, Rufus tỏ ra kinh ngạc thấy rõ, nhưng không phải vì bị ma thú vô dực tiếp cận. Kể cả là vô dực thì cũng có thể tham chiến trên không thông qua rào chắn ma pháp và điểm tựa tạo bởi triệu hồi sư.
Mặc dù có sự khác biệt nho nhỏ tuỳ theo từng đất nước, nhưng phương pháp chiến đấu này về cơ bản là không có gì thay đổi. Hiểu rõ điều đó, nên Rufus đã có ý định chiếm lấy ưu thế trên không và cố để phá huỷ các điểm tựa, nhưng Elria đã dự đoán được kế hoạch của Rufus rồi.
Nếu kẻ địch tiếp cận bằng rào chắn và điểm tựa, thì phá huỷ chúng trước sẽ ngăn địch đến gần.
Chính vì thế, Elria đã tạo ra ‘điểm tựa vô hình’.
Nếu không thể thấy, thì Rufus sẽ không thể ra lệnh cho Rafika phá huỷ được.
Thế nhưng ―― Shehri, <>, có thể nhìn được mọi thứ bởi rất nhạy cảm với ma lực. Shehri cảm nhận được ma lực và nhảy lên điểm tựa vô hình ngay khi nó hình thành.
Kể cả khi Rufus đoán được vị trí của điểm tựa, thì lúc đó Shehri đã di chuyển xong rồi, bởi khi đưa ra chỉ dẫn nhưng lại bị gánh nặng của việc ‘không thể xác nhận điểm tựa bằng mắt thường’ đè lên thì cô sẽ không phá huỷ điểm tựa nhanh hơn một sinh vật có thể thấy rõ mọi thứ như Shehri được.
Vì lý do ấy, Elria có thể đoán được hành động tiếp theo của Rufus――
“Rafika!! Phun lửa vào xung quanh kẻ địch!!”
Con rồng đen đang rút lui trước sự tiếp cận của con sói, mở miệng, ánh sáng chói loà phát ra từ bên trong, và đòn tấn công diện rộng bằng hơi thở lửa phóng đi.
Nếu những điểm tựa đều vô hình thì chiến thuật sẽ là nhắm vào nơi nó có thể xuất hiện. Dù con sói có to đến mức nào thì tiếp xúc với lửa cũng sẽ gây thương tích và cản trở độ nhanh nhẹn của nó. Còn trong trường hợp né được thì những điểm tựa giờ đã bị phá huỷ cũng sẽ khiến con sói phải tạm dừng chân.
Chính vì thế ――
“―― Shehri, đợi đã.”
Con sói lập tức nghe lệnh và nằm phục xuống.
Ngay khi hơi thở đốt cháy điểm tựa vô hình, một vụ nổ xảy ra.
“――――!?”
Vụ nổ làm cơ thể khổng lồ của Rafika mất thăng bằng.
Thứ mà Elria sử dụng để làm điểm tựa là oxy nén gia cố bằng ma pháp, và khi bị đốt cháy bằng lửa thì sẽ sinh ra một vụ nổ. Thêm nữa, cô đã tính toán phương hướng để vụ nổ chỉ ảnh hưởng đến Rafika, không phải Shehri.
Và thế là… bởi vụ nổ, Rufus đã hoàn toàn không thấy tung tích của Shehri đâu nữa. Làn khói trắng chắn hết tầm nhìn của cô, và xung kích làm mất thăng bằng càng làm tình hình tồi tệ hơn.
Trước tình huống vừa tạo ra ――
“―― Shehri, đi nào. Ổn rồi đó.”
Con sói nhảy ra từ làn khói trắng, cắn phập vào cơ thể con rồng.
Âm thanh như thép nghiền vang lên từ lớp vảy rồng khi nó bị cắn vỡ, và Rafika gầm lên trong cơn thống khổ.
“…Rafika! Bình tĩnh lại nào, Rafika!!!”
Mặc cho Rufus ra lệnh như nào, Rafika vẫn vùng vẫy khiến nó càng thêm mất thăng bằng, và cứ thế mất kiểm soát mà lao thẳng xuống.
