[Đồng Nhân Conan] Ảo Thuật Và Hoa Lửa Kỳ Diệu

chương 53: an bày

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Bước chậm trên đầu đường thành phố Nam Kinh, Tiểu Văn nhìn người bên cạnh mình dùng một cái mũ màu xanh lam che giấu một đầu tóc vàng của mình, lâm vào trầm tư. Thật ra, cô thật sự không nghĩ muốn lâm vào trầm tư, tìm tòi nghiên cứu suy nghĩ gì gì đó, thật sự không thích hợp để cô bắt chước theo. Thế nhưng, cô thật sự không nhịn được tò mò a. Hình ảnh giống như một người anh trai, chăm sóc chính cô đến cùng là dạng phông cảnh gì vậy? Không thèm để ý tới quy luật không gian theo như lời của ‘Tứ tỷ tự kỷ’, cứ như vậy lộ liễu ở không gian hành động, đầu tiên chính là cải trang thành Amuro Tooru, là một người giữ vị trí rất là quan trọng trong tổ chức áo đen, tiếp đến lại là một kẻ phản động, biến thành chủ nhân của Kyoko, cứu lấy cô. Sau đó, đối đầu với người khác, đối với người một nhà rõ như lòng bàn tay, thậm chí là ở giữa lúc người ta không ý thức được đã xâm nhập vào cuộc sống của mỗi người. Tiểu Văn không nhịn được nhớ lại cảnh tượng mà Amuro Tooru đã để cho cô cùng Shikura lần đầu tiên gặp mặt rồi trở thành bạn tốt, không nói gì.

Sự tình là như thế này, Tiểu Văn đang hóa thân thành một FAN hâm mộ cuồng nhiệt, sau khi ở bữa tiệc kêu quỷ kêu ma, nghe xong màn biểu diễn thì đã bị Amuro Tooru kéo đến hậu trường đi tìm bạn bè. Tìm tìm tìm và tìm, rốt cuộc tìm ra được Shikura mà chính cô gần như đã không nhận ra. Không có biện pháp, nơi này không phải là mặt bằng lần thứ hai của thế giới kia, nên rất khó có thể nhận ra được người khác. Thật không biết vì sao bọn họ đều là bộ dáng không bị người phát hiện ra. Sau đó, cô liền nhìn thấy một màn vô cùng quỷ dị.

Shikura — tiền bối xuyên không ở trong cảm nhận của cô, sau khi nhìn thấy người con trai đội mũ xong, cô không thèm để ý tới mọi người, như cung tên đã được bắn ra, dùng tốc độ nhanh nhất tiến đến trước mặt Amuro Tooru, sau đó, liền cứ như vậy mặc bộ váy khiêu vũ màu trắng, dùng túi xách Koala đập ở trên cơ thể Amuro Tooru, miệng còn nói những lời làm cho người ta nổi hết cả da gà: “Amuro, làm sao bây giờ cậu mới đến đây thăm tớ, tớ rất nhớ cậu đấy! Cậu không biết đâu, ở nhà tớ thật sự chán, ‘tiểu tượu rượu’ cùng với ‘tiểu bối bối’ kia nhà cậu đều khi dễ tớ, cư nhiên còn bắt cóc tớ, giết chết bạn thân của tớ, rất quá đáng! Amuro, cậu phải giúp tớ báo thù!”

“Kha — kha kha –” Ngoại trừ vẻ mặt như đã trong tính toán, người đại diện đã tập mãi thành thói quen, những người khác, bao gồm cả Tiểu Văn trong nháy mắt đều hóa thành tượng đá. Đặc biệt, thời điểm khi Tiểu Văn nghe Shikura nói loại ngữ khí làm nũng như thế này: ‘Giết chết bạn thân của tớ, rất quá đáng!’, Tiểu Văn đều cảm thấy cái gọi là tình bạn chẳng qua chỉ là một món đồ chơi linh tinh được yêu thích mà thôi. Trên thực tế, người ở đây không biết chân tướng cũng đã hoàn toàn đem cái gọi là ‘người bạn tốt’ nào đó cho là nỗi bất hạnh của chủ nhân khi có một con chó nhỏ hay một con mèo nhỏ như vậy.

