Chương Thế thân Bạch Nguyệt Quang()
Editor:KL
Tin dữ! Tiểu Thiên vương Tề Liệt quay chụp MV ca khúc mới , ngoài ý muốn gặp phải sạt lở, đến nay sống chết không rõ
Côn Châu sạt lở, lưu lượng thiên vương Tề Liệt bị chôn sống
Đàm Tuyết cùng Tề húc đi suốt đêm hướng về Côn Châu, khuôn mặt tiều tụy, hoặc đã đau mất ái tử
Để nắm bắt được thông tin đầu tiên về ca khúc mới của Tề Liệt, các phóng viên giải trí và paparazzi đã theo chân hắn đến Côn Châu,ngoài ý muốn gặp sạt lở, cùng nữ chính MV của hắn cùng bị chôn sống một chỗ , từng cái tất cả đều điên cuồng bắt đầu gọi phòng làm việc và tạp chí nhà mình, nhất là khi nhìn đến xe cứu thương, xe cứu hỏa đuổi tới phía sau, nhóm lớn nhân viên cứu viện hướng về trên núi chạy tới, hồi báo tin tức càng thêm dầu thêm mỡ.
Thế là rất nhanh --
Tề Liệt bị chôn sống , Tề Liệt gặp sạt lở, vì Tề Liệt cầu phúc
Chờ chủ đề bao phủ hot search, thậm chí bảng hot search Weibo giành lấy hạng, chủ đề bên trong đều là fan Tề Liệt bình luận thương tâm,lo sợ.
Tư thế như vậy, cho dù Phó Nguyên Khải đang quay quảng cáo muốn bỏ qua cũng không thể bỏ qua.
Nghỉ ngơi,vừa uống nước, hắn vô thức nhíu mày.
Tiếp đó,nhìn thấy tin đầu có cái tên nào đó,trong nháy mắt, bình nước suối khoáng trực tiếp từ trong tay của hắn trượt xuống, phịch một tiếng ngã trên đất, nước lập tức chảy đầy đất.
Chờ người đại diện cùng trợ lý của hắn nghe đạo diễn lần nữa thúc giục,lúc tới tìm hắn, ngoại trừ một bình nước khoáng ngã trên đất đã đổ hết nước thì không còn gì,lại khắp nơi tìm không thấy người, gọi điện thoại cũng từ đầu đến cuối cũng chỉ là trong trạng thái không người nhận.
[Đường Bảo, Đường Bảo, Đường Bảo......]
Đường Ninh bị đánh thức, vừa mở mắt liền phát hiện xung quanh tối đen như mực, trên đầu chỉ có thể nhìn thấy một tia sáng yếu ớt.
Có thể vị trí do tính toán quá thông minh, bổ sung vỏ bảo vệ kịp thời, sau khi tỉnh dậy, Đường Ninh ngoại trừ vị trí lưng, bắp chân và cánh tay, có thể đã vô tình làm vỡ lớp vỏ bảo vệ vốn đã yếu ớt,không cẩn thận trầy, có chút đau rát, khác ngược lại không có gì.
Đầu dây bên kia nhìn thấy Đường Ninh tỉnh táo, lập tức ôm chặt lấy cô, [Đường Bảo, Đường Bảo,cô không có việc gì thật sự là quá tốt! Có khó chịu chỗ nào hay không? Cô cũng không biết ta phía trước nhìn cô ngất đi sau có nhiều sợ, lần sau chúng ta không như vậy được không? Nhiều nguy hiểm a, chúng ta là đang công lược tra nam, cũng không phải chơi cái gì trò chơi sinh tồn!]
Nghe đến đó, Đường Ninh mỉm cười.
Không làm như vậy như thế nào tạo nên cô và Tề Liệt cùng chung hoạn nạn, như thế nào đối phương thấy được tâm lý kiên cường , không sờn lòng, không rời không bỏ, hoàn toàn khác biệt với vẻ ngoài yếu đuối,mảnh khảnh của cô?
