“Ái chà.”
Tôi duỗi người. Làn gió mát lạnh của bình minh đã thổi sạch phổi tôi.
Một cảm giác thành tựu tràn ngập trong lồng ngực tôi. Bây giờ tôi có hàng tá giấy tờ trong tay. Đó hoàn toàn là kịch bản để hoàn toàn giải quyết cuộc nội chiến Frank trong một đêm.
Cho dù đó là kiệt tác của một đời người thì cũng tốt. Nội chiến và cách mạng. Đây không phải là những sự kiện đơn giản. Những công cụ cần thiết đã được chuẩn bị. Tôi chia chúng thành ba phần chính và lắp ráp chúng.
Cái đầu tiên. Đó là một bản thảo khoảng mười lăm trang. Nó được đặt tên là “Vì quốc gia vĩnh cửu”. Bản thảo bắt đầu bằng câu sau:
─ Dù phải trả giá đến đâu, tôi cũng phải phá bỏ sự dối trá ràng buộc mình và thoát khỏi nó. Và nói với mọi người toàn bộ sự thật và làm nó. Đây là sứ mệnh được giao cho tất cả những sinh vật có lý chí.
Tài liệu được in bằng ngôn ngữ hoàng tộc cổ đại.
Tập sách nhỏ được tôi phát tán trong tương lai sẽ không dành cho những con người bình thường. Thứ họ cần là cảm xúc mạnh mẽ chứ không phải là những logic hợp lý. Mặt khác, để thuyết phục những người có học thức trong giới quý tộc già và trẻ, cần phải có một chiếc mặt nạ gọi là sự hợp lý.
Dù sao cũng không khác gì một người có học. Họ cũng hành động theo cảm xúc ở một mức độ nào đó. Tuy nhiên, cái gọi là ‘nhiệt độ sôi’ sẽ cao hơn những người bình thường. Logic sẽ giúp những người có học thức dễ dàng bị ‘đun sôi’.
─ Nông dân bị khuất phụ như nô lệ cho giới quý tộc. Đôi khi họ bị khuất phục trước đại địa chủ. Chúng tôi biết điều đó, và thực tế là chúng tôi không thể. Vì thu nhập của chúng tôi phụ thuộc vào nó, và bản thân chúng tôi hợp tác với nó. Thậm chí chúng ta chỉ biết rằng điều đó là không công bằng và tàn nhẫn…
─ Thời còn trẻ, kẻ nào đã từng hứa “Nếu tôi thừa kế tước vị, tôi sẽ chia ruộng đất cho nông dân”? Tại sao các người lại nó lúc ngoài sáng và làm điều ngược lại trong bóng tối? Nguyên nhân nằm ở trong cuộc sống của chúng tôi. Sau khi lãng phí nhiều của cải mỗi năm, chúng tôi cảm thấy cần hợp tác với chế độ nô lệ một lần nữa.
─ Sau đây là cuộc sống của những người cao quý trong hiện tại. Nói cách khác, chúng ta sống không giống như cách chúng ta nghĩ, chúng ta nghĩ theo cách chúng ta sống. Chúng ta đã hoàn toàn mất kiểm soát vào cuộc sống của mình.
─ Ai mà không biết rằng đây là một nghịch lý đáng kinh ngạc? Từ trước đến nay, chế độ nô lệ được cho là sự khuất phục của thường dân chỉ vì lợi ích của giới quý tộc. Trong thực tế, nó hoàn toàn ngược lại. Ngược lại, giới quý tộc trở thành đối tượng nô lệ. Thậm chí không thể hướng cuộc sống của họ theo ý họ muốn.
─ Ngày nay, người ta thường nghe thấy tiếng nói lo ngại rằng “Phẩm giá và tiêu chuẩn của giai cấp thống trị chúng ta đang trở nên tồi tệ hơn từng ngày”. Nguyên nhân của hiện tượng này không gì khác chính là nghịch lý nô lệ, tức là chủ thì phục nô…
“Kyaa! Hay quá.”
Sau khi xem lại bản thảo cho đến hiện tại, tôi không khỏi thán phục nó. Nó rất có uy tín.
Đây không phải là cuốn sách học thuật. Về cơ bản nó giống như một bài phát biểu. Diễn thuyết là một nghệ thuật thuyết phục, vậy nên hãy tìm hiểu thật kỹ đối phương muốn gì và thích gì. Đối tượng của bản thảo là một quý tộc trẻ.
