Dòng chữ [Thị trấn khởi đầu, Lurolona] xuất hiện ở góc dưới bên phải trong tầm nhìn của tôi.
“Hừm...?”
Chà, có lẽ ngoài đời tôi đã chìm vào giấc ngủ khoảng vài giây rồi đấy nhỉ... Không, nếu mà thực sự quy đổi thì chưa chắc đã được một phần mười của một giây nữa ấy chứ.
Nếu như lời bên tập đoàn phát triển game nói là thật thì kể từ bây giờ, thời gian tại đây sẽ trôi hoàn toàn khác so với ngoài đời.
Chẹp, tôi nghĩ ta sẽ sống trong thế giới này cho đến khi trò chơi kết thúc đây.
Đưa mắt nhìn xung quanh, tôi thấy một cảnh vượt xa trí tưởng tượng của mình.
Một con đường lát đá trắng, một lâu đài nằm ở xa phía Tây... Nhìn kĩ thêm, ta còn thấy cung đường ấy có cả những vết bẩn cơ đấy. Đây là thứ mà người ta hay gọi là “thực tế” đấy à?
“Oh? Vào rồi này! Vào rồi này! Này! Ừm... tên trong game của em… ah, Theresel bên này nè!”
“Ah, anh đây rồi! Ta... Ý tôi là L'Arc!”
Một chàng trai và một người phụ nữ xinh đẹp đứng nhìn nhau. Một nhân tộc nam và một Tinh nhân nữ, có lẽ họ là người quen bên ngoài thế giới thực.
“Giờ thì! Xoã thôiiii! Game cũng chỉ vừa mới bắt đầu! Mấy hôm nay anh bận quá, nên là cố kéo dài cái kì nghỉ ngắn ngủi này thôi nào!”
“Đúng! Gần đây mình chẳng gặp nhau tí nào... lâu lắm rồi mới được ở với nhau mà.”
“Đi thôi!”
Mùi cơm chó toả ra từ phía họ thật nồng nặc, nhưng tôi không nghĩ tại đây chỉ có hai người ấy đâu.
Mà, tôi đoán việc người chơi muốn kéo dài game ra để tận hưởng cũng tốt thôi.
Âm thanh của người chơi vừa đăng nhập hoà vào nhịp hối hả, nhộn nhịp của đám đông có thể nghe thấy từ khắp khu vực. Dù không phải chưa từng chơi VRMMO nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy “thật” đến vậy.
“Kiềm cảm xúc lại nào, bây giờ thì, chơi thôi nhỉ…?”
Kỳ lạ, sao giọng mình cao vậy nhỉ?
Trong quá trình tạo nhân vật, ta có thể tự do tinh chỉnh giọng nói, nhưng giọng này lại nghe giống giọng nữ cơ.
Nếu tôi nhớ không nhầm, tôi đã tạo chất giọng trầm mang vẻ nghiêm khắc. Nhưng ngay cả khi tôi có nhầm lẫn gì đấy, thì cũng không thể ra được quả giọng loli thế này được! Gì thế này, lỗi cài đặt à?
...Tôi có một linh cảm không lành.
Bước tới trước một cửa tiệm, tôi dùng tấm kính cửa sổ để xem lại cơ thể mình.
“Ừ, đó là một cô gái, bất kể bạn nhìn nó như thế nào. Cảm ơn bạn rất nhiều," tôi lẩm bẩm một cách không tự nguyện.
“Ừm, nhìn kiểu gì cũng ra một bé gái.” Tôi lẩm bẩm.
Kiểu… mái tóc dài, đen tuyền, một thân hình nhỏ nhắn, tay, chân cũng nhỏ nốt và một bộ ngực chất chứa bao nỗi niềm… nói thẳng ra là phẳng.
Bận một chiếc váy một mảnh màu trắng đơn giản, có lẽ là đồ khởi đầu. Ngay cả cảm giác mặc váy cũng chân thực mới đau, thoáng thật chứ.
“─[Kizuna†Exceed] nhận được lời mời vào nhóm chat. Bạn có muốn tham gia không?”
Giọng nói vang lên trực tiếp trong đầu tôi. Người gửi là [Tsumugi†Exceed] tôi chưa từng quen ai có tên thế này cả.