Cô lúc trước ở đoàn làm phim《 Trường Sinh Kiếm》 mặc dù chỉ đợi không có mấy ngày, nhưng cô cũng không phải là không có gì,không phải sao?
Đặc biệt vào thời điểm đó, Tề Liệt cũng đang đóng vai khách mời trong đoàn phim, nhưng sau một bữa tiệc nướng, cô đã phát hiện ra từ trợ lý nhỏ của Diệp Hi, lý do tại sao hắn lại có sự tương phản lớn như vậy với Diệp Hi, cộng với cốt truyện và những gì cô tìm thấy trên Internet tất cả các tin tức về Tề Liệt.
Giống như Phó Dần Tắc từ trước đến nay yêu thích thuần trắng,ngây thơ,điềm đạm, đáng yêu tiểu Bạch hoa,Tề Liệt cũng có những sở thích riêng của mình
Có thể là bởi vì mẹ hắn xuất thân đả nữ, thuở nhỏ liền thường xuyên đi theo mẹ chạy tới các đại đoàn làm phim, Tề Liệt thưởng thức vẫn luôn là loại tư thế hiên ngang, chịu khổ chịu phấn đấu, không vứt bỏ, không buông bỏ, tính tình cứng cỏi kiên cường như cỏ dại của nữ sinh, đối với Diệp Hi đổi mới là bởi vì như thế, đối với Đường Ninh độ thiện cảm không cao cũng là bởi vì như thế.
Bởi vì trong lòng của hắn, Đường Ninh nhìn qua thực sự rất giống nhu nhu nhược nhược, kiều kiều tích tích yếu ớt, hắn tuyệt không kiên nhẫn cùng cô gái như vậy ở chung.
Nhưng bây giờ......
Vừa nghĩ đến đây, một âm thanh yếu ớt đột nhiên vang lên bên tai cô.
Bởi vì lúc sạt lở, Đường Ninh phản ứng tương đối nhanh, trước tiên liền đưa tay kéo tay Tề Liệt, dẫn đến hai người bị chôn vị trí rất gần, đối phương liền nằm ở bên cạnh vô, liền khoảng cách tay hắn cùng cô cũng chỉ có rộng chừng một ngón tay.
"Ưʍ......”
Tề Liệt từ từ mở mắt ra, nhưng điều mà hắn không ngờ là thời điểm mở mắt ra, trước mắt chỉ có một màu đen.
"Như thế nào tối như vậy? Nơi này là nơi nào? Tôi tại sao lại ở chỗ này? Người đâu rồi? Có người hay không...... Có hay không......”
Nghe đến Đường Ninh liền cảm giác có chút không đúng, bởi vì đối phương hô hấp tựa như là càng lúc càng gấp rút, âm thanh cũng đang không ngừng biến yếu, còn kèm theo một tia thanh âm rung động, thậm chí còn có thể ngẫu nhiên truyền đến vài tiếng răng run lên âm thanh.
Thấy thế, Đường Ninh vội vàng lục lọi đưa tay cầm tay của đối phương, “Là Tề Liệt sao? Thế nào? Tôi là Đường Ninh! Anh không sao chứ? Vừa mới có khả năng động đất, hai chúng ta bị chôn đến dưới đất, anh có hay không nơi nào bị thương không thoải mái......”
Câu nói kế tiếp Đường Ninh mà nói đều không nói xong, liền thấy lòng bàn tay đối phương lạnh buốt cùng mồ hôi khϊếp sợ.
Mà bên cạnh Đường Ninh vừa cảm giác được xúc cảm đó, đối phương liền lập tức giống như bắt được cây cỏ cứu mạng, cầm thật chặt không nói, thậm chí một giây sau không để ý hai người bọn họ đang bị đất đá đè lên nguy hiểm, quả thực là muốn hướng Đường Ninh bên này bò qua tới.
