Pháo đài
"Một... cái hố ư?"
“Đúng vậy. Nhưng mà chính xác hơn thì nó được gọi là chiến hào.”.
Công việc chiếm lấy pháo đài Mardass sẽ được bắt đầu với những công việc đơn giản.
Bởi vì đối với pháo đài này thì nó được xây dựng trên vùng đất cao, nên họ sẽ phải tiếp cận bằng cách đào rãnh theo kiểu (zingzag) ngoằn ngèo.
Đó là một chiến lược mà từ trước đến giờ chưa từng tồn tại ở thế giới này.
Có khi áp dụng chiến lược này vào việc chiếm giữ pháo đài Mardass sẽ để lại một dấu ấn lịch sử nơi đây.
Và mọi việc còn lại vô cùng đơn giản.
“ Chúng ta đang thực sự làm điều này, đúng là một ý tưởng cực kì hay và mới lạ đấy ạ. Làm thế nào mà bệ hạ có thể nghĩ ra được thế?”
Mặc dù Reyas bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình, nhưng Ria – bản thân cô hiểu rõ đấy là sự gian lận từ những kiến thức lẫn toàn bộ chiến lược đều nằm ở kiếp trước của cô. Cô chỉ đơn giản là liếc nhìn Serge và cười.
Nhưng kỳ lạ ở chỗ là ở nơi đây đã áp dụng và được biết đến với chiến lược đào đất, thế mà vẫn chưa thể phát triển nó thành chiến hào được? Cô muốn yêu cầu các tái sinh giả Nhật Bản nên xem lại hành động của mình.
“Nó không phải được đào theo cách bình thường đâu,mà phải theo hướng chéo ngoằn ngoèo. Như vậy, ngay cả các đòn tất công bằng ma thuật cũng sẽ bị giảm hiệu năng uy lực ban đầu.”
Đó là lý do vì sao, nếu chỉ đào hào bình thường không thể chống lại những thứ như ma thuật như Hoả và Phong.
Bởi vậy, khái niệm đào hào chéo chưa bao giờ được nghĩ đến.
Với phép thuật Thổ thông thường, việc xây tường trở nên rất dễ dàng. Nhưng những bức tưởng ở cấp độ đấy thì không đủ khả năng chống chịu nổi máy ném đá.
Hiện giờ, chiến lược của Cordova đã được cải tiến.
Tuy chiến lược đã cải tiến xong nhưng chưa thấy rõ được sự đột phá nào.
Ngay cả khi họ cũng quen với việc sử dụng vũ khí mới đi chăng nữa, nhưng họ vẫn cảm thấy thiếu thứ gì đó trong vũ khí cải tiến mới. Công nghệ có thể được coi là một điểm yếu rõ rệt nhất trong lực lượng quân sự của Cordova.
Tuy có sự khác biệt rất lớn giữa số lượng của chúng, do sự khác nhau về chất lượng vũ khí tổn thất của chúng là tương đương nhau.
Bởi vậy tổn thất về cả hai bên đều bằng nhau, việc họ có thể phục hồi được bao nhiêu hiện đang rất quan trọng.
Nhưng may mắn thay là phía bên ta đã có Carla.
Cô ấy là người có thể sử dụng ma thuật trị thương với hiệu quả mà nó mang lại là cực lớn, Ria đã điều chỉnh lượng ma lực mà Carla sử dụng để làm sao mà trong cơ thể cô ấy luôn có đủ phân nửa số lượng ma thuật dự trữ.
Điều đó là để đề phòng trong trường hợp có ai đó chết trước mặt họ.
Kể cả khi người đó đã chết được một khoảng thời gian, Carla vẫn có đủ ma lực để cứu vớt họ khỏi bờ vực cái chết.
Bởi thế nên trong một ngày thì Carla sẽ sử dụng số ma lực đã được giới hạn từ trước.
“Thưa! Tử tước-sama đã tử trận rồi ạ !”
“Carla! Nhanh chóng sử dụng ma pháp hồi sinh đi!”
