Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương Thế thân Bạch Nguyệt Quang()
Editor:KL
Còn không có ôm được bao lâu, Đường Ninh cảm thấy hai tay Phó Dần Tắc ôm cô dần dần buông lỏng xuống, bốn mắt nhìn nhau, nam nhân cười sờ lên gương mặt bẩn thỉu của cô, nhẹ cười cười, “Không có việc gì liền tốt......”
Chữ tốt vừa dứt lời, Đường Ninh liền trơ mắt nhìn hắn khắc chế không được mà ho,nhẹ khụ một tiếng vậy mà trực tiếp ho ra máu,ý cười trên mặt hắn thậm chí đều chưa hoàn toàn che dấu, nhẹ nhàng lay động một cái, cả người liền hướng cô ngã tới......
“Dần Tắc! Phó Dần Tắc!”
Đem Phó Dần Tắc ôm trong lòng Đường Ninh, lảo đảo, không thể tin hô.
“Bác sĩ! Bác sĩ cứu mạng đi! Có người té xỉu,người mau tới, van cầu các người mau tới đây......”
Đường Ninh mang theo tiếng khóc nức nở la lên.
Phó Nguyên Khải đang đứng phía sau hai người cách đó không xa, vừa mới chuẩn bị rời đi, vừa nghe đến Đường Ninh la lên, vội vàng chạy tới.
“Chuyện gì xảy ra?”
Vừa nhìn thấy hắn, Đường Ninh nước mắt lập tức rớt xuống.
“Nguyên Khải, giúp tôi một chút......”
Lúc này Tề Liệt vừa mới lên xe cứu thương,nghe được thanh âm Đường Ninh, vừa mới đứng lên, liền thấy Phó Nguyên Khải không biết lúc nào,từ nơi nào xuất hiện liền cõng lên Phó Dần Tắc đã triệt để hôn mê , đem hắn đưa tới một chiếc xe khác.
Một điều kỳ lạ xẹt qua trong lòng Tề Liệt,nhanh đến hắn căn bản đều không rõ ràng,liền bị bộ dáng Đường Ninh khóc đến nước mắt giàn giụa hấp dẫn qua, nhưng bởi vì đối phương bây giờ chỉ sợ cũng không đếm xỉa tới hắn, hắn cũng chỉ có thể dằn xuống tâm tư, chuẩn bị chờ đến bệnh viện lại nói.
Bồi Đường Ninh đem Phó Dần Tắc đưa vào phòng giải phẫu, lại vô trị vô giác bồi cô thanh tẩy,băng bó kỹ vết thương trên tay, Phó Nguyên Khải liền bồi tiếp cô ngồi trên ghế dài ở trước phòng giải phẫu , nhìn đối phương chăm chú nhìn phòng giải phẫu đèn đỏ,không chớp mắt lấy một cái.
Trong lòng trong lúc nhất thời không rõ ràng là cái tư vị gì, vừa chua, vừa đắng,vừa chát, đau đớn kịch liệt, khó mà chịu đựng.
Rõ ràng cô nương mà mình yêu nhất đang an vị cách mình rất gần không phải sao? Hắn lại cảm thấy giữa hai người phảng phất bị xa cách một khoảng trời, chỉ có thể cách xa xa nhìn xem, nhìn xem cô vì một người khác mà lo nghĩ, vì một người khác mà đau lòng, vì một người khác mà rơi lệ.
Chẳng lẽ đây chính là báo ứng của hắn sao?
Báo ứng hắn ngay từ đầu mục đích không tốt tiếp cận, dễ như trở bàn tay nhận được, nhận được lại không chút nào trân quý,mới có thể để hắn sau khi mất đi liền cơ hội đổi ý cũng không có.
Dường như có chút không cách nào tiếp tục nhẫn nại làm bạn bên cạnh Đường Ninh, nhìn xem cô nghiêm túc lo lắng như thế,chờ đợi một nam nhân khác, Phó Nguyên Khải chậm rãi đứng dậy.
