“Oh ~,Chào mừng cô quay trở lại~”
Guinevere vào lúc này hiện đang phải vùi đầu vào trong đống tài liệu chất cao như núi, nhưng cô vẫn
đón tiếp Ria một cách lịch sự trong văn phòng.
Ria có thể dễ dàng nhận thấy những nét mệt mỏi hiện hữu rõ ràng trên khuôn mặt kiều diễm đó, nhưng đôi mắt cô ấy thì vẫn lấp lánh và ánh lên sự nhiệt huyết bùng cháy trong đó. Cô ấy đã thức trắng hằng đêm để mân mê với những con golem của mình, Ria cũng nghe được nó từ các nữ sĩ quan.
“Trông cô có vẻ vất vả quá nhỉ.”
"Không đời nào đâu. Khi cô được làm những công việc mà bản thân mình yêu thích, sự mệt mỏi là một thứ nên bị ném qua cửa sổ.”
Đó chắc hẳn là như vậy.
Ria là một người đã luyện tập kiếm thuật của bản thân đến một mức độ mà cô còn phải nôn ra máu ở kiếp trước. Sau đó, có những thứ như phải tuân theo luật pháp khiến cô cảm thấy mệt mỏi.
“Tôi có một chuyện mà bản thân muốn trao đổi với cô một chút..”
“Được rồi, tôi cũng muốn nghỉ ngơi một chút.., chúng ta có nên đi tắm cùng nhau không?”
“ Ah, nghe hay đấy.”
Mặc dù hai người đều trông như vậy, nhưng cả hai cũng đều có những sở thích giống với những người khác ở một khía cạnh nào đó và việc yêu thích tắm rửa là một trong số đó.
Cả hai bước vào một bồn tắm lớn chứa đầy nước nóng.Do các nữ quan khác đều đã đi hết nên chỉ có đúng hai người họ là những người duy nhất hiện có trong phòng. Mặc dù Shizuna có thể cảm nhận thấy sự nguy hiểm cho cơ thể của bản thân mình nếu như mà cô ta tắm ở đây, Guinevere đa biết rằng cô không thuộc sở thích của Ria. Guinevere bước vào bồn tắm với mái tóc quấn trong một chiếc khăn, nhưng Ria thì cứ như vậy mà tiến vào bồn tắm .
“Vậy thì, có chuyện gì mà cô lại muốn bàn luận với tôi vậy?
”“Carla.”
Theo đó Ria bắt đầu thuật lại những gì xảy ra và tinh trạng của Carla tại Pháo đài Mardass.
“Tôi hiểu rồi, chuyện này có vẻ như là một điều mà con bé đó sẽ làm...”
Chuyện này dường như có vẻ không có gì quá là mới đối với Guinevere.Với đôi gò bồng đào nảy nở của bản thân đang trôi nổi trên mặt nước, cô ấy nói với một giọng điệu mạnh mẽ.
“Ria - Cô có ham muốn cô ấy không?”
Ria nuốt nước bọt.Guinevere đã đoán chính xác những gì Ria đang nghĩ. Có phải cô đã trưng ra một khuôn mặt rất dâm đãng khi nghĩ đến điều đó không ?
“Nếu mà cô thật sự nghiêm túc về chuyện này, việc không truyền đạt cảm xúc của cô một cách trung thực thì quả thực là vô ích. Chiến thuật khôn ngoan là một thứ vô dụng trong những chuyện như thế này. Tuy nhiên, nếu mà cô nghiêm túc đối mặt với cô ấy”
Với ngón tay của mình, nữ hoàng cầm lên một ít lọn tóc của Ria.
“Cô ấy sẽ đáp lại cô.”
"Tôi là một người phụ nữ."
Măc dù có phần hơi muộn để nói điều đó, nhưng Ria vẫn
nói điều đó. Trong khi đó, vị nữ hoàng kia chỉ đơn giản là mỉm cười.
"Vậy thì sao chứ hả?"
“Cô nên hiểu điều này nữa với tư cách là một nữ hoàng . Ngay cả là vào những thời điểm tốt nhất, hai người phụ nữ ở bên nhau cũng sẽ không có được những cái nhìn thiện cảm, và cô ấy lại còn là một quý tộc nữa.”
