Dị Năng Thiên Bẩm, Nữ Đầu Bếp Diệt Trừ Ác Quỷ

chương 106

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ngoại trừ những món như món hầm và các món ăn khác cần chuẩn bị sớm, hầu như thức ăn trong quán ăn đêm đều được xào nấu chín mới, nhưng tốc độ không hề chậm chút nào.

Khi nhìn dòng người xếp hàng ở phía sau, Thanh Tĩnh đang ăn uống vui vẻ không nhịn được mà nhớ lại lần trước khi cô ấy đến quán ăn đêm này, đây là một cửa hàng ma ám mà mọi người đều cố gắng tránh xa.

Vậy mà bây giờ nơi đây lại đông khách, lại còn rất náo nhiệt, tưng bừng nữa.

Mặc dù mặt trời đã lặn, nhưng cái nóng của những ngày hè oi ả tháng ba vẫn khá khó chịu, mãi đến tận khi trời đã sập tối hẳn, vào khoảng tám giờ, từng làn gió mát nhè nhẹ mới bắt đầu thổi qua. Ngày càng có nhiều người ra ngoài tận hưởng không khí mát mẻ buổi đêm, cũng càng có nhiều người ghé qua quán ăn đêm này.

Tuy nhiên do thời gian quán ăn đêm mở cửa bị ảnh hưởng, thêm vào đó số lượng bán trong ngày là cố định, nên hàng dài người xếp hàng đợi ở bên ngoài quán ăn đêm sẽ không đông trong vài giờ.

Có rất nhiều người dẫn chương trình nổi tiếng trên mạng đã đến đây để check - in, tuy nhiên việc phát sóng trực tiếp đã bị cấm ở các quán ăn đêm để tránh ảnh hưởng đến những thực khách khác, cùng lắm họ chỉ được phép sử dụng thiết bị để quay một vài video mà thôi.

Đang xếp hàng, đột nhiên có người hét lên.

"Cô có phải là người chẳng ngại bao giờ khi gầy" không ạ! Người đã giảm cân thành công, Trần Tế Cẩu... Khụ khụ khụ, à không, ý tôi là blogger ẩm thực!"

Cô gái cao và gầy kia đỏ mặt khi được công chúng nhận ra và gọi bằng biệt danh trên mạng ở nơi công cộng. Trước những ánh nhìn chằm chằm của người hâm mộ, cuối cùng cô ấy cũng lúng túng thừa nhận,"Đúng vậy, là tôi. Người "chẳng ngại bao giờ khi gầy", Trần Hi."

Người hâm mộ kia cảm thấy rất phấn khích,"Ồ wow, blogger ẩm thực yêu thích của tôi và cửa hàng đồ ăn nhẹ đêm khuya yêu thích của tôi được liên hợp với nhau! Nào, chúng ta đổi địa điểm, đi chụp một bức ảnh thật đẹp nhé, tôi đang chờ xem thành phẩm của cô đó! Tôi nghĩ nó ngon lắm, để tôi xem cái lưỡi của người kế nhiệm Ngự trù trong hoàng cung sẽ có thể phân tích được gì nào!"

Người bạn đi cùng với người hâm mộ kia không hiểu, người hâm mộ kia nhanh chóng giải thích lý do.

Sự cạnh tranh giữa các blogger ẩm thực trên nền tảng video rất khốc liệt, những người có thể nổi bật đều là những người có kỹ năng, vị trí và hướng đi khác nhau.Trong số đó, Trần Hi không phải là một trong những người nổi tiếng nhất hay là người có nhiều người hâm mộ nhất, nhưng với những người thực sự yêu thích ẩm thực thì một nửa trong số mười người sành ăn đều sẽ để ý đến cô ấy.

Kỹ thuật của cô ấy cũng thật sự quá mạnh. Từ nhỏ đã được lớn lên trong một gia tộc chuyên vê ẩm thực nổi tiếng, là một trong những người kế nhiệm của vị Ngự Trân Yến, tuy không thừa kế công việc kinh doanh của gia tộc, nhưng tâm nhìn của cô ấy rất tài giỏi, kỹ năng của cô ấy cũng thuộc hạng nhất. Khi tranh cãi cô ấy chính là phiên bản thực tế của câu nói huyền thoại "l can do it".

