Luật Luật không kiềm chế được, đặt lên đôi môi anh đào của Mộc Mộc cái thật mãnh liệt." Bốp" Mộc Mộc tát Luật Luật cái rồi quay người bỏ đi.Luật Luật đưa tay lên mặt, vừa chạm vào chỗ Mộc Mộc tát, hình như là hằn ngón tay rồi, Luật Luật lại nhếch mép, cô gái bé nhỏ ngày càng khơi lên sự tò mò của hắn rồi đấy...(Luật: Vừa rồi mới hôn "nhẹ " cái, chưa có cảm giác gì a~)
Vừa đi xuống nhà xe, Mộc Mộc vừa tức giận cái tên kia...Nụ hôn đầu của cô lại bị cái tên mà cô ghét cay ghét đắng cướp đi trắng trợn., cái quan trọng là nếu có ai nhìn thấy thì danh dự của cô sẽ ra sao? Đúng là cái tên đáng ghét, thiếu suy nghĩ, tùy hứng,....Cô bảo chú tài xế đưa đến bệnh viện Nhất Nam, suốt dọc đường cô vẫn luôn xử lý tài liệu ở trên laptop, giữ nguyên khuôn mặt lạnh như băng ngàn năm. Đến nơi, cô đi thẳng vào phòng bệnh của Thiên Tư, nhìn vào gương mặt vốn dĩ anh tuấn hơn người giờ thì,... người không ra người, ngợm không ra ngợm...Đôi mắt của Mộc Mộc lại đỏ lên, người nằm trên giường bệnh kia chính là anh trai cô, người đã luôn an ủi, động viên cô khi cô đau buồn nhất.... Cô nén lại những giọt nước mắt đang chực rơi xuống, lãnh đạm hỏi Mỹ Thư:
- Bao giờ có thể đưa anh ấy đi Hàn Quốc?
- Ngày mai.
- Em có thể đi theo không?
- Dĩ nhiên,...
- Không thể!!! - cô Hạ Lam quát
- Tại sao không cho con đi theo?
- Con quên mất mình có vị trí như thế nào ở trường sao? Con là lớp trưởng A, là Bí Thư Đoàn trường, là Tổ phó Tổ Giám Thị. Chỉ cần buổi con không có ở trường thì mọi chuyện đã rối tung lên rồi, nói gì là đi mất mấy tuần. Hơn nữa, sắp có kỳ thi Quốc Gia, con không thể không tham gia!
- Nhưng,...
- Con muốn trường ta mất hết mặt mũi hay sao? Đại Tài Tử đã nghỉ học, chả nhẽ Đại Học Bá như con cũng muốn nghỉ nốt sao?