Hai thành viên ủy ban kỉ luật đầy khuyết điểm, Sakaki Sui và Hiwa Arina, đang vừa đi xung quanh trường vừa ăn.
Bánh crepe giá cực rẻ, chỉ 100 yên, nhưng nó ngon hơn nhiều so với giá bán. Khi dạo quanh trường tôi nhận ra là lễ hội có rất nhiều gian hàng đồ ăn. Có bánh crepe, bánh ngọt, yakisoba, takoyaki,
cà phê và nhiều quán ăn khác. Chúng cũng rẻ, có thể họ không quan trọng về lợi nhuận.
Tôi nghĩ đây là lễ hội tuyệt vời cho những người thích ăn uống.
"Đại ca ngựa ở đâu vậy?"
Tôi bị bất ngờ khi thấy một đứa trẻ tiến lại gần.
“Ah, một con ngựa. Một con ngựa, hả? Người đeo mặt nạ ngựa à? "
"Ừm."
Makoto dường như đã trở nên nổi tiếng. Thật kinh khủng, đánh cắp trái tim của một đứa trẻ ngây thơ như thế. Và trên hết, có hình Makoto trên áp phích của một quán cafe.
Makoto ở khắp nơi và điều đó thật khó chịu.Nó giống như một meme vậy. Makoto meme. Thông tin được tuyên truyền qua một con ngựa như một phương tiện truyền thông vậy.
"Em có muốn đến xem con ngựa đấy không?"
Arina lịch sự nói, giọng thật khác khi nói chuyện với tôi. Tôi không biết sao nó lại khác đến vậy, nếu cô nàng có thể nói bằng một giọng tuyệt vời như vậy sao không dùng nó mọi lúc đi? Tôi sẽ ghi lại giọng nói của cô nàng và đăng lên một trang web video. Sau đó, tôi có thể dùng nó chữa lành cho mọi người trên khắp thế giới và tôi có thể kiếm được rất nhiều tiền với các quảng cáo. Nhưng tôi không phải là một người quan trọng vấn đề tiền bạc.
Đứa trẻ gật đầu.
"Đi thôi nào."
Eh? Cô thực sự đi sao?
Như thể đọc được suy nghĩ của tôi, Arina kéo tai tôi lại gần và thì thầm,
"—Theo tôi."
Thành thật mà nói, quả bóng của tôi bị thu nhỏ lại.
Đối với một người như tôi, người thích sự lành mạnh nên tục tĩu là thứ rất xấu xa. Nhưng vào này, đó là một tội ác cần thiết. Chúng nhỏ lại với một tiếng vù vù.
Và như vậy, tôi trở thành người hầu và hộ tống cô nàng đến lớp 2-2.
Tôi nhận ra rằng gần đây Arina nói chuyện rất thẳng thừng với những người cùng tuổi.
Cô nàng có một sự tôn trọng nhất định đối với các senpai, và những người lạ. Những người mà cô nàng đối xử thậm tệ là những người bằng tuổi và những kouhai. Không, giống với bất kỳ ai khác Arina rất thẳng thắn.
Chỉ vì tôi hiểu điều đó không có nghĩa là nó thay đổi bất cứ điều gì. Nhưng đó là thông tin có thể giúp tôi phân tích về tâm lí của cô nàng. Tôi nghĩ rằng Akakusa-sensei có thể cho chúng tôi một câu trả lời. Akakusa-sensei là một trong những người biết về hai nhân cách của Arina.
Tôi cũng biết về việc cô nàng có hai nhân cách. Và Arina trước mặt tôi đây là Hiwa Arina mới xuất hiện cách đây vài năm.
Akakusa-sensei yêu cầu tôi sửa lại giọng điệu và thái độ của cô nàng. Nói một cách khác là “Tôi muốn em khôi phục tính cách ban đầu của Arina.” Xóa bỏ Arina hiện tại và đưa Arina trước kai trở lại. Nhưng tôi không biết rằng đây có phải việc nên làm không.
Một vấn đề về thiện và ác.
Arina trước đây có muốn giành lại quyền kiểm soát không?
Arina trước đây có muốn biến mất không?
Arina trước đây có mong muốn có tính cách như hiện tại không?
Arina trước đây muốn làm gì?
Arina hiện tại có muốn tô đè lên tính cách trước đây của mình không?
Arina hiện tại muốn bắt nạt Arina trước đây sao?
Arina hiện tại có muốn ở lại?
Arina trước đây muốn làm gì?
Hai tính cách đó có mâu thuẫn với nhau không?
Rất gần nhưng lại không giống nhau. Không quá gần mà cũng chẳng quá xa.
Tôi biết rõ Arina hơn bất kì ai trong trường này, tôi có thể tự hào về điều đó. Nhưng còn nội tâm của cô nàng thì tôi vẫn chưa thể hiểu hết được.
Rốt cuộc thì cô nàng là ai?
Tôi gọi Makoto khi chúng tôi đến lớp.
“Đây là fan hâm mộ của mày.”
