Độc thoại của người dược sĩ

chương 33. quý phi ah duo

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Rất hiếm khi Maomao không ngủ mà lang thang khỏi Cung Ngọc Bích giữa đêm như thế này.

Ngày mai, Thuần khiết Quý phi sẽ phải rời nội cung.

Vì vài lý do, nàng ra ngoài và đi vô định. Dù thời tiết không đến mức rét cóng, nhưng bây giờ đang là mùa đông, vậy nên nàng phải khoác hai lớp áo.

Trong nội cung ngập tràn các mối tình không lành mạnh, nên nàng phải cẩn thận tránh nhìn vào những bụi cây hay những cái bóng lấp ló. [note19640]

Khi ngắm vầng trăng bán nguyệt trên bầu trời, nàng chợt nhớ về Công chúa Fuyou và quyết định trèo lên trên tường thành. Nàng muốn được uống rượu ngắm trăng nhưng đành từ bỏ vì chẳng có rượu trong Cung Ngọc Bích. Nàng muốn được uống một chút rượu rắn từ khá lâu rồi.

Nàng đặt chân lên vị trí của viên gạch nhô ra ở góc của tưởng thành, và khéo léo leo lên. Vì váy của nàng có thể bị mắc phải cái gì đó, nàng phải cực kỳ cẩn thận.

Dù sao thì khi mây mù tan đi, khi ánh trăng và những vì sao soi sáng cả kinh đô, những nơi trên cao sẽ có tầm nhìn rất đẹp. Ánh sáng rực rỡ mà nàng nhìn thấy ở khoảng cách này hẳn là từ khu đèn đỏ. Thật không sai khi gọi đó là khu phố về đêm. Chắc là những lời tán tỉnh ong bướm ở dưới đó đã bắt đầu rồi.

Không có ý định làm gì cụ thể, nàng ngồi đung đưa đôi chân trên tường thành trong khi nhìn trời mây.

“Ô, đã có ai đến trước ta rồi à?”

Maomao nghe thấy một giọng nói không cao cũng không thấp.

Nàng quay lại. Một nam nhân lịch thiệp với y phục dài đang đứng đó.

Không, nàng đã tưởng đó là một nam nhân, nhưng thực ra là Quý phi Ah Duo. Bên dưới nút buộc, suối tóc của ngày ấy chảy dài sau lưng. Một quả bầu lớn vắt trên vai của ngài ấy.

“Dạ, nơi này tự do mà.” – nàng nói.

“Ổn thôi. Muốn cùng ta làm một chén không?” – Quý phi Ah Duo lấy ra vài chén rượu, và Maomao thì không tìm ra lý do gì để từ chối.

Nàng định khước từ như mọi khi nàng làm với Quý phi Gyokuyou, nhưng thật thất lễ khi không tiếp rượu ngài ấy trong đêm cuối cùng ở nội cung.

Nâng chén bằng cả hai tay, Maomao thưởng thức thứ rượu đùng đục.

Nó ngọt và có lượng cồn thấp.

Nàng im lặng chậm rãi thưởng thức món rượu. Quý phi Ah Duo uống rượu trực tiếp từ cái bầu.

“Ta giống một nam nhân, phải không?”

“Khi ngài hành xử như vậy thì rất giống ạ.” – Maomao nói.

“Haha, ngươi cũng thành thật đấy.” – Quý phi Ah Duo nâng đầu gối lên và tựa cằm vào. Maomao nhận ra sống mũi thẳng và hàng lông mi dài của ngài ấy nàng đã từng gặp ở đâu đó. Nàng nghĩ quý phi trông giống với một người, nhưng hiện thời nàng không nhớ ra được.

“Bởi vì ta đánh mất con trai của mình bằng chính đôi tay này, ta đã trở thành bằng hữu của hoàng đế. Không, phải nói là chúng ta đã quay trở lại làm bằng hữu.” – Quý phi nói.

Ở bên hoàng đế như một người bạn, không phải với tư cách là một quý phi.

Một người bạn thuở nhỏ gắn bó với ngài ấy từ khi họ còn là những đứa trẻ.

