“Uh, xin hãy cho em lý do để bị thuyết phục.”
Laura nói. Giọng nói của em ấy thật đáng thương. Dù sao đó cũng chỉ là một sự đáp trả vô nghĩa. Tôi cười.
“Hãy nghĩ về nó. Hoàng đế nắm toàn bộ quyền lực quân sự. Toàn bộ Đế Chế hiện đang nằm trong tay Elisabeth von Habsburg, ngoại trừ một số những quý tộc khác.”
“Các quan đại thần của Đế Chế cũng rất tốt…..”
“Lúc này chuyện này rất cấp bách, quân đội chính là sức mạnh. Em biết không, Laura, Elisabeth chính là người quyền lực nhất Đế Chế hiện tại.”
Tôi vỗ nhẹ vào cặp mông nhỏ xíu của em ấy. Có lẽ vì đang có một vật trong hậu môn nên em ấy thỉnh thoảng thở ra một hơi nóng.
“Đối với một người như Elisabeth đang nắm quyền lực quân sự. Để phế truất cô ta cần một quyền lực lớn hơn. Hoặc ít nhất là phải ngang bằng với cô ta. Các Quý Tộc và Quan chức của đế chế không có quân đội. Nếu vậy, việc cần thiết là loại bỏ thuộc hạ của cô ta, hoặc tổ chức một đội quân lớn hơn để tạo thế cân bằng.”
Nhưng không hề có một tin tức nào như vậy.
“Theo tin đồn, công chúa đã tự lừa dối mình. Khi hoàng đế ra lệnh rút lui khỏi thủ đô, cô ta không tuân theo mệnh lệnh và rời đi…. Oh! Chỉ cần thay đổi cách nhìn một chút mà thôi?”
Nếu quyền lực của các Quý tộc cực kỳ mạnh mẽ, chúng sẽ tung những tin đồn về cô ta bằng mọi cách. Công chúa sẽ bị phế truất là điều hiển nhiên. Đó là một điều đúng đắn cần làm. Tôi cần phải thấm nhuần ý thức đó.
Tuy nhiên, có tin đồn có lợi cho công chúa. Đúng hơn, dân chúng phản đối các Quý tộc, Hoàng Đế và Hoàng Tử.
“Làm thế nào mà cô ta lại tỏa sáng trong quan điểm của người dân? Công chúa Elisabeth đã ngăn chặn sự tấn công của các Chúa Quỷ đến cuối cùng. Tuy nhiên, ngay khi giới quý tộc ra tay, quân đội Hoàng gia đã bất lực và phải rời bỏ kinh đô. Mọi chuyện sẽ diễn ra như vậy.”
Rosenberg thậm chí không thể chiến đấu tốt và đã thất bại.
Hoàng tử Rosenberg bị đánh bại ở Austerlitz.
Toàn bộ lực lượng mặt đất và trung tâm đã hoàn toàn bị đánh bại. Lúc này, công chúa Elisabeth xuất hiện như một ngôi sao và đối đầu với các Chúa Quỷ. Mặc dù Quân Đội Quỷ có đến mười vạn đơn vị, công chúa Elisabeth cũng đã xoay xở được với lượng quân ít ỏi và giành chiến thắng…..
“Mọi người không hề biết chi tiết trận chiến đã diễn ra như thế nào.”
Không có sự thay đổi đáng chú ý thật sự.
Trên thực tế, những chiến thắng mà công chúa Elisabeth đã giành được thật sự rất nhỏ.
Từ quan điểm chiến lược, công chúa Elisabeth đã không ngừng rút lui, và vấn đề của thủ đô cũng đã. Nhưng sự thật như vậy đã được che giấu trong chiến thắng về mặt chiến lược. Mọi người đã cổ vũ cho một chiến thắng mà không hề hiện hữu.
“Ta đoán rằng, Hoàng Đế và Nhị hoàng tử đã bị điều khiển bởi công chúa Elisabeth. Người giam lỏng không phải là công chúa mà là họ….”
*
*
*
“Làm ơn, em gái của ta. Ta có một số yêu cầu.”
Người đàn ông nói cực kỳ cẩn thận.
Người phụ nữ cùng bàn trả lời mà không hề rời mắt khỏi đống giấy tờ.
“Đúng, hãy nói cho ta biết.”
“Ta có chuyện cần nói và chỉ một lần thôi, ta cần gặp Phụ Hoàng.”
“Ta xin lỗi, ta không thể làm điều đó.”