Makoto vẫn đội mặt nạ ngựa,mặc áo sơ mi aloha với chiếc quần đùi. Có một chiếc máy ấp trứng đồ chơi trên tay phải hắn ta. Hắn ta trông thật mờ nhạt và hắn còn hay nhầm lẫn các nền văn hóa với nhau.
“Yah yah! Chào mừng đến với quán cà phê cosplay! ”
Makoto mở rộng vòng tay chào đón chúng tôi. Hắn trông có vẻ khá thích thú. Trong lớp tôi có rất nhiều người mặc trang phục cosplay. Bộ quân phục một mảnh của Niwatari Tsuru là nổi bật nhất, đó là một bộ quân phục phương Tây với những màu đen và đỏ. Trông cô ấy thật tuyệt, tôi không thể không thốt lên “Ooh”.
Nghe thấy vậy Tsuru tiến về chỗ tôi.
“Oh, Sui. Arina-san! Mình sẽ đến xem buổi biểu diễn thời trang! Chắc chắn mình sẽ đến đó! ”
“E-ehh. Cảm ơn cậu."
"Biểu diễn thời trang, huh ~?"
“Tuy nhiên, tôi không thực sự quan tâm đến Sui.”
“Ơ. Nếu tôi chết thì sao? "
Tôi xin lỗi.
Khi tôi đang cảm thấy chán nản, tôi nhận thấy có ánh nhìn từ góc lớp.
Và người đang đứng đó là Mimori Ruka.
Tôi nhớ mà. Mimori Ruka đã yêu cầu tôi giúp đỡ cô ấy.
Ruka có tình cảm với Makoto. Tôi chưa nghe cụ thể nhưng thực sự là cô ấy đã yêu hắn.
Tôi đã định thu ngắn khoảng cách giữa Makoto với cô ấy nhưng lại hoàn toàn quên mất.
Ruka đang mặc kimono thể hiện sự nữ tính của một người con gái Nhật. Vì cô ấy có bầu không khí khá truyền thống nên nó rất hợp với cô ấy.
Cô ấy ra hiệu bằng mắt là “Hãy đến đây”, vì vậy tôi tình cờ đi đến chỗ đó.
"Sup."
"Sui, cậu quên rồi sao?"
"Nó sẽ ổn thôi. Chỉ cần để nó cho tôi. Tôi sẽ đảm bảo rằng Makoto nhìn thấy sự nữ tính của Ruka. "
"Này, cậu không cần phải làm quá như vậy."
Tôi gọi Makoto.
“Này, ngựa. Quý cô Nhật Bản này đang cảm thấy mệt mỏi. Chăm sóc cô ấy đi."
“Nghe rõ! Kimono tiểu thư, mời đi lối này! ”
Khi người ngựa gọi người phụ nữ mặc kimono đỏ mặt và bước tới đó. Cô thì thầm nói lại rằng, "Thật là đột ngột ...!" mặc dù trông cô ấy rất hạnh phúc. Đây có phải là tsundere không? Không có nhiều thứ để chứng minh điều đó cả.
Khi Makoto nắm tay cô nàng, Ruka giơ ngón tay cái lên để ra hiệu "làm tốt lắm". Tôi biết cô ấy là một tsundere mà.
Một vài phút sau chúng tôi rời khỏi lớp học.
Arina cứ tỏ ra bồn chồn. Nếu tôi hỏi cô nàng, "Cô có cần đi vệ sinh không?" 100% cô ấy sẽ giết tôi. Và sau đó cho nổ tung mộ phần của tôi.
Một lúc sau cô nàng vẫn tỏ ra như vậy, nên tôi đành mở lời.
"Tại sao cô lại bồn chồn như vậy?"
"Tôi-tôi không."
“Chắc chắn có. Cô đang tỏ ra như vậy đấy. "
"Không, tôi không cói, quả trứng gián."
“Nếu cô cần bất cứ điều gì, hãy nói với tôi. Tôi là một người hào phóng mà. "
"-biểu diễn."
"Gì cơ?"
“… Tôi đã nói rồi… đó là buổi biểu diễn thời trang…!”
“À, ra là vậy. Đi tiếp nào! Đồ khoe khoang!"
Arina nghiến răng nhìn tôi.
Tại sao cô lại nghiến răng với tôi?
Arina lườm tôi.
"Đừng bao giờ đến đó."
“Không sao / Tôi sẽ giữ cho trường học an toàn. Hãy dang rộng đôi cánh của trái tim của cô đi. ”
“Tôi-tôi rất ngạc nhiên khi được cậu ủng hộ như vậy.”
“Chúng ta có mối quan hệ rất mật thiết mà, cô biết đó. Ít nhất thì tôi cũng sẽ ủng hộ cô. "
"Kinh tởm."
“Thật nhẹ nhõm khi nghe cô nói vậy.”
“Vậy thì, tôi đi rồi.”
"Okay."
Dĩ nhiên là tôi sẽ đến đó một cách bí mật. Tôi không thể chờ đợi để thấy vẻ mặt ngạc nhiên của cô nàng.
Tôi tháo băng tay ra và đút vào túi mà không chút chần chừ.
"Làm thôi nào."