Đế đô Huyễn Ma đế quốc, Huyễn Phong thành.
Đây là tòa thành lớn thứ hai ở Ma vực, nơi giao thương phát triển mạnh mẽ. Cũng như những nơi khác trên Thần Ma đại lục này, từ sau chiến tranh vị diện kết thúc, ba khối vị diện hợp làm một, tất cả các tộc chung sống hòa bình với nhau. Tuy thỉnh thoảng vẫn còn vài cuộc chiến tranh giữa các đế quốc hay công quốc với nhau nhưng tất cả đem so sánh với Chiến tranh vị diện thì chẳng thấm vào đâu cả.
Thế lực Huyễn Phong thành ngoại trừ Huyễn gia vốn là hoàng tộc còn tồn tại ba gia tộc uy vọng nhất, quyền thế lớn nhất là Diệp gia, Hạ gia và Phong gia. Trong đó Diệp gia và Hạ gia đều nắm trong tay hai quân đoàn mạnh nhất của Huyễn Phong. Gia chủ Diệp gia là Diệp Vô Phong là thống soái của Huyến Phong quân đoàn, còn gia chủ Hạ gia là thống soái của Ma Long quân đoàn. Ngoài ra, ài chính của đế quốc do gia chủ Phong Ngân của Phong gia nắm giữ. Cả ba vị gia chủ này đều có tu vi đạt Ma Vương cấp, được người ta gọi là ba cột trụ chống trời của Huyến Ma đế quốc.
Ma Long tướng phủ, Hạ Gia.
Lúc này trong đại viện tràn ngập tĩnh lặng. Đại viện của Hạ gia, lúc này có ba người đang ngồi. Trong đó có một trung niên nam tử khoảng trên tuổi, khuôn mặt trầm ổn, không giận mà uy, đang trầm mặc nhìn hai thiếu niên còn lại thật lâu nhưng không nói gì. Một trận gió nhẹ ấm áp thổi qua, cuối cùng mới thấy hắn trầm giọng nói:
- Thế nào, gần đây các ngươi tu luyện, có thể đủ điều kiện cho khảo hạch nửa năm sau của Thần Ma học viện không?
Thần Ma học viện là học viện lớn nhất của Thần Ma đại lục, được thành lập hơn vạn năm trước, nơi đây không chỉ dạy toàn bộ ma pháp và đấu kĩ cả bảy hệ, mà còn dạy nhiều thứ khác như quân sự, luyện kim, dược sư,… Thần Ma học viện cứ mỗi năm tiến hành một lần khảo hạch, đối tượng là những nhân tài trẻ tuổi từ đến tuổi trên toàn đại lục . Từ khi các chủng tộc trên đại lục sống hòa hợp đến nay, học viện thu nhận tất cả các học viên của các chủng tộc khác nhau, chỉ cần có thiên phú và thực lực vượt qua khảo hạch là có thể trở thành học viên của học viện. Tuy học phí của học viện khá đắt, khoảng kim tệ cho mỗi năm nhưng những học viên tốt nghiệp không có ai không phải cường giả hay luyện kim sư, luyện dược sư nổi tiếng.
Nghe trung niên nam tử nói, một thiếu niên khoảng hai mươi tuổi, dáng người cao lớn khoảng mét trả lời với giọng cung kính:- Thưa phụ thân, hài nhi đã tu luyện tới Cao cấp Ma tộc sơ giai, còn tiểu đệ đã tu luyện tới Trung cấp ma tộc đỉnh phong, có thể dễ dàng vượt qua khảo hạch…
- Tốt, hai ngươi tiếp tục cố gắng tu luyện Dạ Huyết Ma công cho tốt, cả đời Hạ Huyết Vũ ta chỉ có hai nhi tử các ngươi mà thôi, đừng làm ta phải thất vọng.