Hắn khẽ động, Đường Ninh cũng cảm giác được đất đá chung quanh hòn, bùn đất cũng đều đi theo dãn ra, cô vội vàng mở miệng ngăn lại, “Anh đừng lộn xộn......”
Đến cùng vẫn là mở miệng chậm, một giây sau Đường Ninh liền nghe được một hồi âm thanh đinh đương bang lang ở bên tai của cô vang lên.
“Khụ khụ khụ!”
Bụi đất bay lên,cô bị sặc đến ho kịch liệt lên.
“Ui!”
Hắn leo lên người cô với tốc độ nhanh nhất, Tề Liệt đang ôm chặt lấy cô không biết là bị va phải hay đang xảy ra chuyện gì,vậy mà không bị khống chế tại bên tai cô phát ra kêu đau một tiếng.
“Anh, khụ khụ, anh thế nào? Tề Liệt, Tề Liệt......”
“Ra ngoài...... Ra ngoài, thật tối...... Tôi không muốn...... Không ở nơi này...... Ra ngoài......”
Đường Ninh bên cạnh không ngừng mà hô hào trên người nam nhân, lại phát hiện đối phương giống như là hoàn toàn sa vào đến ác mộng của mình, đã hoàn toàn không thể trở về ứng cô. Không chỉ có như thế, cả người một mực càng không ngừng run rẩy, răng cũng không ngừng mà khanh khách vang dội,mồ hôi trên trán rơi như mưa, lại lạnh buốt phải dọa người, hô hấp càng lúc càng gấp rút, ôm cô cánh tay cũng càng lúc càng ra sức, khí lực lớn đến thậm chí muốn đem cả người cô đều khảm vào tiến trong thân thể của hắn .
Không thích hợp!
Đường Ninh trong đầu dâng lên một cái dự cảm xấu.
“Anh có phải hay không có chứng sợ không gian hẹp?”
Cô vội vàng mở miệng hỏi.
Có thể ôm thật chặt cô Tề Liệt ngoại trừ run rẩy, trong miệng ngoại trừ "ra ngoài, rời đi bên ngoài"liền sẽ không có những lời khác .
Cô là thật sự không biết đối phương vậy mà lại có sợ hãi bị giam cầm trong không gian hẹp, dù sao mặc kệ là từ cốt truyện hay là từ tất cả tin tức cô nghe được, cũng không có nghe nói qua Tề Liệt có loại bệnh tâm lý này.
Nhưng bây giờ việc cấp bách không phải cái này.
", giúp ta tìm ra cách tốt nhất để thoát khỏi đây. Tình hình của Tề Liệt không tốt lắm, ta cần phải đưa hắn ra ngoài ngay lập tức."
Ở trong lòng cùng nói như vậy xong, Đường Ninh liền cũng đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy Tề Liệt trước mặt, đồng thời bàn tay sau lưng của hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ an ủi, “Không có việc gì, không có việc gì, không sợ, tôi bây giờ tìm một chút đường, xem có thể hay không từ nơi này leo ra, Tề Liệt, Tề Liệt, anh trước thanh tỉnh một chút......”
Tiểu hệ thống đã lên kế hoạch cho lộ trình, nhưng Tề Liệt, người đang ôm chặt cô, bùn đá trên người hai người quá nặng đối với Đường Ninh, cô thậm chí không thể di chuyển, cho dù biết đường thoát thân đi chăng nữa,cũng là không bột đố gột nên hồ.
(không bột đố gột nên hồ(巧妇难为无米之炊): Cho dù người phụ nữ có thông minh giỏi giang thế nào đi nữa mà không có gạo cũng không thể nấu được cơm. Ví với làm việc gì mà thiếu điều kiện tất yếu thì khó mà thành công)
Cô không còn cách nào khác là cố gắng hết sức để đánh thức Tề Liệt đang ôm cô như ôm khúc gỗ giữa biển, tiếc rằng mặc kệ dù cô nói gì vào tai hắn, cho dù cô có đưa tay ra vỗ về hắn cũng tốt,bóp hắn cũng tốt, bên kia giống như một tảng đá, không có phản ứng.
