Nhắm mắt khép hờ lại, Đường Ninh cố gắng đem hình ảnh cuối cùng vũng máu kia tản ra trong đầu, hít một hơi thật sâu.
"Nếu ta không nhầm thì hai chú cháu Phó gia trong nguyên tác hẳn đều là mục tiêu công lược của ta, đúng không?
Đường Ninh nhìn về phía , cười nhẹ.
"Đúng vậy, Đường Bảo, ta sẽ giúp cô phán định. Sau đó ta sẽ đánh dấu trên đỉnh đầu mục tiêu cho cô, căn cứ theo điểm hệ thống, tra nam thuộc tính từ đến là nhóm người tra nhất, đỉnh đầu bọn họ sẽ có màu tím cùng giá trị, cũng như chỉ số hảo cảm đối với cô. Từ đến hệ thống cho điểm màu đỏ, còn đến là màu xanh lá, nhóm này thuộc loại mặc dù không công lược cũng không ảnh hưởng đến công trạng của chúng ta."
còn chăm chú phổ cập khoa học.
Đường Ninh lại chú ý đến xưng hô của tiểu tử kia đối với cô, nhướng mày nói: "Đường Bảo?"
Hệ thống rất vừa lòng với biệt danh này, nên khi thấy tân kí chủ chú ý tới biệt danh hệ thống vừa đặt cho cô, tiểu hệ thống toàn thân hồng lên như tôm luộc, hai mắt trong suốt phát sáng mà nhìn cô: "Đúng rồi, đúng rồi đó, đây là biệt danh tôi suy nghĩ thật lâu mới quyết định đặt cho cô lấy biệt danh, mỹ nhân tỷ tỷ cô thích không? Đổi lại, cô cũng có thể gọi nhũ danh của ta!"
"Nhũ danh của ngươi là gì?"
", nhũ danh của ta là ."
Bánh bao nhỏ vẻ mặt thiên chân vô tà.
Đường Ninh: "..."
"Cái gì cơ?"
" đó."
"Có chút nhỏ, nghe không rõ."
"!"
: số đọc là bā bā đọc gần giống từ bài bài (tạm biệt - 拜拜).
"Ngoan!" Đường Ninh thông qua xác nhận hamster này là ngốc bạch ngọt hàng thật giá thật chứ không phải giả ngốc, lúc này mới vừa lòng mà xoa xoa đầu nhỏ của đối phương.
Tuy rằng không rõ vì sao chỉ nói nhũ danh mà kí chủ lại thỏa mãn sủng nịch xoa đầu nó, nhưng hệ thống cũng không ngại, vô thức rướn người về kí chủ muốn xoa đầu nhiều hơn.
Sau khi xoa đầu hệ thống nhỏ, Đường Ninh trầm tư trong nháy mắt, trực tiếp lấy ra điện thoại, xõa mái tóc vừa mới tắm xong lưu loát chải xuống, tiếp đó bấm một dãy số mà không hề đoán được là của ai.
Đợi điện thoại nối máy, Đường Ninh cất tiếng nói nhất thời nhu hòa một chút, nhưng vẻ mặt cùng với trước đó vẫn giống nhau không chút nào để ý: "Học trưởng, là em. Anh hiện tại có bận không? Không có việc gì, chỉ là nghe nói buổi biểu diễn ngày kỉ niệm trường rất bận, anh lại là người điều chỉnh, hẳn là càng bận rộn hơn, trước đây khi từ chối lời mời của anh trong lòng rất khó chịu, em nghĩ em cũng không có tiết mục biểu diễn gì, thời gian tương đối nhiều, nên nếu anh có việc gì cần em hỗ trợ, em nhất định sẽ giúp!"
Càng nói, ánh mắt của bên cạnh càng trợn to.
Hôm nay chính là sinh nhật của tra Phó Nguyên Khải, cho nên nguyên chủ mới làm nhiều đồ ăn như vậy, còn làm bánh ngọt, ngay cả kỷ niệm ngày thành lập trường cũng không đi, chỉ để giúp Phó Nguyên Khải chúc mừng sinh nhật, sao lại...
