Bách đến yết kiến Chiêu Minh Vương, vào đến Vương phủ lại thấy Thái Đường đang ngồi cùng cô nương hôm trước.
Nàng chính là Phụng Dương công chúa, con của Khâm Thiên đại vương Trần Nhật Hiệu.
Nàng từ bé được Thái Tông yêu quý, gả cho Quang Khải.
Bách tò mò hỏi:
- Sao nàng lại ở đây?
- Ta sang chơi với Phụng Dương không được sao?
Bách xấu hổ gãi đầu, lại chắp tay tỏ vẻ xin lỗi rồi vào bàn việc với Quang Khải.
Thái Đường lại nghe hắn nói phá được hộp khoá của Cao Lỗ, rất tò mò.
Trần Quang Khải thì mừng rỡ, cho gọi ngay Trương Xán tới, trao cho hắn hình vẽ nỏ liên châu.
Trương Xán mừng rơi cả nước mắt, cầm ngay cái khoá và bản vẽ về công bộ.
Bách cũng nhờ Chiêu Minh Vương báo lên Tông nhân phủ xin cho hắn về Tức Mặc tìm kiếm Cao gia.
Minh Vương cầm bản đồ, quan sát một hồi, ở đây nếu có ai thông thạo vùng này nhất thì chính là Chiêu Minh Vương và Thái Đường, hai người họ từ bé đã có những lúc phải về ở vùng này để coi sóc tông miếu.
Chiêu Minh quay sang chỗ Thái Đường nói:
- Muội từ bé đã ở Tức Mặc, có nhận ra địa thế này không?
Lại quay sang chỗ Bách:
- Nhân Sơn nếu như ngươi nói là núi Hình Nhân thì cũng cũng dễ tìm.
Núi này chính gần núi Bảo Đài, trên núi tiền triều có xây chùa Đông Sơn, dựng bảo tháp Vạn Phong Thành Thiện.
Chùa này quy mô rất lớn, có trăm gian nhà.
Ta cũng đã có thời gian lưu lại nơi đây nhưng tuyệt không nghe đến Cao gia bao giờ.
- Muội cũng chưa nghe nói, nhưng chùa Đông Sơn và tháp Vạn Phong Thành Thiện là công trình kỳ vĩ, khi muội ở đây có nghe nói là khi xây dựng gặp rất nhiều khó khăn, sau được cao nhân chỉ điểm mới hoàn thành.
Liệu cao nhân này có liên quan gì đến Cao gia hay không?
- Cũng chưa biết chừng.
Bọn họ xác định ẩn thân nơi này thì có lẽ sẽ không lộ ra tung tích.
Chúng ta theo bản đồ tìm đến, nhưng bản đồ sơ sài, ngoài núi Hình Nhân thì không có chỉ dấu gì, làm sao liên lạc với họ?
- Đành đến nơi thì tính vậy.
Thái Đường mở miệng:
- Muội thông thuộc nơi này nhất, Tông nhân phủ nhất định sẽ phái người của hoàng gia đi.
Huynh cho muội đi cùng sẽ rất nhanh tìm được người của Cao gia.
- Ta sẽ xem xét việc này.
Lại quay sang Bách:
- Ta sẽ báo với Phủ Tông Nhân, ngươi cứ về chuẩn bị cho chu toàn đi.
- Việc này cũng không vội.
Ngày mai là khai trương Quỹ kiến thiết quốc gia, cũng diễn ra lần bốc số đầu tiên.
Ta cần xong việc này rồi sẽ lên đường đi Tức Mặc.
Hắn rời Vương Phủ đến thẳng Quỹ kiến thiết, lúc này không khí chuẩn bị ở đây đã rất nhộn nhịp rồi.
Hắn quan sát thấy Chu Đại Lực đang hò hét, hai ba quan viên đang đốc thúc nhân viên.
Lại có cả Đinh Nhu, hắn được giao đội trưởng đội trị an của Quỹ, toàn thanh niên lực lưỡng.
Chu Đại Lực thấy Bách, vồ lấy ngay:
- Ta đã gửi tất cả giấy mời theo lời Hầu gia, lại phát tờ tuyên truyền khắp kinh thành.
Nhưng hoạt động bốc số ngày mai vẫn rất lo lắng.
Có cần duyệt qua một lần không?
- Có chứ! Cần tập luyện để tránh sơ sót.
Hơn nữa, ngày mai là ngày khai trương, phần thưởng cần phong phú.
Ông nên chuẩn bị một vài lượng vàng, nghĩ ra một cách gì đấy để bọn đến chơi ngẫu nhiên được thưởng, trong ngày hôm nay loan tin khắp các bến tàu, các chợ lớn, hang cùng ngõ hẻm là mai cứ đến Quỹ kiến thiết là có cơ hội trúng một lượng vàng.
Việc này ông thông thạo nhất mà?
- Được, được … cái này thì ta làm được.
- Hạng mục bốc số những ngày đầu chủ yếu tạo hiệu ứng, quan trọng là làm cho người của kinh thành đâu đâu cũng mua được số.
