Chương : Nếu lời tiền con sẽ kêu là ba ()
'Người thích hợp đương nhiên là có. Có người còn là thạc sĩ của học viện kinh tế Said.'
'Cũng khá đấy chứ, nhưng nếu là nữ thì không cần suy nghĩ nữa, em phát thêm một tin tuyển dụng nữa đi.' Cho dù hắn không có lòng riêng nhưng cũng biết sức hấp dẫn của bản thân đối với phụ nữ, vậy tội gì phải tự tìm phiền phức, đặt một quả bom hẹn giờ bên cạnh mình làm gì? Huống gì thân là trợ lý riêng của hắn, cường độ công việc rất lớn, không phải cô gái nào cũng có thể ứng phó nổi.
'Vậy còn chị dâu? Còn cần em đưa đi làm quen công việc không?'
Rõ ràng boss đối với cách xưng hô này rất hài lòng, 'Gần đây phải lo chuyện đính hôn, có lẽ cô ấy hơi bận, có thể làm được bao nhiêu thì làm bấy nhiêu thôi.'
Ý chính là nói, thực ra vị trợ lý này chỉ cần chờ đến tháng lãnh lương là được rồi.
Cô hiểu rồi, cũng có chút đố kỵ, tại sao cô liều mạng làm việc như vậy nhưng tiền lương lãnh được lại không nhiều bằng Quan trợ lý chứ?
Xem ra tuy rằng cùng mang một họ Sầm nhưng Sầm tiểu thư và Sầm phu nhân cách biệt thực sự quá lớn. Haizz....
Ngủ một mạch đến gần bốn giờ mới thức dậy, Quan Mẫn Mẫn nhìn đồng hồ mà toát mồ hôi, sao hắn không gọi cô dậy chứ?
Từ phòng nghỉ bước ra nhìn quanh văn phòng không thấy boss đâu vì thế đi ra phòng thư ký.
Lúc này đang là giờ trà chiều, những thứ ký đều đang ở phòng trà uống nước ăn điểm tâm nói chuyện phiếm.
Đương nhiên, đối với tám chuyện, Quan tiểu thư cũng rất có hứng thú nhưng một khi đối tượng là bản thân, vậy thì chơi không vui rồi.
'Phòng thư ký lại tuyển người mới, chúng ta coi như cũng nhẹ gánh hơn một chút.' Thư ký A thở dài một hơi.
Bọn họ mỗi ngày bận muốn chết được, từ sáng bận cho tới tối mới được tan tầm, thần kinh lúc nào cũng căng thẳng, giờ trà chiều nửa tiếng coi như là thời khắc thư giãn duy nhất trong ngày.
Nhưng đổi lại, tiền lương và phúc lợi mà họ được hưởng đủ để khiến họ bám riết lấy công việc này.
Đương nhiên, giai đoạn tuyển dụng người mới mỗi năm cũng là khoảng thời gian họ tương đối nhẹ nhàng một chút, tuy rằng người mới cuối cùng vẫn bị điều đến những bộ phận cần thiết nhưng giảm việc được lúc nào thì hay lúc ấy vậy.
'Nếu nói tốt số nhất trong số các thư ký, ngoại trừ Quan tiểu thư ra chắc chẳng còn ai rồi.' Thư ký B nói bằng giọng cảm thán, 'Người ta cho dù không làm trợ lý riêng của tổng tài thì vẫn có tiền đồ vô hạn mà.'
'Cô lấy ai so không lấy lại lấy Quan tiểu thư ra so?' Thư ký C bĩu môi, 'Người ta là trợ lý riêng được đại boss đặc cách tuyển dụng thân phận cao quý nhưng ở trong cuộc họp quan trọng mà chơi trò chơi trên mạng thì không khỏi quá tùy hứng rồi.'
'Nghe nói đại boss chìu cô ấy vô cùng, không chỉ không trách một câu mà còn tự nhận điện thoại đó là của mình, đem hết trách nhiệm gánh trên người mình.'
'Nếu như tình huống hôm nay xảy ra với người khác, kết cuộc chắc chắn sẽ rất thảm.'
'Quả nhiên là hồng nhan họa thủy! Xem ra đại boss trúng độc cũng không nhẹ.'
