Bà Merne vội vàng nắm lấy tay Levisia với vẻ mặt xúc động. Ngay cả Pel, người thấy Levisia tỉnh đầu tiên, cũng không có phản ứng như thế này. Ngay khi mọi chuyện đang dần trở nên khó xử, bà Merne đã bình tĩnh lại và giúp tôi đứng dậy.
“Người định đi vào phòng tắm?”
“Đúng thế.”
Khi chân vừa mới chạm đất, cô bất giác rùng mình. Như thể toàn bộ cơ thể cô chuẩn bị bổ nhào xuống mặt đất; Levisa không thể đứng thẳng người lên được. Có phải vì cô đã dán mình trên giường suốt hai tuần không, cô không biết nữa. Hơi nước nóng hổi phả lên khắp mặt khi đôi chân run rẩy của cô bước vào phòng tắm. Có vẻ như Pel đã chuẩn bị sẵn nước tắm. Anh ấy làm việc thật nhanh lẹ.
“Để tôi giúp người,”Sheila nói.
“Không. Ta muốn ở một mình.”
“Vậy thì, hãy gọi cho tôi nếu người cần bất cứ điều gì.”
Sheila sau khi chắc chắn Levisia đã ngồi vào bồn tắm, mới lặng lẽ rời khỏi phòng. Chỉ đến lúc đó Levisa mới có thể tập trung suy nghĩ của mình. ‘Trước hết thì, giá như đó thực sự là kiếp trước của mình và không chỉ đơn thuần là một giấc mơ.’Nó chắc chắn không phải là một giấc mơ; nó quá sống động để chỉ là một giấc mơ. Levisia vòng tay qua đầu gối, thu mình lại, cố gắng nhớ lại từng ký ức một. Đó là một trận hỏa hoạn chết tiệt đã giết chết cô ở kiếp trước.
Goshitel chìm trong biển lửa, khói đen bao trùm khắp nơi; Levisia đã chết khi đang ngủ say, không kịp chạy thoát. Có lẽ
rằng lúc đang ôn tập cho kì thi, cô lại chìm vào giấc ngủ sâu khi đang mải mê đọc sách. Và trong tất cả mọi chuyện, đây là thế giới từ cuốn sách mà Levisia đã đọc ngay trước khi chết. Cuốn sách đó là một tiểu thuyết viễn tưởng.
‘Tiêu đề của nó là gì nhỉ? Sự trở lại…..của Hoàng đế?’
Đó là câu chuyện về một người đàn ông có một quá khứ tồi tệ. Để đưa ra một âm mưu tàn bạo, người đàn ông này, khi còn trẻ, đã mất gia đình và quê hương, biến anh ta thành hoàng tử của đống tàn tích đổ nát với tham vọng trả thù những kẻ đã hủy diệt đất nước của anh ta. Cô nghĩ rằng nó đã rất thú vị khi đọc chủ yếu là do quá trình anh ta phục thù được kể lại một cách rất tỉ mỉ và rõ ràng.
Tuy nhiên, Levisia không thể tiếp tục đọc cho xong cuốn tiểu thuyết đó vì cô đã chết trong lúc ngủ.
Dù sao thì Kraiden, đế chế nơi mà Levisia được sinh ra, đã được nhắc đến trong câu chuyện khi người đàn ông đang thực hiện những âm mưu trả thù. Tuy nhiên, dù anh ta có là nhân vật chính đi chăng nữa, cũng không thể hoàn toàn tiêu diệt đế chế hùng mạnh này dễ dàng. Sau khi đất nước của anh ta bị tiêu diệt, Đế chế Kraiden đã chiếm một nửa lục địa.
Bất chấp tất cả điều đó, Kraidend đã sụp đổ, và lý do chính là….cuộc chiến giành quyền kế vị.
Đế chế Kraiden tắm trong máu, quay cuồng trong cuộc chiến kế vị. Hệ thống phân cấp rất hỗn loạn. Ngay cả những người người đứng trên đỉnh cũng lộn xộn; làm thế nào mà phía dưới có thể khác được cơ chứ? Cái Đế chế hỗn loạn này sẽ sụp đổ sau khi mà nhân vật chính nhúng tay vào.