Nó vừa nghĩ đến đây, thì thấy kỉ chủ bên cạnh giọng nói hết sức kinh ngạc mở miệng: "Hả? Biểu diễn múa ba lê Thẩm Anh đồng học hôm nay thời điểm chạng vạng bị ngã gãy chân, nên tiết mục buổi tối không biểu diễn được, sao có thể như vậy? Cô ấy không sao chứ?"
tinh tường nhìn được trên mặt kí chủ không có một xíu kinh ngạc nào, giống như là đã sớm biết trước chuyện này rồi.
Sao có thể như thế?
Mà đầu dây bên kia Đường Ninh còn tiếp tục biểu diễn: "Cái gì? Mời tôi đến tiếp tục biểu diễn? Tôi...Tôi không làm được đâu, mặc dù vũ đạo này cậu đã mời tôi tham gia, nhưng mà tôi chỉ xem các cô ấy luyện tập, bản thân cũng chưa từng lên sân khấu, động tác tuy rằng đều nhớ rõ, nhưng mà..."
"Cậu dù sao cũng không cần nói như vậy, thật ra nói như vậy, đây coi như trách nhiệm của tôi, nếu không tôi đã cựu tuyệt cậu ngây từ đầu rồi, hiện tại cũng sẽ không biến thành như vậy. Tốt lắm... Được rồi, tôi lập tức chạy qua xem có thể cùng những người khác luyện tập một lần không, không cần cảm ơn, thật sự không cần cảm ơn, cậu nói như vậy, thật sự làm tôi có chút áy náy, ừm, tôi tới ngay đây!"
Vừa nói xong, Đường Ninh liền tắt điện thoại, khóe miệng hơi giương lên.
"Thu phục!"
"Đường Bảo... Căn cứ theo cốt truyện, Phó Nguyên Khải đang ở khách sạn Hoàng Đằng cách nơi này không xa lắm, sao cô lại..."
Nghe vậy, Đường Ninh bèn đứng dậy đi đến phòng ngủ, "Ai nói tôi muốn tìm Phó Nguyên Khải?" vô cùng sững sờ.
"Trong cốt truyện, Đường Ninh chính là vui vui vẻ vẻ mang theo đồ ăn cùng bánh ngọt đi khách sạn tìm Phó Nguyên Khải, kết quả thì sao?"
Kết quả... Kết quả bởi vì Diệp Hi đã ở khách sạn kia, vừa nhìn thấy Đường Ninh cùng Phó Nguyên Khải biểu tình lại giống như gặp quỷ, trực tiếp đưa cô đến một bên cầu thang, nói là có rất nhiều paparazzi và phóng viên, làm cô chạy nhanh về nhà, hắn một lát sẽ trở về, nguyên chủ bị lừa đến chóng mặt hồ đồ thì mang theo những đồ ăn đó lén lút rời đi, vừa đến cửa đã bị đám fan tình cảm mãnh liệt dâng trào kia trực tiếp đẩy ngã, đến nỗi trên mặt đều bị nứt nẻ, toàn thân lấm lem bùn đất, chật vật trở về nhà.
Cái gì chúc mừng sinh nhật tất cả đều biến đi, Phó Nguyên Khải có nói ban đêm sẽ trở về căn bản không thấy bóng dáng.
Người ta chính là vì nữ thần Diệp Hi thuận miệng nói một câu sinh nhật vui vẻ, ước chừng sẽ vui cả đêm.
Còn Đường Ninh là ai?
Thật xin lỗi, đã quên!
Tưởng tượng như vậy, hệ thống cũng hiểu được việc Đường Bảo đi tìm Phó Nguyên Khải là tốn công vô ích, nhưng nó cũng muốn sau đó sẽ phát sinh cái gì đó, tìm hắn chắc là cũng không sao đâu, nói không chừng hai người còn có thể cùng nhau vượt qua một sinh nhật lãng mạn, đến lúc đó hảo cảm cũng dễ như trở bàn tay.