Mà đợi đã, cái tên ấy cũng gần giống với tên tôi này. Chắc hẳn đó chính là thủ phạm khiến tôi ra nông nỗi này!
Khi tôi tham gia vào nhóm chat, tiếng chuông vang lên cùng với giọng của hai người khác.
“Ah, Onii-chan?”
"Yahhoo~!"
Giọng hai người vang vọng. Họ dùng giọng thật đấy à? Khó phân biệt thật.
“Đừng có ‘Ah, Onii-chan?’ với anh! Tại sao nhân vật của anh lại thành thế này?! Cả cô chị đần độn kia nữa!”
Tên chị ấy là [Kanade†Exceed]. Tôi ngại thay họ luôn được đấy.
Cả ba đều có cùng họ, sử dụng Kanji + ký hiệu + katakana, Chuunibyou giai đoạn cuối à?!
“Chị muốn có một cô em gái khác~" chị ấy nói vậy đấy.
“Em cũng muốn em gái!” Giờ thì đến cô em gái nói.
“”Đó là lý do tại sao bọn chị/em mời em/anh chơi cùng đó.””
"Haah..." Tôi thở một hơi dài. Có vẻ như họ đã đổi lại dữ liệu của tôi hôm trước, và đó cũng có thể là lí do tại sao họ không hỏi tôi thiết lập nhân vật như thế nào.
“Thêm nữa,”
“Hmm?”
“Chúng ta sẽ sống trong thế giới này nhiều tháng, có thể là nhiều năm, vì vậy chị muốn chúng ta có một thứ gì đó kết nối với nhau.”
“Nee-san…”
Chị ấy cũng có lí do của mình nhỉ.
Không, ngay cả thế thì sao lại phải biến tôi thành gái chứ? Thế chẳng phải là xâm phạm quyền riêng tư à? Tôi phải làm nekama cho đến lúc trò chơi kết thúc sao?!
“Hơn nữa,”
“Ừm?”
“Khi giới thiệu, chị nghĩ xưng là ‘ba chị em’ nghe hay hơn.”
"..."
Tôi chả biết nên cười hay nên khóc nữa. Làm trận lôi đình ở đây chắc chẳng sao đâu nhỉ.
“Mà kệ đi, cuộc sống thứ hai là một trải nghiệm mà, giới tính khác cũng chả sao đâu.” Tôi bỏ cuộc.
Là thằng đàn ông duy nhất, tôi trải nhiều lần rồi, ngậm đắng nuốt cay đã quen mồm. Giờ mà nổi điên thì đáng đâu mặt đàn ông nữa.
“Onii-chan, bây giờ anh định làm gì?” Tsumugi hỏi.
“Hmm~ anh nghĩ mình sẽ kiếm kĩ năng và đi câu.”
“Chà, em thực sự thích làm mấy chuyện cỏn con đấy nhỉ…Kizuna-chan”
“Kizuna-chan, huh..."
…Cảm giác lạ thật chứ, tự nhiên thành đứa nhỏ nhất trong ‘ba chị em’.
“Ít nhất hãy gọi anh là Onii-chan đi.”
“Eh..."
“Anh đã bị biến thành gái rồi đó. Ít nhất cũng phải giữ cho anh chút thể diện của một thằng đàn ông chứ.”
“Ugh…em hiểu rồi..."
Em ấy trả lời như thể vừa lập thoả thuận vậy.
“Em đang lên kế hoạch đi săn. Chị tính làm gì, Kanade-onee-chan? ” Tsumugi hỏi.
“Chị chưa biết mình sẽ cầm vũ khí gì nữa nên đang tính ghé vài cửa tiệm ấy mà.”
“Giờ thì tách ra thôi nhỉ.”
“Ừm. Chị sẽ gọi em sau... Ý chị là, gửi cho em tin nhắn sau.”
"Được thôi~"
─Trò chuyện kết thúc. Trở lại bình thường.
Bây giờ, tôi có nên bắt đầu đi câu không nhể? Nếu tôi nhớ không nhầm, mình có thể mua kĩ năng thì phải.
Tôi mở màn hình trạng thái, kỹ năng và kho đồ lên.