Việc để dành ma lực là để đề phòng cho những chuyện như thế này đây.
Sự qua đời của một tướng sĩ cấp cao gây mất mát còn lớn hơn cả việc mất đi hàng ngàn binh lính.
Đó là còn chưa kể vị tước sĩ già vừa chết ban nãy có khi còn hơn thế nữa. Ông ta được biết đến là một chỉ huy có kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm và rất được mến mộ
.
Sức mạnh ma thuật của Carla cho thấy được sự hữu ích lớn lao đến nhường nào trong những trường hợp như thế này.
Sau khi hồi sinh xong vị tử tước, Carla bắt đầu uống thuốc hồi phục ma lực.
Một khi đã đặt chân lên chiến trường rồi thì rất khó để bảo toàn mạng sống của chính mình. Cái chết là một món quà được phân phát rất công bằng trên một nơi được gọi là chiến trường này, tất nhiên cuộc sống thì không như vậy rồi.
Dần dần, ngày qua ngày, thời gian trôi đi nhanh chóng, sức mạnh phòng thủ của pháo đài đã bị đánh bật đi.
“Chúng ta có nên sử dụng Nó không?”
Ria nói. Đã được một tuần đã trôi qua kể từ khi trận chiến với pháo đài được bắt đầu.
Cô ấy đang nói về cái gì vậy? Đó là thứ đã được chuẩn bị trước trận chiến, một món đồ vũ khí chưa hề được sử dụng trong suốt trận chiến đến nay.
Chính cô đã tự nâng cấp Nó, cô hiểu rõ sức công phá của Nó, một khi sử dụng Nó sẽ rất hiệu quả.
Vậy Nó là gì?
Thuốc súng đen.
Bởi vì thế giới này phát triển nhờ ma thuật, nên tiến bộ khoa học phát triển rất chậm chạp. Thậm chí các nghiên cứu cơ bản như là về toán học còn không thường xuyên gặp.
Ria có khả năng sản xuất các nguyên liệu cần thiết để làm ra thuốc súng đen thông qua phép thuật của mình vì nó không phải là vật liệu ma thuật.
Để làm bột thuốc súng đen, cần sử dụng kíp nổ bao gồm cả những mảnh sắt vụn để cải thiện khả năng gây chết người của nó, và cô đã thành công trong việc chế tạo một quả bom.
Bằng cách sử dụng máy ném đá, quả bom có thể được ném thẳng vào giữa đội hình của kẻ thù.
Để có thể dập tắt một quả bom thì chỉ có thể dựa vào pháp thuật Phong và Hoả, khi đó nó sẽ bị phá huỷ.
Tuy nhiên thì trong bột thuốc súng đen lại không hề chứa bất kỳ pháp thuật nào khi nổ.
Ngay cả với phép thuật ngăn chặn tất cả các hiệu ứng vật lý, vì phòng thủ phép thuật có nghĩa là khuếch tán sức mạnh ma thuật, nó không thể ngăn chặn một cú bộc phá của vụ nổ.
Sẽ mất một ít thời gian trước khi các pháp sư địch có thể nhận ra điều đó.
Và chỉ với chút thời gian ít ỏi đó có giá trị còn hơn bất cứ thứ gì trong trận chiến này.
Ria do dự chỉ một lúc.
Lợi dụng sự nhầm lẫn của kẻ thù, rồi họ có thể tấn công tất cả cùng một lúc. Theo kế hoạch ban đầu của mình, họ đã lên kế hoạch để loại bỏ tinh thần và lực lượng của kẻ thù trong một thời gian dài hơn, nhưng ngay bây giờ có thể là cơ hội hoàn hảo.
“Sau khi tung ra một loạt đạn bắn bằng máy ném đá và ma thuật tấn công kẻ thù, hãy dùng toàn bộ sức mạnh chúng ta có để tổng tấn công bọn chúng.”
Lệnh của Ria chỉ trong thoáng chốc đã lan rộng ra khắp toàn quân.
