Edit & Beta by team Nguyệt Nguyệt
U U: "Chị hết thương em rồi."
Cố Diệu Diệu: "Nếu thương em mà nửa đêm nửa hôm chị phải nằm nghe em lải nha lải nhải thế này thì thôi coi như chị hết thương em đi."
U U: "..."
Đúng là vô tình!
U U vừa giận vừa sợ nhưng cũng không dám phản bác lại, bé đành nhẹ nhàng thì thầm nói câu "Chị ngủ ngon", sau đó quay người tắt chiếc đèn cuối cùng còn sáng trong phòng.
Quả nhiên đêm trước ngày đi chơi luôn khiến người ta khó ngủ, hai mắt U U trợn tròn nhìn vào bóng tối đen kịt một hồi lâu mới có chút buồn ngủ.
Nhưng bé cũng chẳng ngủ được một giấc ngon lành.
Lý do đơn giản là vì giấc mơ của bé rất náo nhiệt.
Cành liễu khẽ đong đưa dưới sắc trời u ám mờ mịt, các giám ngục Azkaban lơ lửng trôi đi như những hồn ma xung quanh lâu đài Hogwart, còn có các tử thần thực tử vẩy đũa triệu hồi phép thuật hắc ám.
Có vẻ tình huống trong giấc mơ này chính là quá trình U U chạy trốn các tử thần thực tử đang ráo riết truy lùng mình, trong mơ U U trốn sau một hòn đá lớn, tay nắm chặt đũa phép, thấy mình có vẻ sắp bị giám ngục Azkaban và các tử thần thực tử phát hiện, tim gan bé đập loạn xạ.
Không thể bị bọn họ bắt được!
U U siết chặt đũa phép trong tay, cố gắng nhớ câu thần chú.
Đó là gì nhỉ... Làm sao để gọi thần hộ vệ đây!? Gây chết thì dùng thần chú gì nhỉ?? Phép thuật hắc ám gì nhỉ... Avada ngoạm, ngoạm quả dưa hấu lớn???
Nhớ không được, chết rồi, chết rồi!!
Nhớ không nổi câu thần chú cũng giống y như khi đi thi mà không tài nào nhớ được câu đầu tiên của đề thi vậy!
Loại cảm giác này khiến người ta lo lắng đến mức hận không thể vò đầu túm tóc, bỗng nhiên U U bừng tỉnh.
Vừa mở mắt đã thấy ống kính đen nhòm quay thẳng vào mặt bé.
U U: "..."
Thật quá đáng.
Rất rất quá đáng!
Sao có thể quay một cô gái nhỏ đầu tóc bù xù, đang lăn đủ kiểu "nằm nướng" trên giường cho khán giả cả nước xem được chứ!?
Ngay lập tức, U U túm lấy chiếc chăn, nhanh chóng chui vào trong.
"Không được quay cháu!"
Bé con cuộn mình trong chăn, trông như cái bánh gạo nếp núng na núng nính, từ trong chăn truyền ra âm thanh hung hung dữ dữ của đứa nhỏ.
"Được được được, không quay không quay, chú đi qua bên kia, U U nhanh chóng thu dọn rồi rời giường đi."
Chú quay phim nén cười, thỏa hiệp lui về phía cửa.
"Cái bánh gạo nếp" mở ra một khe nhỏ, sau khi nhìn thấy xung quanh không có bóng người, bé mới cẩn thận chui đầu ra ngoài, nhân lúc không ai chú ý vội vàng chạy như bay đến nhà vệ sinh, đóng cửa cái rầm!
Cố Diệu Diệu đang súc miệng cũng bị bé dọa cho giật mình.
Đợi U U sửa soạn xong xuôi đến hết nửa ngày, cuối cùng cũng đi ra ngoài với dáng vẻ xinh đẹp.