"Những kỉ chủ trước đó của ngươi đều công lược như vậy?"
Đường Ninh đã đổi xong quần áo chuẩn bị ra ngoài, lúc này đang tựa vào cửa, cười khẽ hỏi.
Cũng là lúc này, mới phát hiện vừa nãy nó thế nhưng đem tiếng lòng mình nghĩ trực tiếp nói ra.
"Vậy khó trách đến giờ công trạng của hệ thống vẫn là !"
Thay đôi giày, Đường Ninh dẫn đầu đi ra ngoài cửa, không hiểu ra sao nhanh chóng đuổi kịp.
Tới trường học rồi, cô nghiêm túc mà đi theo những người khác luyện tập hai lần, nền tảng vũ đạo thâm hậu Đường Ninh nhanh chóng giành được mọi người nhất trí khen ngợi.
Phải biết rằng người biểu diễn ban đầu, Trầm Anh, chính là người đứng thứ nhất trong các buổi biểu diễn ba lê, còn Đường Ninh chưa từng cùng luyện tập với các cô, hiện đang thay cô ấy, nếu biểu diễn thất bại, cũng không còn mặt mũi. Kế hoạch ban đầu của các cô là để người khác thế chỗ Trầm Anh trước, sau đó Đường Ninh đến đứng bên cạnh, thì cũng sẽ không có nhiều người chú ý đến cô ấy.
Nhưng cho đến khi mọi người nhìn thấy Đường Ninh là hoa hậu giảng đường biểu diễn xuất quỷ nhập thần, mới thầm cảm thán, trong cuộc thi bình chọn hoa hậu giảng đường kia rốt cuộc là vương bát bê nào chụp lén, và kĩ xảo chụp ảnh cao siêu đến mức nào mới có thể đem một đại mỹ nhân đẹp như vậy ở trong tấm ảnh thần thái và dung mạo chỉ hiện được có một phần mười. Người như vậy đừng nói là đặt cô ở bên cạnh, bởi vì cho dù có giấu lên trên trần nhà, sợ là người ta cũng khó mà bỏ qua được!
Hoàn hảo, giáo hoa múa ba lê so với cô cũng là người tám lạng kẻ nửa cân, thậm chí múa còn hoàn mỹ hơn cả vị trí ban đầu của Trầm Anh, nhìn đám con trai chung quanh chỗ tập luyện đều như si như say, nhưng còn nữ sinh, nhất là những bạn nữ biểu diễn múa ba lê đều có cảm giác hụt hẫng khó tả.
Múa đẹp như vậy, bộ dáng còn xinh đẹp, vậy thì có vấn đề gì với mấy cô? Các cô đều sắp tốt nghiệp, kinh đô học viện điện ảnh vào ngày kỉ niệm thành lập trường sẽ có rất nhiều người đến xem, vốn dĩ các cô còn muốn dựa vào tiết mục này lấy chút tài nguyên, thậm chí vào được công ti tốt và vân vân, nhưng hiện tại lại có thêm một viên ngọc quý như vậy, mong ước trước đó đều tan biến.
Cũng là ý nghĩ như vậy, nên khi buổi biểu diễn sắp bắt đầu, Đường Ninh đã hóa trang xong và lấy được trang phục của mình.
"Thật ngại quá, đồng học Đường Ninh, phòng thay đồ đầy người rồi, không bằng cô đi đến nhà vệ sinh ở hội trường đi, chỉ là ở đó có chút xa, cô chắc sẽ không để ý, đúng không?"
Nhìn thấy cô gái trước mặt mang theo nụ cười, nhưng ánh mắt lại xen lẫn giễu cợt cùng ác ý.
Đường Ninh bấy giờ mới tươi cười sáng lạn, nói: "Không thành vấn đề, tôi sẽ đi nhanh về nhanh!"