“Anh bên kia còn có chút công tác, liền đi trước ......”
“Ừm, trên đường cẩn thận.”
Thanh âm Đường Ninh rất nhỏ, cũng rất bình tĩnh.
Nghe được lời như vậy, Phó Nguyên Khải trong đầu lóe lên, trước kia hắn mỗi lần bởi vì công tác từ phòng nhỏ của hai người bọn họ rời đi, Đường Ninh lòng tràn đầy không nỡ,cùng vội vàng hỏi thăm hắn lần sau lúc nào trở về,em nhất định sẽ trong nhà chờ anh trở về,dáng vẻ lời thề son sắt .
Nghĩ tới đây, Phó Nguyên Khải hơi hơi nhắm lại mắt, cố gắng hết sức để chịu đựng sự se lại trong mắt.
Tiếp đó hắn nghe được thanh âm của hắn nhẹ nhàng hỏi, “Thật không có cơ hội sao?”
Lấy được cũng chỉ có một mảnh trầm mặc.
Phó Nguyên Khải cuối cùng không tiếp tục chờ được nữa ,nếu còn ở lại chỗ này nữa, hắn cảm thấy mình e rằng hô hấp cũng không có cách nào .
Dùng hết lực toàn thân, hắn cố gắng không để cho mình tiếp tục nhìn Đường Ninh, quay người liền đi ra ngoài, càng chạy càng nhanh, từ đi biến chạy, phảng phất sau lưng có ác ma đang truy đuổi, không quay đầu lại, cũng không dám quay đầu.
Bên này Phó Nguyên Khải vừa đi, Đường Ninh nhìn băng vải trong lòng bàn tay hồi lâu, dùng sức mấp máy môi, vừa ngẩng đầu khóe mắt liếc qua liền thấy được một người cũng không biết đứng ở đằng kia bao lâu , một cái chân băng bó thạch cao, chân sau đứng yên, Tề Liệt.
Vừa thấy là hắn, cô liền chậm rãi lộ nụ cười tới.
“Chân thế nào? Hẳn là không vấn đề gì chứ?”
Nghe vậy, Tề Liệt vừa định vịn tường một chân nhảy tới, Đường Ninh liền vội vàng đứng dậy đi qua đỡ lấy hắn, một mực đem hắn đỡ đến trên ghế dài bên này, cô mới buông tay ra, ngồi ở bên cạnh hắn.
“Không có việc gì,chụp X quang rồi, chỉ là nứt xương, không tính là quá nghiêm trọng, dưỡng một hai tháng liền có thể xuống đất đi bộ.”
“Vậy là tốt rồi.”
Đường Ninh vui mừng cười cười.
Không biết là do khoảng cách quá gần, dường như Tề Liệt có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên cơ thể cô, hay nụ cười nhàn nhạt,tái nhợt của Đường Ninh quá mềm mại dịu dàng mềm mại ôn hòa, lại có lẽ là thiếu niên lần đầu tâm động quá hung hăng, cái gọi là phòng ở cũ lửa cháy, cũng bất quá là như thế.
(phòng ở cũ lửa cháy(老房子着火):Một đề cập đến tình yêu chạng vạng, không gì ngăn cản được; loại còn lại đề cập đến những người đã quen nhau lâu, nhưng thường không cảm thấy nó, nhưng tia lửa đã được châm ngòi)
Trong nháy mắt, Tề Liệt tâm lại lần nữa bịch bịch mà nhảy dựng lên, trên mặt cũng chầm chậm, chậm rãi một vòng ửng đỏ.
“Khụ” Hắn ho nhẹ một tiếng, “Hợp đồng lần trước vẫn giữ lời, chờ tôi chân tốt,MV liền tiếp tục quay chụp được không?”
“Vội vã như vậy?” Đường Ninh kinh ngạc quay đầu nhìn hắn một cái, “Bất quá tôi lại không hồng(không nổi tiếng), không có công tác gì, cũng có thể. Anh.....”