Cô gái nhỏ có làn da trắng hồng như men sứ, mặc trên mình chiếc váy phồng xếp li mang phong cách phương Tây, kiểu dáng không giống với trang phục của trẻ nhỏ, nhìn như là cái váy của người lớn được thu nhỏ, rất là đáng yêu.
Sau khi lên tiểu học, cuối cùng U U cũng không cần chị gái phải nghĩ ra những kiểu tết tóc cho bé nữa, cái mái ngang phía trước chỉ cần chải thẳng thớm là đã đủ đáng yêu rồi. Chất tóc của bé rất tốt, đen tuyền không lẫn tạp sắc nào, mái tóc này lại càng làm nổi bật làn da trắng nõn khiến ai nhìn cũng phải ghen tị.
Bây giờ bé mới thoải mái đứng trước ống kính, có chút đắc ý nói: "Được rồi, bây giờ chú quay cháu được rồi đó!"
Khán giả bị chọc cười phát điên trước sự tương phản trước sau của U U:
【 Đây không khác gì tôi trước và sau khi trang điểm ha ha ha.】
【 Ha ha ha ha, U U của chúng ta chỉ chải đầu rồi đi thay bộ quần áo thôi mà đột nhiên lại có chút hăng hái thế nhỉ? 】
【 Ha ha ha trang điểm thay quần áo cũng có thể làm thay đổi con người ngay lập tức, quá chân thật ha ha ha 】
【 Đã chụp màn hình, chuẩn bị chia sẻ vô vàn biểu cảm của U U! 】
【 Trước và sau khi trang điểm.】
Chương trình đã quay đến tập thứ ba nên về cơ bản thì mọi người đã chuẩn bị tâm lý sẽ gặt hái niềm vui ngay khi bấm vào phòng livestream của nhà họ Cố, trong cuộc sống bề bộn đầy chuyện mệt mỏi, ai mà không muốn vượt qua chúng bằng cách xem những thứ vui vẻ này chứ?
Nhờ chuyện U U bị kẹt đầu trong lan can lần trước, thậm chí phải gọi cho đội cứu hộ đến giải quyết đã trực tiếp tạo nên làn sóng hot trên mạng, nên khi tập này vừa bắt đầu, độ nóng đã tăng chóng mặt, phòng phát sóng trực tiếp đầy ắp người xem, gần như là gấp mười lần những lần trước.
Khảo sát sơ thì những người đến đây đều là vì U U hết.
Mà đứa bé này thì đang ngáp, đeo trên người bình nước, không hề biết bản thân mình có lượng người hâm mộ tương đương với một ngôi sao hạng hai đang nổi tiếng, thế mà bé chỉ luôn miệng hỏi như cái máy: "Con đói quá, đói bụng quá, khi nào chúng ta ăn sáng vậy ba?"
Cố Khải Châu sờ đầu bé nói: "Sắp rồi, đợi lát nữa chúng ta đến Universal Studio sẽ ăn ở đấy."
Vốn dĩ tổ chương trình《Nhật ký trưởng thành》làm gì có nhiều kinh phí như thế, tất cả đều nhờ vào độ hot của cả nhà họ Cố vẫn cứ tăng mà không có dấu hiệu giảm xuống nên nhà đầu tư cũng vội vàng chi tiền, chỉ có nhiều lên chứ chẳng ít đi.
Tổ tiết mục có kinh phí dư dả nên vô cùng hào phóng, trực tiếp cho tất cả khách mời cùng các nhân viên hưởng thụ dịch vụ VIP độc quyền, toàn bộ hành trình đều có xe chuyên dụng đặc biệt hướng dẫn, tất cả các hạng mục vui chơi bên trong đều không cần phải xếp hàng, còn có thể đến những nơi mà du khách bình thường không thể vào được.
Sau khi xuống xe, bọn họ đi ngang qua một hàng dài người xếp hàng nối đuôi nhau đứng như rồng rắn trước cửa, trực tiếp đi vào bằng cổng VIP.