Đó là một câu trả lời ngay lập tức. Người đàn ông cắn răng.
Hoàng tử thứ hai, Ferdinand von Habsburg.
Hai mươi bốn tuổi, nhưng hắn ta không hề nóng lòng muốn trở thành hoàng đế. Trên thực tế, hắn không hề có hứng thú với việc kế thừa ngai vàng. Nếu đảm nhận một vị trí nặng nề như vậy, cuộc sống của hắn sẽ bị hủy hoại, Ferdinand nghĩ vậy.
Tuy nhiên, quyền lực là một thứ đáng quý. Một mức độ nào đó, nó cần thiết để có được một cuộc sống xa hoa. Ferdinand phối hợp với anh trai của mình để thành lập phe phái cho riêng bản thân.
Đó là một phe phái có kích thước vừa đủ. Dù có là anh trai Rudolph hay công chúa Elisabeth, cả hai người đều cần phải có được sự ủng hộ của phe phái của hoàng tử thứ hai để có thể có được ngai vàng.
Không thể tự thân vươn lên để có thể trở thành một hoàng đế. Tuy nhiên, có thể tạo ra một hoàng đế. Ferdinand hài lòng với vai trò đó. Để có được một cuộc sống xa hoa, đó là điều cần thiết, dù bất cứ ai trở thành người kế vị cũng không phải là vấn đề quan trọng.
Tuy nhiên, nó chỉ hiệu quả khi sự cân bằng quyền lực được duy trì.
Hắn không biết đã mất bao nhiêu lần kiểm tra để có thể được gặp công chúa. Lục soát cơ thể là một điều cơ bản và nó còn phải chống lại cả ma thuật. Đó là một sự quá mức đối với một thành viên của hoàng tộc. Đó là tình huống mà Ferdinand không thể chống lại ngoài việc chấp nhận nó…..
Hắn ta quỳ xuống.
“Sự bất mãn của mọi người đã dâng lên cao nhất rồi… Nếu mọi chuyện xảy ra như thế này, sẽ có một cuộc nổi loạn. Em gái, hạnh phúc của Phụ Hoàng và toàn bộ Habsburg đang phụ thuộc vào nó….. Với tư cách là hoàng tử của Habsburg, ta mong rằng phụ hoàng sẽ xem xét lại chuyện này….”
Một trong những con người cao quý nhất Đế Chế đang quỳ trên sàn. Và người đang đứng trước mặt hắn ta chính là công chúa, em gái của hắn ta. Nếu ai đó nhìn thấy cảnh tượng này, người đó sẽ cảm thấy vô cùng kinh hãi.
Tuy nhiên, công chúa vẫn nhìn vào đống giấy tờ. Tôn nghiêm của anh trai cô không đánh giá bằng đống giấy tờ trước mặt mình. Thái độ của công chúa như muốn nói lên điều đó.
“Ta không phải đã nói rồi sao? Phụ hoàng đang có bệnh và không muốn gặp bất cứ ai. Ngay cả ta cũng chưa bao giờ được gặp người từ lần cuối cùng ta bị đuổi ra khỏi đó.”
“Vì vậy, bằng cách nào đó….”
Đó là một lời nói dối.
Ferdinand không phải là một kẻ ngu. Làm thế nào mà có thể tin tưởng được một người như em gái của hắn?
Gia đình của các quan chức của Đế Chế đang bị bắt làm con tin. Vợ và con trai của hắn cũng đã bị bỏ tù. Họ được thông báo rằng đó là để “bảo vệ” họ. Và các mệnh lệnh khác được ban hành. Họ điên cuồng rời khỏi thủ đô và khai quật các hầm mộ của các Hoàng Đế đời trước.
Tất nhiên, hắn
ta đã phản đối. Tuy nhiên, người mà họ gặp được không phải là Hoàng Đế mà là những binh sĩ của Quân Đội Hoàng Gia. Các binh sĩ đuổi những người muốn gặp ra ngoài với lý do “Bảo vệ Hoàng Đế”. Sau đó, các quý tộc mới nhận ra rằng đây chính là kịch bản của ai đó.
Không có ai có đủ can đảm để có thể phơi bày sự thật ra ngoài.
Không, chính xác là…. Những kẻ muốn chống đối đã bị thủ tiêu. Những kẻ muốn chống đối đã bị tiêu diệt triệt để. Bản thân những kẻ chống đối không hề tồn tại nữa. Đã có một cuộc náo động ở thủ đô và xua đuổi dân chúng. Sự tàn phá của một số gia đình đã bị chôn vùi trong một mớ hỗn độn.