Tức giận, Đường Ninh đột nhiên há miệng liền táp tới trước mặt Tề Liệt , trùng hợp,vị trí cô hạ miệng đúng lúc là môi dưới của hắn,cho dù là dạng này,cô cũng không chút do dự dùng sức cắn, một ngụm thấy máu, Tề Liệt lúc này kêu ra âm thanh đau.
Đường Ninh thừa cơ đem hắn đẩy ra, tiếp đó liền muốn theo tiểu hệ thống chỉ đường ra bên ngoài bò đi.
Tất cả đá lớn nhỏ lại còn nhiều, mượt mà còn tốt, nhọn liền tay Đường Ninh vừa mới làm cho hăng hái, liền cảm giác trong lòng bàn tay tê rần, rất nhanh, lòng bàn tay, cánh tay hiện đã đầy vết thương nông sâu. Đó là kết quả của việc hệ thống tiêu tốn năng lượng để chiếu cố cô nhiều nhất có thể.
Cô không biết mình đã đào lỗ như một con chuột bao lâu trước khi cuối cùng được hít thở không khí trong lành sau khi nâng tảng đá lớn cuối cùng trước mặt.
Sau khi Đường Ninh hít một hơi thật sâu, cô quay đầu nhìn cái hố mờ mịt do hai tay đào ra sau lưng, ở nơi sâu nhất của cái hố, cô chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy nửa người Tề Liệt,cô lại nhận mệnh mà bò lên trở về, liền toàn bộ sức mạnh đều xuất ra, mới rốt cục đem nam nhân nửa cõng nửa kéo đi ra.
Nhưng bởi vì sức lực quá thấp, cộng với khối lượng công việc đào hố quá lớn, cô vừa kéo Tề Liệt ra ngoài, tâm tình thoải mái, tay cũng buông lỏng ra.
Uỵch--
Tề Liệt cả người trực tiếp té ngã trên đất.
Nhưng làm cho người vui vẻ là, có thể là vừa té như vậy, vừa vặn trúng miệng vết thương của hắn, kêu rên một cái, nam nhân liền chậm rãi tỉnh táo lại.
Khi Tề Liệt vừa tỉnh dậy,hắn chỉ cảm thấy đau nhức khắp người,chỗ nào cũng đau,đặc biệt là đùi phải cùng bờ môi.
“Tỉnh?”
Thấy hắn cuối cùngmở mắt ra, Đường Ninh mở miệng hỏi một câu như vậy.
Nghe được thanh âm của cô, Tề Liệt vội vàng quay đầu, liền thấy được đầy bụi đất, tràn đầy là bùn, thiếu chút nữa thì không nói hắn cũng không nhận ra nữ nhân.
“Đường...... Ninh?”
“Không phải tôi còn có thể là ai?” Ngồi ở trên một hòn đá nghỉ ngơi,Đường Ninh nhịn không được liền liếc mắt, sau đó bất đắc dĩ thở dài, “Anh rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tôi thật là suýt chút nữa bị anh hại chết. Không có việc gì nhất định phải tới nơi chim không gảy phân này quay MV coi như xong, chỗ này còn đột nhiên chấn, trực tiếp liền bị chôn sống, bị chôn sống coi như xong,anh vậy mà còn có chứng sợ hãi không gian hẹp,không an an ổn ổn tại chỗ chờ cứu viện, nhất định phải động, suýt chút nữa lần thứ hai bị chôn sống. Hết lần này tới lần khác ở dưới lòng đất,anh hô hấp còn đặc biệt gấp rút, mắt thấy đều phải thở không ra hơi , dọa người.....”
Nghe vậy, Tề Liệt mới bừng tỉnh sau một giấc mộng, nhìn lại con đường sâu hun hút phía sau hai người.
