Eiyuu to Kenja no Tensei Kon

epilogue

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

2 chap luôn cho máu

Một thời gian sau, Học viện đưa ra thông báo chi tiết về vụ việc lần này.

Một con ma thú cỡ lớn, chủng loại không xác định đã xâm nhập vào khu vực thi trong lúc bài kiểm tra đang diễn ra. Học viện không tìm được danh tính cụ thể của nó, ngay cả sau khi tiến hành điều tra.

Vài ngày trước, Học viện đã rà soát lại lý lịch của các giảng viên có mặt hôm đó, và thu thập lời khai của các bên thứ ba về mọi hành động, hành vi đáng ngờ, cũng như khi sự việc xảy ra thì họ đang ở đâu. Sau đó, đã có xác nhận rằng không ai bên phía Học viện có dính líu đến sự kiện này.

Học viện sẽ tiếp tục điều tra về khả năng có bên thứ ba đã thực hiện hành vi phạm tội, cũng như tăng cường bảo mật và thành lập tổ đặc nhiệm.

Mặc dù một số học sinh tỏ ra lo lắng khi biết chuyện, họ cũng đã phần nào yên tâm hơn sau khi Học viện nêu ra các biện pháp giải quyết một cách rõ ràng.

Nhưng, Reid và Elria vẫn còn nhiều câu hỏi.

Một ma thú đã từng tồn tại từ thiên niên kỷ trước và đã tuyệt chủng, giờ lại xuất hiện ở thời đại này.

Chẳng khác gì ―― “Anh hùng” và “Hiền nhân” được tái sinh sau một nghìn năm.

Không rõ liệu chuyện này có liên quan gì tới hai người hay không, nhưng… bộ đôi không thể không tin rằng họ là người ngoài cuộc, vì Reid và Elria đã cùng được tái sinh vào thời đại này.

Với những nghi ngờ đó trong tâm trí, cặp đôi quay lại cuộc sống học đường thường nhật ――

“―― Này, từ đã… Anh nói rồi, Elria, em không được làm thế đâu…!!”

Reid ôm đầu, ánh mắt hướng xuống giường.

Trước mặt anh là một Elria đang ngủ ngon lành.

“Anh đã nói là không được ngủ thêm mà!?”

“Mmnn… chói quá…”

“Vì trời sáng rồi cô nương ạ!!”

“Nhưng mà… em vẫn buồn ngủ nhắm…”

Elria vùi mặt vào gối như để tránh ánh nắng, vì thế, bộ đồ ngủ của cô bị cuộn lên, để lộ cặp đùi trắng muốt và quần lót, nhưng Reid không có tâm trí nào để lo lắng về chuyện đấy.

“Anh biết! Anh biết em đang buồn ngủ! Anh biết em đã dành hết thời gian nghỉ ngơi sau kiểm tra để làm nghiên cứu và mọi thứ rồi!!”

“Vâng… nên là, ngủ cùng nhau nha anh… được hông?”

“Không, chúng ta không làm thế bây giờ được! Hôm nay có lớp đấy, em nhớ chứ!?”

“Mmnn… em hông mún dậy âu…”

Ngần đó lý do cũng chưa đủ để đánh thức Elria khi cô quầy quậy lắc đầu và tiếp tục vùi mặt vào gối. Từng phút trôi qua, giờ vào học thì sắp điểm. Thông thường, Reid sẽ đưa Elria đi tắm cho tỉnh, nhưng hôm nay anh không làm vậy được.

“Lần này anh nghiêm túc đấy nhé! Chúng ta mà đi muộn thì Alicia-san không chỉ mắng đâu, phu nhân còn có thể huỷ bỏ hôn ước luôn, em biết mà!?”

“Mm… bế em…”

“Cõng thôi không được à!?”

“……Hôngggg, em mún được bế cơ.”

Elria lắc đầu với vẻ bất mãn, thực sự đang hành động như một đứa trẻ hư.

Reid miễn cưỡng nâng Elria dậy để đánh thức cô, và bế Elria vẫn đang mơ màng vào phòng thay đồ.

“Mm… cảm ơn anh…”

“Ừm…! Thay đồ lẹ đi em!!”

“Vâng… em hiểu rồi…”

Với đôi mắt khép hờ, Elria gật đầu ――

―― Và lập tức cởi quần áo ra.

Ngay khi Reid nhìn thấy làn da trần của cô, anh quay mặt đi theo phản xạ.

“Eh…? Em không thấy đồ lót đâu cả…”

“Chắc ở quanh đó thôi, tìm kĩ đi em!”