"A a a a! Đường Bảo, người này rõ ràng là nhắm vào cô!
"Được rồi, cô ta bây giờ không ở nơi này, đi rồi!"
Cho dù đổi thành cô của trước đây cũng không có hứng thú chơi cùng loại trình độ thấp này, chẳng vì lí do gì cả, quá hạ giá. Những tỷ muội hoa plastic trước đó của cô chưa bao giờ làm loại chuyện không có trình độ như này.
Gần như mới đổi xong quần áo, Đường Ninh lập tức nhanh chóng chạy về phía hậu trường, học viện điện ảnh to kinh người, biểu diễn lại sắp bắt đầu, bất đắc dĩ, cô chỉ có thể chạy đi tới phía trước.
Chạy đi quá gấp, nên vừa xoay người đã đâm sầm vào lồng ngực rắn chắc, một cỗ mùi nước hoa dành cho nam trực tiếp xông vào khoang mũi cô, phảng phất mùi mưa mát lạnh đầu thu, lại như có sự ẩm ướt tí tách thấm vào không khí giữa đêm khuya thanh tĩnh, lạnh nhạt mà tao nhã.
Đường Ninh ngẩng đầu, quả nhiên, người trước mặt cùng mùi hương trên người giống nhau, hai tròng mắt đen thẳm như giếng cổ không người, âm u tĩnh mịch, chỉ khi Đường Ninh ngẩng đầu trong chớp mắt, bên trong mới hiện lên một tia đánh giá và hứng thú. Dung mạo cực kỳ giống Phó Nguyên Khải, nếu nói ngũ quan Phó Nguyên Khải và vô cùng tỉ mỉ tạo thành, mang theo một chút thủ công, thì người trước mặt này có thể nói là hoàn toàn tự nhiên mà có.
Mấu chốt chính là, cô thấy được trên đỉnh đầu người này có ngay ngắn ba chữ to Phó Tắc Dần màu tím, dòng chữ thứ hai là điểm hệ thống: , độ hảo cảm theo mắt nhìn của cô, từ nhanh chóng lên tới .
Đủ hào phóng.
Đường Ninh thầm nhíu mày trong lòng.
Mà lúc này bồng bềnh trên người cô hệ thống biểu cảm như dại ra, vì sợ ảnh hưởng tới kí chủ, lập tức không tiếng động đứng dậy gào thét a a a a trong lòng!
Vì sao, vì sao Đường Bảo lại gặp được tra Phó Tắc Dần ở đây? Hắn sao lại xuất hiện ở chỗ này?Còn có vì sao Đường Bảo đã biết buổi chiều hôm nay người biểu diễn ba lê Trầm Anh sẽ bị thương chân mà không đến được, còn mình thay thế biểu diễn? Còn gặp Phó Tắc Dần?
Chẳng lẽ từ khi gọi cuộc điên thoại đó, Đường Bảo liền nhắm ngay mục tiêu là Phó Tắc Dần?Chuyện gì xảy ra thế này?
đột nhiên quay xuống nhặt cây bút trong giờ toán, từ đây về sau không hiểu toán là cái gì nữa?
Hệ thống đã bỏ lỡ cái gì a a a?
Đường Ninh không biết tiểu hệ thống trong đầu có mười vạn câu hỏi vì sao, ngẩng đầu nhìn lên người đối diện, ban nãy vì chạy mà khuôn mặt có chút phiếm hồng, lại vì quẫn bách ngượng ngùng mà đỏ một tảng lớn, thậm chí cả vành tai, cổ hay xương quai xanh đều hơi hồng nhuận.
"Không... Thật xin lỗi, tôi đang rất vội, tôi không phải cố ý..."
Vội vàng cúi đầu giải thích, Đường Ninh chú ý tới người này đang nhìn đồng hồ xem thời gian, ngẩn đầu nói: "Vô cùng xin lỗi, biểu diễn của tôi sắp bắt đầu rồi, thật ngượng ngùng, bây giờ tôi có thể... rời đi trước hay không?