Lúc trước hắn chỉ là bởi vì quá mức sợ hãi hoàn cảnh lúc ấy , cũng không phải không có chút nào ký ức, sau khi đối phương biết được nỗi sợ hãi của mình, hắn mới mơ hồ không biết mình đã làm gì.
Vừa nghĩ tới đây, Tề Liệt cổ họng liền trở nên khô khốc,“cho nên...... Là cô đã cứu tôi.....”
“Không phải tôi chỗ này còn có người khác sao?” Vừa nói Đường Ninh vịnh tảng đá bên cạnh đứng lên, nhìn Tề Liệt trước mặt, liền lại mở miệng, “Như thế nào? Bây giờ có thể đi không? Chúng ta tốt nhất vẫn là mau chóng rời đi ở đây, nghe nói chấn động bình thường đều sẽ có dư chấn, nếu là tới một dư chấn nữa, chúng ta thực sự là nghĩ không chết cũng không được.”
Nghe vậy, vẻ mặt của Tề Liệt sững lại, chỉ muốn đứng dậy, nhưng không muốn giây sau đùi phải bị đau, lại ngã xuống đất.
“Anh sao vậy?”
Đường Ninh vội vàng chạy tới, “đùi phải của anh? Chuyện gì xảy ra?”
Lúc này Tề Liệt đau đến mồ hôi lạnh đều xông ra, hắn liếc mắt nhìn đùi phải của mình, lúc này mới đứt quãng hồi đáp, “Có thể là gãy xương...... Hoàn toàn không thể động, tôi e rằng......”
Hắn chưa kịp nói hết lời thì có một tiếng nổ vang lên, cái hố mà hai người vừa thoát ra cuối cùng không chịu nổi sức nặng mà sụp xuống, gây nên một cơn sóng dữ, đất đá trên núi cũng cuốn theo.
“A!”
Đang lúc kinh sợ, Đường Ninh vô thức nửa ngồi xuống, Tề Liệt không chút do dự đưa tay đem nàng cả người đều ôm vào trong ngực, ngăn trước người của nàng.
Thẳng đến chấn động chậm rãi bình tĩnh, Đường Ninh mới chậm rãi từ trong ngực Tề Liệt ngẩng đầu lên.
“Không có sao?”
Thanh âm của cô có chút bất ổn.
Tề Liệt hít sâu một hơi rồi từ từ buông cánh tay đang ôm Đường Ninh.
“Hẳn là không sao, giống như cô nói, rất có thể còn sẽ có dư chấn, tay chân của cô đều không có vấn đề, cho nên cô vẫn là đi trước đi, một người trốn cũng nhanh chút, chính tôi ngồi ở đây bất động hẳn không có vấn đề,cô đi nhanh đi.”
Nói rồi hắn buông hẳn vòng tay ra.
Thấy thế, Đường Ninh bỗng nhiên quay đầu nhìn về hắn, sau đó trực tiếp cười lạnh, đứng lên, liền đối với Tề Liệt duỗi ra tay, “Đứng lên!”
Vừa nhìn thấy tay của cô, Tề Liệt cả người sững sờ, “Tay của cô.....”
Nghe được lời của hắn, Đường Ninh cũng cúi đầu nhìn tay của mình, liền thấy đôi tay lúc trước còn non mềm giờ hiện đầy vết thương lớn nhỏ, vết máu loang lổ, xem ra thật là đáng sợ cực kỳ.
“Không có việc gì, hẳn là lúc nãy đào hang.....Quên đi, không có gì đáng nói"
Cô không hề lo lắng nói.
“Cô là bởi vì tôi.....”
Bởi vì hắn sợ không gian hẹp nên cô mới .....
Tề Liệt trong đầu không khống chế được run lên, vì cái gì......
“Tôi là bởi vì chính mình.Anh không thấy mới vừa động đều sập sao? Huống chi nếu là có dư chấn cái gì, đè ở phía dưới trốn cũng không thoát, muốn sống đương nhiên là thừa dịp có thể lực càng nhanh càng tốt,anh tốt nhất nhanh lên một chút.”