Nữ hoàng âm thầm thúc giục cô tiếp tục, Ria bất giác thốt ra một ý nghĩ thê lương.
“Cô ấy có nghĩa vụ phải để lại huyết thống. Tôi nói có đúng không?"
Ngay cả khi cô ấy được gọi là vợ của Ria một cách hợp pháp, thì cũng sẽ có lúc mà cả hai cần phải chia tay nếu như có một người khác đến. Ria vẫn luôn giữ cho mình giải pháp này.
"Về điều này thì cô đang hiểu sai rồi. Cô không hề sai, nhưng có lẽ cô cũng không hoàn toàn đúng.
Nữ hoàng mỉm cười một cách bí ẩn.
Ria không thích thái độ từ con người này, người mà có lẽ hiểu rõ Carla nhất.
“Tôi sai là sai thế nào?”
Dù không cố ý nhưng Ria bất ngờ nói cao giọng.
Cô thừa nhận điều đó.
Cô ghen tị với người phụ nữ này.
Đây là một người phụ nữ hiểu rõ Carla hơn bản thân cô rất nhiều.
“Để mà khiến cô tức giận như vậy, cô hẳn phải là thực sự rất thích cô ấy”
Cô tránh xa mối đe dọa của Ria đơn giản với một cái nhún vai. Điều này thực sự hiếm thấy.
Tuy nhiên, nụ cười theo sau đó thật dịu dàng, nhưng nó có phần nào đó thật cô độc. Những lời tiếp theo của cô ấy khiến Ria trở nên không nói nên lời.
“Tôi sẽ nói với cô...bí mật của đứa bé đó”
Nữ hoàng nhìn Ria như thể xuyên qua tâm can cô. Đó là một cái nhìn mạnh mẽ. Nếu cô ấy nhìn đi chỗ khác, chắc chắn cô sẽ bị khinh thường.
“Cô ấy...không thể sinh con”
Ria đã không chắc chắn về những gì đã xảy ra sau đó.
Vào lúc mà cô ấy nhận ra, cô ấy đang mặc áo choàng tắm với mái tóc vẫn còn đang ướt sũng nước và đang ngồi trong phòng của mình .
Đây là lần đầu tiên mà cô bị sốc đến mức này về chuyện của một người mà không phải là về bản thân mình.
“Cô ấy không có kinh nguyệt. Các bác sĩ nói đó là một điều gì đó tự nhiên.”
Một điều như vâỵ đã được nói ra, nhưng nó không là vấn đề.
Ria dĩ nhiên không thể trở thành một người đàn ông.
Carla không thể có con. Và điều đó thật đau đớn.
Tại sao nó lại đau đớn đến vậy? Việc cô không thể sinh con được xem như là điều đương nhiên. Tuy nhiên, vậy còn Carla thì sao?
Ngay cả khi không có con, một người vẫn có thể sống. Cô đã có quyết tâm của riêng mình. Cô thậm chí còn có kiếp trước của bản thân. Tuy nhiên, trường hợp Carla thì khác. Cô ấy, sau khi biết rằng mình không thể có con, đã quyết định sống cho những người khác ngoài chính mình. Quyết định đó là điều mà chỉ Guinevere mới biết. Đó là điều mà cô chỉ có thể nói với người bạn thân nhất của mình. Bản thân Ria đã chưa từng biết đến điều đó . Dù vậy, đó là điều mà có lẽ cô ấy không muốn nói tới. Những người nắm giữ Long Huyết, họ có thể sống vĩnh viễn không? Đây là điều mà Ria không biết, tuy nhiên....
“Cô có ở trong đó không Ria?”
Có tiếng gõ cửa. Cô biết đó là ai. Do đó, cô đã không trả lời.
“Tôi được nghe nói rằng cô đã gọi tôi”
Rất tự nhiên, Carla bước vào phòng và đặt mớ tài liệu trên tay lên bàn. Cô bước đến chỗ Ria, người vẫn đang khoác lên mình chiếc áo choàng tắm.
“Sao tóc của cô vẫn còn ướt vậy.”
Carla lấy từ trong người ra một chiếc khăn tay và bắt đầu lau tóc Ria trong khi cánh tay cô bất ngờ bị nắm lấy .
