"Liễu Minh sau khi đọc xong bức thư thì liền nhau mày.
Hắn đang rất phân vân về việc quy thuận hay không.
Vân Hạo là người coa tài nhưng ham muốn thú vui vô độ không làm nên đại nghiệp.
Đại quân của Việt Vương đã tiến sát tới Kinh Thành,muốn sống hắn chỉ còn cách quy thuận.
Liễu Minh lấy con dao nhỏ,cứa rách trên ngón tay rồi viết chữ " Thuận" trên bàn ngay chỗ bức thư.
Sau khi viết xong hắn liền rời đi,đốt bức thư đi.
Thị vệ Đông Xưởng bên ngoài thấy vậy liền thả bồ câu đưa thư cho Ngụy Phong.
Ngụy Phong nhận được tin tức liền vui mừng,Liễu Minh là người có tiếng trong quân binh của Vân Hạo.
Chỉ cần hắn lên tiếng thì sẽ không ít người đi theo.
Ngụy Phong truyền lệnh cho thị vệ báo với Triệu Vân Mộng tập hợp quân binh.
Quân binh của Đại Minh và quân tự nguyện cũng đạt tới con số hơn vạn binh.
Phần lớn là người dân đầu quân làm quân tự nguyện,họ đều muốn quay lại căn nhà của mình ở quê hương chứ không hề muốn ở biên giới lạ lẫm này chút nào.
Sau khi được Triệu Vân Mộng huấn luyện,thì bản lĩnh của họ cũng bằng với quân lính bình thường ở Vân Quốc.
-Triệu tướng quân.
-Có chuyện gì ?
-Ngụy đại nhân truyền lệnh tới,muốn ngài tập hợp binh mã xuất quân đánh tới Kinh Thành.
-Ngụy Phong chàng ấy có đi cùng ta không ?
-Trong mệnh lệnh không hề có nhắc tơi svieejc này.
-Được rồi tập hợp binh mã đi.
-Rõ.
Quân binh của Triệu Vân Mộng nhanh chóng được tổ chức quy củ,trong sáng hôm sai đã chuẩn bị xuất phát.
Triệu Vân Mộng đứng dưới chân núi mà Ngụy Phong đang ở mà chờ đợi.
-Thưa tướng quân,đã đến giờ chúng ta phải khởi hành ngay thôi.
-Được rồi đi.
Triệu Vân Mộng vừa phất tay về phía trước thì liền nghe thấy tiếng vó ngựa từ phía núi truyền ra.
Ngụy Phomg cùng số thị vệ Đông Xưởng còn lại ở trên núi tới hợp quân.
-Để nàng đợi lâu rồi.
-Ta tưởng chàng sẽ không đi.
-Ta đường đường là tướng công của nàng sao lại nhát gan mà không dám ra chiến trường.
Triệu Vân Mộng cười mỉm cái rồi liền thúc ngựa về phía trước,Ngụy Phong thấy vậy liền đuổi theo.
Quân binh của Triệu Vân Mộng với hơn ngàn thị vệ Đông Xưởng miễn cưỡng có thể đánh trận với vạn quân của Việt Vương.
Lúc này,ba vị mà Ngụy Phong để mắt tới đã bắt đầu có hành động.
Trong tay họ,mỗi người đều có vạn quân nếu họ phò tá ai thì người đó sẽ trở thành Vân Đế tương lai.
Liễu Minh cùng với nhựng thuộc hạ của mình cũng có hành động,hắn cho người thay thế toàn bộ binh lính ngoài cổng thành.
Toàn bộ cổng thành đều là lính của Liễu Minh.
Chỉ cần quân binh của Ngụy Phong tới được Kinh thành thì cửa thành sẽ tự động mở.
Quân của Vân Hạo phần lớn đã bị Liễu Minh mua chuộc.
Liễu Minh nắm trong tay vạn binh của Vân Hạo kết hợp với binh của Ngụy Phong thì phần thắng nằm trong tay.
-Ngụy Phong ván bài này chúng ta có thành công hoàn mĩ được không ?
-Con cá lớn Việt Vương đã cắn câu rồi chỉ cần quan sát thái độ của vị đại nhân kia là có thể thành công.
-Chuyện này cuối cùng cũng có thể kết thúc.
Kinh thành bây giờ rất loạn,quân binh của Việt Vương đi tới đâu giết người cướp của tới đó không dung tha bất kì ai nên tất cả người dân ở trong lẫn ngoài Kinh thành đều rất hoảng sợ.
-Thưa đại nhân,hôm nay có hơn vạn người ở bên ngoài cổng thành muốn vào trong.
-Nạn dân ngày nhiều,Kinh thành sao có thể chứa đủ.
-Mật thám của chúng ta báo về,có đội binh mã ước chừng khoảng vạn quân đang tiến tới Kinh thành.
-Vậy sao ?
-Đúng vậy,chúng ta có cần thông báo cho đại hoàng tử không ?
-Tạm thời đừng nói gì cả.
-Rõ.
Người này vừa rời đi,Liễu Minh liền cho người giết chết hắn.
Tên này không phải thuộc hạ của Liễu Minh mà lại biết truyện này cần phải trừ khử này.
-Người đâu ?
-Dạ.
-Cho người giết tên mật thám đó cho ta.
-Rõ.
Những hành động của Liễu Minh ngày càng lớn nhưng Vân Hạo không hề để tâm tới.
Cửa phủ Vân Hạo chỉ mở ra để đưa các mĩ nhân và sơn hào hải vị vào chứ không hề có động thái bàn chinh sự.
Quân binh của Ngụy Phong tiến binh ngày đêm,Liễu Minh cũng tổ chức quân lính đánh trả lại Việt Vương.
-Bái kiến vương gia.
Quân của chúng ta ở Hà Khẩu bị đánh phải lui về doanh trại rồi ạ.
-Tên nào coa thể dẫn binh đánh quân ta.
-Nghe nói Vân Hạo có vị quân sư là Liễu Minh.
Hắn dự liệu như thần giúp Vân Hạo đánh bại Vân Ngôn.
Hắn đang cầm quân đánh trả chúng ta ở các nơi khác khiến quân ta tổn thất rất nặng nề.
-Chết tiệt,cho vạn quân tới tiếp ứng đánh vào Hà Khẩu.
-Vâng.
Quân binh của Việt Vương nhanh chóng hành quân tới Hà Khẩu.
Thành trì Hà Khẩu đen màu đạn pháo,bị tàn phá nặng nề.
Quân của Vân Hạo trong Hà Khẩu chỉ còn lại vạn ngàn quân muốn thủ cũng rất khó.
Liễu Minh liền phái vạn quân từ Đạo Triều chi viện tới.
"