Các đại lý bán vé phải thật thuận tiện.
Hơn nữa, phải làm sao cho mọi người hiểu, họ luôn có cơ hội trúng thưởng, chính vì thế, càng nhiều người trúng càng tốt, đừng có tiếc tiền trao giải.
Chúng ta làm ăn chân chính, chỉ cần nắm chắc phần số tiền bán vé sẽ dùng để trao giải.
Số còn lại chúng ta đóng thuế một nửa cho triều đình rồi mới chia lợi nhuận.
Như thế, người chơi sẽ có cảm giác nếu mua vé không trúng thì cũng là làm việc có ích, dùng để xây dựng đất nước.
Nguồn thu từ đó sẽ kéo dài mãi mãi.
Hắn lượn một vòng, thấy không có gì bất ổn rồi về Hầu phủ.
Cảm giác có người chờ ở nhà thật tốt.
Giờ hắn xong việc là muốn bay ngay về nhà, không muốn lang thang một chút nào.
Vừa về phủ, đã hỏi ngay bọn gia nhân:
- Đinh cô nương đâu?
- Cô nương đi sang Quốc học viện rồi, công bộ có một buổi trao đổi về hộp mật mã của Cao Lỗ mời cô nương sang dự.
- Cái đấy có cái quái gì mà tên Trương Xán làm ghê gớm vậy.
Cô nương có nói bao giờ về không?
- Cô nương không nói, chỉ mời Hầu gia khi nào về có thế sang Quốc học viện đón cô nương.
Cái cảm giác đón người yêu tan làm lâu lắm không được trải nghiệm, hôm nay phải thử mới được.
Hắn lại lên xe ngựa, vốn phủ của hắn thuộc Tây Nhai, cũng rất gần quốc học viện.
Chỉ qua mấy con phố là đến.
Hắn lững thững cho tên xa phu đi về phía Tây.
Quốc học viện thời này đã được triều đình sửa sang và mở rộng so với thời Lý.
Bên trong bên ngoài rất bề thế.
Phía trong là một khu nghi thức thờ Khổng Tử, còn có chỗ học tập của các Thái học sinh, bên phía ngoài có khu hồ Giám là nơi dựng rất nhiều học quán, lầu các để ngâm thơ, đối câu và trao đổi các vấn đề học thuật.
Bách tất nhiên không vào Quốc học viện, hắn dừng chân ở Nghi Môn Ngoại, Hai bên nghi môn có bia “Hạ mã” (xuống ngựa), để nhắc nhở các công khanh phu sĩ hay thứ dân khi đi qua khu vực này đều phải xuống ngựa.
Hắn rẽ sang trái để đến hồ Giám.
Giữa hồ này có gò Kim Châu, trên gò có dựng một phương đình gọi là
“Phán Đình Thuỷ”, chuyên để bình luận thơ phú, trao đổi học thuật.
Hôm nay Trương Xán chính là tổ chức trao đổi ở đây.
Bách đi bộ vào Phán Đình Thuỷ, bên trong đã có mấy chục người đang túm tụm bàn luận, chẳng ai chú ý đến hắn.
Bách ngắm nghía mặt hồ một lát, lại tự cho mình đến Quốc học viện phải tỏ vẻ tiêu sái, nói tên gia nhân chạy ra lấy cái quạt, phe phẩy ra vẻ, mặt dương dương tự đắc.
Có điều từ lúc vào chả ai để ý đến hắn, chỉ chăm chú nhìn Trương Xán mặt như gà chọi đang nói:
- Cao Lỗ là một tướng tài của An Dương Vương, quê Kinh Bắc.
An Dương Vương giết được danh tướng Đồ Thư và đánh tan vạn đại quân nhà Tần, ông mới cảm phục ra giúp An Dương Vương.
Cao Lỗ là người chế ra nỏ liên châu.
Cũng là người khuyên An Dương Vương dời đô xuống đồng bằng, tìm đất đóng đô và là người thiết kế, chỉ huy xây thành Cổ Loa.
Cái hộp này chính là tinh hoa toán thuật của nhà họ Cao.
Các ngươi nếu hiểu được năm phần thì sẽ làm cho toán thuật nước nhà tịnh tiến.
Một người băn khoăn.
- Trạng nguyên gia, cái khoá này đã nghìn năm không ai giải được là vì sao?
- Có mấy nguyên nhân.
Thứ nhất, trong khóa có dung dịch thuỷ ngân, nếu mạnh mẽ phá khoá, nước thuỷ ngân tràn ra sẽ thấm vào mảnh da, phá huỷ mảnh da, từ đó không còn thấy được bản đồ nữa.
Các ngươi nhìn xem, đây chính là lọ thuỷ ngân lấy từ trong hộp ra.
Mọi người tò mò nhìn, ồ lên sợ hãi.
- Thứ hai là mã khoá trên hộp này, cơ cấu phức tạp bao gồm mặt, trên mỗi mặt có trụ khác màu nhau.
Từ đây nảy sinh rất nhiều cách biến đổi, nếu không thay đổi để các mặt đều có một màu thì không bao giờ mở được khoá ra..