“Đồng phục của em đâu…?”

“Anh để ở trên nắp giỏ ấy!!”

“Mm… em thấy rồi…”

Sau câu trả lời đầy ngái ngủ của Elria, Reid nghe được tiếng sột soạt của quần áo.

“Eh…? Cái áo này… cúc không khớp…”

“Chắc chắn là em nhầm chỗ nào đó rồi, nên từ từ cài lại từ dưới lên đi!!”

“Nhưng nó không khớp…”

Khi Reid mở mắt ra, Elria bĩu môi với chiếc áo đang lệch cúc.

“Anh thấy chưa… nó không khớp mà…! Được rồi, em chịu thua…!”

“Đừng từ bỏ! Cố thêm một tí nữa là em làm được mà!!”

“…Thế thì, anh cài giúp em nha?”

Vẫn đang phồng má, Elria tiến sát lại Reid.

“Em hông làm được… nên em muốn anh giúp em.”

Elria dang tay ra hai bên, ưỡn ngực với biểu cảm trống rỗng.

Nhìn lên đồng hồ rồi lại nhìn xuống bộ dạng của Elria ――

“Thôi được, anh hiểu rồi. Đợi anh chút được không?”

“Reid, anh cài cúc giỏi quá… đó là kỹ năng của một nghệ nhân…”

“Xin cảm ơn!!!”

“Vâng… anh thực sự, thực sự rất tuyệt vời đó.”

Cùng với những lời ấy, Elria xoa đầu Reid.

Sau khi sửa soạn mọi thứ cho Elria và kéo cô nàng vẫn còn ngái ngủ ra khỏi phòng, hai người đến được lớp khi chỉ còn vài phút nữa là chuông reo.

Ngay khi Reid bước chân vào lớp vói Elria đang buồn ngủ sau lưng.

“Oh… hai người đó đến rồi kìa!!!”

Các bạn học lập tức xúm lại xung quanh.

“Reid-sama! Có đúng là ngài đã tiêu diệt một con rồng xuất hiện trong kì thi không?”

“Đã thế, đó còn là chủng ma thú chưa xác định!??”

“Và ngài đã một mình làm mọi thứ trong khi bảo vệ những người khác!?”

Reid lúng túng trả lời trước cơn mưa câu hỏi đến từ khắp nơi.

“…Mọi người nghe được chuyện đó từ đâu vậy?”

“Faregh-sama nói cho chúng tôi biết! Khi chúng tôi đang thảo luận về con ma thú cỡ lớn mà mọi người thấy trong bài kiểm tra, ngài ấy nói rằng Reid-sama đã tiêu diệt nó!!”

“Chúng tôi có nghe rằng ngài đã đấm nó bay thẳng lên trời!”

“Ngài đã dùng ma pháp cấp mười như Elria-sama, đúng không!?”

“Có phải mình ngài đã thổi bay toàn bộ khu vực đó không? Hay ngài làm thế cùng với Elria-sama!?”

Nghe thấy thế, Reid hướng ánh mắt về phía Faregh, người đang ngồi ở một chỗ cách xa đám đông huyên náo. Ngay khi cậu ta nhận ra Reid đang nhìn mình, Faregh quay mặt đi, tỏ vẻ không vui.

Reid gượng cười xin lỗi các bạn học và đi đến chỗ ngồi của mình.

“Nay hai người đến khá muộn nhỉ.”

“Ôi trời, Elria-sama hôm nay trông buồn ngủ hơn hẳn mọi ngày!”

“Ừm… Tôi cứ nghĩ là muộn thật rồi cơ…”

Reid xoa đầu Elria, người đang ôm chặt lấy cánh tay anh với hai mắt vẫn đang nhắm nghiền.

Đôi mắt ấy từ từ hé mở.

“Eh…? Không phải trên giường…?”

“Ký ức của em trước và sau khi tỉnh dậy lộn xộn hết cả rồi…”

“Reid đang… ở bên cạnh…?”

“Không phải anh, chỉ có em đang dính vào anh thôi.”

Nghe Reid giải thích, Elria tròn mắt, và sau đó… cô run rẩy, hai má dần đỏ bừng lên ――

“E-Em xin lỗi…”

“Đừng lo, cũng không hẳn là chuyện này chưa từng xảy ra bao giờ.”

Vừa dứt lời, Reid nhận ra mình đã lỡ miệng.

Anh nhìn sang Elria và thấy cô còn run rẩy với hai má đỏ hơn hẳn lúc trước.

“Chuyện này… đã từng xảy ra… rồi!?”