Trung niên nam tử cất giọng tán thưởng, cả hai nhi tử của hắn đều trên dưới tuổi mà có thể đạt tới cao cấp Ma tộc cùng trung cấp Ma tộc đỉnh phong xem như thiên phú không tệ. Ba người ngồi đây chính là gia chủ của Hạ gia Ma Long Vương Hạ Huyết Vũ, mà bên cạnh hắn là trưởng tử Hạ Nhật Minh năm nay tuổi và thứ tử Hạ Nhật Thành nhăm nay tuổi. Nghe Hạ Huyết Vũ nói thế, Hạ Nhật Minh và Hạ Nhật Thành đều lên tiếng:
- Dạ phụ thân.
Lời nói của cả hai của cả ai tràn đầy kính ý, nhưng không dấu được vẻ kiêu ngạo, tuy rằng không trả lời rõ ràng nhưng nét mặt hắn lại hiện ra vẻ nắm chắc.
Lúc này ở một căn phòng nhỏ trong Hạ gia, Hạ Thiên vốn đang ngồi yên nhìn cảnh vật qua cửa sổ từ từ nhắm mắt lại, thở dài một hơi.
Sáng nay,lúc mới tới cửa Ma Long tướng phủ hắn bị vệ binh cản lại. May mà có tấm lệnh bài do mẫu thân của cỗ thi thể cũ để lại nếu không thì hắn cũng không tể vào đây được. Từ sau khi tiếp nhận than thể, hắn cảm thấy như chính mình nằm mơ, ngày đêm sống mơ hồ như trong mộng. Đến sau khi vượt qua đạo thần lôi cuối cùng chứa tâm ma mạnh mẽ của Thần Kiếp, hắn mới chấp nhận sự hật, chính thức hòa nhập làm một phần tử của thế giới này. Cũng vì thế, hắn coi mẫu thân của thân thể cũ này như của mình, dù sao kiếp trước hắn vốn mồ côi mẹ từ nhỏ. Cũng vì thế nên hắn trở lại nơi này để lấy toàn bộ những di vật mẫu thân trước khi lâm chung để lại cho hắn, trong đầu lại hiện ra cảnh mẫu thân mất do bệnh nặng, càng quá đáng hơn là lúc đó Hạ Thiên muốn chôn cất mẫu thân để sau này có thể tới mộ tế lễ mẫu thân nhưng không ngờ người Hạ gia lại phản đối vì thân phận mẫu thân hắn quá ti tiện. Cũng vì thế nên quản gia được lệnh của gia chủ Hạ gia xuất một mồi lửa đốt cả thi thể lẫn quan tài mẫu thân hắn thành tro bụi, chính vì thế nên hắn mới uất ức mà chết.
Sau khi Hạ Thiên bước vào bên trong,xuyên qua một hoa viên, mấy tòa lầu các, một thao trường lại đi đến một hồ cá thật lớn. Dọc theo hàng cây bờ hồ đi thêm nửa canh giờ mới đến chỗ căn phòng cũ mà mẫu thân hắn từng ở.