Điều này cũng đúng với hắn. Hắn có một người con trai và một người con gái và họ cũng đã ‘được bảo vệ’ bởi em gái của hắn. Người dân được canh phòng cẩn thận để đề phòng họ nổi cơn thịnh nộ và nổi dậy….. Hắn chỉ còn biết mọi chuyện vẫn diễn ra như vậy cho đến hiện tại.
“Bằng cách nào đó.”
Công chúa cười. Đó là một tiếng cười khô khan như sa mạc.
Đó là lần đầu tiên hắn nhìn thấy cô ta tỏ vẻ thích thú, nhưng phản ứng rất đáng sợ chứ không có vẻ như đang chào đón. Có lẽ cô ta đã ra lệnh tiêu diệt khi muốn lấy một số gia đình quý tộc ra làm ví dụ.
“Anh đang yêu cầu em gái của mình làm một chuyện vô cùng tồi tệ đó, anh trai. Sao anh dám từ chối mệnh lệnh của hoàng đế? Trừ khi anh muốn làm hoàng đế sao?”
“....”
Ferdinand vô cũng sợ hãi.
Hắn đã sống trong Cung Điện Hoàng Gia đủ lâu. Tuy nhiên, hắn không hề biết người kia đang có ý định gì. Em gái của hắn thẳng thừng tuyên bố rằng hắn muốn soán ngôi Hoàng Đế. Nó không chỉ đơn giản như vậy. Cô ta sẽ không lên ngôi, hắn, anh trai sẽ đưa em gái của mình lên ngai vàng…..
“저, 전하.”
“Chà, thưa bệ hạ!”
Cách gọi đã thay đổi. Hắn quỳ xuống và lấy lòng bàn tay chạm đất.
“Mặc dù chúng ta không có tình cảm sâu sắc. Tuy nhiên, chúng ta vẫn là anh em cùng chung huyết thống…. Xin hãy cho ta biết, với tư cách là một người anh, về sự thật.”
“Anh trai, tất nhiên, anh luôn là anh trai của ta rồi.”
Trái ngược với những lời tử tế, công chúa vẫn không quay đầu lại. Cô ta không nói rằng hắn phải từ bỏ danh dự của mình cũng như không hề nói rằng cô ta cho phép hắn có quyền. Hắn cảm thấy cực kỳ tức giận.
“Ta sẽ thế nào…. Không, chuyện gì sẽ xảy ra với gia đình ta trong tương lai?”
“Anh trai, anh là chủ gia đình. Tùy thuộc vào cách hành xử của người chủ gia đình thì gia đình của anh sẽ vượt qua hoặc mắc kẹt trong cơn nguy kịch.”
Cuộc sống của vợ và con hắn đều phụ thuộc vào hắn. Hắn càng hạ thấp tư thế hơn.
“Hiện tại ta có thể làm gì cho bệ hạ….. Ta có thể giúp gì không?”
Hắn có thể giúp bằng cuộc đảo chính của hắn sao? Đó là những gì hắn muốn nói?
Đối với hắn, đây là điều mà hắn có thể nghĩ ra. Phản bội cha và ủng hộ em gái của mình. Thay vào đó, để có thể cứu được gia đinh của mình. Có thể hành động như thế này không?
Bên kia chỉ đơn giản là từ chối.
“Không, đó không phải là điều ta muốn từ anh trai của mình.”
Công chúa đứng dậy từ từ chỗ ngồi của mình. Cô đến gần hắn và từ từ ngồi xuống. Công chúa đặt tay lên vai anh trai của mình.
“Thời gian gần đây, trong dân chúng đang xuất hiện những kẻ bất mãn. Chúng đang cho rằng Chúa Trời đang nói chuyện với chúng công khai bằng những lời lẽ giận dữ. Đế Chế Habsburg đã kết thúc, chúng ta phải đánh bại đế chế bằng bàn tay của chính dân chúng của chúng ta…..”
Hắn cũng biết. Không phải là yêu cầu làm chuyện đó, mà đó là lấy chuyện đó làm cái cớ sao?
“Anh trai nên trừng phạt chúng.”
“Cái gì?”
Hắn ngẩng đầu lên trong khi không biết. Tuy nhiên, đó là ngay trước khi dân chúng bùng nổ. Nếu xử lý bằng bạo lực vào lúc này, hàng trăm cuộc nổi dậy sẽ diễn ra. Em gái khôn ngoan của hắn chẳng lẽ không biết điều đó sao?