Cô khinh, Amuro chết tiệt, vào lúc nào thì nhà ngươi đã thông đồng với tiền bối? Cư nhiên ngay cả cô cũng đều không biết? Còn có, Shikura thối tha, khi còn ở Nhật Bản chị đây đã thiệt thòi, chân thành cởi mở cùng nhà người, nhà ngươi cư nhiên vì cái gì mà không nói với chị, chứng kiến kế hoạch của chúng ta, vì biết Amuro là nhân tố không xác định được nên mọi người rất sốt ruột, khi đó nhà ngươi cũng không hề hé răng, ngay cả chính em trai mình cùng mẹ mình cũng đều lừa gạt. Tâm cơ thủ đoạn của nhà ngươi cũng đủ thâm a!

Bất quá, càng làm cho Tiểu Văn hộc máu còn có ở phía sau cơ. Người anh trai vừa rồi mới hiện ra một mặt dịu dàng, bình tĩnh cư nhiên đã bị gần mực thì đen rồi.

“Shikura-chan, người ta cũng rất nhớ cậu mà. Nhưng là do BOSS đã đưa ra rất nhiều nhiệm vụ cho tớ, căn bản là vậy nên tớ mới không trở về Nhật Bản. Nếu không phải là do Shikura đến Trung Quốc, chúng ta còn phải xa cách một đoạn thời gian rất là dài mới được gặp nhau đâu.”

“Cái gì? BOSS lại đưa ra rất nhiều nhiệm vụ cho cậu? Quả thực rất đáng giận. Amuro đáng thương, lại gầy đi rồi.” Shikura lúc này vẫn như trước treo ở trên người Amuro, một tay nâng cằm Amuro lên lo lắng hỏi.

“Nôn –” Vô số tiếng động nôn mửa, ngoại trừ người đại diện và Tiểu Văn, những người khác đều nhịn không được chạy về hướng toilet. Mặt trận này quả thực rất là…… Chậc chậc, thật sự không nghĩ tới, nữ thần trong cảm nhận của mọi người — Kudo Shikura, bộ mặt thật sự cư nhiên chính là cái dạng này. Điều này đã nghiền nát bao nhiêu trái tim của chàng trai rồi a.

Tiểu Văn nhìn Shikura đúng với tiêu chuẩn là du côn, lưu manh, động tác đùa giỡn con gái nhà lành, thật sự không thể nhịn nổi nữa.

“Khụ khụ –” – “Khụ khụ –” Hai tiếng ho khan đồng thời vang lên, hóa ra, người đại diện ‘thân kinh bách chiến’ nào đó cũng đã không chịu nổi.

“Chán ghét, mỗi lần như vậy chị Murasaki đều như thế, vừa nhìn thấy Amuro nhà người ta thì yết hầu liền ngứa lên cơ.” Shikura không tình nguyện từ trên người Amuro đi xuống, hướng tới người đại diện của mình oán giận một câu.

Xoa trán — không phải là người ta muốn nghĩ yết hầu bị ngứa, thật sự là vì hành vi của nhà ngươi…… Người đại diện được gọi là Murasaki nghiêng đầu liếc Shikura một cái, lại nhìn Amuro, quay đầu đi. Tên nam sinh không dễ chọc, chính mình vẫn nên trốn xa một chút.

“Cái kia, tôi……” Tiểu Văn thật sự không nghĩ bị người ta không thèm nhìn tới, ra tiếng tưởng tỏ vẻ chính mình tồn tại một chút, ai biết lời còn chưa nói ra khỏi miệng thì đã bị người ta đánh gãy.

“Ể? Nữ sinh này là ai vậy? Cư nhiên không bị cảnh tượng gặp mặt tôi cùng Amuro làm cho sụp đổ, thật là lợi hại a!”