Cái chính ở đây là chiến thắng trong cuộc chiến giành quyền kế vị Kraiden. Vì sao ư? Bởi vì cô chính là Nữ hoàng thứ mười lăm của Kraiden.
Levisia White, hay còn được gọi là Levi White. Đó là danh tính của cô ở thế giới này - một trong những hoàng tộc vô danh trong House of Kraiden. Levisia là một thành viên trong gia đình hoàng gia, nhưng cô không thể đến lâu đài Kraiden. Không phải chỉ mình cô ấy. Không một ai trong gia đình hoàng gia có thể giành được Kraiden. Vì hoàng đế tiền nhiệm và hoàng đế đương triều, đã nhận nuôi hơn 12 đứa con.
Điều này khả thi hay sao? Hoàng đế cứ đưa đi tài sản như thế. Nhưng hoàn cảnh phức tạp của nhà lãnh đạo này mới chỉ là khởi đầu.
Trong gia đình hoàng gia hiện tại, có tổng cộng năm thành viên được có triển vọng để trở thành người kế vị. Kẻ mạnh nhất trong những kẻ mạnh nhất, kẻ có quyền kế kế vị và sở hữu những khả năng tuyệt vời. Họ không phải ai khác mà chính là những người sẽ phá hủy Kraiden.Và Levisia đóng một vai trò trong trận chiến này, nơi mà cô sẽ bị giết.
Cô không nên ở lại đây. Nếu cô cô ở lại đây, cô chắc chắn sẽ phải đối diện với cái chết trong cuộc chiến giành quyền vị, hoặc nhận lấy sự trả thù từ nhân vật chính. Dù thế nào đi nữa, tốt nhất là cô nên sống những ngày tháng bình yên và rời khỏi cung điện mà không nói bất cứ điều gì.
Levisia nắm chặt tay và cầu nguyện, “Hãy đưa tôi ra khỏi cái gia đình chết tiệt này.”
Tuy nhiên, Levisia sẽ gặp rắc rối khi cô rời cung điện. Ngay cả khi cô ấy là công chúa thứ mười lăm trong tổng số ba mươi tám, thì ngay hiện tại, Levisia đơn thuần chỉ là một ‘công chúa hoàng gia’. Cô cần tìm ra một cách. May mắn thay, không mất nhiều thời gian, cô đã nghĩ ra điều gì đó.
“Ta có vài điều muốn nói.” Ngay đêm hôm đó, Levisia cho gọi Pel và Shelia đến phòng của cô ấy. Hai người ngồi im lặng.
“Người có thể nói với tôi vào buổi sáng,” Pel đề nghị.
“Pel, sao ngươi dám nói chuyện vô lễ như vậy với Điện hạ.” Shelia vỗ vai Pel, người đang cau mày với cô. Có sự chán ghét rõ ràng trong không khí. Shelia là người duy nhất có thể chạm vào Pel. Tay bà ấy nhanh đến nỗi anh ấy không thể tránh được. Anh ta nhìn cả hai người với vẻ mặt cảnh giác như thể anh ấy không muốn làm bất kỳ điều gì với họ. Anh ấy gần giống như một con mèo đang xù lông dựng đứng.
“Không, ta xin lỗi vì bắt hai người phải làm việc quá giờ.”
“Đừng lo lắng, thưa Điện hạ. Anh ấy lo lắng rằng người đang làm việc quá sức vì người vừa mới tỉnh dậy hôm nay.”
Sheila chỉ đơn thuần là có phản ứng hơi thái quá, cô nghĩ. Nhưng thay vì nói lên những suy nghĩ của mình, cô chỉ nhún vai. “Như ta đã nói, ta xin lỗi vì đã gọi hai người tới đi ngay khi hai người đang chuẩn bị nghỉ ngơi, nhưng ta không có lựa chọn nào vì ta có việc gấp cần thảo luận tới hai người.”
“Vây, người gọi chúng tôi để làm gì?” Shelia hỏi; tông giọng cô ấy rất ôn hòa. Sau khi hít một hơi dài và sâu, Levisia nói một cách nghiêm túc, “Ta sẽ rời cung điện hoàng gia.”