Chương 26
“Vâng, hôm nay khá yên bình.”
Trước câu trả lời của cô, Elizabeth mỉm cười. Tuy nhiên, nụ cười hùng hồn trên đôi môi đỏ mọng của cô ấy nhanh chóng bị xóa sạch khi cô ấy nói.
“Ta đã ra lệnh dỡ bỏ những tảng đá vì ta nghĩ rằng cô có thể vụng về va va phải chúng.”
“Đá?” Levisia nhướn mày bối rối.
“Đúng thế.”
Đá nào? Nhưng Levisia sớm nhận ra ý của cô ấy khi nhận thấy nụ cười nhếch mép đầy tinh quái. Mọi vị khách từng lang thanh quanh cung điện giờ đã xuống cấp thành những tảng đá.
‘...Điều này có ổn không?’
Lúc đó Levisia không biết rằng. Những gì tưởng chừng là một sự cố nhẹ nhàng lại là sự rung rinh của cánh bướm mà sau này sẽ gây nên một cơn bão tố khủng khiếp.
* * *
Người đàn ông mở cửa sổ trong phòng khách cung điện. Một con quạ chui qua khe hở và thả một cuộn giấy nhỏ vào trong tay người đàn ông. Trong khi anh ta tháo sợi dây cuốn quanh tờ giấy, con quạ bay quanh phòng, kêu lên từng tiếng. Con quạ đậu trên vai người đàn ông sau khi đã bay trên không được khoảng ba vòng, một người phụ nữ mỉm cười sau khi nhìn thấy những điều vừa diễn ra.
“Harrol cũng giống thế.”
Con chim ưỡn ngực như thể hiểu lời người phụ nữ kia nói.
“Là một màn trình diễn.”
Khi con quạ Harrol ngước mỏ lên, người phụ nữ đã dụ nó bằng thức ăn mà cô ta đã chuẩn bị từ trước. Người đàn ông tiếp tục đọc lá thư trong im lặng. Sự yên tĩnh kéo dài ấy khiến người phụ nữ trở nên tò mò.
“Có chuyện gì đã xảy ra vậy, Cassian?”
“.….Elizabeth đã làm điều gì đó kỳ lạ.”
Giọng nói nhẹ nhàng ấy là của người đàn ông mang tên Cassian Robel Kraiden, Hoàng tử đầu tiên của Đế chế Kraiden. Anh ta nhìn sang người phụ nữ với cặp mắt màu đỏ bị che đi bởi mái tóc đen. “Đừng cho Harrol ăn quá nhiều, thưa chị.”
Người phụ nữ mà Cassian gọi là chị gái là Carrelopae Zian Heisah. Cô là nữ hoàng của Vương quốc Heisah và cũng là Công chúa đầu tiên của Kraiden. Mặc dù là dòng dõi của Kraiden, nhưng cô không được ban cho cái tên Kraiden vì không sở hữu một sức mạnh rõ ràng nào cả. Đó là lý do tại sao cô kết hôn với vua của Vương quốc Heisah khi còn khá trẻ và trở thành hoàng hậu.
Cassian thỉnh thoảng lại đến thăm cô, chị gái ruột của anh ta tại Vương quốc Heisah. Tuy nhiên, những điều kỳ lạ lại đang xảy ra tại đế chế khi anh ta vắng mặt.
‘Elizabeth, Lidan, và Siaphyl, hừm.’
Ba người đó là những người có hành động kỳ lạ gần đây. Và người ở trung tâm của tất cả chuyện này chính là….
‘Công chúa thứ mười lăm?’
Một trong số rất nhiều người không nhận được tên Kraiden và sở hữu khuôn mặt mà anh ta gần như không thể nhớ được.
‘Thật kỳ lạ.’
Lidan và Siaphyl được biết đến là những người kỳ quặc trong số các Kraiden nên không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng sự có mặt của Elizabeth lại khá hấp dẫn.
‘Có thể có điều gì đó…’ Cassian nhìn lên sau khi đắm chìm trong những dòng suy nghĩ của mình. Anh cảm thấy dường như có ai đó đang nhìn mình chằm chằm. Carrelopae nhẹ nhàng mỉm cười sau khi quan sát anh. “Một làn gió mới đang hướng tới đế chế và em.”
Tuy nhiên, Cassian đã phủ nhận lời khẳng định của cô ấy và đốt bức thư.
“Cuộc sống trong cung điện của chị như thế nào?”
“Không tệ. Vẫn luôn như vậy.”
Cassian gạt bỏ những ý nghĩ về bức thư bằng cách thay đổi chủ đề. Anh sẽ tìm hiểu nó khi trở về đế chế. Đúng lúc mảnh tro từ tờ giấy vừa bay vào khoảng không, người phụ nữ đối diện anh ta mỉm cười.
“Cô ấy thậm chí đã khiến Elizabeth rung chuyển?”
Thất công chúa, Aurora Vale Kraiden. Cô ta hiện đang du học ở nước ngoài. Một nụ cười trên đôi môi hồng hào của cô trước bức thư mà cô nhận được trong một ngày buồn tẻ. Cô ấy còn bốn tháng nữa cho đến khi kết thúc việc học của mình. Sau đó, cô ấy sẽ có thể trở lại đế chế. Aurora Vale Kraiden mong muốn được tìm hiểu những gì đang diễn ra khi cô trở về.
“Mình đang rất phấn khích. Siaphyl đáng yêu của chúng ta đã khám phá ra thứ gì?”
Nụ cười của cô ấy càng sâu dần khi cô ấy cất lá thư vào ngăn kéo.