Trans: main vượt ngục (sắp) thành công...
P/s: chưa edit...
~~~~~~^^~~~~~~
Ah.
AaaahHhh.
AAAAAAAAAAAAHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!
Lần tới.
----Đã bao lâu rồi trong cái thế giới đó…?
Những khung cảnh tối tăm của 5 năm đó, những tháng ngày tràn ngập ác mộng…..
Bây giờ, lại đang sắp sửa bắt đầu… làm thế nào mà… trong cái thế giới này….!?
Mọi thứ sẽ bị chiếm đoạt một lần nữa.
Cuộc sống của tôi… một lần nữa… với cô em gái này…!!
Tôi không muốn.
Tôi không muốn nó xảy ra.
Sau khi đang có một gia đình êm ấp.
Cha mẹ tôi, họ là những bậc phụ huynh mẫu mực.
Ngay cả khi tất cả người hầu, họ thậm chí còn tổ chức sinh nhật cho tôi.
Cũng thế.
Ngay cả Arniel.
“……Uwaa, aaaaaaa, waaaa……!!”
Do thanh âm chưa phát triển của tôi, tôi phát ra tiếng khóc.
Gương mặt đang ở trước mắt tôi, chắc chắn đó là của Arniel.
Suốt một năm trời, với sự tận tụy của mình, cô ấy đã chăm sóc tôi như thể cô ấy là mẹ ruột của tôi vậy, mặc dù cô ấy và tôi không phải mẹ con gì.
Bên trong là.
Bên trong là---------!!
---- Chỉ có em mới có thể yêu Nii-san.
---- Bởi anh có đôi mắt này.
---- Em sẽ quyến rũ nó, được chứ?
Kí ức 5 năm về trước của tôi được thêu dệt bởi máu và bóng đêm, những tia sáng sẽ không bao giờ chiếu rọi tới tôi được nữa.
Một lần nữa, giống như khoảng thời gian đó.
Một lần nữa, giống như khoảng thời gian đó.
MỘT LẦN NỮA, CÔ EM GÁI NÀY CỦA TÔI SẼ ĐÓNG LẠI CÁNH CỬA CỦA SỰ TỰ DO CỦA TÔI.
Một lần nữa, em ấy sẽ làm như thế một lần nữa.
Một lần nữa, EM ẤY SẼ LÀM NHƯ THẾ MỘT LẦN NỮA!
MỘT LẦN NỮA, NÓ GIỐNG NHƯ CÁI MÀ EM ẤY LUÔN LUÔN MUỐN CÓ ĐƯỢC VẬY!
Nhưng trong khoảng thời gian này, tôi sẽ sống cuộc sống của riêng tôi.
Tôi sẽ lớn lên, tôi sẽ làm theo cách của riêng mình, tôi sẽ kết hôn, và tôi sẽ có con của riêng tôi!
ĐÓ LÀ TẠI SAOOOOOOOO…!
“Ohh---------------“
Tôi hít thở thật sâu…
Hít thở thật sâu--------
----- Và rồi để mọi thứ tuôn ra.
“――――UWAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA
AAAAAAHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!”
Tôi tuôn ra mọi thứ tôi có và đã khóc thét lên, khóc thật lớn.
Đó là những gì mà một đứa trẻ có, sự bảo vệ duy nhất và mạnh nhất mà chúng có…!!
Và đối với con người, nó làm cho người ta cảm thấy khó chịu như có ai đó đấm vào tai họ vậy.
Lấy ví dụ như lấy móng tay cào lên mặt bảng tạo thành tiếng kít kít nghe rợn người.
Và trên thực tế, tiếng khóc của một đứa trẻ cũng có tần số trộn lẫn vào đó.
Bất kể người nào, trừ trường hợp khiếm thính, miễn là tiếng khóc thét tít lên này còn tiếp tục thì nó sẽ làm đinh tai điến óc cho xem.
Đây là vũ khí tự nhiên nhất mà con người sỡ hữu…
“Ahhhhhhhhhhhh…!?”
Chỉ trong chốc lát.
Sức mạnh từ cái ôm của em gái tôi được nới lỏng.
Tôi sẽ không bỏ lỡ cơ hội này đâu.
Tôi cố gắng hết sức, từ cái ôm của em gái--- để trốn thoát!!
Một cảm giác mạnh chạy khắp cơ thể tôi.
Tôi đang dần dần rơi xuống đất.
Nếu tôi tiếp tục rơi xuống như vầy, vì tôi chỉ là một đứa trẻ, thật lấy làm tiếc.
Tuy nhiên.
----Thăng thuật, “Wind Nest Penatration”!
Tôi cách mặt đất khoảng 1m, ngừng rơi và tôi đang lơ lửng.
Sức mạnh Spirit Art 〈Andrea Lufus〉
Trong người tôi có Spirit Art nên tôi có thể lơ lửng!
Để tránh bị ngã, tôi đạp vào chân cô em gái với tất cả sức lực của mình.
Nhờ vậy mà cơ thể tôi được tăng tốc nhanh và không bị ngã, rồi tôi lao ùm vào bụi cây.
Các cành cây làm trầy xước da nhưng bằng lý do nào đó nó đã an toàn hơn chút.
Xa hơn một chút.
Đầu tiên, tôi phải tạo ra một khoảng cách nhất định trước đã….!
“……….. những gì em nói………..”
Đuổi theo tôi từ đằng sau---- đó là một thứ gì đó giống như giọng nói của em gái tôi.
“Anh đã không hiểu------ BẤT CỨ ĐIỀU GÌ MÀ EM ĐÃ NÓIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIIII!!!!!!!!!!!!!!!”
Để thoát khỏi điều đó, đạp vào những cành cây và tôi tiếp tục bay vào phần sâu nhất của khu rừng.
Trans: nghi zô đó gặp 1 bé khác cứu… rừng thì chắc là elf… chắc vậy @@
___________________________________
Còn tiếp~~~