Các pháp sư của Serios thường cưỡi trên lưng ma thú để có thể đưa ra những mệnh lệnh chi tiết nhất trong ngôn ngữ ma thú, nhằm nhanh chóng né tránh và phòng thủ một cách chính xác. Đổi lại, khi bị tấn công, không chỉ ma thú mà cả pháp sư cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Bởi vụ nổ khi nãy, thính giác và thị giác của Rufus đang tạm thời bị suy yếu nghiêm trọng. Cô không thể phát hiện ra Shehri đang tiếp cận hay thậm chí là hiện diện của nó ở đâu, và bây giờ kết hợp với Rafika làm loạn, cô càng khó có thể đưa ra chỉ dẫn chính xác.
―― Rafika đâm sầm xuống mặt đất với chấn động như sấm rền.
Giữa lớp bụi đất, một con sói với bộ lông trắng muốt lao về phía Elria, nhưng trước khi nó có thể cắn cô thì đã đập mặt vào một bức tường vô hình rồi.
“Shehri ngoan lắm, hôm nay cũng vậy.”
Từ phía sau bức tường, Elria vuốt ve mặt Shehri đang gầm gừ nhe nanh sau khi đã dùng xích trói miệng và người nó lại. Sau khi đã thoả mãn, cô liền quay sang chỗ khói bụi mịt mù, nơi con rồng đang nằm rên rỉ trong đau đớn.
“Tốt nhất là cậu cho nhóc đó về đi. Vết thương sinh ra do <> sẽ hút ma lực và ngăn hồi phục. Mình nghĩ là Shehri đã lấy đi khá nhiều ma lực lúc em nó tấn công.”
Đối với ma thú triệu hồi, ‘chết’ là điều không tồn tại. Cơ thể vật lý của chúng chỉ được tạm thời tạo ra bởi pháp sư, hoạt hoạ bởi ‘linh hồn’ của bản thể gốc từ một nơi xa.
Tuy nhiên… dù là tạm thời thì cũng vẫn cảm nhận được đau đớn khi bị thương. Nếu ma lực của chúng cạn kiệt thì không chỉ hình thể tạm thời sẽ biến mất, mà ‘linh hồn’ của cơ thể chính cũng ít nhiều bị ảnh hưởng theo.
Trong tình huống tồi tệ nhất… pháp sư sẽ mất đi ma thú triệu hồi của họ.
Lúc này, có thể thấy rõ rằng con rồng đen không thể chiến đấu thêm được nữa. Bất kể triệu hồi sư nào cũng hiểu được rằng mình đã thất bại.
Ít nhất thì trên lý thuyết là vậy.
“――Vẫn… chưa xong đâu.”
Đứng cạnh con rồng, Rufus lẩm bẩm.
Ngay lập tức, Shehri bắt đầu vùng vẫy dữ dội như thể muốn phá xích.
“Rafika sẽ không bao giờ thua trận ―― TUYỆT ĐỐI KHÔNG!!”
Thời khắc Rufus mãnh liệt hét lên ―― con rồng liệt đất ngẩng đầu lên và phóng một quả cầu lửa đi.
Và Shehri, vẫn đang bị trói, nhảy lên trước mặt Elria, để rồi bị nhấn chìm trong ngọn lửa.
“――SHEHRI!!”
Chứng kiến Shehri kêu lên trong đau đớn từ ngọn lửa, Elria lập tức cắt đứt ‘linh hồn’ khỏi bản thể tạm thời.
Cơ thể con sói lịm dần, biến thành những hạt ánh sáng rồi biến mất. Cùng lúc đó, có tiếng của kim loại rơi xuống đất. Các miếng vảy rồng cứng như thép, phóng ra từ vụ nổ đã đâm xuyên qua Shehri.
“…Tôi không thể tha thứ cho cậu được.”
Ánh mắt tràn ngập sự giận dữ, Elria lườm Rufus và con rồng bên cạnh.
Chỉ cần một sai lầm, và Shehri chắc chắn sẽ mất mạng.
Nếu là một trận chiến sinh tử thì hành động đó là điều dễ hiểu, nhưng đây chỉ là một trận giả chiến. Một khi kết quả đã ngã ngũ, đúng ra Rufus phải cho Rafika lui.
“Trong một trận giả chiến, cậu không được phép làm những hành động có thể lấy mạng đối phương, cho dù đó là pháp sư hay ma thú triệu hồi của họ――”
“Với tôi, giả chiến hay thực chiến thì cũng như nhau cả.”
Sự quyết tâm lướt qua đôi mắt đỏ nhạt đang lườm Elria.
