Trans: Sắp có trận đánh lớn :))))))
P/s: Sẽ cố gắng nội trong cái tuần này xong luôn cái chương 7 =.=
------------------------------------------------
Sau khi bỏ chạy được một đoạn khá xa, tôi dừng chân ở một khu vực tương đối an toàn, nơi mà tôi sẽ không bị tìm thấy (trans: chắc không??? :)). Tôi thở hổn hển, trông tôi lúc này rất là trái ngược với một đứa trẻ bình thường vậy.
Đã được một thời gian dài--- tôi tập luyện như thế này kể từ khi tôi học “Thăng thuật”.
Và do đó, với tất cả sức mạnh mà tôi có, nó đã bị rút sạch.
Tôi chưa bao giờ mệt mỏi như thế này kể từ khi tôi biết sử dụng Spirit Arts, nhưng một khi đã nghiêm túc thì nó thực sự bào rút tất cả sức mạnh vật lý mà ta có.
Những điều mà cha mẹ tôi nói rất đúng, mặc dù khả năng sử dụng Spirit Arts của tôi có cấp độ ngang với người lớn, nhưng khác với người lớn, cơ thể sức mạnh vật lý của tôi vẫn là một đứa trẻ.
Và lúc tôi đánh thức khả năng trong mình là Spirit Arts, tác dụng phụ khi sử dụng nó dường như là tăng thêm gánh nặng.
Hơi thở của tôi dần ổn định. Bởi sức mạnh vật lý của tôi thấp nên tôi có tốc độ phục hồi khá nhanh.
Từ đây về sau, mình nên làm gì đây?
Có nên tiếp tục chạy trốn không?
Chạy về lâu đài---- liệu đó có phải kế hoạch tốt nhất?
……. Không.
Nhớ lại đi.
Cô em gái, đứng trước mặt tôi, người đã tra tấn tất cả những ai mà tôi quen biết.
Tôi không có căn cứ cho rằng lần này em ấy sẽ không làm như vậy?
Đánh bại em ấy.
Con quái vật mà tôi gọi là em gái, đối mặt và chiến đấu chống lại em nó-----
“…………!!!”
Cơ thể tôi đang run sợ.
Những cơn sợ hãi đang ràng buộc con tim tôi.
Ngay cả khi tôi đang là người lớn… ở thời điểm đó… cả tay và chân của tôi cũng không thể di chuyển nổi 1 mi-li-mét nào. (trans: màn tra tấn ở thê giới trước @@ )
Bởi chính lí do đó---- Cái cơ thể của một đứa trẻ này thì làm được cái gì chứ?
Với cái cơ thể còn đang phát triển này, chỉ có thể cầm nắm và đứng vững thì có thể làm được.
Tôi nhặt vài viên đá dưới chân lên.
Sau đó, một ý tưởng sáng lên, tôi sẽ loại bỏ trọng lượng và làm cho nó lơ lửng.
【Wind Nest Penetration】.
Làm bất cứ thứ gì mà mình có thể---- tôi sẽ làm việc này.
Đúng vậy, tôi đã quyết định.
Vào thời điểm tôi thức tỉnh Spirit Arts--- tôi sẽ bảo vệ tất cả mọi người trên thế giới này.
Rồi sao nào, ngay cả khi những gì đã dự định đang đến gần, thế đã sao?
Vì mục đích sắp tới, với thứ vũ khí này, tôi sẽ nâng trình của nó lên….!!!
Tôi tập trung sức lực lên đầu gối.
Với đôi chân nhỏ nhắn, tôi đứng dậy.
Tôi sẽ mất, nó sẽ bị đánh cắp?
Đây là trận chiến giữa tôi và em gái tôi. (trans: AE… 1 phút mặc niệm… BẮT ĐẦU :))
Vì cuộc sống của tôi và cuộc sống của những người quý giá đối với tôi.
Không bao giờ nữa--- em gái, bỏ trốn, tước đoạt mọi thứ.
----- Một phút tưởng niệm. (trans: thiệt kìa :))
Có một người chứng kiến, đó là tôi, chỉ mình tôi thôi.
Đây là khoảnh khắc mà Jack Leibre đã tự mình đứng lên, đấu tranh cho cuộc sống của bản thân----
---- nhưng chỉ mình tôi, trong sâu thẳm khu rừng, để chứng kiến khoảnh khắc này.
---------------------------------------
Trans Eng: Không có gì đáng ngạc nhiên khi ông anh trai không thể thoát nổi cô em gái, anh ta có những suy nghĩ rất ngây thơ và những quyết định rất ngớ ngẩn. (Trans Vie: mi tu :))
Nii-san, em đang rất mong chờ trận đấu sắp tới giữa 2 ta lắm đấy. -Yan Imouto said-
=))))))))))
-------------------------------
Chương 6 End.