Lúc đến phòng ăn, U U mới biết mình không phải là người đến đầu tiên.
"Xin chào, xin chào..."
Một nhà ba người đang ngồi trước bàn ăn sáng liền nhao nhao đứng dậy, đôi vợ chồng khoảng chừng bốn mươi bảy, bốn mươi tám đứng lên, mặt mày tươi cười, vô cùng nhiệt tình chào hỏi, chủ động bắt tay với vợ chồng Cố Khải Châu và Úc Lan.
"Lần đầu tiên gặp mặt, tôi là Chử Phong, vợ tôi Diêm Hoài Nguyệt, còn đây là con gái tôi, Chử Nghiên."
Cô bé khoảng chừng mười hai tuổi lễ phép chào hỏi: "Chào chú Cố, chào dì Úc ạ."
Nói xong, cô bé còn nhìn ba bạn nhỏ đứng phía sau.
"Chào em Diệu Diệu, chào Tịch Xuyên... À chào U U."
Úc Lan không biết trong đây còn có nội tình, cho nên chào hỏi cũng khá ôn hòa.
Chỉ có Cố Khải Châu và Thẩm Tịch Xuyên, hai người biết rõ chân tướng, trong lòng cảm thấy thật kỳ lạ, đặc biệt là Cố Khải Châu, ông quan sát thế nào cũng thấy người nhà họ thật thân thiện, lại nhiệt tình.
Chử Phong và Diêm Hoài Nguyệt đều là những ngôi sao nổi tiếng đã lâu rồi, đặc biệt là Chử Phong, năm đó cũng được coi là vị tiền bối nổi tiếng cả trời Nam đất Bắc, cho nên nếu có ra vẻ kiêu ngạo thì cũng chẳng có gì kỳ lạ, nhưng hết lần này đến lần khác đều tỏ ra thân thiện như vậy nên khiến Cố Khải Châu không nhịn được mà hoài nghi, có phải kết quả điều tra bị nhầm lẫn hay không.
"Đây là U U đúng không? Lớn lên thật giống Khải Châu, cái mũi thì lại giống mẹ này, chắc chắn trong tương lai sẽ là mỹ nhân."
Chử Phong khen U U hơn nửa ngày, từ khuôn mặt đến váy vóc rồi đến cả tóc của bé, khen đến mức khiến U U choáng váng, nhưng không phải vì vui mà là vì cảm thấy chú này thật kì lạ.
Công cuộc khen người khác của vợ chồng nhà này như một cuộc chạy đua tiếp sức vậy, Chử Phong vừa khen xong, Diêm Hoài Nguyệt liền nhận gậy tiếp sức, khen lấy khen để, cũng không quên khen Cố Diệu Diệu và Thẩm Tịch Xuyên.
Mà hai người này khen người khác cũng thật cưỡng ép, lúc khen Thẩm Tịch Xuyên thậm chí đến cái xe lăn cũng không bỏ qua, còn khen xe lăn thật xinh đẹp.
Trong đầu nhỏ của Thẩm Tịch Xuyên chứa đầy nghi ngờ, cảm thấy cái từ xinh đẹp này thật là kì lạ, nếu khen xe lăn của cậu có nhiều chức năng mới thì còn được, chứ cái này có chỗ nào xinh đẹp đâu?
Dù sao thì dưới cơn mưa đầy lời khen và sự ân cần, chu đáo của vợ chồng Chử Phong, cách màn hình khán giả cũng không thấy có gì không ổn, hơn nữa bầu không khí còn rất thân thiện.