Lúc này, sau khi ngồi trong căn phòng nhỏ phóng thần thức dò xét thử xem Hạ gia mấy năm nay thế nào. Hạ Thiên mới phát hiện thì ra trong mấy năm nay, Toàn bộ Hạ gia dường như quyên đi sự tồn tại của hắn, càng làm hắn thấ vọng là phụ thân hắn - Hạ Huyết Vũ dường như cũng quên đi sự tồn tại của hắn… Vừa rồi ông ta nói cả đời chỉ có hai nhi tử đã chứng minh điều đó. Hắn lắc đầu cười khổ, dù cho hắn nhớ câu : “ Giọt máu đào hơn ao nước lã “, nhưng coi như ông ta còn nhớ hắn là ai thì cũng chỉ cho hắn là một phế vật mà thôi, mà Hạ gia không cần phế vật. Mà như thế cũng chẳng sao, dù gì hắn chẳng cần cái Hạ gia vô tình này, cứ xem như mình không phải người Hạ gia là được, còn cái tên Hạ Thiên này do mẫu thân đặt hắn vẫn giữ lấy, giữ lấy để tưởng niện mẫu thân mình…
Thở dài vô lực, Hạ Thiên nhịn không được nhớ kiếp trước của mình, từ lúc tuổi bắt đầu luyện tầng đầu của Chân Kiếm Quyết đến tuổi gia nhập Huyết Sát rồi sau năm đã ám sát không biết bao nhiêu nguyên thủ quốc gia, tiêu diệt không biế bao nhiêu đặc công để trở thành đệ nhất sát thủ. Tiếp đó lại nghĩ tới mối tình dang dở của hắn và Hạ Tiểu Oanh, càng buồn bực hơn là qua hai kiếp người hắn vẫn còn là xử nam… Rồi lại nghĩ tới lúc người yêu tổ chức phản bội hắn, lúc đó hắn đã từng thầm nhủ bản thân nếu kiếp sau sẽ không yêu… Nghĩ đến quãng đời trước kia hắn không nhịn được tự giễu: "Qủa nhiên trên đời này không có gì tồn tại được vĩnh viễn như hai chữ lợi ích?"
Phẳng phất như cảm nhận được tâm tình bất ổn của hắn, Kiếm Hồn trong cơ thể cấn động mạnh mẽ rồi tỏa ra kiếm nguyên dìu dịu như an ủi hắn, hắn bỗng cảm thấy tâm tình tốt hơn, ít nhất hắn cũng có thứ để tin tưởng là Kiếm Hồn trong cơ thể hắn. Từ sau khi thăng cấp Kiếm Hoàng do hấp thụ sát khí mạnh mẽ của Huyết Trì , kiếm nguyên trong cơ thể hắn hình thành Kiếm Hồn, rồi ẩn trong cơ thể hắn. Lúc đó hắn ngạc nhiên, xem xét lại nội thể một lần thì thấy nguyên anh của mình đang cầm trong tay một thanh kiếm màu xanh biếc, nhìn kĩ mới thấy đó là Kiếm Hồn. Từ đó theo tiến cảnh của hắn, cả nguyên anh lẫn Kiếm Hồn cũng tiến hóa mạn mẽ theo tu vi của hắn. Hiện tại, nguyên anh của hắn đã lớn bằng chính thân thể hắn, trong Thần Kiếp đã hợp nhất với thể xác của hắn, Kiếm Hồn cũng di chuyển vào trong thức hải.
Sauk hi độ Thần Kiếp, hắn cũng chưa kiểm tra xem ngũ trọng của Hỗn Độn Pháp Quyết: Thái Cực có gì mới so với tứ trọng: Bát Quái. Tâm thần vừa động, hắn liền thử kiểm tra thông tin về Thái Cực cảnh trong thức hải. Trước kia vì chưa đạt đẳng cấp này nên không hiểu gì, nhưng giờ đây hắn đã có thể lĩnh ngộ ảo diệu trong đó.
Bước vào Thái cực cảnh, Bát Quái trong hỗn độn lực chuyển thành thái cực, hắn nhìn thấy chân nguyên linh khi từ trạng thái hỗn độn giờ đã dịch chuyển theo quỹ tích hình thành hai con cá một âm một dương chạy theo đồ án thái cực, mà con cá âm là hắc ám nguyên tố, con cá dương là quang minh nguyên tố, còn xong quanh đồ án thái cực là năm nguyên tố Kim , Mộc, Thủy , Hỏa ,Thổ xếp thành một hình ngũ giác đều bao bên ngoài đồ án Thái Cực…Hắn nhận ra những hệ này đều mang theo hỗn độn lực, từ đó ngũ hành sẽ sinh ra phong lôi.