[note19641]

“Ta chưa bao giờ nghĩ rằng ngài ấy sẽ chọn ta để trở thành quý phi.”

“Ta đã chắc chắn rằng ta sẽ trở thành một người dẫn đường cũng như là người đồng hành của ngài ấy.”

“Ta đã là một quý phi để trang trí trong mười năm nay chỉ nhờ vào lòng thương hại của ngài ấy.”

“Lẽ ra ta nên làm chuyện này sớm hơn.”

“Nhưng tại sao ta vẫn bấu víu vào điều đó...”

Quý phi Ah Duo tiếp tục độc thoại.

Như thể Maomao không còn ở đó. Như thể quanh đây chỉ có một mình ngài.

“Ta sẽ rời đi vào ngày mai...

Bất kể lời đồn đại nào thì cũng không còn khiến ta bận tâm nữa.”

Maomao chỉ im lặng và lắng nghe.

Quý phi Ah Duo dừng nói. Ngài ấy đứng dậy, mở nắp bầu rượu và đổ xuống hào nước bên ngoài bức tường thành.

Nhìn thứ rượu được trút xuống như thể một món quà từ biệt, Maomao nhớ lại người cung nữ đã tự sát trước đó.

“Dòng nước chắc hẳn lạnh lắm.” – Quý phi Ah Duo nói.

“Nô tỳ đoán vậy.”

“Như vậy thật đau đớn.”

“Nô tỳ cũng nghĩ vậy.”

“Cô ta thật ngốc.”

“… Điều đó có thể đúng.”

“Tất cả mọi người đều là lũ ngốc.”

“Có lẽ vậy...”

Maomao có thể hiểu, bằng một cách nào đó.

Người cung nữ đó thực sự đã tự sát.

Và Quý phi Ah Duo biết điều đó.

“Mọi người” mà ngài ấy đang nhắc đến, có lẽ bao gồm cả Fonmin.

Có những người sẽ hy sinh cuộc đời mình cho Quý phi Ah Duo, bất chấp ý muốn của ngài ấy.

(Thật sự phí phạm.)

Ngài ấy sở hữu khí chất và năng lực đứng trên vạn người, và hơn thế nữa...

Liệu triều đình sẽ tốt hơn nếu như ngài ấy ở bên cạnh hoàng đế trên một danh nghĩa khác, không phải dưới địa vị của một quý phi?

Trong khi đang nghĩ ngợi linh tinh, Maomao ngước lên nhìn vầng trăng sáng.

***

Đang có rất nhiều người tập trung ở chính môn.

Quý phi - người đã sống ở nội cung trong một thời gian rất dài - đang mặc trang phục áo dài tay và váy, thực sự không phù hợp khi so sánh với bộ nam phục mà ngài ấy mặc đêm qua.

Một số cung nữ rơm rớm xung quanh đang cắn chặt khăn tay của họ.

Người quý phi với vẻ ngoài như một nam nhân lịch thiệp chắc chắn là một đối tượng ngưỡng mộ của các cung nữ.

Jinshi đứng trước Quý phi Ah Duo, nhận lại món trang sức - một vật minh chứng cho “Thuần khiết Quý phi”. Thứ này, sớm thôi, sẽ được trao lại cho một phi tần khác.

(Sẽ hợp hơn nếu họ đổi y phục cho nhau.)

Một dáng vẻ như tiên nữ, và một khí chất như nam thần. Nàng cảm thấy dù hai người lẽ ra phải khác xa nhau, lại giống nhau một cách kỳ lạ.

Có vẻ như nàng nghĩ người mà giống với Quý phi Ah Duo đêm qua chính là Jinshi.

Nếu Quý phi Ah Duo ở vị trí của Jinshi, chuyện gì sẽ xảy ra?

Đó thực sự là một ý nghĩ ngu ngốc.

Thái độ của Quý phi Ah Duo không giống hề với một nữ nhân đau buồn khi bị đuổi khỏi nội cung.

Ngài ấy mang phong thái hiên ngang của một người tự hào đã hoàn thành sứ mệnh của mình.

Đột nhiên, một suy đoán không thể tránh khỏi hiện lên trong tâm trí nàng.

Tại sao ngày ấy lại có thể nghiêm trang như vậy?