“Tôi không thể lại liên lụy cô......”
Nghe vậy, Đường Ninh trực tiếp ngồi xổm người xuống, không để ý ý nguyện của Tề Liệt , liền đem cánh tay của hắn đỡ đến rồi trên vai của cô, “Tôi là một nữ hài tử đều không nói gì,anh là một đại nam nhân còn nhăn nhăn nhó nhó, lãi nha lãi nhãi. Đùi phải bị thương phải không? Vậy anh đùi phải tận lực đừng động một chút, hướng về trên người của tôi dựa vào, bây giờ không cần nói với tôi cái gì liên lụy không liên lụy , chúng ta nhất định có thể bình an đi ra! Phải có lòng tin!”
Đường Ninh quay đầu liền hướng về phía bên người Tề Liệt lộ ra một nụ cười xán lạn.
Nhu hòa dương quang vẩy vào gương mặt tràn đầy bụi bậm của cô, làm cho mắt cô nổi bật lên phá lệ đen bóng, dường như là ngôi sao sáng ngời, chói mắt nhất trên bầu trời đêm,một dạng mê hoặc lòng người.
Trong nháy mắt, Tề Liệt liền chợt nghe trong lòng tiếng tim đập bỗng gia tốc, rất lớn, rất vang dội, một chút, một chút, lại một lần......
Chẳng biết tại sao,không hiểu sao không biết mệt mỏi.
Trong cổ họng lại càng khô, đặc biệt là khi nhìn đến khóe môi đối phương nhuốm máu, càng thêm khô.
Hắn còn nhớ rõ, thật sự nhớ kỹ, đó là thời điểm bọn họ dưới đất, bởi vì hắn quá mức sợ hãi, đối phương vì muốn hắn tỉnh lại dùng sức cắn mạnh môi dưới của hắn mà lưu lại .
Nghĩ đến đây, Tề Liệt liền cảm giác vết thương trên bờ môi của mình không chỉ có không đau, ngược lại còn hơi hơi ngứa lên.
Để giảm bớt cơn ngứa,hắn vô ý liền liếm một cái.
Đợi đến Tề Liệt phản ứng lại mình làm cái gì ,khuôn mặt một chút liền đỏ lên.
Đây là...... Nụ hôn đầu của hắn.
Lần đầu tiên trong đời rung động trái tim của chàng thiếu niên kiêu ngạo, ngang ngược, vô pháp, giống như một người qua đường vô tình bước vào đầm lầy, dù vùng vẫy hay không vùng vẫy cũng sẽ từ từ chìm xuống, không thể tự giải thoát.
Lý do có thể là vòng tay ấm áp trong nỗi sợ hãi bóng tối, niềm vui khi được giải cứu và tái sinh, hoặc cũng có thể chỉ là nụ cười rực rỡ dưới ánh nắng ấm áp ...
Dopamine tiết ra đến bất ngờ, nhưng cũng giống như cỏ xanh sau cơn mưa xuân, vui sướng không yên, khẩn trương, hưng phấn.
[Độ hảo cảm Tề Liệt: ]
Ô hô!
Đang đỡ đối phương đi ra ngoài Đường Ninh ở trong lòng một chút nhướng mày.
Sóng này không lỗ.
Cùng lúc đó, dưới chân núi, Phó Dần Tắc vừa từ trực thăng riêng bước xuống, nhìn đống hỗn độn trước mặt, giơ tay ấn vào cái bụng vốn chưa từng ngừng náo loạn,mặt tái mét cùng một vài người ăn mặc chuyên nghiệp phía sau đang chuẩn bị đi bộ lên núi.
Chưa từng nghĩ lại lối vào liền bị lính cứu hỏa chặn.
“Thật ngại, tiên sinh. Bây giờ trên núi đã toàn diện phong tỏa, vì lý do an toàn, bất luận kẻ nào cũng không chuẩn lên núi.”