Bật người đứng dậy, Ria xoay người khống chế Carla lại và đẩy cô xuống giường.
“Có chuyện gì vậy Ria?”
Ngay cả khi ở trong tình huống như vậy, đôi mắt của Carla vẫn không hề dao động.
Như thể cô ấy có thể chấp nhận bất cứ điều gì, đó là sức mạnh của cô ấy hoặc đó có lẽ là sơ suất của cô ấy.
“Tôi đã được nghe nó từ Guinevere . . .
. cô ấy nói rằng cô không thể có con.”
Ngay cả cô ấy cũng biết
được chuyện đó ,giọng nói của cô ấy rất lạnh lùng.
"Đúng. Đó là lý do tại sao tôi không kết hôn”.
Thật vậy, cô ấy sẽ mãi là một thiếu nữ
Cô là nữ thần lý tưởng cho mọi người đàn ông
Xinh đẹp, không bao giờ già đi, tràn ngập tình yêu và tự mình điều khiển bản thân một cách công bằng.
Nước nhỏ giọt từ khuôn mặt Ria làm ướt đi khuôn mặt của Carla, người vẫn đang bị cô
ghim xuống giường.
“Cô là vợ của tôi.”
Lần này, với không một sự chuẩn bị. Ria đặt đôi môi mình lên môi của Carla.
Một lần ..hai lần rồi ba lần. Đầu lưỡi của cô tách ra khỏi môi Carla như thể thưởng thức nó. Sự ngọt ngào khiến cô cảm thấy phấn khích. Dưới cơ thể cô, Carla bắt đầu run rẩy.
Ria từ từ tách đôi môi của cô ra khỏi Carla. Nụ hôn đó đã kết nối hai người lại .
"Một ngày nào đó…"
Ria thầm thì. Như thể đang tuyên bố.
“ Một ngày nào đó, cơ thể và tâm trí của cô sẽ là của tôi. Tôi sẽ làm cho cô không thể sống mà không có tôi. Cô sẽ
không thể nghĩ đến bất cứ ai khác ngoài tôi.”
Cô nói một điều như vậy như thể đó là một lời nguyền, rồi Ria buông cô ấy ra.
Carla vẫn nằm trên giường một lúc, nhưng khi cô ngồi dậy, cô chỉ đơn giản là duỗi thẳng mái tóc rối bù của mình. Và, vẫn ngồi trên giường, sắp xếp áo choàng tắm của Ria – thứ đã trở nên nhàu nhĩ. Chỉ vừa đủ, đầu ngón tay của cô tiếp xúc với da Ria . Tất nhiên đó có thể là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng cơ thể Ria vẫn run rẩy vì cảm giác dễ chịu một cách tinh tế.
“Tôi sống vì đất nước và người dân của tôi.”
Carla tuyên bố.
“Và bây giờ, đối với cô, người sẽ dẫn dắt họ.”
Mặc dù đó không phải là những gì mà cô mong đợi, nhưng theo Carla, đó là một lời thú nhận.
” Một ngày nào đó, tôi sẽ trở thành người phụ nữ của cô. “
Cúi đầu trước Ria như một lời chia tay, Carla rời khỏi phòng.
-------------------------------------
Vào khoảng khắc khi mà Carla bước ra khỏi căn phòng.
Ria không hề biết.
Rằng trái tim của Carla đã đập mạnh đến mức như thế nào khi mà cơ thể của cô ấy ở dưới Ria ?
Ria không hề biết.
Rằng Carla đã trầm ngâm đến mức độ nào trước sự ngọt ngào đến từ đôi môi của cô ?
Ria không hề biết.
Rằng Carla đã yêu Ria từ lúc nào không hay và tình cảm mà Carla dành cho Ria nhiều đến mức nào
. . . Ria đã không hề biết.
Một vài ngày đã trôi qua kể từ hôm đó.
Có một báo cáo rằng pháo đài đóng ở mũi phía nam của Cordova sẽ là đầu cầu của họ hiện đang bị tấn công bởi một đội quân lớn của quân đội Cordovan.
Ria, chỉ với mỗi đội quân Ogre và Casalia đang ở dưới trướng cô, đã lên đường giải cứu nơi đó.