Quý tộc trẻ là những kẻ khốn nạn nhất khi nói về danh dự.
Chúng sợ nhất là làm nô lệ. Chúng tin chắc rằng chúng đang tạo ra cuộc sống cho chính mình. Nhưng chúng cũng biết. Không có thứ được gọi là tự do trong cuộc sống của quý tộc.
Nếu sinh là con trai trưởng, việc trở thành người thừa kế là chắc chắn sẽ xảy ra. Khi một quân vương ra trận, hắn sẽ phải chấp nhận lệnh triệu tập vô điều kiện. Nếu sinh ra là con trai thứ, việc trở thành những hiệp sĩ hạng hai là điều tất yếu. Tất cả những loại nhiệm vụ sẽ đeo bám chúng. Tôi đang cố bám vào điều này.
─
Các vị thần đã truyền lệnh cho chúng ta. Là lãnh chúa. Vì vậy, chúng ta đã canh tác vùng đất này hàng nghìn năm. Nhưng nhìn lại, chúng ta không phải là chủ nhân thật sự của chúng, mà chúng ta đã trở thành nô lệ của chúng. Tất cả những điều này là hậu quả của việc chúng ta đã phớt là những điều mà chúng ta biết nó là đúng.
─ Chúng tôi đã thảo luận vô số lần tại các hiệp hội học thuật và các cơ quan chính phủ về lý do tại sao nông dân lại nghèo và chính sách nào cần thiết để cải thiện cuộc sống của họ. Tuy nhiên, họ im lặng về cách đúng đắn duy nhất để thúc đẩy đời sống của nông dân, đó là ngững tước đoạt rộng đất mà họ thực sự cần.
Đầu tiên, hãy thừa nhận niềm tự hào của giới quý tộc. Và chỉ trích lại tại sao lại từ bỏ nó. Tiếp theo đó tôi trình bày về cách giải pháp thay thế cụ thể và lấy lại niềm tự hào. Điều quan trọng ở đây là giọng điệu phải luôn giống một bài diễn thuyết.
Tự hào quở trách. Tuy nhiên, tạo ra ảo tưởng rằng chúng có thể bao nhiêu tùy thích. Kích thích lòng tự trọng và khuyến khích hành động. Nó sưởi ấm cảm xúc. Được viết bằng ngôn ngữ cổ, những dòng văn bản này, hay nói cách khác, là những cụm từ kích động rắc rối và logic hợp lý như một gia vị.
Tôi cá là sẽ có một quý tộc qua đây.
Cuối cùng.
─ Đất đai không thể là tài sản riêng.
─ Giống như nước, không khí và ánh sáng mặt trời, nó không thể mua bán được.
─ Tất cả con người có quyền bình đẳng với đất đai và mọi lợi ích mà đất đai mang lại cho họ.
Nói với sự khẳng định như thể nói một sự thật hiển nhiên. Nói như thể tôi đã đi đến kết luận hợp lý dựa trên những gì tôi đã nói cho đến nay. Khi điều này xảy ra, mọi người chấp nhận một câu chỉ là một cụm từ khiêu khích như một kết luận hợp lý.
Tất nhiên, có những người không đến đây.
‘Vậy nên, tôi cần thêm một công cụ khác.’
Tôi tiếp tục xem lại bản thảo với một nụ cười. Thật kỳ lạ, không có lỗi chính tả nào. Kể từ khi rơi vào thế giới này, tôi chưa bao giờ mắc lỗi chính tả nào. Có vẻ như một sức mạnh nào đó bổ sung vào khả năng ngôn ngữ của tôi, nhưng dù sao nó cũng là một điều tốt. ( Nhưng khả năng chính tả của trans thì nó không được 100%)
─ Thu nhập từ ruộng đất được chia cho nhiều người. Vậy nên, nông dân nhận đất và được thuê theo thỏa thuận chung, và tiền thuê được nộp vào quỹ chung. Tất nhiên, quỹ chung này được sử dụng vì lợi ích của chính nông dân.
─ Tiền thuê do tổ chức tự quản của nông dân do Hội Đồng Nhân Dân quyết định.
Đúng. Đưa ra các đề xuất cụ thể.
Nhưng tôi không phải là chuyên gia chính trị. Tôi nên đề xuất các chính sách cụ thể như thế nào? Vì vậy, chẳng hạn như ‘thỏa thuận chung’, ‘quỹ chung’, ‘tổ chức tự quản’,... Những danh từ riêng rất hay.
