"Quân cử Việt Vương và Liễu Minh đánh với nhau rất lâu không phân thắng bại quyết không dừng.
Kho lương của Liễu Minh đã sớm cạn kiệt nếu không được tiếp ứng thì sẽ nhanh chóng thất bại.
-Quân lương từ các vùng khác đã điều động được chưa ?
-Bẩm đại nhân,quân lương các vùng khác vẫn chưa chuẩn bị kịp,nguồn lương thực chủ yếu của chúng ta nằm trong tay của Vân Thiên Thuận vương gia.
-Ông ta đã sớm không tham gia bất kì phe nào rồi,ông ta bán lương thực với giá bao nhiêu ?
-Thưa đại nhân, bạc thạch lương thực.
Liễu Minh liền cau mày.
Với giá đó,nếu ở ngoài thị trường có thể mua được - thạch lương thực nhưng do chiến tranh liên miên,các thương nhân đã sớm dừng buôn bán.
Nguồn lương từ các nước khác sợ không những không nhận được giá cao mà còn bị cướp nên không ai tới Vân Quốc.
-Giá cao ngất ngưỡng như vậy thì chúng ta chỉ có thể mua được vài vạn thạch lương thực.
Cùng lắm chống chịu được mấy ngày.
-Nếu không làm vậy,lòng binh ắt sẽ loạn,lúc đó bọn chúng sẽ làm ra điều đến ngài cũng nghĩ tới được.
Liễu Minh trầm ngâm hồi lâu rồi liền đưa ra quyết định.
Hắn viết bức thư cho Ngụy Phong rồi đem số bạc còn lại trong quân hưởng mua vạn thạch lương thực.
Với vạn thạch lương thực thì có thể miễn cưỡng duy trì số quân còn lại của Liễu Minh trong mấy tháng.
Ngụy Phong sau khi nhận được thư thì liền cho người đi gom lương thực từ khắp nơi.
Hắn viết thư cầu lương thực từ Triệu Quốc và Đại Minh.
Nhưng do Triệu Quốc chỉ mới phát triển nên chỉ có thể bán chứ không thể cho còn Đại Minh thì Chu Đế đang bận chống lại nạn châu chấu mà lương thực cần dùng rất nhiều.
-Chúng ta chỉ còn chỗ của Vân Thiên Thuận thôi.
-Nàng nghĩ ông ta sẽ giúp chúng ta à.
-Ba vị mà chàng nói nắm trong tay binh lực rất lớn lại còn có rất nhiều tiền và lương thực nhưng sao họ chỉ án binh bất động mà không làm gì.
Ngụy Phong suy nghĩ hồi lâu rồi bất ngờ nói ra.
-Chẳng lẽ ông ta đang chờ đợi người thích hợp.
-Đung vậy,chàng nghĩ đi, người Vân Hạo và Vân Ngôn đều không phải là đối tượng để phò tá còn các hoàng tử khác thì đều theo phe người kia hết rồi.
Ngụy Phong liền nghĩ ra.
Hắn liền cho người tới thông báo cho Vân Ngạo để hắn ta viết bức thư gửi cho vị kia.
Chỉ cần có vị kia giúp sức thì việt này ắt sẽ thành.
Ngụy Phong và Triệu Vân Mộng đã dẫn binh tới Kinh thành.
Quân lính trên thành nhìn thấy liền thông báo với Liễu Minh.
Hắn ta vui mừng cho người mở cổng thành.
Quân của Ngụy Phong liền tiến vào thành.
Những người ủng hộ Vân Hạo đều đã bị Liễu Minh giết sạch hoặc đưa tới chiến trường từ lâu.
Trong Kinh thành bây giờ chỉ còn lại quân của Liễu Minh.
-Ngụy đại nhân,ngài tới rồi.
-Liễu đại nhân,tình hình thế nào rồi ?
Liễu Minh liền kể lại chi tiết các trận chiến mà do Việt Vương khởi xướng.
-Liễu đại nhân ngài còn bao nhiêu binh ?
-Ta chỉ còn lại hơn vạn tinh binh sợ rằng sắp không chống cự được rồi.
-Ngài yên tâm nếu hợp cả với quân của ta thì có thể đánh trận.
-Còn vấn đề quân lương.
Ngụy Phong nói với Liễu Minh về vấn đề này,tuy có hy vọng nhưng bọn họ phải đề phòng nếu không được cấp quân lương.
Toàn bộ bạc của Ngụy Phong và Triệu Vân Mộng mang theo đều giúp dân tị nạn và nuôi quân của mình cũng không còn là bao.
Tuy quân lương của Ngụy Phong nhiều nhưng cũng chỉ đủ cho quân trong năm.
Nếu chiến sự không tốt sợ rằng quân lương sẽ không đủ.
-Liễu đại nhân,ngài yên tâm, vấn đề quân lương ta sẽ giúp ngài.
-Vậy trăm sự nhờ ngài.
Ngụy Phong và Triệu Vân Mộng kiếm căn toà phủ để nghỉ ngơi.
Liễu Minh đã sắp xếp Ngụy Phong tới phủ của vị quan lớn trong Kinh thành nhưng vì đi theo Vân Ngôn nên đã bị trừ khử từ lâu.
Gia nhân trong phủ vẫn được giữ nguyên như cũ.
Ngụy Phong còn sắp xếp thị vệ Đông Xưởng tới canh chừng phủ Vân Hạo để chắc chắn rằng hắn không liên lạc với bên ngoài.
-Ngụy Phong,liệu người kia có nguyện ý phò tá Vân Ngạo khồn ?
-Cái này ta cũng không thể nắm chắc được phần dù gì Vân Ngạo cũng từ bỏ quyền thừa ngôi vị đế vương nên rất khó nói.
-Vậy chúng ta chỉ có thể chờ đợi thôi sao.
-Có lẽ là vậy.
Ngày hôm sau,Triệu Vân Mộng dẫn quân tới chi viện cho những cứ điểm bị Việt Vương tấn công dữ dội.
Ngụy Phong phái thị vệ Đông Xưởng đi theo bảo vệ Triệu Vân Mộng đề phòng có chuyện xảy ra.
-Lần này đi không biết bao giờ ta mới có thể gặp lại chàng.
-Nàng yên tâm,sau khi có thư gửi từ Vân Ngạo tới thì ta liền tới chỗ nàng.
Triệu Vân gật đầu rồi dẫn vạn quân đi.
Số quân còn lại thì đóng ở Kinh thành chờ có lệnh.
Ngụy Phong cũng không rảnh rỗi gì,cả ngày hắn cho người đi khắp các thành trì bị tấn công để thăm dò tình hình báo với Triệu Vân Mộng.
"