Trần Hi chủ yếu khám phá các cửa hàng và mô hình thực phẩm, sau khi ăn ở mỗi nhà hàng một lần, cô ấy sẽ có thể phân tích chất lượng nguyên liệu, nguồn gốc, nhiệt độ và kỹ thuật nấu nướng của món ăn đó, chiếc lưỡi của cô ấy được người hâm mộ gọi một cách phóng đại là "cái lưỡi của thực thần. Cô ấy dám khen chê, khi khen có thể phát hiện ra sự tỉ mỉ của người đầu bếp từ mọi góc độ tỉnh tế, gãi ngứa đúng chỗ ngứa của người ta khiến họ bật khóc biết ơn và trở thành bạn tâm giao của họ. Khi cô ấy mắng mỏ, người ta chỉ ước gì cô ấy sẽ không bao giờ có thể mở miệng được nữa.

Vụ nổi tiếng nhất chính là khi người ta phát hiện ra người đầu bếp đã bỏ sót một công đoạn nào đó hơn mười phút trong một quy trình nhất định, sau khi chỉ ra thì nhà hàng đó đã tố cáo cô ấy cố tình bôi xấu danh tiếng của mình, kết quả là họ cãi qua lại với nhau rất lâu, mãi đến tận khi lai lịch của Trần Hi bị bại lộ, người vốn không cần dựa vào nguồn lực của gia đình. Sau đầu bếp kia đã nhún nhường, sẵn sàng bình tĩnh và nghiên cứu xem có sai sót gì không, cuối cùng người đầu bếp đó phát hiện ra bản thân mình đã sai, hương vị của sản phẩm sau khi cải tiến quả thực đã ngon hơn rất nhiều.

"Vậy bây giờ tôi muốn biết Trần Hi sẽ review quán ăn đêm này như thế nào đây, nhưng tôi cũng hơi lo lắng... Trời ơi, phấn khích quá đi mất." Người hâm mộ kia xoa tay hưng phấn.

Trân Kim Bảo bưng một đĩa đồ ăn ra, vừa mới nghe thấy tiếng bàn tán ngoài cửa, ông ấy chợt ngẩn người.

Sau khi đánh giá Trần Hi, Trần Kim Bảo quay người trở lại phòng bếp, tìm Diệp Tuyền và nói,"Bà chủ, giao việc nấu nướng cho tôi đi."

Diệp Tuyền đưa mắt liếc nhìn ông một cái, rồi gật đầu như đã hiểu ý.

Người hâm mộ rất phấn khích, khi thấy Trần Hi xếp hàng. Khi chỉ còn lại vài người nữa thì sẽ đến lượt cô ấy bước vào, khi nhìn thấy tấm biển trên quây ghi "Không phát trực tiếp hoặc quay phim, vui lòng không làm ảnh hưởng đến người khác" từ xa, cô ấy vô thức hạ giọng và chỉ đơn giản quay hình một video về môi trường

Nhìn xung quanh, bức bình phong thêu đầy cây xanh giữa mùa hè nóng bức. Bàn ghế được sắp xếp rải rác khắp nơi trong quán ăn đêm nhưng trông vẫn ngăn nắp, điều này có thể thấy được quán rất coi trọng sự thoải mái của thực khách nhưng rõ ràng là sức chứa chỗ ngồi đã bị giảm đi.

Bình thường sẽ chỉ thấy kiểu sắp xếp này ở những nhà hàng sang trọng đắt tiền, nhưng quán ăn đêm này lại làm như vậy, chẳng có gì ngạc nhiên khi người hâm mộ lại bình chọn cho quán ăn đêm này, có lẽ là bà chủ không thực sự muốn kiếm tiền.

Trần Hi tiếp tục ghi âm cho đến khi được dẫn vào quán ăn, người phục vụ trẻ tuổi dẫn cô ấy ngồi xuống, một chiếc ô tô nhỏ lăn bánh chạy qua, có vẻ như là một chiếc xe bán đồ ăn thông minh.

Khi Trần Hi đang gọi đồ ăn thì đột nhiên có một cơn gió mạnh thổi qua người cô ấy.

"Cái con nha đầu thối tha này đang quậy phá kìa, nửa đêm ra ngoài để đi ăn đêm vậy mà lại không mang theo lão già này! Nghe nói đồ ăn của quán này rất ngon, lại còn có lời kể lại về chuyện nơi này bị ma ám nữa... Ha ha, vậy chẳng phải lão già này có thể tùy ý lấy nó đi, mà không ai biết đó là do lão già này đã ăn mất rồi hay sao? Để lão già này đến ăn thử đồ ăn của các ngươi thế nào!"