“Phốc –” Tiểu Văn hoàn toàn bị nội thương, hóa ra tiền bối xuyên không còn biết ‘tự mình biết mình’, thế nhưng có ai lại đi ‘tự mình biết mình’ như vậy chứ? Bội phục bội phục! Lợi hại hẳn chính là lão tiền bối đây.

Amuro Tooru cũng giống như vừa mới nhớ đến sự tồn tại của Tiểu Văn, lôi kéo Tiểu Văn làm lời tự giới thiệu cơ bản. Không gì khác nói cho Shikura biết đó là em gái luôn luôn ở bên ngoài của anh, bởi vì vô cùng thích bài hát của Shikura, cho nên đòi đến đây xin chữ ký, làm quen một chút, rồi làm bạn bè.

Vốn tưởng rằng Shikura đồng ý thì còn chưa tính, cư nhiên còn nhiệt tình quá mức quan tâm chính cô đến hơn một giờ, đem sở thích, tuổi tác, thậm chí còn có số đo ba vòng của chính mình đều nói ra ngoài, thật sự không còn gì để nói. Xem ra, lúc trước khi cô nhìn thấy Shikura ở Nhật Bản chính là đã được bảo lưu lại. Quả nhiên bởi vì không có em trai cùng mẹ giám thị thì liền bắt đầu muốn làm gì thì làm sao? Hay vẫn là do, Amuro Tooru đã giở thủ đoạn đặc thù gì?

Ban đêm, ở đầu đường thành phố Nam Kinh vẫn ồn ào như trước, người đến người đi, không cần biết ban ngày thua kém bao nhiêu. Tiểu Văn lại nhìn chằm chằm Amuro Tooru một chút, cuối cùng vẫn là dời đi ánh mắt. Mặc kệ anh ta có cái bí mật gì, cũng không phải là chuyện chính cô nên đi quan tâm. Chính mình đã cùng với cái thế giới Conan tràn ngập nguy hiểm, cùng với trò chơi phù thủy đáng sợ kia nói lời tạm biệt. Hiện tại chính cô là một học sinh trung học bình thường, bình thường đến bây giờ, cùng với người gọi là anh trai đi dạo quanh của hàng.

Được rồi, bộ mặt thật của Shikura cư nhiên là người cuồng mua sắm! Tiểu Văn bi phẫn. Không sai, vốn là chính cô cùng Amuro Tooru có thể lập tức thông qua mặt gương trở về nhà, sau đó chính cô lại có thể thẩm vấn hai câu một chút, lại có thể nhào lên chiếc giường lớn thân ái đầy chiêm bao của mình, cùng Chu Công đi đánh cờ. Thế nhưng, cái người tiền bối xuyên không đáng giận kia khi nghe nói chính mình vô cùng thích đá quý, trang sức thạch anh các loại xong, thì liền mạnh mẽ lôi kéo chính cô cùng Amuro Tooru đi đến cửa hàng, nói là muốn đưa cho cô một phần quà tặng. Cho dù cô đã tìm mọi cách để từ chối thì cũng đều vô dụng. Kết quả chính là, Shikura bị chị Murasaki kéo đi trang bị toàn bộ, mà cô cùng với Amuro Tooru đi tới đại điểm đã được chỉ định trước chờ Shikura.

Ông trời ơi, con thật sự không biết nhìn người thục a!!! [Thục trong chữ ‘thục nữ’]

———– Ta đây là đường phân cách trả lời ————

Amuro Tooru quay đầu nhìn thoáng qua người bên cạnh mình, kể từ khi bắt đầu mọi chuyện thì đều hiện lên vẻ mặt buồn bực, anh bất đắc dĩ lắc đầu. Hiện tại, trong lòng cô nhất định có rất nhiều chuyện muốn hỏi, cứ một mực không nguyện ý nói ra, một mình miên man suy nghĩ.

“Haizz –” Amuro Tooru thở dài, cô em gái này.