Tên: Kizuna† Vượt quá chủng tộc: Tinh thần
Năng lượng: 1000 Mana: 50 Serin: 500
Kỹ năng: Hồi phục năng lượng I, Hồi phục mana I
Vật phẩm: Hộp vũ khí cho người mới, Bình năng lượng cho người mới x10, Hướng dẫn cho chủng Thể tinh thần.
Tôi chọn vào Hướng dẫn cho chủng Thể tinh thần trong mục vật phẩm.
Rồi một cuốn sách cỡ A6 xuất hiện trong tay tôi. Khi mở nó ra, tôi thấy các ký tự không phải là tiếng Nhật. Nhưng dù sao thì tôi vẫn hiểu được nó, đó có lẽ là ‘Linh ngôn’ thì phải.
Xem nào...
[Không giống như các chủng tộc khác, Thể tinh thần không có cấp độ, HP, MP, STR, AGI, INT, MIND, DEX và LUK. Tất cả đống đấy đều được kết hợp thành một giá trị chung gọi là 'Năng lượng'. Năng lượng bạn càng cao, bạn càng mạnh.]
[Bạn càng có nhiều năng lượng, bạn phòng thủ cũng tốt hơn, nhưng vẫn phải cẩn thận vì năng lượng cũng là HP và MP đấy.]
Hiểu rồi, đúng là một chủng tộc độc đáo nhỉ.
Nói tóm lại, nếu ta có nhiều năng lượng, điều đó có nghĩa là
ATK, DEF, HP và MP của ta cũng cao, nói chung gọi nó là cấp độ cũng được, nhưng bạn sử dụng càng nhiều năng lượng, cấp độ của bạn càng giảm, vậy đấy.
[Với các chủng tộc khác, 'mana' được xem như 'điểm kỹ năng' hay ‘độ thành thạo'. Có thể nhận được các kỹ năng bằng cách tiêu thụ năng lượng]
[Có hai loại kỹ năng: một loại tiêu thụ năng lượng cho mỗi lần sử dụng và một loại liên tục tiêu thụ năng lượng.]
[Việc thu thập kỹ năng của Thể tinh thần cũng giống như các chủng tộc khác thôi, làm các hoạt động để lấy kỹ năng tương ứng.]
[Đối với Thể tinh thần, các kỹ năng xuất hiện trong danh sách có thể được kích hoạt bằng cách sử dụng năng lượng.]
[Kỹ năng đã sở hữu có thể được sử dụng bằng cách tiêu thụ năng lượng. Đối với các kĩ năng không cần thiết bạn có thể giảm bậc nó xuống và nhận lại một nửa số năng lượng mà bạn dùng để nâng nó lên.]
[Ngoài ra, nếu tổng số năng lượng giảm xuống dưới 0 do các kỹ năng dựa trên tính toán, các kỹ năng được chọn ngẫu nhiên sẽ được xếp hạng xuống cho đến khi khác.] Câu cuối cùng thiếu một số từ
[Ngoài ra, nếu năng lượng về mức 0 thì một vài kĩ năng ngẫu nhiên sẽ bị hạ rank xuống đến khi] câu cuối thiếu rồi này.
Có vẻ như Thể tinh thần là một chủng tộc tập trung vào việc quản lí mức năng lượng của mình.
Chà, lúc nào tôi gặp trường hợp đấy rồi tính tiếp.
Đóng hướng dẫn lại rồi ném nó vào cột kho đồ. Tôi lấy ra Hộp vũ khí cho người mới rồi mở nó ra.
Trong đó có rất nhiều vũ khí các loại và tất cả đều có tên "Người mới", thêm việc ngoại hình của chúng cũng khá bình thường nữa.
Tôi lấy ra một thanh kiếm ngắn cũng không phải là một lựa chọn tồi. Mô tả đơn giản về thanh kiếm ngắn xuất hiện. Tôi đọc lướt qua nó rồi cũng vứt nó vào lại hộp.
Như Kanade-nee-san vẫn chưa quyết định, trên trang web chính thức có rất nhiều loại vũ khí nhưng tôi lại chẳng biết cái nào tốt hơn cái nào cả nên vẫn chưa chọn được. Còn Tsumugi thì dường như em ấy quyết định vũ khí của mình luôn rồi.
"Oh"
Đột nhiên có một vũ khí trông khá thú vị hiện ra, tôi lấy nó ra khỏi hộp.