Những người lính được biết đến là quân tiên phong, những người lính Ogre đã được nạp năng lượng sẵn sàng.
Rống lên một tiếng gầm chiến trận với hết sức lực của mình, họ nhanh chóng lao ra khỏi chiến hào.
Các cung thủ của địch đã bắn trúng vào những người lính khiến nhiều người ngã xuống trong vũng máu.
Tuy nhiên không vì thế mà họ dừng lại. . . . .
Họ nhảy qua xác của những đồng minh đã ngã xuống và lao đến thành luỹ địch với một tinh thần quả cảm.
Những chiếc thang lớn được đặt lên trên thành lũy. Những người lính mà cố gắng để trèo lên đó toàn thân đều bị bao phủ bởi những lớp dầu nóng cháy bỏng đi kèm với lửa được ném xuống.
Những tổn thất mà phía bên ta phải chịu đựng còn lớn hơn những gì Ria nghĩ.
Nhưng, cô rất chắn chắn về quyết định của bản thân mình, cô đã nhìn thấy cơ hội chiến thắng nên cô quyết nắm chặt lấy nó, cô không thể đưa ra một mệnh lệnh như rút lui ngay vào giờ phút này được.
“Nee-chan, liệu em ít nhất thì có nên phá hủy cái cổng đó không?”
Cổng lâu đài được làm bằng thép, đủ mạnh đến nỗi một ma thuật mạnh mẽ cũng thậm chí không thể xuyên thủng được nó. Nếu họ có thể phá vỡ nó, những người lính có thể tràn vào bên trong.
Tuy nhiên, vấn đề ở đây là loại phép thuật đó sẽ thu hút sự chú ý.
“Nó sẽ không thể được công nhận là một chiến tích của bản thân em được. Vì sẽ khá tệ nếu như mọi người nhận ra đó là do em làm”
"Em hiểu rồi. Vậy thì còn gì nữa không ạ?”
"… Làm ơn nhé. Irina, hãy bảo vệ cậu ta nữa.”
“Vâng ạ~~”
Ngay cả với khả năng có một mối nguy hiểm có thể xảy ra với Serge trong tương lai, thì vẫn có kết quả quân sự ngay vào thời điểm bây giờ.
Nếu suy nghĩ điều này theo một cách logic thì an toàn của cậu ta có lẽ còn quan trọng hơn kết quả đấy.
Tuy là thế, nhưng Ria vẫn muốn Serge tấn công.
"Hiểu rồi."
Và thế là, Serge và Irina lao ra khỏi chiến hào.
Cậu hướng ánh nhìn của bản thân vào chiếc cổng pháo đài vững chắc. Nó có lớp phòng thủ phép thuật, mạnh mẽ. Ngay cả khi có mười pháp sư bình thường tụ tập lại để thử, nó cũng sẽ không hề nhận bất cứ thiệt hại nào.
Tuy nhiên Serge có phép thuật thời không. Cũng như kỹ năng mới mà Valis đã ban tặng cho cậu ta.
[Vô niệm]
Vô niệm và rút ngắn niệm chú, đối với pháp sư mà nói, đó chính là khả năng mạnh nhất.
Khuếch đại. Gia tốc. Gia tốc. Gia tốc.
Phép thuật của Serge được khuếch đại, sử dụng gia tốc nối tiếp gia tốc. Sau đó là bộc phá dịch chuyển.
Serge của bây giờ đã có thể rút ngắn ma pháp của mình.
Cánh cổng hùng vĩ đó cong vòng lại cùng với tiếng gầm nổ, đang dần mở ra.
Khi cánh cổng đã mở và uốn cong, nó không thể đóng lại được.
Qua không gian đó, những người lính liều mạng xông vào như bão vũ.
Kết quả trận chiến đã được quyết định.
Các đơn vị không thể kết hợp lại thành một tổ đội hoàn chỉnh khi ở trong pháo đài đấy, thế nên chỉ còn lại thực lực của chính bản thân họ.
Thế nên, sức mạnh của Ogre đang chiếm cứ lấy pháo đài này.