'Tới giờ làm việc rồi, đừng nói lung tung nữa.' Thư ký trưởng không biết lúc nào thì vào tới, đứng ở sau lưng Quan Mẫn Mẫn vỗ tay nói.
Mọi người quay đầu lại, lúc nhìn thấy đối tượng tám chuyện của họ cũng có mặt ở đó, ai nấy lập tức im bặt, sắc mặt thoáng lộ vẻ ngượng ngùng.
Nếu như Quan tiểu thư cáo trạng với boss, bọn họ chắc chắn lành ít dữ nhiều rồi.
'Giai Di, cấp dưới của em rất bà tám.'
Theo chân Sầm Giai Di vào phòng làm việc, Quan Mẫn Mẫn có chút buồn bực nói.
Cô không phải cố ý chơi trò chơi trong cuộc họp. Những lời này từ miệng họ nói ra, giống như cô thật sự biến đại boss thành một vị hôn quân rồi vậy.
Cũng may, từ nhỏ đến lớn những lời dè bỉu của thiên hạ cô đã nghe đến chán ghê rồi, những lời bọn họ nói hôm nay sức sát thương còn chưa bằng một phần mười.
Nhưng để đại boss mang tiếng xấu vì cô vậy thì không tốt rồi.
Vì vậy người trước giờ làm việc có chút tùy hứng không mục tiêu là Quan tiểu thư cuối cùng đã hạ quyết tâm!
'Giai Di, chị muốn làm một trợ lý tổng tài đủ tiêu chuẩn.'
Vì mục tiêu này, Quan tiểu thư một mực ở trong phòng làm việc của Sầm Giai Di, tất cả tâm tư đều đặt vào công việc, mức độ chuyên tâm tuyệt đối không thua những đêm cô thức trắng đọc truyện tranh, mãi đến khi đại boss đến phòng thư ký tìm người, cô vẫn còn đang cắn bút, mắt nhìn màn hình vi tính không chớp.
Những con số này nhìn mới đau đầu làm sao!
'Trợ lý của anh đang bận gì vậy?' Đôi cánh tay từ phía sau vòng qua người cô, vây cô gái đang ngồi trong chiếc ghế rộng thùng thình vào lòng.
Một lòng một dạ đặt hết vào công việc, Quan Mẫn Mẫn thật sự bị sự xuất hiện bất thình lình của hắn dọa đến giật nảy mình, vừa vỗ ngực vừa có chút oán giận lườm hắn, 'Anh đi thế nào mà không có tiếng động vậy?'
'Anh có gõ cửa, là em không nghe thấy thôi.' Người đàn ông liếc nhanh về phía màn hình chi chít những con số rồi dời mắt về phía cô, 'Những thứ này không phải ngày một ngày hai là học được đâu, chúng ta về nhà trước đi.'
Phần tư liệu này là nghiệp vụ của ngân hàng đầu tư Anh Hoa, tuy rằng giờ Anh Hoa và tập đoàn Phạm thị cùng tập đoàn Shelton đã hợp nhất thành tập đoàn BCF nhưng phần lớn nghiệp vụ của BCF ở khu vực châu Á đều do hắn phụ trách ra quyết sách.
Tập đoàn BCF lấy cổ phiếu giao dịch có kỳ hạn làm chủ, thao tác phải cùng lúc với các thị trường cổ phiếu lớn trên thế giới, thời gian để làm công việc này hoàn toàn khác với những công việc khác, người ta sáng giờ đi làm chiều giờ tan ca nhưng đội ngũ phụ trách công việc này của hắn thời gian làm việc hoàn toàn đảo ngược.
Trước đây trợ lý Khải Văn ngoại trừ giúp hắn phụ trách một phần nghiệp vụ của Sầm thị còn phải phụ trách công việc của BCF. Đương nhiên hắn là boss, chỉ cần trong giờ làm việc xử lý xong công việc là được. Trong đội ngũ phụ trách công việc của BCF sẽ có người trực đêm, ngày thường chỉ làm việc ở khu vực dành riêng cho BCF, trước khi họ tan ca sẽ đưa bảng phân tích số liệu cho Khải Văn hoặc Sầm Giai Di, hai người sẽ chuyển giao nó cho hắn để hắn ra quyết định cuối cùng.