Ông lão gầy gò, lom khom càu nhàu và bước qua hàng đợi, vừa vỗ vào đầu Trần Hi lại vừa phàn nàn, rồi bay đi xuống, đi thẳng đến đĩa món ăn ở cạnh mép bàn.

Phía sau quây hàng, lông mày Diệp Tuyền khẽ chuyển động.

Ở trước mặt cô, mà muốn làm quỷ ăn chực sao?

Từ xa Diệp Tuyền vẫy tay giống như đập một con muỗi.

Lão quỷ vừa mới bay qua ngưỡng cửa, đã lập tức bị một cơn gió mạnh bất ngờ ập vào, khiến lão choáng váng lăn ba vòng, rồi té phịch vào bếp sau của quán ăn đêm.

Tiểu đạo sĩ lặng lẽ chứng kiến toàn bộ quá trình, vừa mới chuẩn bị chặn quỷ hồn kia lại, lập tức phát hiện bà chủ Diệp đã giải quyết xong hết mọi thứ, anh ta bèn im lặng cúi đầu, giả vờ như không phát hiện ra rằng quỷ hồn kia đã bị bắt lại.

Trần Hi giơ máy ảnh lên, lúc đầu cô ấy còn cảm thấy đầu mình hơi lạnh, tay khẽ run một lúc, khi định thần lại thì chỉ nhìn thấy bà chủ đang vẫy tay.

Vì lý do nào đó, cô ấy cảm thấy hành động này... hơi giống như đánh người nào đó.

Không, không, chắc là để chống muỗi mà thôi, mùa hè có rất nhiều muỗi. Sau khi xếp hàng chờ đợi lâu như vậy, ấy thế mà một người thường xuyên bị muỗi đốt như Trần Hi, thậm chí còn không bị một vết muỗi đốt nào. Có lẽ muỗi đều không thích nóng, nên đều đã bay vào bên trong cửa hàng.

Mà quỷ hồn vừa mới định ăn chực kia không hề biết mình đang bị người ta coi như một con muỗi, chưa kịp phản ứng gì đã bị người ta đánh lăn lăn vào bếp.

Du Tố Tố đang ngồi xổm ở bếp sau để tìm cơ hội lười biếng mà làm việc riêng trong giờ làm việc, cô ấy đã chứng kiến toàn bộ quá trình bà chủ của mình đánh cho quỷ hồn kia lăn vào trong bếp, cô ấy không kìm được, kinh ngạc đến mức đưa tay ra lấy nhãn cầu ra, lau rồi ấn lại vào trong hốc mắt.

Du Tố Tố: Thật hoang đường quá đi mất, tại sao lại có một quỷ hồn ngu ngốc đến như vậy chứ? Thái Tuệ gia đang động thổ trên đầu sao, chủ động tự đưa mình đến đầm rồng hang hổ*, người đó có bao nhiêu mạng vậy chứt

* (Long đàm hổ tuyệt): đầm rồng hang hổ, địa thế hiểm nguy, địa thế hiểm trở, nơi cực kỳ nguy hiểm (ví với những nơi nguy hiểm).

"Cái quái gì thế này, đã là quỷ rồi mà còn có thể bị té ngã sao? Tức lão già này rồi! Tôi sẽ ăn hết đồ ăn trong bếp của ngươi! Dọa các ngươi!"

Lão quỷ ngơ ngác mà đứng dậy, Âm Khí đập xuống đất, bị tâm trạng tức giận của con quỷ hồn kia làm ảnh hưởng, hóa thành vết máu.

Du Tố Tố ngay lập tức trở nên không vui.

Bà chủ ghét nhất là có người làm bẩn đồ đạc, cô chỉ vừa mới lau sàn nhà thôi! Tên này thật sự không coi mình là người ngoài, vừa vào tới đây bèn muốn làm gì thì làm, sao có thể chịu đựng được đây?

Du Tố Tố và Trần Kim Bảo đưa liếc nhìn nhau.

"Ay da, tôi ngã mạnh đến nỗi âm khí cũng gần như tản ra ngoài hết rồi... Tức tôi rồi tức tôi rồi."

Lão quỷ hồn lẩm bẩm, bò dậy được rồi chỉ vừa mới định làm ầm lên, nhưng khi ngước lên, ông ta lập tức nhìn thấy bên phải có một con quỷ nữ sắc mặt tái nhợt, lỗ tai chảy máu, đầu rơi ra, tứ chỉ rã rời, cô ấy cứ bò tới bò tới, mái tóc lan ra vô tận.

Truyện Chữ Hay