Bạch Tiểu Trì giật mình tỉnh dậy.
Sau khi hắn nhận ra mình đã nói gì, trong mộng ngoài mộng lông tơ dựng hết cả lên.
Bạch Tiểu Trì chống đầu lảo đảo đứng dậy. Điền Đạt Đan còn đang ngủ ở trên sôpha, yên tĩnh như một đứa trẻ.
Tác dụng của cồn vẫn còn, đầu óc hắn chưa tỉnh táo hẳn.
Nếu không đi qua hôn nhẹ gã nào.
Ý định này vừa lướt qua trong đầu một cái, Bạch Tiểu Trì đã rùng mình.
Hắn lại nhớ tới đoạn cuối giấc mơ, Điền Đạt Đan trong cơn mơ mỉm cười với hắn: “Cậu thật sự thích tôi?”
Bạch Tiểu Trì chợt nhận ra, tim mình đập quá nhanh.