Có vẻ như một điều gì đó tuyệt vời đang diễn ra.
Có điều gì đó về danh dự khiến người ta quặn lòng. Nếu thay đổi ‘cuộc sống ban đầu là một điều chết tiệt’ thành ‘cuộc sống cơ bản là vô lý’, nó như thể một sự thật vĩ đại đang được nói ra. Quý tộc thích kiểu hùng biện như vậy, và những quý tộc trẻ càng thích như vậy hơn.
Sau khi kích thích lòng tự hào của quý tộc, họ ngụy trang những gì chỉ là một cụm từ tuyên truyền một cách hợp lý và trang trí nó bằng một danh từ riêng tuyệt vời về cách đạt được kết quả hợp lý đó trong thực tế. Vào thời điểm này, khá nhiều quý tộc hẳn đã bị thuyết phục.
Và cuối cùng.
─ Vâng. Mỗi vấn đề nảy sinh trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta không thể biết cũng như không thể hiểu được ý nghĩa của nó. Tại sao họ hàng sống? Tại sao một người tên Hans được sinh ra? Tại sao tôi làm điều gì đó tồi tệ?
Tại sao ai đó chết mà tôi vẫn sống? Tại sao tôi lại quay lưng lại với sự thật?
─ Tôi hoàn toàn không thể hiểu được những điều này, tức là hiểu được sự quan trọng của số phận và các vị thần. Nhưng tôi hoàn toàn có thể thực hiện được ý nguyện được ghi trong lương tâm của tôi. Chúng tôi biết là nó.
─ Do đó, nếu chúng ta không ngừng suy ngẫm, càng suy ngẫm nhiều thì tâm trí chúng ta càng có nhiều điều mới mẻ và vĩ đại hơn với sự ngạc nhiên và kinh ngạc càng lớn. Đó là bầu trời đầy sao phía trên và trong lương tâm của tôi. Chúng tôi cảm nhận và nhìn thấy nó trước mắt mình, bắt đầu từ nơi tôi đang đứng bây giờ, vượt xa khỏi thế giới rộng lớn vô tận. Theo ý muốn thực sự của các vị thần...
Không nhận ra điều đó, tôi ngưỡng mộ là một quý ông người Pháp. Nếu tôi sinh ra ở Paris, thành phố của nghệ thuật, thì chính tại nơi này, tôi với tài năng văn chương như thế này có thể thực sự trở thành một ngôi sao.
Cuối cùng là tôn giáo và đạo đức. Mọi người đều say mê tôn giáo và đạo đức. Một con người dù có hoài nghi đến đâu, một khi trái tim đạo đức của mình đã bùng cháy, thì không cách nào làm được. Cho đến nay, nó được nói với một giọng nói hợp lý nhất. Nhưng cuối cùng nó là đạo đức, huh.
“Tôi không thể không ngưỡng mộ tài năng của chính mình…”
Bị bao vây bởi cảm xúc, tôi nhìn lên bầu trời trong giây lát. Tôi vẫn còn thấy bóng tối của bình minh, giật mình với tài năng của chính mình, và chạy trốn trên dãy núi. Là nó. Cuối cùng, tôi có thể khiến cả bầu trời run lên vì sợ hãi... Tài năng gì…. Là một thiên tài… đôi khi tôi sợ chính mình...
Tôi đã xem lại tất cả bản thảo đầu tiên.
Điều này sẽ được in thành các tập sách nhỏ và phân phát cho các nhà quý tộc. Cả những người theo chủ nghĩa Bảo Hoàng và chủ nghĩa Cộng Hòa.
Bản thảo còn có nội dung cho rằng các quý tộc tạm thời phụ trách quỹ chung của đại hội. Nói cách khác, một chỗ ngồi chung được chuẩn bị cho giới quý tộc. Một số quý tộc theo chủ nghĩa Bảo Hoàng với sự cảm thông sẽ khá khắc nghiệt.
“Uh huh.”
Tôi ậm ừ và nhặt một cuộn giấy lên.
Công cụ thứ hai tôi chuẩn bị cho nội chiến và cách mạng, Đây cũng chỉ là một bản thảo. Tuy nhiên, bài phát biểu ở Đồng Bằng Bruno đã được điều chỉnh một chút. Người ta nói rằng tất cả các quý tộc nên được bắt lại và mang đi hành quyết. Tương tự như vậy, nó được in thành các tập sách nhỏ và phân phát cho giới quý tộc.