Cô bỗng nhiên duỗi ra ngón tay không có bị băng bó, thử một chút nhiệt độ trán Tề Liệt, “Tôi có chút sờ không ra,anh có sốt không? Khuôn mặt thật là đỏ. Chẳng lẽ là vết thương lây nhiễm, muốn tìm bác sĩ giúp anh xem không? Lây nhiễm vẫn là rất nghiêm trọng......”
Đường Ninh chợt tới gần,xúc cảm ngón tay trên trán ,cùng lời quan tâm của cô, mỗi một cái cũng làm tim Tề Liệt đập rộn lên.
“Tôi..... Tôi......”
Không đợi hắn ta ra một cái kết quả, phòng giải phẫu đèn liền tắt.
Đường Ninh luôn chú ý đến ánh đèn, trong nháy mắt đứng lên, hô hấp dồn dập mà nhìn người mở cửa phòng phẫu thuật đi ra, liền không ngừng vội vàng hỏi thăm kết quả.
"Bệnh viêm loét dạ dày nghiêm trọng. Hiện bệnh nhân đã ngừng chảy máu, người nhà phải chăm sóc cẩn thận. Bệnh dạ dày như vậy đã rất nghiêm trọng rồi, bình thường phải coi chừng thật tốt, còn ..."
Bác sĩ biểu lộ có chút nghiêm túc giao phó.
Đường Ninh cũng liên tục sốt sắng gật đầu, khi cô nhìn thấy Phó Dần Tắc đang ngủ trên giường bệnh với khuôn mặt tái nhợt đáng sợ, vành mắt lập tức liền đỏ lên.
Sau đó liền chạy chậm đi theo giường bệnh của hắn mà bắt đầu hướng về phòng bệnh , đến nỗi Tề Liệt lại tăng điểm độ hảo cảm, làm tổng độ hảo cảm lên ,cô cũng không để ý tới.
Mà bên này, trên băng ghế, Tề Lỗ chống tường nhìn bóng lưng Đường Ninh rời đi cùng giường bệnh, trên mặt lộ ra vẻ cô đơn.
Hắn hối hận.
Hối hận ban đầu ở đoàn làm phim《 Trường Sinh Kiếm》chính mình ngu ngốc, hối hận vì cái gì không có mời Đường Ninh tới tham diễn MV của hắn, rõ ràng lúc đó,cô còn không phải là bạn gái Phó Dần Tắc không phải sao? Khi đó Phó Dần Tắc vẫn là vì Diệp Hi đi xem xét《 Trường Sinh Kiếm》 không phải sao? Hắn ra tay làm sao lại có thể nhanh như vậy!
Tề Liệt tức giận trước tốc độ của Phó Dần Tắc.
Đêm trăng sáng, sao thưa, cửa sổ phòng bệnh được mở một khe nhỏ để thông gió, gió đêm mát lạnh thổi vào mặt Phó Dần Tắc trên giường bệnhn,nam nhân thon dài, lông mi đen hơi run một chút rung động, liền chậm rãi mở hai mắt ra.
Ngay lúc mở mắt ra, hắn cảm giác được tay phải đang bị đầu nhỏ của ai đó nhẹ nhàng gối lên.
Quay đầu, Phó Dần Tắc liền thấy được, gương mặt Đường Ninh dán trong lòng bàn tay hắn, ghé vào trên mép giường ngủ .
Nhẹ nhàng rút tay ra dưới mặt cô,Phó Dần Tắc vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào tóc cùng gương mặt Đường Ninh.
Ngủ được cũng không sâu,Đường Ninh cảm thấy xúc cảm trên mặt,cô liền mê mê mang mang mà mở mắt ra, vừa vặn cùng đôi mắt cười của Phó Dần Tắc đối mặt cùng một chỗ, mắt bỗng nhiên mở ra, trên mặt Đường Ninh lộ ra vẻ mặt kinh hỉ,hưng phấn nói, “Dần Tắc,anh đã tỉnh? Có cảm thấy khó chịu chỗ nào không?Em bây giờ liền kêu bác sĩ!”