“Dù có chuyện gì xảy ra đi nữa ―― tôi và Rafika cũng không thể thua được.”
Biểu cảm trên gương mặt Rufus không phản chiếu niềm tin chiến thắng, mà là sự căng thẳng, tuyệt vọng, và thiếu kiên nhẫn.
Như để tuân theo những lời của chủ nhân, con rồng đen từ từ đứng dậy, mặc cho vết thương đang rỉ máu và loạng choạng bởi cạn kiệt ma lực, nó vẫn tiếp tục đứng đó, như muốn chứng minh rằng nó vẫn chưa bị đánh bại.
Ngay khi Elria chuẩn bị cất lời ―― những trụ đá vững chắc rơi xuống từ trời xanh, bao vây lấy con rồng, và nghiêng xuống tạo thành một cái ‘lồng’.
“――X-Xin lỗi… tôi có thể xen vào một chút được không?”
Một giọng nói yếu ớt phát ra từ phía sau Elria. Ở đó là ―― Philia, tay cầm ma cụ, gượng cười một cách hối lỗi.
“Theo như báo cáo, hai người có vẻ đang giả chiến với nhau… nhưng xét đến tình trạng nguy kịch của ma thú của Rufus-sama nếu trận chiến còn tiếp diễn, tôi xin phép được kết thúc trận giả chiến này ở đây.”
Rufus đang tính nói gì đó, nhưng khi nhận ra Philia là giảng viên, cô chỉ im lặng gật đầu.
Giảng viên chủ nhiệm có quyền phạt học sinh nếu họ sử dụng ma pháp sai mục đích, tham gia vào các hành động phạm tội hoặc thực hiện những hành vi nguy hiểm.
Mặc dù Rufus là học sinh của lớp khác, đồng nghĩa với việc không trực tiếp thuộc quyền quản lý của Philia, nhưng nếu bây giờ không tuân theo chỉ thị thì có thể sau này cô sẽ bị giảng viên của mình phạt.
“Elria-sama thấy vậy có ổn không?”
“………Mm.”
“E-Em đừng trông thất vọng vậy chứ…!”
Khi Elria đang bĩu môi, cô đột nhiên bị cốc nhẹ vào đầu.
“Đừng dỗi nữa nào.”
“……Reid?”
“Đúng rồi, anh đây. Anh đang tập luyện cùng nhóc Faregh thì thấy hai đứa đánh nhau. Bởi đối phương là <> từ lớp khác, nên anh nghĩ gọi Philia-sensei sẽ an toàn hơn.”
“……Còn Faregh thì sao?”
“Anh để thằng nhóc lại vì nó bảo nó không cử động nổi nữa.”
Reid nói nghe vẻ nhẹ nhàng lắm, nhưng Faregh thực ra đã được huấn luyện trong chiến đấu ma pháp từ khi còn bé. Có vẻ cậu ta đã bị ép buộc khá nhiều, hoặc là bị đánh không thương tiếc.
“Còn cô <> ở đằng kia, nếu mà muốn giải quyết mọi thứ một lần và mãi mãi, thì giờ cứ rút lui đi đã. Thắng một trận giả chiến chả có ý nghĩa gì đâu.”
“…Nó có ý nghĩa đối với tôi.”
“Ý tôi muốn nói ở đây là, cố mà hiểu cái ‘giá trị của chiến thắng’. Tạo ra rủi ro khiến con rồng yêu quý của cô phải bỏ mạng chỉ để thắng một trận chiến thì chiến thắng đó sẽ gần như vô giá trị.”
Reid nói vậy và chỉ tay vào con rồng đen đang kiệt sức trong cũi, đến mức không còn kháng cự nổi nữa.
Rufus có vẻ đang muốn đáp lại, nhưng cuối cùng thì cô chỉ giải phóng ma pháp, và cơ thể của con rồng tan thành những hạt ánh sáng rồi biến mất.
“Cho dù nó không có giá trị gì đi nữa, tôi và cậu vẫn sẽ phải tái đấu vào một ngày nào đó.”
Với giọng nói run run, Rufus quay lại và bước đi, chỉ để mọi người thấy bóng lưng nhỏ bé của cô.
◇
Tưởng tượng chậm chương 3 ngày vì cãi nhau về cách dịch tên mấy con ma thú trong chap này =)))