“Anh nhìn thấy Tiểu Văn dường như rất bối rối, nhân lúc tâm tình của anh trai đang tốt, có chuyện gì thì tranh thủ hỏi đi. Qua xóm nhỏ này là đã đến cửa hàng rồi.”

“Ôi!!!” Amuro Tooru thẳng thắn làm cho Tiểu Văn trong một lúc không kịp phản ứng, nghi hoặc người này làm thế nào mà đột nhiên lại trở nên dễ nói chuyện đến như vậy, bình thường thế nhưng là thích giả bộ thần bí, giả bộ thâm trầm. Chẳng lẽ bởi vì gặp được Shikura ‘yêu dấu’ của anh ta, tâm tình trở nên cực tốt? Hừ! Sắc lang! Tiểu Văn căm giận nghĩ. Tôi đây thật sự đúng là muốn hỏi anh cùng tiền bối xuyên không đến cùng là đã xảy ra chuyện gì, bất quá, vào thời gian hiện tại như thế này, anh có thể nói rõ ràng sao? Cho dù anh có thể nói nhanh, nhưng tôi còn không nhất định có thể tiếp thu được. Nhưng cơ hội tốt như vậy mà không lợi dụng, chẳng phải là đã quá lời cho anh rồi sao? Không được, cô nhất định phải hỏi cho rõ vấn đề. Tốt nhất vẫn là có thể một mất một còn trong cái đống lớn tế bào não của anh ta. Đúng, đúng, cứ làm như vậy đi!

Vài giây trôi qua, trong lòng Tiểu Văn cũng đã vòng vo thành vài đường cong. Cô ngẩng đầu nhìn người đi đường đi tới đi lui, đột nhiên nghĩ tới một vấn đề đã được suy nghĩ cẩn thận.

“Cái kia, thật ra tôi luôn nghi hoặc, rõ ràng hiện tại nhìn đến đều thế giới bình thường, cùng với thế giới Conan hoàn toàn bất đồng, vì sao anh cùng Shikura còn có thể nhanh như vậy liền nhận ra nhau đâu? Tựa như tôi, thời điểm khi vừa tỉnh lại cũng không thể phát hiện ra bộ dáng của anh là ‘Amuro Tooru’. Ở Nhật Bản là một không gian hai chiều, đến Trung Quốc thì đã biến thành không gian ba chiều, người ở thế giới này đều sẽ không nghi ngờ sao?” Đây là một vấn đề có tính kỹ thuật, vấn đề một người bay đến một khoảng không. Tiểu Văn tự mình cảm giác, vấn đề này yêu cầu độ cao đủ để khiến cho Amuro Tooru trầm tư một lát.

Ai biết được.

“Trẻ con chính là trẻ con, hỏi ra vấn đề không có kín đáo hay đắn đo gì cả. Thân thể của em là thân thể ở thế giới thực, ánh mắt cũng là ánh mắt của thế giới thực, nhìn đến sự vật đương nhiên đều là vật ảnh của thế giới thực. Căn bản không hề tồn tại thay đổi hay không thay đổi, có nhận ra hay không nhận ra vấn đề. Có phải là em đã xem nhiều phim điện ảnh của nước Mĩ hay không vậy, cho rằng người ở thế giới hiện thực có thể cùng nhân vật hoạt hình có thể chung sống hài hòa.” Amuro Tooru không có một tia tạm dừng hồi đáp, còn nhân tiện lấy một ánh mắt hèn mọn nhìn Tiểu Văn, làm cho Tiểu Văn vô cùng khó chịu, ở ngay tại chỗ rống lên:

“Anh lại không có nhắc việc này với tôi, tôi làm sao có thể biết chứ? Nói nữa, thời điểm lúc trước khi tôi tỉnh lại anh có biết là tôi không biết anh hiện tại là cái bộ dáng này, thời điểm kia sao anh liền không giải thích cho tôi một chút? Bằng không thì tôi cũng sẽ không hỏi anh cái vấn đề ‘ngu ngốc’ này. Suy cho cùng, cũng là do anh không có làm hết sức mình với nghĩa vụ là anh trai này, ngàn lần sai, vạn lần sai, đều là lỗi của anh!” Nói xong, ngọn lửa nhỏ nào đó hừ một tiếng, quay đầu đi, nhìn người cách đó không xa toàn thân đều bọc màu đen.