Phó Dần Tắc ngăn bàn tay đang chuẩn bị bấm chuông của Đường Ninh, tay kia nhẹ nhàng tháo mặt nạ dưỡng khí ra, cười yếu ớt, "Không có gì khó chịu, lần đầu tiên tỉnh lại có thể nhìn thấy em, anh không có gì khó chịu"
Lão Phó rốt cuộc vẫn là Lão Phó,cùng Phó Nguyên Khải một kẻ nhát gan không dám nhìn cô, Tề Liệt, người có một chút tiếp xúc thân mật với cô,độ thiện cảm không cần tiền liền tăng lên, chính là không giống nhau.
Giải phẫu xong vừa mới thanh tỉnh, gây tê đều không có triệt để đi qua, lời tâm tình liền có thể há mồm liền ra.
Cứ việc trong lòng nhạo báng như thế, có thể trên mặt Đường Ninh vẫn lộ ra có chút khắc chế không được chính mình, giương lên khóe miệng , sẵng giọng, “Giải phẫu vừa mới kết thúc, liền nói lung tung!”
“Không có nói lung tung, mấy giờ rồi ?”
“Ừm, : , thế nào?”
“Trễ vậy sao? Ban ngày gặp phải chuyện như vậy, bây giờ lại tại trông coi anh...... Lên đây đi.”
Hắn nhẹ nhàng giật ra chăn mền.
Đường Ninh liếc nhìn chiếc giường bệnh chỉ có thể chứa một người,cùng phần bụng được băng bó chặt chẽ của Phó Dần Tắc.
“Nói đùa cái gì?Anh vừa mới làm xong giải phẫu, em tại sao có thể cùng anh nằm ở trên một cái giường? Bên này có giường cho người nha, các y tá thấy emkhông tiện lắm, đã sớm giúp em lấy ra,em ở phía trên nghỉ ngơi một lát liền tốt.”
Đường Ninh tức giận nói.
Nghe vậy,cô dám đảm bảo rằng cô chắc chắn nhìn thấy trong mắt Phó Dần Tắc một tia chợt lóe lên tiếc nuối.
Cô có chút im lặng.
Sau đó liền nghe được Phó Dần Tắc lại mở miệng, “Em có thể.....”
“Hửm?”
“Đem giường đẩy tới, cách anh gần một chút.”
Đường Ninh: “......”
Sau khoảng năm phút, Đường Ninh, đang nằm trên giường cho người nhà, để Phó Dần Tắc duỗi tay ra kéo bàn tay đang được băng bó của cô, sau đó cô nở một nụ cười đùa cợt với hắn“Như vậy được chưa? Phó đại tổng tài.”
“Ừm.” Phó Dần Tắc lại còn vẻ mặt thành thật gật đầu một cái.
Trực tiếp liền đem Đường Ninh chọc cười lên tiếng, cười xong liền khắc chế không được mà ngáp một cái.
Nhìn thấy cô như vậy,Phó Dần Tắc nhẹ nhàng siết chặt ngón tay cô, "Em buồn ngủ đi ngủ đi, đừng có chịu đựng...."
Nghe vậy, Đường Ninh ánh mắt buồn ngủ nhìn hắn, vô tình gật đầu bất quá phút chốc, liền đã triệt để ngủ mê man.
Mặt khác,Phó Dần Tắc cũng nhìn vào khuôn mặt say ngủ của Đường Ninh, dùng ngón tay xoa xoa đầu ngón tay của cô,dường như như thể nào hắn cũng không nhìn đủ.
Đường Ninh......
Ngày thứ hai, vừa mới tỉnh ngủ, Đường Ninh trên mặt liền lóe lên một tia kinh nghi.