【 Hai cô công chúa nhỏ trong giới khiêu vũ gặp nhau rồi ~ Nghiên Nghiên là công chúa ba lê, còn U U là công chúa trượt băng, ai cũng đáng yêu hết ~】
【 Quả nhiên Chử Phong chính là nô lệ của con gái ha ha ha ha, tôi biết chắc chắn ông ấy cũng thích Cố Diệu Diệu với U U mà!】
【 Ôi trời, hai gia đình mà tôi yêu thích đã gặp nhau rồi! Thật hạnh phúc!】
《Nhật ký trưởng thành》có bốn gia đình tham gia, ngoại trừ nhà họ Cố thì nhà họ Chử cũng được xem là gia đình nổi tiếng nhất.
Lần trước Chử Nghiên xinh đẹp ưu nhã đã tham gia cuộc thi múa ba lê, tổ chương trình liền xây dựng hình tượng cho cô bé là công chúa ba lê, hơn thế còn làm hẳn một đề tài mỗi thiếu nữ đều có giấc mơ ba lê, màn biểu diễn của Chử Nghiên cũng được xem như là chuyên nghiệp, không ít cô gái đều bày tỏ sự hâm mộ và ghen tị.
Tuy nhiên chủ đề này vừa mới lọt vào top ba hotsearch không lâu thì việc U U bị kẹt đầu ở lan can lập tức nhảy vọt, ngồi chễm chệ ở vị trí thứ nhất, ngay lập tức thu hút sự quan tâm của mọi người.
Nhắc đến tập này, đa số mọi người đều nghĩ đến đoạn Doãn Hạc Ý chính miệng khen ngợi các động tác của U U.
"Nghiên Nghiên."
Sau khi hàn huyên với Cố Khải Châu mấy câu, Chử Phong gọi Chử Nghiên một tiếng.
"Con không cần đứng ở đây nghe người lớn nói chuyện đâu, mau qua chơi với các em đi."
Chử Nghiên nghe lời, gật gật đầu.
Diêm Hoài Nguyệt cũng dặn dò: "Con là chị, nhớ chăm sóc các em cẩn thận đấy, biết chưa?"
Chử Nghiên vẫn như cũ không có chút ý kiến gì, ngoan ngoãn gật đầu đồng ý.
"Vậy ba mẹ ở đây, con qua kia nha."
Giọng nói của cô bé có chút yếu ớt, bởi vì luyện tập ba lê nên thân thể của cô bé gầy và mỏng manh như tờ giấy, giống hệt một con búp bê bằng thủy tinh, chạm một cái sẽ vỡ.
Ngũ quan của Chử Nghiên có cảm giác vừa mềm mại vừa tri thức, có chút yếu đuối nhưng lại vô cùng xinh đẹp, chỉ là ánh mắt luôn có chút tránh né, khí thế yếu ớt, phảng phất như một viên trân châu trong suốt đang bị lớp bụi che mờ, ngày ngày bị nhuốm bẩn nét xinh đẹp vốn có.
Úc Lan thu tất cả mọi chuyện vào mắt, trong lòng có chút không thoải mái, thuận miệng nói một câu: "Con gái chị thật ngoan, mười hai tuổi mà đã nghe lời như thế, U U nhà em chưa đến sáu tuổi mà đã cãi lại người lớn rồi."
Diêm Hoài Nguyệt: "Nào có, nào có, vẫn là U U nhà chị ngoan hơn nhiều, nhiều người thích bé lắm, thật là làm người khác yêu quý..."
Không hiểu sao mà lúc nào Diêm Hoài Nguyệt khen U U cũng xoay quanh nhân khí cao, nhiều fans, mặc dù là đang khen ngợi nhưng Úc Lan lại chẳng thấy thuận tai chút nào.
Hơn nữa, tuy rằng Úc Lan khen Chử Nghiên rất ngoan ngoãn, nghe lời, nhưng bà không quá thích kiểu ngoan ngoãn như thế này.
Đứa bé mới mười hai tuổi thì nên ríu ra ríu rít, tung tăng nhảy nhót, chính là lứa tuổi luôn đối nghịch với người lớn, nhưng cô bé này lại nghe lời như thế thì cảm thấy như một con rối vậy, nhìn thôi cũng thấy mệt mỏi.