Với vũ khí sắc bén, vũ khí cùn, hoặc thậm chí là nắm đấm của họ.
Họ cắt, đánh và nghiền nát kẻ thù của họ.
Một số cánh tay, chân bay tứ tung trên không, răng vương vãi khắp nơi và đi kèm với đó khuôn mặt bầm dập.
Dòng máu chảy thành một dòng sông, thậm chí có những người lính bị mất chân và rơi xuống đó.
Hồi sinh Ogre không phân biệt được giữa bạn hoặc thù nghiền nát bất kể ai cản đường họ. Mọi người hoảng loạn chạy ra khỏi đám đó.
Chỉ huy quân địch là một người đàn ông lý trí.
Bởi vì hắn ta là một người có lý trí, nhưng không có nghĩa ta không vô lý. Quan sát rõ tình huống hiện giờ, hắn ta chạy trốn khỏi pháo đài cùng với các sĩ quan của mình.
“Những quan chức cấp cao của quân địch đang chạy khỏi đây kìa!”
“Tên chỉ huy địch đã trốn thoát!”
Những tiếng nói như vậy phát ra từ đơn vị trinh sát thú nhân tộc.
Khi nghe được tin đấy, những người lính còn lại trong pháo đài đã bị tước đi ý chí chiến đấu.
Kể cả những người lính gan dạ đang chiến đấu kịch liệt cũng đã buông tay đầu hàng.
“Tôi đầu hàng, tôi đầu hàng!”
“Tôi đầu hàng, đừng giết tôi!”
‘Tôi đầu hàng, tha cho tôi đi!”
Và cứ thế, cuộc tấn công Pháo đài Mardass đã lâm vào hồi kết.
Nhìn vào kết quả, đó là một chiến thắng lớn cho những kẻ tấn công.
Xử lý các công việc sau chiến tranh là một vấn đề nghiêm trọng. Bắt đầu với cánh cổng bị hư hại, có nhiều cơ sở đã trở nên không thể sử dụng được nữa.
Họ sẽ cần phải sửa chữa mọi thứ, những thứ đấy rất quan trọng trong việc phòng thủ các cuộc phản công của kẻ thù, và chúng chắn chắn sẽ đến sớm thôi.
Sử dụng vũ khí công thành làm như một vũ khí phòng thủ, vấn đề của họ hiện giờ là phải làm gì với các xác chết.
Nhờ có đội quân Ogres có phẩn khá mạnh tay lần này nên hàng tá người đã trở thành nạn nhân bất đắc dĩ.
Vì Carla đã phải sử dụng một lượng lớn sức mạnh phép thuật của bản thân, nên cũng là lẽ dễ hiểu khi mà cô không còn đủ sức để có thể hồi sinh những tên binh lính địch nắm giữ chức vụ quan trọng để moi thêm thông tin
“Nếu tôi muốn nói gì đó, chắc có lẽ là việc chúng ta đã không bắt được đầu não của thủ lĩnh bên địch rồi. Thật đáng tiếc.”
Cô biết rằng cô không nên hy vọng sự hoàn hảo đến từ chiến tranh, nhưng cô vẫn cảm thấy phần nào đó tiếc nuối.
Ví dụ, tám binh lính Ogres đã bị mất lần này.
Hay có lẽ họ nên được gọi là tám người?
Ria thích nói theo cách như vậy hơn.
Sau vài ngày xem xét tình hình để sữa chữa pháo đài.
Quân đội tái chiếm chưa bao giờ đặt chân đến.
“Ở các tỉnh trong khu vực này mới bị thôn tính gần đây, vì vậy họ có thể gặp khó khăn trong việc tập hợp binh lính.”
Một trong những sĩ quan đã đưa ra lời giải thích đó. Quả đúng vậy kể cả Cordova, một đất nước được phát triển bởi sự cứng rắn trong luật pháp của mình, khi mà bị thất bại và thua trận liên tục như vậy thì ngay cả chúng cũng sẽ phải nới lỏng một vài luật lệ thép mà ràng buộc người dân một chút.