Cố ý trốn vào trong phòng vệ sinh phòng bệnh, nhìn bên cạnh cô trực tiếp ở trong lòng hỏi, “, đêm qua ta mê man tới quá nhanh, cũng quá kỳ quái. Ta cũng không có chút nào đề phòng,liền ngủ, Phó Dần Tắc ngay tại bên cạnh ta, ta căn bản không có khả năng như vậy, cũng sẽ không cho phép chính mình nhanh như vậy chìm vào giấc ngủ, cho dù ta chưa hề có thói qyen nói chuyện hoang đường. Thân thể của ta sao thế ngươi biết không?”
Nghe được lời nói của Đường Ninh, khuôn mặt nhỏ nhắn của lập tức trở nên nghiêm túc, nó nhanh chóng quét qua thân thể Đường Ninh, sau đó hoảng sợ kêu một tiếng[Đường Bảo, Đường Bảo, không xong, rõ ràng lúc trước còn rất tốt, nhưng ta vừa mới quét hình đến thân thể của cô vậy mà lấy một loại tốc độ chậm rãi đang không ngừng suy yếu, tiếp tục tiếp tục như thế......]
“Sống không quá bốn tháng.”
Đường Ninh không chút do dự nói tiếp giùm nó.
[A? Đường Bảo làm sao cô biết?]
“Bởi vì trong cốt truyện nguyên chủ chính là bốn tháng sau đó tử vong.”
[Như vậy sao? Chuyện gì xảy ra? Đường Bảo, cô đợi ta một chút, ta bây giờ liền đi hỏi một chút lão bản của ta.]
Vừa dứt lời, Đường Ninh lập tức nhận thấy sinh động vẫn đang bay xung quanh cô, giống như một con búp bê người máy bị tắt nguồn, đột nhiên dừng lại trên không trung, ngay cả đôi mắt đen sống động cũng biến thành một màu xám vô hồn
Thấy thế, Đường Ninh cũng không có quá mức để ý, liền liền cái này bồn rửa tay bắt đầu rửa mặt.
Đợi cô vừa mới lau khô khuôn mặt, định trên không trung liền lại lần nữa sống lại, tiếp đó liền một mặt áy náy hướng cô xem tới, [Đường Bảo, Đường Bảo ta làm sai chuyện......]
“Thế nào?”
[Kỳ thực cô cũng chỉ còn lại có bốn tháng thời gian công lược, ta...... Ta phía trước cũng không biết...... Bởi vì ta trước đó có vị túc chủ liền không có một ai hoàn thành toàn bộ công lược , thành tích tốt nhất cũng là một người công lược hai thế giới, mỗi cái thế giới công lược một đối tượng, tiếp đó liền người đó bị mục tiêu công lược trong thế giới thứ hai đưa lên bàn giải phẫu, suýt chút nữa bị giải phẩu.Còn lại cơ bản đều là bị tra nam trong thế giới nhiệm vụ mê hoặc, chủ động từ bỏ thân phận người công lược của mình, tự nguyện lưu tại một cái thế giới nào đó cùng tra nam qua cả một đời. Vẫn không có gặp phải túc chủ ưu tú như cô, vậy mà thật có thể công lược toàn bộ mục tiêu. Cho nên ta vẫn luôn không biết, thì ra còn có điều kiện hạn chế , đó chính là......]
"Thời gian cho chiến lược được giới hạn đến hết sinh mệnh của nguyên chủ "
[Làm sao cô biết? Đúng vậy, đây là trước đây công ty của chúng ta cùng nguyên chủ còn có vị diện ký hợp đồng ba bên , nguyên chủ bên này chủ động từ bỏ thân thể của mình, đổi đời sau hạnh phúc an khang. Giống như cái thế giới này Đường Ninh, đời sau không chỉ có thể lần nữa đầu thai trở thành con của cha mẹ hiện tại , còn có thể thu được một phần tình yêu viên mãn . Vị diện bên này không can thiệp không bài dị, thậm chí còn có thể giúp một tay triệt để dung nhập cơ thể nguyên chủ , tiếp đó từ công ty của chúng ta thu được một bộ phận lợi ích. Mà công ty bên này chủ yếu là có thể lấy cơ thể nguyên chủ làm môi giới, đưa nhân viên vào thu thập độ hảo cảm của tra nam.]