Nếu như không học chuyên ngành kinh tế hoặc đầu tư, phần công việc này làm sẽ rất vất vả, nhất là cô trước giờ đối với số học phản ứng tương đối kém, hiểu được rõ mới là lạ. Mà hắn cũng không muốn cô hiểu rõ làm gì cho nhức đầu.
'Là anh gõ nhẹ quá.' Quan Mẫn Mẫn chu môi, Giai Di nói em tổng hợp phần tư liệu này xong mới được tan ca, nói sáng mai anh đã phải xem rồi.'
'Vậy giờ boss bảo em tan ca, em có đi không?' Đã bảy giờ mấy rồi, cô không đói bụng sao?
'Em mới làm chưa được một nửa nữa, sao mà đi được?' Quan tiểu thư nghi hoặc nhìn boss.
'Đợi em làm xong chắc trời sáng luôn rồi.' Sầm Chí Quyền cầm lấy con chuột kéo lên xuống trên màn hình, nhanh chóng lướt qua những con số chi chít trên đó, rất nhanh đã nắm được đại khái.
'OK, anh đã biết rồi, đi thôi.' Hắn nói rồi nhanh tay tắt máy tính của Quan Mẫn Mẫn khiến cô ngay cả cự tuyệt cũng không kịp nói.
'Nhanh vậy sao?' Quan Mẫn Mẫn cảm thấy thất bại cực kỳ, cô cố gắng nửa ngày trời cũng không có kết quả, hắn chỉ nhìn mấy phút là xong rồi, cách biệt này thật không phải nhỏ.
Ý chí chiến đấu trước đây của cô bị hắn vô tình dội nước lạnh dập tắt rồi.
'Sao lại rầu rĩ vậy?' Ôm cô vào thang máy, Sầm Chí Quyền nhìn chiếc miệng nhỏ đang chu ra vẻ buồn bực thì cười trêu cô.
'Em thấy mình thất bại quá!' Quan tiểu thư vô lực tựa vào người người đàn ông, thì thào nói, 'Sao làm trợ lý lại còn khó hơn làm tổng tài nữa vậy?'
'Tổng tài là người ra quyết định, là người chịu trách nhiệm đối với cả công ty, còn công việc của thư ký là giúp cho tổng tài có thể ra quyết định đúng đắn bằng cách thu thập và chỉnh lý các số liệu cần thiết. Đây vốn không thuộc phạm vi công việc của em, Giai Di không nên đem phần việc này giao cho em. Ngày mai để anh nói với nó.'
Vì để cô không vì chút chuyện nhỏ này mà phiền não, hắn lựa lời an ủi.
'Vậy em phải làm gì đây?' Cô chính là muốn có thể giúp hắn chia sẻ một phần công việc, tuy rằng trước đây cô quả thực không muốn nhận công việc này nhưng nếu đã làm, dù sao cũng phải làm cho có chút thành tích chứ.
'Giúp anh sắp xếp lịch làm việc, làm bạn gái của anh mỗi khi đến các buổi xã giao là được rồi, những chuyện khác em không cần lo.' Nghĩ lại thấy những điều này quá đơn giản, muốn tăng ca cũng khó vì vậy bồi thêm, 'Hơn nữa chúng ta sắp đính hôn rồi, có rất nhiều chuyện phải làm có phải không? Con trai em cũng không thể bỏ mặc không lo.'
'Nhưng nếu em chỉ làm những việc quá đơn giản như vậy, liệu có bị người khác nói không?'
Lương cao ít việc lại gần nhà, đây là yêu cầu cơ bản của cô dành cho công việc mà cô tưng nó với hắn, nhưng nếu như boss tuyển một trợ lý chỉ để sắp xếp lịch làm việc gì gì đó, vậy thực sự hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của cô. Nhưng hắn tốn nhiều tiền như vậy, có phải thiệt thòi quá rồi không?
'Người của anh, ai dám nói một câu?' Đại boss hoàn toàn không e ngại những lời đồn nhảm, 'Nếu em ngại công việc quá nhẹ nhàng, cũng có thể suy nghĩ giúp anh giảm một chút áp lực...'
Nói đến cuối cùng, đề tài của boss rõ ràng đã không còn là công sự nữa.