Hắn bắt gặp đôi mắt của em gái. Đôi mắt như biển cả sâu thẳm đang lạnh lùng nhìn về phía hắn.
‘Ah.’
Nhìn thấy đôi mắt đó, hắn đã nhận ra tất cả. Hắn nổi da gà.
Giọng nói của hắn như mất kiểm soát. Hắn còn không thể nói một cách tử tế.
“Ta…. Ta, ah, bỏ đi……?”
“Người hộ tống của ta chắc chắn sẽ bảo vệ gia đình của anh, anh trai.”
Công chúa không nói rằng cô ta sẽ bảo vệ anh trai của mình.
Hắn sẽ đi đàn áp dân chúng. Đang lúc lòng người như muốn nổ tung thì công chúa đi ra ngăn chặn anh trai của mình. Hoàng tử ôm cơn tức giận mà chết. Mặt khác, công chúa nhận được sự ủng hộ và đặt mục tiêu cho bước tiếp theo. Đó là kế hoạch lúc này.
Hoàng tử Ferdinand cầu xin trong khi nắm tay em gái.
“Ôi, Elyse… xin hãy tha thứ cho ta…. xin hãy tha thứ cho ta… Chúng ta không phải là gia đình sao?.... Chúng ta là anh em ruột cùng chung dòng máu….”
“Đừng gọi ta bằng cái tên đó.”
Ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía hắn.
“Ta chưa bao giờ coi đó là một điều may mắn khi được sinh ra với cùng dòng máu với anh, Ferdinand. Anh hắn đã quên anh đã làm điều gì đó cùng với Rudolph.”
Ở Habsburg có nhiều người kế vị hơn Elisabeth. Các hoàng tử đã chết cách đây rất nhiều năm.
Sự thật nó sẽ khiến con người ta kinh tởm. Hoàng tử Rudolph và Ferdinand đã âm mưu hãm hiếp các công chúa, chính những đứa em gái của họ. Không chỉ một lần. Mà nó diễn ra liên tục, những công chúa không còn có thể chịu đựng được nữa và tự sát. Và mọi lý do được công chúng biết tới chỉ là bệnh tật…..
“Bây giờ anh muốn đến và nói với ta rằng chúng ta có chung huyết thống sao?”
“......”
“Dù có chung huyết thống, nhưng anh không khác gì một con quái vật đáng bị nguyền rủa không kém. Anh đã hãm hiếp chính những đứa em gái của mình và tôi khiến anh phải chết. Đó thật sự là một gia đình tuyệt vời.”
Hắn nhìn thấy một màu đỏ tươi trong mắt em gái của mình. Và hắn đã biết được rằng cái chết của mình đã được định đoạt. Và để cứu vợ con, hắn sẽ không còn sự lựa chọn nào khác ngoài nghe lời em gái của mình.
“Đó không chỉ là anh. Các Quan Chức cũng sẽ áp đảo dân chúng. Thế giới bên kia sẽ không hề cô đơn đâu. Cái này sẽ là sự thừa nhận cuối cùng của ta về anh. Cuối cùng, với tư cách là một gia đình, ta sẽ cố gắng hết sức mình.”
Elisabeth bật cười.
Hắn rời khỏi căn phòng. Tiếng cười của công chúa vẫn vang vọng. Hắn như muốn than thở và khóc lên thật to. Từ khi nào? Kể từ khi nào mà mọi chuyện lại diễn ra như thế này….
Ba ngày sau, việc đàn áp đã diễn ra.
Hoàng tử thứ hai của Habsburg, Ferdinand von Habsburg, cùng với hàng chục quý tộc của Habsburg đã đứng lên để đàn áp những người dân của thủ đô. Trong quá trình này, ba trăm thường dân thiệt mạng.
Công chúa Elisabeth đã phẫn nộ với sự độc ác đó.
Cô trực tiếp vứt bỏ cuộc sống ẩn dật của mình và đứng lên chống lại các quý tộc. Tất cả những kẻ tham gia vào chuyện này đều bị xử tử. Ngay cả anh trai của công chúa cũng không ngoại lệ. Nhị hoàng tử chết, không lâu sau vợ con của hắn cũng bị chặt đầu trước toàn bộ dân chúng.
Dân chúng đã ca ngợi và đứng lên vì công chúa.