[Nhưng thân thể sử dụng là có kỳ hạn , đến thời điểm nguyên chủ tử vong ,hợp đồng kết thúc. Bởi vì lúc kia,cơ thể nguyên chủ môi giới sẽ hoàn toàn biến mất, cưỡng ép dừng lại, công ty cùng vị diện liền cần cùng tiêu phí giá cả to lớn mới có thể duy trì được nguyên chủ khởi tử hoàn sinh, thực sự lợi bất cập hại.]
[Ngại quá, Đường Bảo, ta thật sự thật không phải là cố ý,cô đừng giận ta......]
Đậu Đậu trong mắt trong nháy mắt đầy nước mắt.
Thấy nó dạng này, Đường Ninh có chút buồn cười thò tay gảy nhẹ đánh cái ót của nó, “Ta trách ngươi làm cái gì? Không có việc gì, không cần đến tháng, ta cũng có thể triệt để công lược xong tất cả mục tiêu công lược.”
Cô không để ý chút nào hướng về phía trong gương nhìn mình cười cười.
Lúc trước không biết chuyện này coi như xong, bây giờ biết ,cô cảm thấy có lẽ kế hoạch của cô muốn hơi hơi thay đổi một chút, tuy cô vốn là không có ý định ở cái vị diện này dừng lại quá lâu.
Hai tháng sau.
Tề Liệt bên kia một có thể xuống đất đi lại, liền lập tức gọi điện thoại thông tri Đường Ninh tới tiếp tục quay chụp.
Trước khi Đường Ninh đến, đạo diễn MV đã thảo luận với Tề Liệt, "Cảnh quay hôm nay chủ yếu là nữ chính của《 Tân sinh》 nhớ lại tất cả quá trình ngọt ngào khi yêu bạn trai cũ của mình,nhân vật nữ chính đã sớm xác định là Đường tiểu thư, không biết người đóng vai bạn trai cũ là ai?”
MV Tề Liệt cho dù không có đặc biệt tốt, nhưng là có thể coi là miếng bánh lớn xoát mặt, đặc biệt là đối với Đường Ninh vừa tốt nghiệp học viện điện ảnh , vừa mới xuất đạo còn không có tác phẩm gì nhiều. Cơ hồ chỉ cần Tề Liệt vừa để xuống lời nói,người đến đây thử sức chỉ có thể nhiều không phải ít.
Vừa nghe đến đạo diễn hỏi như vậy,mặt Tề Liệt quỷ dị đỏ hồng, sau đó ra vẻ trấn định nói, “Tôi”
“A vậy ra là...... hả, hả?”
Đạo diễn giống như gà trống bị bóp cổ , sau đó không thể tin hướng Tề Liệt nhìn sang,nói , “Quay chụp...... Quay chụp trong kế hoạch đầu là có diễn hôn ......”
Dù là hôn mặt.
Nhưng Tề Liệt là ai, hắn nhưng là từ xuất đạo về sau, liền buông lời tuyệt sẽ không diễn bất luận cảnh tình cảm gì để nâng cao lưu lượng,tài tử âm nhạc , cho nên cái này vô cùng có khả năng chính là nụ hôn màn ảnh đầu tiên của Tề Liệt.
Cứ như vậy...... Như thế......
Mũi đạo diễn kích động giật giật.
Vừa nghe đến hai chữ diễn hôn ,mặt Tề Liệt lập tức đỏ hơn, lập tức ngoài mạnh trong yếu nói, “Chuyện đó..... Đương nhiên đã biết! Bất quá, vì hi sinh cho nghệ thuật vậy cũng là phải, thân tôi là một diễn viên hẳn là sớm đã có giác ngộ này."