Không đợi đối phương cự tuyệt, Đường Ninh cắn cắn môi, vừa giải thích vừa chạy tới phía trước, "Thật sự xin lỗi! Nếu ngài có vấn đề gì có thể tới tìm tôi, tôi là Đường Ninh ban biểu diễn tiết mục số ."
Nói những lời này xong, Đường Ninh vội vội vàng vàng chạy ra xa.
Thẳng đến khi chạy đến chỗ ngoặt, không còn thấy bóng dáng Phó Dần Tắc, hệ thống mới mở miệng: "Đường Bảo...""
"Muốn biết tôi vì sao biết Phó Dần Tắc sẽ xuất hiện ở nơi này, lại biết đồng học Trầm Anh tại sao hôm nay không đến, tôi có thể thế thân vị trí của cô ấy?" Hệ thống còn chưa nói hết câu, Đường Ninh đã giúp nó hỏi xong.
Sau đó không đợi nó gật đầu, Đường Ninh lại quay về phía nó cười: "Hệ thống không phải quan sát tôi rất lâu sao? Chẳng lẽ không biết trí nhớ của tôi trước nay luôn rất tốt sao? Nếu tôi không nhầm thì hệ thống có nói, trong cốt truyện nguyên chủ đêm nay đi tìm Phó Nguyên Khải, từng không cẩn thận nhìn thấy vị Trầm Anh kia thượng một vị đạo diễn trứ danh, vốn dĩ Đường Ninh nghĩ rằng mình nhìn nhầm, nhưng tôi biết cô ấy căn bản không nhìn nhầm, bởi vì không lâu sau đó, Trầm Anh được vai nữ số trong bộ điện ảnh mới của vị đạo diễn đó. Có cơ hội tốt như vậy, hi sinh một lần kỉ niệm thành lập trường thôi, cô ấy có thể lấy đại một lí do..."
"Về phần Phó Dần Tắc, khi nguyên chủ cùng hắn ở bên nhau, từng tham dự một yến hội, vào thời điểm hắn hàn huyên với mọi người, một người trong số đó nói hắn từng tham gia ngày kỉ niệm thành lập trường của kinh đô học viện điện ảnh, nói không nhiều lắm, nhưng mọi chi tiết đều khớp với thời gian này. Dù sao Trầm Anh cũng không đến, vậy để tôi thay cô ấy sử dụng cơ hội lần này."
Có một điều cô còn chưa nói, chính là khi Diệp Hi cùng tra nam Phó Dần Tắc HE, thời điểm gặp hắn cô ta đã thu hút sự chú ý bằng vai diễn đơn thuần như thiên sứ.
Cùng với đoạn quanh co uốn lượn này, chi bằng nói cẩu nam nhân này từ đầu đến cuối vẫn tốt một xíu.
Công lược mà thôi, đương nhiên sẽ bốc thuốc đúng bệnh.
Để xem, độ hảo cảm đã tới đâu rồi!
Đường Ninh cười với vẻ mặt nhu hòa.
: "..."
Lão bản, ta muốn báo cáo, nơi này có sắp có người chết!
Mà bên kia Đường Ninh thành công cùng mục tiêu của mình tình cờ gặp gỡ, đầu khác còn ở nguyên chỗ nhìn hướng Đường Ninh rời đi, chóp mũi Phó Tắc Dần còn có thể ngửi thấy trên mùi cô gái kia có mùi thơm giống như mùi hoa sơn chi, khóe miệng hơi gợi lên: "Đường Ninh sao?"
Điện thoại rung lên.
"Tổng tài, anh đang ở đâu vậy, có cần tôi qua đón anh không?"
"Không cần, chờ xem hết tiết mục, tôi sẽ tự mình qua."
Váy đó hẳn là múa ba lê đi...
Nam nhân xoa nhẹ ngón tay, như thể vừa rồi ngón tay nơi cô đụng vào vẫn còn lưu lại xúc cảm da thịt.