Dù ngài ấy không hoàn thành bổn phận của một phi tần.?

‘Ta đã đánh mất con trai của mình bằng chính đôi tay này...’

Nàng nhớ lại những lời của Quý phi Ah Duo ngày hôm qua.

(Đánh mất? Không phải là chết?)

Theo cái suy nghĩ mà nàng đang hướng tới, thì cũng có thể vị thái tôn đó vẫn còn sống.

Tai nạn khiến cho Quý phi Ah Duo không thể có con được nữa là do thời điểm quý phi lâm bồn trùng với lúc thái hậu hạ sinh.

Vị hoàng đệ và người con của quý phi sẽ có mối quan hệ thúc - điệt [note19642]

Và hơn nữa hạ sinh vào cùng một thời điểm như vậy, không phải họ sẽ giống như một cặp sinh đôi sao? [note19643]

(Giả như họ bị tráo đổi cho nhau?)

Khi Quý phi Ah Duo hạ sinh, trong sâu thẳm ngài ấy hẳn đã biết. Rằng đứa trẻ nào sẽ được nuôi nấng cẩn thận từ tấm bé.

Đứa trẻ của hoàng thái hậu chắc chắn sẽ có được sự bảo bọc tốt hơn, chứ không phải đứa trẻ của ngài - người mà chỉ là con của một nhũ mẫu [note19644]

Quý phi Ah Duo, người đang có thể trạng yếu sau khi sinh, có lẽ đã không quyết định được điều gì mới là đúng.

Tuy nhiên, nếu như bằng cách tráo đổi mà đứa con của ngài được cứu – thì đó sẽ là quyết định của Quý phi Ah Duo.

Nếu như chuyện đó bị lộ ra sau này.

Nếu như chuyện đó lộ ra sau khi vị hoàng đệ thật đã chết.

Cha nàng không chỉ bị trục xuất, mà ông còn phải chịu hình phạt về thể xác. Bởi vì ông không nhận ra rằng hai đứa trẻ đã bị tráo đổi.

Cũng là lý do vì sao vị hoàng đệ ấy chỉ có một địa vị nhỏ.

Cũng là lý do thực sự khiến Quy phi Ah Duo tiếp tục ở lại hậu cung. [note19645]

(Điều đó thực sự vô lý.)

Maomao lắc đầu.

Một sự tưởng tượng ngốc nghếch. Thậm chí cả ba cung nữ của Cung Ngọc Bích cũng không thể tưởng tượng ra được điều này.

(Mình không thể cứ đứng nhìn như thế này mãi được.)

Ngay khi Maomao định trở lại Cung Ngọc Bích, có ai đó lướt vội qua nàng.

Một cô gái trẻ với vẻ ngoài đáng yêu. Đó là Quý phi Riishu.

Ngài đang chạy thẳng đến chính môn, hoàn toàn không để ý đến Maomao.

Người thử đồ ăn của quý phi đang chạy ngay sau ngài ấy và thở dốc.

Đám cung nữ phía sau họ, thậm chí còn không thèm có ý định rảo bước. Như thể chúng còn chẳng quan tâm.

(Họ vẫn như vậy nhỉ. Chỉ trừ một người.)

Maomao không định làm gì cả. Ngài ấy không thể sống giữa một rừng nữ nhân nếu như ngài còn chẳng thể quản được những nô tỳ của mình.

Nhưng ít nhất thì, ngài ấy không còn một mình nữa rồi.

Như vậy sẽ tốt hơn.

Khi ngài ấy đã chạy đến trước Quý phi Ah Duo, Quý phi Riishu cứng nhắc giơ đồng thời cả tay trái và chân trái lên cùng lúc. Ngài ấy vấp vào gấu váy và ngã sấp mặt trên nền đất.

[note19646]

Khi Quý phi Riishu như sắp khóc bởi tiếng cười xung quanh ngài ấy, Quý phi Ah Duo đã tiến đến với chiếc khăn tay, lau mặt cho ngài ấy.

Và trên gương mặt của một quý phi khí chất như một nam nhân tuấn tú ấy, là hình bóng của một người mẹ. [note19647]

Truyện Chữ Hay