Vũ khí: Dao cắt dỡ cho người mới.
Mô tả: Một con dao được tạo ra để cắt dỡ những sinh vật bị săn.
Mô tả vũ khí cắt dỡ: Một nhóm vũ khí được tạo ra để cắt, chặt sinh vật và thực vật mà rơi ra sau khi đánh bại quái vật.
Chậc, mô tả ngắn thật chứ. Cây kiếm ngắn kia cũng vậy, gì mà có thể đi chung với khiên rồi kĩ năng của nó ấy.
Mà tôi vẫn sẽ chọn con dao này thôi, trông thú vị phết.
Tôi lấy con dao cắt dỡ ra và chọn 'xác nhận'.
Trang bị con dao lên, mà cầm nó cũng tính là trang bị nhỉ.
Màn hình trạng thái chỉ hiển thị năng lượng và mana, nên tôi cũng chẳng biết mình mạnh lên chưa. Mà tôi nghĩ là trong game VR thì cầm trên tay cũng tính là trang bị rồi thôi.
Dù sao thì tôi cần một cần câu. Nơi bán cần ở đâu nhỉ? Chắc cửa hàng công cụ có đấy.
Tôi mở bản đồ lên từ menu.
Thị trấn tôi đang ở... được gọi là Lurolona. Tôi tìm nơi có đánh dấu là một cái "túi" trên bản đồ và đi đến đó.
Cửa hàng công cụ là một tòa nhà hình vuông màu xám. Và có một tấm biển hình cái túi được dựng ngay bên cạnh nó. Nhìn thôi, ta có thể thấy hàng tá người từ nhân loại đến á nhân tai và đuôi chó, Yêu tinh với tôi tai nhọn và làn da trắng sứ, Tinh nhân với những viên ngọc xanh đính trên ngực,…
...Vì một lí do nào đấy, chẳng có ai là Thể tinh thần cả. Trùng hợp cả thôi nhỉ…
Bước vào cửa hàng, có rất nhiều mặt hàng được
bày bán. Từ bình hồi phục đến hạt giống, giấy bẩn, đồng, búa, nồi, chảo, cối xay, cuốc đất, cuốc chim, xẻng và cần câu nữa. Oh, có cần câu này!
Tuy nhiên, trông cái cần tồi tàn thôi rồi, nói thẳng ra thì nó chỉ là một thanh gỗ thêm một sợi dây thôi ấy. Nhưng nếu tôi không mua thì lại không thể câu cá… nó giá nhiêu?
[600 Serin]
Hmm, Serin là đơn vị tiền tệ à? Tuy nhiên, tôi lại đang thiếu 100 Serin.
Và thứ mà tôi có thể bán là... con dao tôi vừa lấy, Bình năng lượng cho người mới và cái váy tôi đang mặc.
Theo như tôi cảm thấy hiện tại thì, tôi có mặc đồ lót nên là tôi có thể bán luôn rồi mua lại sau cũng được… Và một bình thuốc bán với giá 20 Serin à…
“Ai mua bình thuốc không ạ?”
“Bình năng lượng cho người mới à? Tôi sẽ mua nó với giá 20 Serin mỗi bình. 5 lọ là 100 Serin nhé."
Một âm thanh vang lên và số Serin bây giờ của tôi lên tới 600 rồi. Sau đó, tôi bước lại chỗ có cây cần câu.
“Cần câu gần hỏng à? 600 Serin nhé.”
Chậc… dù nó đúng là thiết lập của game nhưng chẳng phải gọi món hàng mình bán là “gần hỏng” có hơi…
Một nhân tộc lướt qua mấy món hàng còn đang cố nhịn cười kia kìa.
“Xem kìa Therese… ‘gần hỏng’ cơ đấy... pfft..."
"Harsh, em thấy rồi."
Nếu đây là kiểu sự kiện mà bạn phải trải qua khi đến thế giới khác ấy, tôi sẽ chẳng bao giờ mua đồ ở đây nữa đâu!
...Mà nổi giận với một NPC cũng chả có ích gì. Kìm nén cơn giận sục sôi của tôi với chủ cửa hàng lại, tôi ít nhất cũng đã có được một cây cần câu dù hơi tàn tí.