Hắn quay đầu nhìn đạo diễn gương mặt vẫn chưa giác ngộ,tiếp tục nói, “Lại nói, tôi đây cũng là vì giải thích tác phẩm của tôi một cách tốt nhất, chính là vì để tác phẩm của tôi đạt tới trạng thái hoàn mỹ không sứt mẻ.”
Gương mặt hắn đại công vô tư.
(đại công vô tư(大公无私) nghĩ cho lợi ích của nhân dân quần chúng, mà không mảy may tư lợi.)
Mà đạo diễn bên người bắt đầu hoài nghi chính mình, chẳng lẽ là giác ngộ của hắn quá thấp?
Vì vậy không nhìn thấy Tề Liệt uống nước liên tục để giải tỏa căng thẳng trong lòng, đồng thời đưa mắt nhìn về hướng cửa ra vào với vẻ chờ mong, cho đến khi Đường Ninh đột nhiên xuất hiện, ánh mắt chợt sáng lên. lên, và sau đó hắn nhanh chóng đặt nước xuống, tiến về phía trước.
“Ngươi đã đến......”
“Ừm, không phải nói quay chụp sao? Hôm nay chỉ có một mình tôi sao? Tôi nghe đạo diễn nói, hẳn là sẽ tới một người nam chính ......”
Từ trong tay trợ lý Tề Liệt tiếp nhận nước khoáng, vặn ra uống một ngụm, Đường Ninh nhìn bốn phía băn khoăn .
Lại không cẩn thận liếc về Tề Liệt đang ưỡn lồng ngực đến mức thật cao, đỏ mặt, một mặt kiêu ngạo tự hào ,cô lúc này liền phun ra nước đi ra, đưa tay chỉ hướng Tề Liệt, “sẽ không...... Không phải là anh chứ?”
“Sao...... Như thế nào? Không được sao? Ca khúc mới của tôi, tôi làm nhân vật nam chính, có gì không đúng sao?” Tề Liệt làm một bộ dáng "Cô như thế nào ngạc nhiên như vậy" . Đương nhiên hắn mới không thừa nhận hắn chính là vì có thể cùng Đường Ninh có một bước tiếp xúc mới lén lút đem nam chính đã sớm tìm xong đá đi.
Thấy hắn như vậy, Đường Ninh dùng khăn giấy nhẹ nhàng lau nước trên miệng, ngập ngừng nói, “Hồi ức tình cảm lưu luyến, sẽ có rất nhiều cảnh tình cảm , nghe đạo diễn đã nói còn có một cảnh hôn, anh.....”
“Tôi vẫn luôn là diễn viên chuyên nghiệp nhất .”
Lời vớ vẫn nói nhiều , liền chính hắn đều tin .
Thấy thế, Đường Ninh đem bình nước suối khoáng để ở một bên trên mặt bàn, khẽ gật đầu, “Cũng tốt.....”
“Như thế nào?Cô rất miễn cưỡng sao? Tôi diễn nhân vật nam chính của cô,cô rất thua thiệt sao?”
“Không lỗ không lỗ, tôi kiếm bộn rồi,anh lưu lượng bao lớn nha!”
Đường Ninh vội vàng vuốt lông sờ lên(nịnh nọt), sau đó cầm lấy nước khoáng liền lại uống.
Tề Liệt nhìn thấy cô đang cầm cái chai còn ít nước, nếu hắn không nhầm thì chính là cái chai hắn vừa để trên bàn, hắn liền biết cô đã cầm nhầm,hắn nín thở, không hề có ý định vạch trần, để cô mở nắp chai và nhấp một ngụm.
Bọn hắn đây là...... Đây là......
