*
*
*
“Dù sao thì Habsburg đã bị phá hủy hoàn toàn.”
Tôi vừa vuốt ve làn da của Laura.
“Rất khó để có thể tìm thấy được tương lai ở một đất nước vừa mất một nửa đất đai. Công chúa cũng không phải là một vị thần. Nhịp thở có thể bị ngắt quãng, nhưng đến một lúc nào đó thì không còn có thể cầm cự được nữa và rồi sinh mạnh sẽ chấm dứt. Dù bởi Quỷ hay người đi chăng nữa….”
.
Cuối cùng, cuộc chiến của tôi đã thành công. Chúng tôi đã bỏ đi được tay chân của Elisabeth, nhân loại nguy hiểm nhất.
Hơn nữa, sự phân chia giữa các Chúa Quỷ cuối cùng cũng đã được phơi bày. Paimon đã nghĩ ra được một kế hoạch tiêu diệt phe Đồng Bằng và trước trận chiến cuối cùng, các chúa quỷ đã từ bỏ cuộc truy kích ngoại trừ Barbatos. Và ngoại trừ có sự xuất hiện của một số Đại Công Tước Địa Ngục thì mọi thứ đều là một mớ hỗn độn tốt đẹp.
“Vậy thì đó là câu hỏi thứ hai, Laura.”
“Ừm.”
Laura rên rỉ, em ấy lo lắng. Còn tôi lại thấy biểu hiện này của em ấy rất dễ thương.
“Bây giờ đang có thời gian, các phần của Lục Địa đang bị chia rẽ. Tuy nhiên, có một số lực lượng vẫn đang duy trì được sự thống nhất, dù là trên danh nghĩa. Ở đâu?”
“Đó là một đội quân con người.”
Laura trả lời ngay.
“Ngoại trừ Habsburg, các quốc gia còn lại vẫn đoàn kết dưới danh nghĩa một lá cờ. Ngay cả khi ngài đang cố gắng chia rẽ quý tộc và thường dân trong bài phát biểu của mình, sự chia rẽ phân chưa hoàn toàn lan rộng ra khỏi lực lượng của con người đến toàn bộ Lục Địa.”
“Oh.”
“Đó là tại sao quân đội con người vẫn đi hết từ cuộc chiến này qua cuộc chiến khác trong khu vực Habsburg. Để nâng cao sự đoàn kết của con người một lần nữa, hoặc để giảm đi đáng kể đi những kẻ có mầm mống nổi dậy.”
“Đúng.”
Tôi vỗ tay khen ngợi. Laura luôn là một cô gái tài năng khi nói về vấn đề quân sự.
“Cách mạng không hề dễ dàng xảy ra như vậy. Cái chết đen cùng với nạn đói đang hoành hành. Ở đây, ta đã reo rắc độc dược về sự giải phóng trong bài phát biểu của mình. Nhưng nó vẫn là không đủ.”
Nó là cần thiết để phá bỏ hoàn toàn các quốc gia vẫn còn đoàn kết của con người, dù có là bên ngoài đi chăng nữa.
Điều tôi muốn là cuộc đấu tranh của tất cả chống lại tất cả. Cho dù đó là cuộc chinh phục lục địa của Chúa Quỷ, hay tổng thể nhân dân đoàn kết chống lại các Chúa Quỷ đi chăng nữa. Thì nguyên nhân như vậy cũng đáng để có thể chết một cách nhẹ nhàng.
Chúng hành động vì lợi ích của bản thân…. như vậy, các thế lực hẳn phải rất ích kỷ.
“Vậy nên ta sẽ thực hiện những chiến lược lớn trong tương lai. Em có đoán được nó là gì không?”
“......”
Laura ngập ngừng. Tôi kiên nhẫn đợi chờ câu trả lời.
Em ấy rên rỉ một lúc trước khi đầu hàng.
“Chủ nhân, em không biết.”
“Đúng, lần sau chúng ta……”
Tôi đặt một viên bi khác vào mông Laura. Laura rên rỉ một cách kỳ lạ.
“Ngoài ra, một câu hỏi nữa vì em đã không thể trả lời được hai câu hỏi.”
“Bây giờ? Đợi một chút, chủ nhân, đó là một phép tính hơi kỳ quặc….hahahaha!”
Laura run rẩy toàn thân. Tốt. Đó là một cảnh tượng thú vị.
Nhìn thấy một cô gái mười bảy tuổi run rẩy trong vòng tay của tôi trong khi đang khỏa thân mang lại cho tôi một cảm giác thoải mái. Thay vì ham muốn tình dục dâng trào, nó đẹp như một tác phẩm nghệ thuật vậy, cô gái cau mày, sợ hãi thứ gì đó rồi rên rỉ. Tóm lại, tôi không phải là một kẻ hư hỏng. Khán giả chỉ muốn nhìn vào tác phẩm nghệ thuật mà thôi…. Đúng. Nó giống như một người đàn ông bước qua một buổi triển lãm.