“Gọi cho bên thú nhân tộc đi, chúng ta sẽ tăng cường công việc trinh sát. Nếu như chúng tìm thấy các khu định cư của thú nhân tộc bên ta , hãy đi thương lượng với họ và xem họ có muốn tham gia với chúng ta không.”
Hiện tại, quân đội Cordova chỉ còn lại con người thôi. Đúng thật là may mắn.
Nếu có thứ gì đó giống như tiếng một chú mèo con đang kêu meow meow vừa cầm giáo, thì ngay cả Ria cũng không nghĩ rằng cô ấy có thể đủ lạnh lùng để đưa ra một mệnh lệnh tàn nhẫn với chúng.
Thế nên họ không thể chịu nổi cái kiểu tấn công tinh thần đó,nên cô cần phải giải phóng con thú càng sớm càng tốt.
Các thú nhân tộc chạy đến các ngôi làng, với lực lượng của họ cũng được phái đến gần các làng con người. Ria, người đã ra lệnh cho họ, quyết định tạm thời quay lại Manesh.
Reyas được phong với tư cách là chỉ huy của pháo đài, cùng với các sĩ quan tham mưu. Những người duy nhất theo sau Ria sẽ là vệ sĩ và thư ký của cô.
Có lẽ đã có thêm câu chuyện của cô ấy nếu mà những sát thủ tấn công cô ấy trên đường đi rồi,và họ đã đến Manesh mà không bị vấn đề gì.
Ria có việc cần bàn với Guinevere.
Đó là về Carla.
Trong trận chiến lần này, Carla đã sử dụng sức mạnh ma thuật của mình một cách liên tục đến giới hạn của mình, thậm chí các loại thuốc hồi ma lực cũng hết hiệu quả đối với cô ấy.
Khôi phục sức mạnh ma thuật của mình đến mức đó, không nói gì đến đồng minh, cô còn chữa lành những kẻ thù bị thương.
Tất nhiên, Ria cũng không có bất kỳ sự phản đối nào đối với việc chữa trị cho tù binh của kẻ thù sau trận chiến.
Nhưng mà, lực lượng của kẻ thù bị thương có số lượng quá nhiều, nên việc hồi phục kẻ thù này của cô cũng giống như tự hành hạ bản thân vậy.
Khi nghĩ về điều đó, Ria không biết bất cứ điều gì về Carla.
Một Sát Long. Một nàng vợ. Một người phụ nữ thánh thiện đã không đặt niềm tin vào các vị thần.
Các đặc điểm của cô ấy có thể được mô tả bằng lời nói, nhưng cô ấy không cảm thấy có thể thể hiện đúng bản chất thực tế nhất của Carla.
Carla không thích thể hiện con người thật của mình cho bất kỳ ai.
Kể cả khi cô ấy có chia sẻ tất cả mọi thứ về bản thân và con người mình, đó cũng chỉ là sự tử tế và lo lắng đối với mọi người. Kể cả khi đó chỉ là những điều mà cô ấy có thể biểu hiện ở bên ngoài.
Và cô đã sai.
Sức mạnh của tâm trí. Cô không hề bị lay chuyển. Luôn dễ dàng chấp nhận mọi việc. Ngay cả những điều liên quan đến Ria.
Ria cảm thấy rằng cô ấy là một con người kỳ lạ.
Cô cần biết thêm về con người Carla.
Nếu như mà cô hỏi trực tiếp Carla về vấn đề này thì chắc chắn cô ấy sẽ từ chối trả lời . Hay đúng hơn, nếu mà cô ấy có trả lời đi chăng nữa, đó sẽ không phải là một câu trả lời mà Ria hy vọng.
Do đó, Ria cần nói chuyện với Guinevere. Nữ hoàng đó có thể được gọi là người bạn thân nhất của Carla.
Đối mặt với một cuộc thảo luận như thế này chắc chắn còn khó khăn hơn rất nhiều so với một trận chiến đây, Ria nở một nụ cười quen thuộc.