Arina nghỉ học hai ngày sau đó.
Một ngày sau khi chúng tôi nhìn thấy bức ảnh nhóm, Arina đã nghỉ học , một điều hiếm khi xảy ra. Có vẻ như lý do cô nàng nghỉ học là do bị ốm. Và Arina lúc rời đi nhìn có vẻ không ổn lắm.
Nhưng ngày tiếp theo đó cô nàng vẫn nghỉ với lí do như vậy. Tôi đã nghĩ về việc gọi cho cô nàng, nhưng tôi đã dừng lại ngay lập tức. Tôi có cảm giác nếu làm vậy sẽ chỉ khiến cho cô nàng trở nên gắt gỏng hơn.
Tsuru cũng lo lắng cho cô nàng. Cô ấy hỏi tôi, “Cậu có biết việc gì về Arina-san không?”, Nhưng tôi không thể trả lời cô ấy được.
Tuy nhiên, tôi có thể đoán là nó liên quan đến bức ảnh nhóm đó. Thứ gì trong đó đã khiến cho Arina trở nên như vậy, những gì tôi có thể nhìn thấy trong đó là những ngày tháng huy hoàng của họ.
Vào ngày thứ ba thì cuối cùng Arina đã đến trường.
Tôi đã thấy cô nàng đi dọc hành lang trong khi đang nói chuyện với Makoto.
Tôi đứng dậy như là vừa bừng tỉnh vậy.
"Xin lỗi, tao phải đi vệ sinh."
“Có vẻ như mày không cần sử dụng nhà vệ sinh…”
"Tao sẽ đến Nam Sudan."[note32734]
"Hãy tự đi đi."
Makoto trông như chết lặng khi đáp lại tôi. Chỉ còn ba phút nữa là hết giờ nghỉ, nhưng có gì đó trong tôi thôi thúc là cần phải gặp và nói chuyện với cô nàng. Vì vậy, tôi rời khỏi lớp học.
Tôi bước ra hành lang và nghểnh cổ ra như một đứa trẻ quan sát ô tô vậy. Arina chuẩn bị bước vào lớp .
“Arina! Khoan đã!"
Khi Arina đi vào lớp được một nửa, cô nàng dừng lại và đi lùi ra ngoài.
"Gì?"
Khuôn mặt của Arina vô cảm như một tảng đá vậy. Trông cô nàng không ổn, nhưng đây là Arina bình thường với chiếc lưỡi độc mà.
"Cô có ổn không đấy? Cô đã không đến trường hai ngày đấy. Cảm lạnh à? ”
"Đúng vậy. Không có vấn đề gì. Tôi chỉ phát ngán khi nhìn thấy mặt cậu. "
“Vậy thì tốt rồi. Tsuru cũng rất lo lắng cho cô. 「Mình tự hỏi liệu có chuyện gì đã xảy ra không?」 Cô có chắc mình ổn chứ? ”
"Nếu là về sức khỏe, ổn."
"Cô làm như đang gặp vấn đề gì khác ngoài sức khỏe ấy."
“Yeah."
"Chuyện gì đã xảy ra vậy?"
"Tôi không thể nhớ được những gì xảy ra trong hai ngày qua."
Tiếng chuông reo lên.
Tiếng chuông báo hiệu hết giờ giải lao đã cắt ngang cuộc trò chuyện của chúng tôi.
Cô nàng không nhớ những gì trong hai ngày qua? Tôi đã cố gắng hỏi cô nàng về điều đó. Tuy nhiên, khi tiếng chuông báo vang lên thì cô nàng đã vào lớp. Thời gian bị như thể đóng băng khi tiếng chuông vang lên.
Tôi không thể nhớ những gì xảy ra hai ngày qua.
Những từ đó cứ quanh quẩn trong đầu tôi. Đó nghĩa là gì? Chuyện gì đã xảy ra?
Tôi đứng trên hành hang cho đến lúc giáo viên gọi tôi.
Giờ nghỉ trưa.
Tôi nhớ lại những lời của Arina khi tôi ngây người nhìn vào tình trạng giống như chiến tranh ở cửa hàng.
Không có kí ức à? Vào lúc đó và trong hai ngày. Nếu tôi gặp thứ gì như vậy thì chắc tôi đã nghĩ mình đã fuck timeline rồi.
Nhưng những thứ như vậy vẫn chưa được phát triển trên thế giới, nên nó có thể đó là nói dối. Nhưng nó có thể đã xảy ra vì Arina không phải kiểu người sẽ nói dối những thứ như vậy.
Tôi bị vỗ vai khi đang nhìn đám học sinh tranh giành nhau những chiếc bánh.
Nhịp tôi đột ngột tăng vọt lên khi nhận ra Shirona đã đứng ngay cạnh tôi.
"C-chuyện gì vậy?"
"Đã lâu rồi chúng ta chưa nói chuyện."
Đúng rồi, đã được một khoảng thời gian từ lúc đó.
Tôi không biết nên cư xử thế nào kể từ khi Shirona nói "Tôi thích ông".
“Đó là về Arina-san. Sui, ông có biết gì không? ”
Về việc Arina nghỉ học hai ngày qua à.
"Tất cả những gì tôi biết là cô ấy không được khỏe."
“Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Ai đó đã nhìn thấy Arina-san sau giờ học vào ngày trước khi cô ấy nghỉ học. Cô ấy trông rất lo lắng. Cô ấy trông không giống Arina-san. Sui, ông đã làm gì vậy? "
“Tôi không làm gì cả! Tôi mới là người bị đối xử tệ bạc đấy chứ. "
"Có thật không? Ông chắc chứ? Có lẽ ông đã kể ra điều gì đó khủng khiếp vì cả hai rất thân thiết? "
“Bọn tôi thân thiết lúc nào… Dù sao thì, tôi đã không làm gì cả! Cô ấy là người luôn nói những điều khủng khiếp. Về cơ bản, cô ấy không đối xử với tôi như một con người. "
“Vậy thì tốt, nhưng ông nên nhìn Arina-san một cách đúng đắn. Cô ấy tinh tế một cách đáng ngạc nhiên. "
"Là vậy sao? Tại sao bà nghĩ vậy?"
“Nói sao nhỉ, trực giác của một người phụ nữ chăng?”
“Đừng nói như Akakusa-sensei chứ…”
Shirona đã nghĩ rằng Arina nghỉ học hai ngày vì lí do nào đó khác, ngay cả khi tôi không nói về việc mất trí nhớ. Mặc dù cô nàng có thể không mất trí nhớ thật.
"Vậy, ông ở đây để mua bánh à?"
"Đúng. Nhưng nó như thế này đây. Tôi không có cách nào để lại gần, tôi chỉ có thể đứng và quan sát. Điều đó thật đáng sợ, giống như đám thây ma tấn công một xác chết vậy ”.
"Sui, ông không thích xung đột, phải không?"
"Đúng vậy. Tôi ghét đánh nhau. Nhân tiện, tôi ngưỡng mộ Martin Luther King. ” [note32736]
“Fu ~ n? Điều đó thật giống Sui mà. "
Shirona rời đi sau khi nói vậy. Nhìn cảnh chiếc váy tung bay nên tôi biết là Shirona chạy đi mất.
Tôi tự hỏi Namiki Shirona là gì đối với tôi.
Một người “bạn nữ” là từ thích hợp nhất. Không hơn không kém.
Và tôi là gì đối với cô ấy?
Liệu một ngày nào đó tôi có thể biết được câu trả lời không.