Tiếp đó hắn thấy được một số pháp quyết sử dụng nguyên lực tấn công, gốm: Kim Tinh Chân Quyết dùng kim chi lực, Cực Băng Chân quyết thủy nguyên lực, Ất Mộc Chân Quyết dung mộc nguyên lực, Phần Thiên Chân Quyết hỏa nguyên lực, Thổ Nguyên Chân Quyết dung thổ nguyên lực, Thiên Phong Chân Quyết sử dụng phong chi lực, Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết sử dụng nguyên thủy thần lôi, cuối cùng là Thái Cực Huyền Chân Quyết sử dụng tất cả các hệ trong hỗn độn hình thành lực lượng mạnh mẽ sát thương địch trong phạm vi thái cực. Ngoài ra còn một bộ chân quyết về thân pháp: Phong Lôi Bộ.
( Tác giả: Ở đây mình có lấy hai pháp quyết nổi tiếng trong Tru Tiên của Tiêu Đỉnh là Thái Cực Huyền Chân Quyết và Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết, có gì anh em đừng chém nha, cạc cạc…)
Xem xong tất cả, hắn thở dài một hơi. Hiện với thần thức cường đại cấp bậc chân thần của hắn dĩ nhiên có thể ước lượng được sức mạnh hủy thiên diệt địa của những pháp quyết này. Nhưng hắn sẽ không bao giờ lộ liễu bộc lộ sức mạnh đó, bởi vì kiếp trước cũng vì bộc lộ tài năng mà hắn dễ dàng bị lợi dụng, cuối cùng biến thành dê thế tội…
Hắn không muốn điều đó tiếp tục xảy ra lần nữa. Chính vì thế điều cần thiết là ẩn tang thực lực, điều này hắn không lo lắm vì Hỗn Độn Chân Quyết vốn là Vô Thượng Chân Quyết vốn nổi tiếng hòa hợp tự nhiên, nổi tiếng nhất là sức phá hoại, tiếp đó hiệu quả là ẩn nặc, ngay cả Thánh Nhân nhìn qua hắn cũng khó biết được tu vi trừ khi thấy hắn ra tay.
Hiện tại hắn muốn nhất là tham ngộ ma pháp và đấu khí, co nên hắn quyết định nửa năm nữa sẽ tới Thánh Ma học viện tham gia khảo thí. Nhưng từ lúc này đến lúc đó còn nửa năm hắn sẽ làm gì ?
Trầm ngâm chốc lát hắn quyết định tới Dong binh công hội,vốn là một trong ba công hội có thế lực rộng nhất cả đại lục, cùng với Quang Minh Giáo Đình và Hắc Ám Giáo Đình là ba thế lực lớn nhất có lịch sử thành lập cách đây cả mấy vạn năm. Lúc trước hắn từng nghe nói giới mạo hiểm gia chủ yếu là dong binh tràn ngập kì ngộ, trong đó có nhiều đấu kĩ và ma pháp kỹ ( kỹ năng ma pháp ), hơn nữa trong Dong binh công hội cũng có ma pháp và đấu kĩ, chỉ dong binh có đủ tích phân có thể thoải mái lựa chọn loại chiến kĩ phù hợp với mình. Vì thế, việc đầu hắn tiên cần làm là đến Dong binh công hội đang kí làm Dong binh.
Nghĩ thế, hắn liền xem xét di vật mẫu thân để lại, trong đó chẳng có gì ngoài một chiếc trâm ngọc và một miếng ngọc bội trong suốt nhưng không biết làm bằng vật liệu gì, trên đó chỉ khắc ba chữ “Thanh Hiên Trúc” như ẩn như hiện.
Tiếp đó, hắn lặng lẽ rời khỏi Hạ gia tới Dong binh công hội. Thi hài mẫu thân không còn,hắn với nơi này chẳng còn lưu luyến gì nữa.
Hắn cũng không biết rằng bắt đầu từ lúc đó, một trang sử vẻ vang của Thần Ma đại lục đang dần mở ra mà hắn là căn nguyên của tất cả.