“Được được được, là do anh sai. Em là người vô tội nhất, được rồi chứ? Anh nói này, em dù sao thì cũng là con gái, có thể dịu dàng một chút được không? Cẩn thận về sau không thể lấy chồng!” Amuro Tooru vội vàng giơ đồng hồ lên bày tỏ xin đầu hàng. Trong miệng lại còn không quên chế nhạo.

“Chán ghét! Anh cùng Kyoko cũng không phải là thứ gì tốt. Mở đường hầm thời không đều cũng chỉ có mở một nửa, biến nơi này thành hiện thực nhưng lại không giống hiện thực, thế giới Conan nhưng lại không giống thế giới Conan, thật sự là một thất bại!” Ánh mắt Tiểu Văn vẫn như trước nhìn chằm chằm người kỳ quái mặc đồ đen kia, ngoài miệng cũng không buông tha cho người ta.

Mới là lạ! Năng lực của Kyoko thế nhưng là được thế giới ‘Tân U’ công nhận, thế giới này cùng thế giới hiện thực, ngay cả một chút quan hệ cũng đều không có, là thế giới Conan thật sự. Nếu như không phải vì giúp anh giấu diếm nguồn gốc của khối thân thể này của em, anh mới sẽ không bịa đặt, đảm đương một lời nói dối mà ngay cả chính mình cũng đều không tin. Thật sự là, theo đuổi bạn gái làm thế nào mà lại khó như vậy chứ, đã vậy còn phải chăm sóc đứa em gái đểu cáng, còn phải trợ giúp cho em rể tương lai, mạng của anh thật sự quá khổ. Sắp xếp oán giận không ngừng tăng lên thật tốt trong lòng mình, một bụng ủy khuất cũng không dám thể hiện ra ngoài, chỉ có thể thật rầu rĩ không để ý tới Tiểu Văn, ánh mắt cũng nhìn về người mặc đồ đen cách đó không xa.

“Haizz –” Một lát sau, tại thời điểm hai người chỉ còn cách người mặc đồ đen kia vài bước xa, ánh mắt Tiểu Văn lóe lên, rốt cuộc lại mở miệng. “Chị Murasaki kia có cần phải đem Shikura biến thành cái dạng này không chứ? Liếc mắt một cái thì có thể nhận ra đó chính là quả trứng thối giấu đầu lòi đuôi.”

“Ừ –” Lúc này Amuro Tooru cũng thật sự quan sát Shikura trang bị thành người mặc toàn đồ đen, trầm ngâm một lát. “Anh dự đoán là thương nghiệp châu báu nhà người ta không dám tiếp đãi cô ấy. Bất quá, anh trai dây thật thưởng thức. Nhớ kỹ, thời gian có mặt Shikura vẫn phải kêu anh là anh trai, đừng để bị lộ tẩy.”

“Vâng, thưa anh trai đại nhân thân mến của em.” Tiểu Văn bĩu môi. Chỉ biết nhân cơ hội chiếm tiện nghi của cô. Cũng không biết anh ở trong thế giới ‘Tân U’ có địa vị như thế nào, cư nhiên dám để cho công chúa là cô đây gọi anh là anh trai, cẩn thận có một ngày cô trở về được, tìm ‘Tứ tỷ tự kỷ’ chỉnh chết anh. Dù thế nào thì Tiểu Văn cũng không thể nghĩ đến, trong tương lai khi người anh trai này trở về thế giới ‘Tân U’, vẫn là có thể cưỡi ở trên đầu mình, khi dễ chính mình.