Tất nhiên, Carla đã đi cùng.
“Sức mạnh quân số của kẻ thù rơi vào
khoảng năm quân đoàn. Bởi vì chúng coi trọng giá trị tốc độ hành quân, nên vũ khí được dùng để công thành và đoàn xe tiếp tế của chúng sẽ có khả năng chỉ có số lượng ở mức tối thiểu.”
Báo cáo từ
Fio được đưa đến từ trinh sát thú nhân tộc từ lãnh thổ Cordovan.
Họ không được coi là một phần của Cordova thậm chí là đã vào khoảng mười năm trước, họ bị phân biệt đối xử và được coi là một chủng tộc hoàn toàn thua kém hơn so với con người, họ ngay lập tức đề nghị hợp tác hoàn toàn với Ogre trong công cuộc chống lại Cordova.
Ria cũng đã đáp lại hành động đó của họ bằng cách thừa nhận mỗi người đứng đầu bộ lạc là một quý tộc chính thức. Về việc các quyền kế vị được xử lý như thế nào giữa các bộ lạc, Ria đã không đào sâu vào đó.
Ngay khi mà quân đội Cordova đã biết được rằng số lượng của binh đoàn vượt quá so với bọn chúng đang đến, chúng ngay lập tức rút lui.
Mặc dù họ không biết được là kẻ chỉ huy của bên đó là ai, nhưng đó là một quyết định rất khôn ngoan. Không những vậy, quân đội của Ria đã có sự gấp đôi về số lượng so với binh lính của chúng. Hơn nữa, còn là 30.000 Ogres.
Chúng đáng lẽ đã hiểu từ cuộc chiến hiện tại của chúng rằng chúng không hề có lấy một cơ may nào để
có thể giành chiến thắng trong một cuộc đối đầu trực diện.
“Đây là một vấn đề rắc rối kể từ giờ phút này huh.”
Ria lẩm bẩm điều đó, nhưng Fio đã gửi một chiếc xuồng cứu sinh bằng một cách không ai ngờ tới.
“Tuy nhiên, theo triêt lý quân sự của Cordova, trong trường hợp gặp quân địch, miễn là không có lý do gì lớn, chúng chắc chắn sẽ phải bị chịu sự trừng phạt vì rút lui mà không thực hiện ít nhất một trận chiến.”
"Thú vị đấy."
Theo bản năng Ria
kiểm tra một tài liệu,rồi cô cười. Như một lời chế nhạo.
“Cordova đang gây ra một lỗi hệ thống. “[1]
“Lỗi hệ thống? Đó là cái gì vậy?”
Có vẻ như Fio đã không hiểu điều đó có nghĩa gì, nhưng Ria thì có thể cảm nhận điều đó rõ ràng.
Khi nghĩ về nó, các phong trào và quy tắc của quân đội Cordovan đã được duy trì, nhưng chúng thiếu các lực lượng quân sự phù hợp cho nó.
Chiến tranh thực sự là một cuộc chiến vì máu và bằng máu. Đó là một sai lầm khi giả định trật tự hoàn chỉnh và lý luận của con người.
Ria cảm thấy rằng cuộc chiến này có thể kết thúc sớm một cách bất ngờ.
Trong trường hợp chiến tranh nổ ra, cách nhanh nhất để kết thúc nó là bắt các chính khách.
“Ngoài việc thêm vào đó những thú nhân tộc, hãy tăng thêm vào các đơn vị trinh sát con người.
Hơn nữa, hãy lan truyền tin đồn càng nhiều càng tốt ở các thị trấn nơi con người cư trú.”
Cordova chỉ đơn giản là một quốc gia đã gia tăng nhanh giới hạn lãnh thổ của mình, tuy nhiên, điều đó không nhất thiết có nghĩa là chúng cũng đã chiếm được và nắm quyền được các lãnh thổ mới của mình.
Vì sự áp bức của chúng, nếu các lãnh chúa phong kiến trước đó rời khỏi quân đội trở về, cô cảm thấy rằng có khả năng lớn sẽ xảy ra một cuộc nổi loạn.
Lần này, Ria quyết định nhanh chóng kết thúc cuộc chiến với Cordova.