Nghĩ lại thì một trong những quái vật mà tôi có thể thuê thêm hiện tại là . Tôi đang suy nghĩ về cách sử dụng nó để giải trí một chút. Laura bị làm nhục bởi Slime, một cô gái tóc vàng xinh đẹp…. ăn nó đi. Việc này sẽ khiến ngay cả các quý ông cũng phải tung hô nhiệt liệt. Hãy tích cực xem xét nó sau.
“Chà để ta chỉ cho em từng bước một. Laura cũng không phải lúc nào cũng nên thờ ơ với chính trị. Suy cho cùng, quân đội là một phần của chính trị, phải không? Hãy thử một chút.”
“Ư…. em biết.”
Chiến lược đầu tiên trong hai chiến lược lớn.
Tất nhiên, mục đích của việc đi lang thang khắp nơi của tôi ở Quỷ giới, cụ thể là để xây dựng lâu đài Chúa Quỷ. Không sớm thì muộn các Đại Công Tước cũng sẽ gửi một loạt các khoản quyên góp - mà với họ là những khoản đóng góp tự nguyện.
Tôi cảm thấy tự tin.
*
*
*
Sau một hai tuần.
Lapis đã đưa các kỹ sư cùng với số tiền quyên góp “tự nguyện” từ các Đại Công Tước đến.
Trong quỷ giới, ngành xây dựng được độc quyền bởi hai chủng tộc là Yêu Tinh và Người Lùn. Hai chủng tộc này đã chiếm lĩnh ngành xây dựng đến mức mà các chủng tộc khác không còn thể tham gia được nữa. Nói chung, người lùn chiếm bày mươi phần trăm và yêu tinh chiếm ba mươi phần trăm còn lại của ngành xây dựng. Tuy nhiên, tôi đã cố ý tập hợp chúng lại với nhau.
Ban đầu, nó không được lên kế hoạch như vậy. Lúc đầu tôi chỉ có mong muốn giao việc này cho một đơn vị tốt nhất của Quỷ giới. Nó sẽ là một dự án tuyệt vời trong mười năm tới hay sao? Tất nhiên, nó phải được giao cho một đơn vị đáng tin cậy.
Tuy nhiên, khi tôi đặt câu hỏi cho , do một gia đình người lùn điều hành, họ đã yêu cầu một số tiền rất lớn. Tôi chảy nước miếng khi đọc câu trích dẫn.
“Oh, dù ít nhiều gì cũng tốn đến hai mươi triệu vàng.”
Thật khó khăn.
Nếu cộng tổng số tiền tôi đang có hiện tại và từ các Đại Công Tước đưa cho, tôi sẽ ném hai mươi triệu vàng đi chỉ trong chốc lát. Tôi không còn tin vào mắt mình vào lúc đó nữa. Không có gì sai khi xây dựng Dungeon miễn phí, dù sao không phải tiền của tôi, nhưng…...
Tôi nhún vai.
“ Không thể giúp được, hãy giao cho .”
Nhưng Lapis phản đối quyết liệt.
“Ngài có điên không, Dantalian? Nếu chỉ nhận được báo giá ở một nơi nhất định, tất nhiên, cái giá sẽ rất cao?”
“Huh? Uh? Là vậy sao?”
“Nó đúng là như vậy.”
Lapis khẳng định. Khi tôi trả lời câu hỏi, Lapis rất tức giận, như thể cô đã nhìn thấy điều gì đó không thể chấp nhận được.
“Ngài không thể chỉ tuân theo giá các nhà thầu cung cấp cho ngài được. Đầu tiên, chúng ta trình bày ngân sách ở đây. Tôi muốn chuyển vấn đề ngân sách cho toàn bộ các nhà thầu và nếu được họ sẽ đề xuất ra cách sử dụng ngân sách một cách tốt nhất.”
“Uh Huh?”
“Dù sao thì mục đích là kiếm tiền. Họ nên cạnh tranh với nhau và hạ giá xuống một chút. Đó không phải kĩ năng cơ phản trong kinh doanh hay sao?”
Tôi đã nghĩ như vậy.
“Vậy thì tôi sẽ giao lại vấn đề ngân sách này cho cô, Lapis.”
“Rất vinh dự, nhưng ngài nên biết rằng ngài hiện tại đang là một người giàu có khủng khiếp.”
Đôi mắt của cô ấy lấp lánh một cách đáng sợ.