“Ừm… Anh đã từng phải đặt em ngồi xuống ghế.”

“E-Em t-thường hành xử… như thế nào…?”

“À thì, em hay ôm anh vào giường ngủ tiếp khi anh nghĩ rằng em đã dậy rồi, xoa đầu anh khi em vẫn còn ngái ngủ, hay là bước ra khỏi phòng thay đồ với độc bộ đồ lót ――”

“………~~~~”

Không thể nghe thêm nữa, Elria dùng cả hai tay che đi khuôn mặt đỏ lựng.

Sau đó, như để giảm bớt sự xấu hổ, Elria cúi mặt và đánh nhẹ vào lưng Reid.

Nhìn cặp đôi trước mắt, Millis và Wiesel gật gật đầu.

“Chà… chắc chắn là hai người này lúc nào cũng chim chuột nhau kể cả ở những nơi mà bọn mình không biết.”

“Thực ra thì, một cặp đang yêu thì âu yếm nhau khi ở một mình là đúng mà. Vấn đề lớn nhất ở đây là hai người ấy đã quá quen với việc đó, đến mức mặc kệ những người xung quanh và cứ thế là bước vào thế giới màu hồng của riêng họ.”

“…Bọn tôi thực sự đã thể hiện tới mức đó à?”

“B-Bọn mình không có làm thế ở ngoài đâu…”

“Cái đó mà không phải tán tỉnh thì bình thường hai người nói chuyện với nhau kiểu gì…?”

“Tôi nghĩ bọn họ chỉ đang giữ lịch sự thôi. Cũng là một điều tốt khi cặp đôi mới kết hôn này hoà hợp với nhau mà.”

““Đính ước, không phải kết hôn!!””

Reid và Elria cùng phủ nhận.

“Đừng đồng thanh một cách kỳ lạ như thế…”

Sau đó, Wiesel chỉnh lại kính, biểu cảm của anh thay đổi.

“Dù sao thì… trong bữa tối hôm qua, ông bảo rằng có chuyện muốn nói với bọn tôi.”

“À đúng rồi, Reid có nói thế thật. Có chuyện gì vậy?”

Đó là điều mà Reid và Elria đã thảo luận và đi đến kết luận cùng nhau.

Hai người là ai, và là gì trong quá khứ.

Reid và Elria đã quyết định nói ra sự thật này cho người mà cặp đôi có thể tin tưởng.

Mới chỉ được hơn một tháng kể từ ngày cả nhóm quen nhau, nhưng Reid và Elria đã biết rõ tính cách của Millis và Wiesel. Bên cạnh đó, hai người muốn xem phản ứng của những người không có nhiều ảnh hưởng, vì kể chuyện này ra cho ai đó sở hữu quyền lực trong nhà Caldwen hay trong Học viện thì sẽ dẫn đến kha khá rắc rối. Suy cho cùng, những gì họ sắp nói ra sẽ làm tất cả mọi người phải phá lên cười. Bất kỳ ai có đủ lý trí sẽ đều thấy vô lý khi nghe được.

“Trước tiên thì, tôi từng được gọi là ‘Anh hùng’.”

“Còn mình từng là một Elf được gọi là ‘Hiền nhân’.”

Đó là lý do Reid và Elria vừa nói vừa cười.

Cho dù câu chuyện đó có ngớ ngẩn đến đâu, cho dù có bao nhiêu bí ẩn xoay quanh những sự kiện xảy đến với họ, thì cũng chẳng có gì phải lo lắng hay bi quan cả.

Suy cho cùng, hai người là những cá nhân kiệt xuất, là những người mạnh nhất, được tôn là “Anh hùng” và “Hiền nhân”.

Dù cho bất kể chuyện gì xảy ra, cũng sẽ không có vấn đề gì miễn là hai người ở bên nhau.

Có những viễn cảnh mà một nghìn năm trước họ không thể tưởng tượng ra được.

Nhưng chắc chắn một điều rằng, ở đâu đó trong thâm tâm, họ đã luôn chờ đợi một tương lai ――

““Tôi/mình đã được tái sinh vào thế giới một nghìn năm sau ―― Và bây giờ, vì nhiều lý do, bọn tôi/mình đã đính ước với nhau.””

Nơi “Anh hùng” và “Hiền nhân”, đã từng là đối thủ trong tiền kiếp, có thể cùng nở nụ cười bên cạnh người kia.◇

Vol 1 hoàn thành. Lần này, tớ xin phép được sủi vô thời hạn ạ :>

Truyện Chữ Hay