Nghe vậy,Phó Dần Tắc quay lại nhìn những người này,mỉm cười, "Ngại quá, những người này là chuyên gia có chứng chỉ cứu hộ quốc tế, bạn gái tôi vô tình bị mắc kẹt trên núi, tôi phải lập tức lên cứu cô ấy."
“Cái này......”
Người ngăn trở có chút do dự.
Phó Dần Tắc lại tại nhìn thấy trên núi vừa khiêng xuống một người trên cáng cứu thương, ánh mắt ngưng lại, liền không để ý ngăn cản vội vàng nghênh đón tiếp lấy.
“Văn tỷ!”
Đúng vậy, người tới chính là người đại diện của Đường Ninh,Văn tỷ.
Trên cáng cứu thương ý thức coi như thanh tỉnh Văn tỷ vừa thấy được Phó Dần Tắc, nước mắt liền không khống chế được rớt xuống.
“Phó tổng!”
Thấy cô rơi lệ, Phó Dần Tắc sắc mặt trắng lợi hại hơn.
“Đường tiểu thư đâu? Cô ở nơi này,cô ấy đâu?”
“Đường tiểu thư… Chúng tôi may mắn ở ngoại vi khi vụ sạt lở đất xảy ra, nhưng Đường tiểu thư… cô ấy quay video với
Tề Liệt ở phần trong cùng, có thể là vị trí xảy ra sạt lở. ... "
Văn tỷ có chút nói không được nữa.
Phó Dần Tắc khép hờ nhắm mắt, đau dạ dày đến hắn đã có chút không thể chịu đựng được , nhưng hắn vẫn là một tay chống đỡ dạ dày, dẫn người đứng phía sau liền muốn hướng phía trước đi đến.
Sống phải thấy người, chết phải......thấy xác, xem như đem ở đây đào sâu ba thước, hắn cũng muốn đem cô móc ra......
Có thể muốn như vậy,Phó Dần Tắc không có lưu ý đạp trúng cục đá , cả người đều lảo đảo phía dưới.
Lại tại một giây sau chợt nghe một đạo thanh âm kinh ngạc vui mừng cách sau lưng hắn không xa vang lên.
“Dần Tắc!”
Phó Dần Tắc thân thể cứng lại, chậm rãi quay đầu lại, trong nháy mắt liền nhìn thấy Đường Ninh trên người đầy bùn đất, đỡ lấy người nào đó, kinh ngạc nhìn hắn.
Nhất thời trên mặt lộ ra vẻ luống cuống, nhưng hắn nhanh chóng hoàn hồn lại, nhấc chân đi về phía cô, bước đi chậm rãi biến thành chạy, chạy được một đoạn rồi Đường Ninh mới giao Tề Liệt cho các nhân viên y tế, ôm chặt lấy hắn.
Một giọt ướŧ áŧ rơi vào trong tóc Đường Ninh, rất nhanh liền biến mất không thấy.
“Em không sao......” Đường Ninh bên này vừa định mở miệng.
Phó Dần Tắc thanh âm khàn khàn liền đã vang lên.
“Ninh Ninh......”
“Ừm, anh đừng lo......”
“Ninh Ninh!”
“Ừ.”
“Ninh Ninh.”
“Em đây.”
Đường Ninh nhẹ giọng trả lời.
[Độ hảo cảm Phó Dần Tắc: .]
Lúc này,Tề Liệt, người vừa nằm trên cáng, và Phó Nguyên Khải, người cuối cùng đã đến đây, cả hai đều im lặng, nhìn bóng lưng của họ ôm nhau.
Kế sách nhất tiễn song điêu , đến nước này, kết thúc hoàn mỹ.
Nghĩ được như vậy, Đường Ninh khóe miệng giương lên một vòng đường cong rực rỡ.
h-h //
Hơn chữ
(vị diện này chương+ pn nha)