Tề Liệt cảm thấy miệng có chút khô khốc, liếc mắt nhìn trên bàn, chai nước mà Đường Ninh uống lúc trước đang để trên đó,hăn vươn tay ra, còn không có đụng tới bình nước,thanh âm Đường Ninh ngay tại bên tai của hắn vang lên.
“Bên kia chuẩn bị xong, muốn khởi quay,cùng đi thôi.”
Vừa nghe đến thanh âm Đường Ninh ,tay Tề Liệt khẽ run rẩy.
Mắt thấy Đường Ninh đã bắt đầu chạy chậm đến hướng điểm quay, vừa nhắm mắt, cắn răng một cái, Tề Liệt liền đưa tay lấy được bình nước thuộc về Đường Ninh, gắt gao ôm vào trong ngực, cũng vội vàng đi theo.
Khóe mắt thoáng nhìn động tác của người kia, Đường Ninh khẽ nhếch khóe miệng, dù sao cũng phải nói là chưa từng nếm qua yêu đương,lần thứ nhất động tâm dưa xanh viên sao? Một khi lay động tâm,sau đó, thật đúng là......
(dưa xanh viên(青瓜蛋子)là dưa chưa trưởng thành, ví như người chưa trưởng thành)
Đường Ninh tiện tay ngoài ý muốn cầm nhầm bình nước, đều có thể dẫn tới độ thiện cảm của hắn dâng lên.
[Độ hảo cảm Tề Liệt: ]
Sau đó ở chung càng làm cho Đường Ninh nếm được phảng phất trò chơi bật hack vậy nhanh, bởi vì quay chụp, hôn mặt gò má +, ngồi ở trên ghế sa lon tựa ở trong ngực hắn xem TV +, chân trần cõng cô trên bờ cát xoay quanh vòng +......
Không một ngày,cô liền trong nháy mắt thấy độ hảo cảm của Tề Liệt tăng tới , tiếp đó liền cũng không nhúc nhích nữa, so với đến độ thiện cảm vẫn như cũ dừng lại ở của Phó Dần Tắc, Tề Liệt phảng phất một người ngốc nhiều tiền hào phóng đến làm cho Đường Ninh đều sợ hãi thán phục rơi lệ.
Một ngày quay chụp kết thúc,Tề Liệt vẫn như cũ ôm bình nước, con mắt dường như dính vào trên người cô, nhiệt liệt cảm tình phảng phất trong suốt,cô liếc mắt thấy Tề Liệt vừa định mở miệng nói cái gì.
Khóe mắt cô chợt thoáng thấy một bóng người cách đó không xa đang nấp sau bức tường, lộ ra nửa khuôn mặt rồi nhanh chóng thu lại.
Đường Ninh ánh mắt quá tốt, chính là như vậy lao nhanh thoáng nhìn cũng trong nháy mắt nhận ra đối phương.
Diệp Hi.
Quả nhiên, cô đã sớm dùng số điện thoại lạ để gửi cho đối phương tin tức Tề Liệt đang qyay MV, đồng thời cố ý ghi chú rõ hai người là có cảnh tình cảm nam nữ nhân vật chính.
Đối phương thật sự không có để cho cô thất vọng đâu!
Sau khi nói chuyện với Tề Liệt,Đường Ninh giả vờ không quan tâm,đi đến góc nơi Diệp Hi đã xuất hiện trước đó,nhìn thấy một khối bánh ngọt Black Forest rơi vỡ.
(bánh ngọt Black Forest)
Thấy thế, Đường Ninh cười rạng rỡ.
Nếu như suy đoán của nàng không sai,thời cơ tất cả công lược hoàn thành hẳn là ngay trên người Diệp Hi , thật hi vọng cô ta sẽ không để cho cô thất vọng nha! Dù sao trong cốt truyện, Phó Dần Tắc, Phó Nguyên Khải, Tề Liệt người cùng tâm hợp lực làm cô...... Không đúng, nguyên chủ thời gian còn lại cũng không nhiều nha......
h-h //
Hơn chữ