———– Ta đây là đường phân cách trốn ———–

Một người đi đến Nhân nhất đẳng, ba người liền hướng về phía cửa hàng đi đến. Tuy rằng Tiểu Văn ở sau lần gặp mặt uyển chuyển nói ra suy nghĩ của mình, nhưng người ta căn bản không để ý tới mình, cũng liền buông tha cho. Dù sao chờ chút nữa người bỗng nhiên bị người ngăn cản không thể vào trong trong cửa hàng cũng không phải là mình. Cùng lắm thì như thế này, làm bộ như khng quen biết hai người bọn họ.

Cửa hàng ở thành phố Nam Kinh này thật sự rất lớn, tổng cộng có năm tầng cùng với một tầng hầm có cửa hàng tổng hợp trong đó. Cửa hàng trang sức được xây dựng ở tầng bốn. Bởi vì mục tiêu chính là trang sức, ba người cũng không ở lại các tầng quá lâu, trực tiếp vào thang máy đi đến tầng bốn. Tiểu Văn cũng bởi vì vậy mà mất đi cơ hội gặp mặt cùng với bạn học mới của mình. Nếu gặp, không biết sau này còn có thể sẽ không dễ dàng như vậy bị cuốn vào cuộc tranh chấp Pandora đầy sóng gió kia.

Ở thế giới hiện thực Tiểu Văn cũng không giàu có. Cha mẹ đều là những công nhân đi làm bình thường, sớm đi chiều về trễ, ngay cả một giai cấp tư sản dân tộc cũng không được tính vào. Chỉ có thể nói là kinh tế gia đình đạt ở một mức dư dả. Tất nhiên, Tiểu Văn cũng không nhân cơ hội này mà đi dạo ở nhưng nơi dành cho kẻ có tiền. Về phần ở Nhật Bản, đó dù sao cũng là vật ảnh ở thế giới hai chiều, nào có tính chân thật của thế giới ba chiều? Cho nên khi vừa mới tiến vào, đối mặt với đủ loại châu báu có nhiều kiểu dáng, ánh sáng bạc lấp lánh, Tiểu Văn đã thật sự bị ánh sáng làm cho mù mắt. Cái cảm giác không tình nguyện lúc đầu dần dần biến mất. Đương nhiên, nếu không có người nào đó truy đuổi như lời nói, toàn bộ sẽ hoàn toàn biến mất.

“Tiểu Văn Tiểu Văn, nhẫn cưới bạch kim này nhìn thật tốt, em thử xem?” Shikura theo dưới miếng vải đen vươn ra một bàn tay trắng nõn, giơ một chiếc nhẫn lên đổi với Tiểu Văn. Kết quả, thật không ngoài ý muốn, mọi người ở trong cửa hàng đều dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn về phía Tiểu Văn.

“Chậc chậc, vật đổi sao dời, không nghĩ tới đứa trẻ nhỏ như vậy liền làm tình nhân của xã hội đen.”

“Ai, nhìn thì đứa trẻ này cũng chỉ mới có mười sáu, mười bảy tuổi, làm thế nào liền sa đọa đâu?”

“Nhìn cái người xã hội kia được phái tới giám thị người con gái mặc đồ đen kia, vừa nhìn thấy chính là một người nham hiểm. Nói không chừng đây chính đang ép đứa nhỏ này kết hôn đấy.”

“Đáng thương, đáng thương a –” Một trận thổn thức, làm cho Tiểu Văn có một loại xúc động muốn giết người. Sẽ có người tặng quà tặng có giá trị cao đến như vậy sao? Vẫn chính là đưa một chiếc nhẫn cưới cho một học sinh trung học, Shikura, nhà ngươi sẽ không phải là cố ý đi? Còn có anh, Tiểu Văn hung tợn nhìn về phía người con trai nào đó đang tựa tiếu phi tiếu, anh ngăn cản một chút thì sẽ chết sao? Còn đứng xa như vậy? Anh cũng là biết dọa người quá đấy?

Toàn thân Tiểu bắt đầu tỏa ra lãnh ý âm trầm. Đáng tiếc, nụ cười của Shikura tựa như ánh mặt trời, sở hữu ánh sáng ấm áp.