Đó cũng là đôi mắt lấp lánh khi cuộc cằn nhằn bắt đầu.
“Riêng tài sản cơ bản đã lên tới mười bốn triệu. Ngài sắp có thêm một triệu vàng từ Sytry. Ở đây, số tiền mà các Đại Công Tước hỗ trợ sẽ lên tới thêm năm triệu. Cuối cùng, ngài sẽ sở hữu số tiền vào khoảng hai mươi triệu vàng. Cho đến hiện tại, ngài vẫn đang quản lý tài sản như một kẻ vô tích sự. Nhưng phương pháp thô thiển như vậy sẽ không còn được tha thứ nữa.”
“Thật cẩu thả…..”
Lapis nói đôi khi không hề kiểm soát một chút nào.
Nhưng tôi cũng có một cái cớ. Tôi chưa bao giờ sở hữu hay sử dụng số tiền lớn như vậy trước đây. Tôi đã sống một cuộc sống mà không hề lo về vấn đề thương mại hoặc tài chính.
“Ngay cả khi ngài cần nói rõ hơn về yêu cầu của tôi nói với ngài về cách quản lý tài chính.”
“Ở đó.”
Lapis kiên quyết ngăn chặn âm mưu của tôi.
“Kể từ năm nay, Dantalian sẽ trực tiếp cai quản những ngôi làng gần lâu đài Chúa Quỷ. Thuế sẽ xuất hiện. Chúng ta cần phải hệ thống hóa việc nộp thuế.”
“Cái gì, thuế sao?”
“Tôi ra lệnh các già làng nộp thuế. Địa Chủ cũng có nghĩa vụ quản lý những người thuê trong làng. Ngài cũng nên chăm sóc những nhà kho do các làng quản lý. Đó là những điều cơ bản.”
“.....”
Đúng. Tôi biết có nhiều vấn đề phức tạp xen kẽ nhau.
“Vậy nên tôi sẽ giao việc quản lý làng cho cô, Lapis.”
“Ngài điên sao?”
─ Koo!
Oh.
Có vẻ như tôi vừa làm cô ấy nổi điên.
Lapis, cứ như vậy, cô ấy đập bàn bằng cả hai tay! Bùm, cô ấy đập tay ầm ầm. Lapis luôn là biểu tượng của sự lạnh lùng và điềm tĩnh…. Không hề mất bình tĩnh, ngay cả khi sát thủ tấn công chúng tôi ở Địa Ngục. Nhưng cô ấy hiện tại đang nổi giận!”
“Xin lỗi…. rất lấy làm tiếc.”
Theo phản xạ. Tôi tự động nhún vai. Đứng trước Lapis, tôi luôn thận trọng. Nhưng những lúc như thế này thì tôi chỉ biết đứng im như bị người thân mắng.
“Lãnh chúa của ngôi làng là ngài, Dantalian. Tôi là người phục vụ ngài, nhưng tôi vẫn là một nhân viên của Kunkuska. Giao toàn bộ nhiệm vụ của một lãnh chúa cho một người như tôi hoàn toàn là một biểu hiện vô trách nhiệm.”
“Tôi rất xin lỗi….”
“ Và công việc trang viên là một công việc dễ dàng mà tôi có thể quản lý. Thuê quản lý và chăm sóc tốt thuộc hạ của mình. Ngay từ đầu, thuộc hạ duy nhất của ngài thực sự chỉ có một mình Laura.”
“Hả?”
Laura, người đang ăn bánh mì lúa mạch đen ở trong góc nhìn sang phía bên này khi nghe thấy tên mình được nhắc đến. Hai má của em ấy phồng lên như một con Hamster. Nhưng dù em ấy có đáng yêu như thế nào cũng chẳng có thể giúp được cho tôi trong tình hình lúc này.
“Cả em nữa, Laura, hãy đến đây.”
“Cái…. ý chị là em sao?”
Laura lần lượt nhìn tôi rồi đến Lapis. Em ấy có nhận ra rằng bầu không khí lúc này đang rất căng thẳng không? Laura trả lời nhỏ giọng.
“Như mọi người có thể thấy, em đang dùng bữa….”
“Hãy lắng nghe trong khi em đang ăn.”
“Oh, em hiểu rồi.”
Laura vội chạy tới, trong khi tôi và em ấy cùng ngồi xuống bàn và cúi đầu lắng nghe giống như hai đứa trẻ bị mẹ mắng vậy.
Lapis giơ ngón tay lên và nói.
“Nhìn xem, Chúa quỷ Dantalian, kẻ đã tạo nên danh tiếng khắp nơi trong cả cõi người và quỷ. Chỉ có một thuộc hạ. Và người đó chỉ có nhiệm vụ quân sự. Và đa số thời gian giống như một người tình. Đó là một điều vô cùng bất thường.”