Nhưng, chỉ dành riêng cho những người theo Chủ Nghĩa Cộng Hòa.
“Cần phải gieo những hạt giống của sự chia rẽ trước.”
Tuy nhiên, rất khó để con người có thể đoàn kết dưới lá cờ của chủ nghĩa Cộng Hòa.
Ngay từ đầu, nếu vương quốc trở thành một nước cộng hòa, sức mạnh quốc gia sẽ tăng mạnh. Đó là trường hợp của Pháp trong thế giới tôi đã sống. Chính nhân dân đã đứng lên làm cách mạng.
Một người lính tự nguyện đứng lên để bảo vệ đất nước của mình, một người lính buộc phải bảo vệ hoàng đế. Rõ ràng cái nào mạnh mẽ hơn đã được quyết định.
Sau đó, nó sẽ là khó khăn.
Ngay cả khi, chủ nghĩa cộng hòa chiến thắng, loài người vẫn sẽ chia rẽ. Tốt nhất, hãy chăm chỉ và tiêu diệt đế chế, sau đó một nước Cộng Hòa mạnh hơn sẽ xuất hiện? Đó chắc chắn là một trò đùa không thể cười nổi.
Nó dẫn đến hình thành một phe phái theo chủ nghĩa Cộng Hòa. Cấp tiến và ôn hòa, tiêu diệt tất cả các quý tộc hoặc khoan dung, cộng hòa quý tộc và cộng hòa dân chủ… Hàng chục nghìn hệ tư tư tưởng được chia thành các phe, và chiến đấu lẫn nhau.
Tôi đã cười.
“Tôi sẽ rất biết ơn nếu các người có thể chiến đấu với các hệ tư tưởng trong bốn trăm năm.”
Cảm ơn đã chiến đấu trong suốt hơn bốn trăm năm.
Dù thế nào đi nữa, quyền lợi của người dân thường được nâng lên. Con người của tòa bộ Lục Địa sẽ phải cảm ơn tôi. Đó là thúc đẩy một cuộc cách mạng một ngày nào đó sẽ thay mặt bạn. Hơn nữa, không thể xác định trước phe phái sao? Một bức tượng Thánh Dantalian sẽ được dựng lên ở quảng trường thành phố.
Đây là công cụ thứ hai.
Trong khi các công cụ trước đó hướng về giới quý tộc và tầng lớp trí thức, thì công cụ thứ ba và cuối cùng sẽ có mục tiêu là những người dân. Đây không phải là một bài phát biểu, nó thậm chí không phải là một cuốn sách học thuật.
Nó chỉ là một bài hát.
Từ Crecy đến Cuộc Chiến Hoa Cẩm Tú Cầu
Poitiers và Agincourt
Ngọn đồi của những thanh kiếm đẫm nước mắt mà máu
Chúng tôi chỉ đi chân trần
Hãy tiến lên, những con trai và con gái của đất mẹ
Khóc với những cơn khát cháy bỏng,
Giờ phút vinh quang đã đến!
Từ Lâu Đài Đỏ đến đồng bằng Ulm
Boutia và Minyai
Vang vọng trên những ngọn đồi và thung lũng
Nghe tiếng kêu quái quỷ của kẻ thù!
Giương cao ngọn cờ chiến tranh và nhuốm máu!
Giương cao ngọn cờ chiến tranh và nhuốm máu!
Kẻ thù của vợ và người yêu của chúng ta
Sắp cắt cổ hắn!
Hãy cắm ngọn giáo của bạn, Đồng Bào!
Đi đầu trong đội quân của bạn!
Nữ thần, hãy giải phóng chúng tôi khỏi những ngọn đồi và thung lũng!
Nữ thần, xin hãy cho phép tôi hát về công lý!
Trên cánh đồng cằn cỗi của chúng ta
Hãy để máu của kẻ thù tràn ra!
“Điều này sẽ ổn thôi.”
Tôi cười nhẹ. Là một nhà cách mạnh. Ngay cả khi tôi không biết được bài hát sẽ được sáng tác như thế nào, hãy hỏi Công Ty Thương Mại Kunkuska và để họ chọn cho tôi nhà soạn nhạc xuất sắc nhất. Tôi mong rằng những người hoạt động cách mạnh trên thế giới sẽ hài lòng với món quà nhỏ của tôi.