Tuy rằng lúc U U cãi lại cũng khiến bà vô cùng giận dữ, nhưng so với cô bé không hề có chút sức sống kia thì có lẽ đôi lúc chọc giận người lớn vẫn tốt hơn một chút.
"Xin chào."
Cố Diệu Diệu và Thẩm Tịch Xuyên đều đang ăn sáng, chỉ có mình U U ngồi chăm chú xem điện thoại, Chử Nghiên liền đến chào bé trước.
"U U, em không ăn sáng sao?"
Nghe thấy một giọng nói nhỏ nhẹ, U U ngẩng đầu lên, nhìn chị gái đang tỏa ra khí chất tiên nữ trước mặt.
"Ăn ạ!" U U giải thích: "Em xem cái này xong thì ăn!"
Bé nhịn không được mà nhìn Chử Nghiên vài lần.
Chị ấy thật gầy!
Tay chân đều gầy giống hệt nhau!
Hơn nữa chị ấy mặc đồ bó sát như vậy mà khi ngồi xuống lại không thấy bụng!!
Không có bụng! Đây là người sao!??
"Chị Nghiên Nghiên." U U nghiêng người tới trước, nghiêm túc nhìn khuôn mặt gầy gò của cô bé hỏi: "Bình thường, chị uống sương sớm để sống sao?"
Chử Nghiên: "?"
Trước khi Chử Nghiên đến đây, ở nhà ba mẹ đã xây dựng sẵn tâm lý cho cô bé.
Tối hôm qua ba mẹ cô bé đã cẩn thận dặn dò, nói với cô bé rằng có một đứa trẻ tên là Cố U U, đó chính là đối thủ của mình, cô nhóc đó đã cướp đi độ hot của cô, cướp đi sự quan tâm của mọi người.
Còn nói thêm, hai năm này bọn họ tham gia chương trình thực tế đều không thu được sự chú ý, sự nghiệp trong tương lai của ba mẹ, của cả nhà bọn họ đều trông chờ vào biểu hiện của cô bé.
Mà việc cô bé cần làm bây giờ đó là phải trở thành bạn tốt của Cố U U, sau đó nghĩ cách để giả bộ rằng mình bị bé khi dễ.
Như vậy, mọi người sẽ ghét bỏ U U, đồng tình với cô bé.
Chử Nghiên nhìn U U trước mặt, người mà cô bé đã nghe nói là đứa bé luôn giả ngu giả ngơ, ra vẻ đáng yêu để làm người khác yêu mến, cô bé không hiểu tại sao ba mẹ lại nói thế.
Em gái này thật sự rất đáng yêu mà.
Nghĩ đến việc chút nữa mình phải giả vờ bị bé ăn hiếp, trong lòng Chử Nghiên có chút áy náy bất an.
"Chị không uống sương sớm, ba mẹ không cho chị uống những loại đồ uống ở ngoài, nói sẽ bị tiêu chảy."
Cô bé thành thật giải đáp thắc mắc của U U, xong lại hỏi: "Em đang xem gì vậy? Học thuộc từ vựng sao?"
U U thoải mái đưa di động của Thẩm Tịch Xuyên đến trước mặt cho cô bé xem: "Không phải từ vựng! Là thần chú ma thuật!"
Chử Nghiên: "?"
"Đêm qua em mơ thấy bị tử thần thực tử và giám ngục Azkaban đuổi bắt, nhưng em lại quên thần chú nên không đánh lại bọn họ, vì vậy hôm nay em sẽ cố gắng học thuộc những câu thần chú gọi thần Hộ Vệ, khôi phục bảo vệ, như vậy buổi tối em có thể quyết chiến với họ một trận!"
Bé vung mạnh tay, cất cao giọng nói với dáng vẻ "Em đang rất nghiêm túc".
//