“Không nên không nên, nhẫn cưới này giống như rất chín chắn, không thích hợp với Tiểu Văn.” Shikura nhìn nhẫn suy nghĩ một lát, tự nhủ rồi lại đem nhẫn cưới để lại vào trong. Tiểu Văn đang thầm nghĩ Shikura rốt cuộc cũng đã nghĩ thông suốt, người kia hiện lên một mặt tươi cười, cư nhiên từ tủ bày trang sức khác cầm một vòng ngọc bích viền vàng vô cùng quái quỷ chạy tới.

“Tiểu Văn, vòng ngọc này cũng không sai lắm, chị nhìn thấy trên tivi Trung Quốc, các bà bà thường xuyên lấy loại vòng này đưa cho cháu dâu trẻ tuổi gì đó!”

“Crốp crốp –” Âm thanh xương cốt của Tiểu Văn phát ra khi nắm tay lại, bình tĩnh, cô nhất định phải bình tĩnh, nói như thế nào thì người ta cũng là tiền bối xuyên không, không thể động thủ. Tiểu Văn nhắm mắt lại, ở trong lòng cố gắng hết sức an ủi ngọn lửa đang muốn phun trào lên. Thế nhưng, khi mở mắt ra, nhìn đến cái người kia vẫn như trước cầm vòng tay, Shikura vô lương tâm đi tới về hướng chính cô, Tiểu Văn thật sự không thể nhịn được nữa.

Ông cụ non nhà ngươi, cô không thể trêu chọc vào, đã vậy còn không thể trốn không xong? Nghĩ vậy, cô mạnh mẽ liếc Amuro Tooru một cái, dường như đang lên án hành vi phạm tội của anh, sau đó xoay người chạy về hướng thang máy. Không biết có phải là ông trời cũng thích đối nghịch với cô hay không, không biết vì sao, mặc kệ cô làm thế nào thì cũng đều không chạy ra khỏi đại sảnh này, quay đầu, cô vẫn có thể nhìn thấy mặt Shikura.

“A!” Rốt cuộc, vào lúc Tiểu Văn lại một lần nữa quay đầu xác định vị trí của Shikura, cô liền đụng phải bức tường người.

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi!” Tiểu Văn cũng không quan tâm mình đụng vào người nào, chính là cúi đầu luôn luôn nói lời xin lỗi, sau đó lại hướng về phía thang máy chạy tới. Bỏ Shikura lại phía sau mới việc cấp bách, cho dù có đụng vào trai đẹp cũng không có thời gian bắt chuyện. Tiểu Văn không biết, cô thật sự đúng là đã đụng vào một anh chàng đẹp trai, một anh chàng đẹp trai đội mũ lưỡi trai.

“A — Gặp gỡ rồi!” Amuro Tooru vẫn luôn luôn ở trong trạng thái đẹp trai, lộ ra một chút mỉm cười vì đã đạt được gian kế. Sau đó quay đầu nháy mắt Shikura: Nhiệm vụ hoàn thành, lần sau mời cậu ăn cơm!

Nhớ được là tốt rồi, nhân tình này sẽ không để cho cậu mời một bữa cơm liền hoàn thành. Shikura hướng về phía Amuro Tooru quơ quơ vòng tay, lại chỉ chỉ bản thân trang điểm vô cùng quái dị, dùng khẩu hình hồi đáp.

Một hồi lâu, nhìn Tiểu Văn nghiêng ngả lảo đảo, rốt cuộc đụng đến thang máy. Sau khi đi xuống dưới lầu, hai người cười ra tiếng.

“Hợp tác vui vẻ!” Shikura hoạt bát thè lưỡi.

“Hợp tác vẻ!” Amuro Tooru cũng sửa sang lại mũ. Hướng đi đến về phía thang lầu.

Lùi bước sao? Thực xin lỗi, làm một công chúa của thế giới ‘Tân U’, em đó Tiểu Văn, em không có cơ hội lựa chọn đâu.

Truyện Chữ Hay