“Rất lấy làm tiếc….”
“Rất xin lỗi…..”
Laura và tôi cũng tỏ ra có lỗi. Chúng tôi cảm giác như phải xin lỗi bằng cách nào đó.
“Để có một thế lực lớn mạnh. Cần một nhóm chưa hầu phù hợp với cấp bậc. Thật tốt khi mở rộng lâu đài Chúa Quỷ. Nhưng ai quản lý Chúa Quỷ? Cũng tốt khi sử dụng các ngôi làng xung quanh làm tài sản của mình. Nhưng ai sẽ quản lý các ngôi làng? Chỉ vì quy mô của quyền lực phát triển không phải là một điều tốt. Điều quan trọng là luôn phải mạnh mẽ. Tất nhiên.”
“Lấy làm tiếc….”
“Lấy làm tiếc….”
Giọng nói của Laura đã chuyển sang trạng thái kính trọng. Ngay cả tôi cũng như vậy.
“Điều mà Dantalian cần lúc này là một hệ thống quản lý rõ ràng và sạch sẽ. Phong cách và thể thức của các biên lai về thuế, mệnh lệnh của ngài, các luật và sắc lệnh, các cuộc thăm viếng và chiếu chỉ, các văn bản ngoại giao cần được thống nhất. Nghĩ lại thì, ngài Dantalian còn không thèm đưa ra luật.”
Lapis thở dài. Cô ấy đã mất đi sự mỉa mai của mình và chỉ còn lại là một sự tức giận. Và cuối cùng là thở dài.
“Em đã làm cái quái gì vậy, Laura? Em là người hầu đầu tiên của Dantalian. Giống như một quân sư. Đóng vai trò của một phụ tá cần đưa ra những chính sách mà chủ nhân chưa nghĩ ra.”
“Vâng, em rất xin lỗi…”
Nước hòa cùng với giọng nói của Laura. Đó không chỉ là Laura. Tôi cũng rất đau lòng. Khi quở trách Laura, Lapis đang gián tiếp buộc tội tôi ở bên cạnh.”
“Sau khi lấy những gì Dantalian cho là đúng làm tiền đề, chúng ta cần điều tra xem các phong tục ở các ngôi làng và những phong tục đó tạo nên cuộc sống của những cư dân trong thành phố như thế nào để đưa ra luật.”
“Ở đó.”
Tôi đưa tay lên. Tôi thấy chỉ có Laura là bị mắng, rất đáng thương nên tôi mới tìm cách thu thu hút sự tập trung về phía mình.
“Vâng, Dantalian, ngài nói đi.”
“Tại sao chúng ta cần tạo nên luật? Tôi không thể cứ để luật chung lo và can thiệp khi có vấn đề thôi sao?”
“Bởi vì ngài cần phải độc quyền tài phán với tư cách là một Lãnh Chúa.”
Đó là một câu trả lời ngay lập tức.
“Luật tục sẽ đúng nghĩa là luật tục. Một khi vấn đề nảy sinh, những người trẻ tuổi sẽ giải quyết nó theo cách mà họ sẽ làm. Nếu nhìn vào thực tế, sẽ không khác gì việc trao quyền tài phán cho cư dân của lãnh thổ. Đó là lý do vì sao có hai thẩm phán trong một điền trang. Phong tục cần được tôn trọng đầy đủ, nhưng quyền tài phán luôn nằm trong quyền hạn của lãnh chúa. Đó là bước đầu tiên dẫn đến quyền lực.”
Đó thực sự là một điều đúng đắn để nói.
Lapis lại thở dài.
“Chúng ta không có lựa chọn, cần làm từng bước, từng bước một. Dantalian, ngài không bao giờ được thờ ơ với chính trị. Dù sao âm mưu cũng là một phần của chính trị. Hãy cố gắng hết sức có thể.”
“Đúng…. tôi sẽ thử.”
“Tôi sẽ làm việc chăm chỉ để hỗ trợ chủ nhân.”
Tôi là Laura không còn cách khác ngoài cúi đầu. Còn cần phải làm gì nữa.
Cuối cùng, tương quan lực lượng giữa chúng tôi là Laura< Tôi < Lapis.
Dù sao, hãy thuê một người quản lý mới.
‘Hừ.’
Tất nhiên, có nhiều người tài năng trong . Trong những người đó, tôi đã chọn và chỉ định Laura. Cho đến nay, tôi nghĩ vậy là đủ và thực sự đủ.
Nhưng, Lapis nói đúng. Đúng là cần thiết để có thể mở rộng nhóm chư hầu. Hãy nghĩ về việc sẽ thu hút ai…..