Tên truyện tranh là “Chị em.
Hai nhân vật trong phiên bản Q đi cùng nhau từ thuở ấu thơ, đến tuổi thanh niên phấn đấu vì sự nghiệp, đến cái kết khi gặp phải con sói độc ác đội lốt cừu, họ vẫn nương tựa lẫn nhau.
Con đường của hai cô gái trải qua rất nhiều hung hiểm, đánh bại kẻ xấu, vừa dũng cảm vừa đáng yêu.
Con sói độc ác đã ăn thịt chị gái, lừa dối mọi người, chỉ có em gái khẳng định rằng anh ta đã ăn thịt cô chị và rút kiếm ra chiến đấu với anh ta. Giống như mọi câu chuyện phiêu lưu cổ tích vượt thời gian khác, câu chuyện này cũng có một cái kết đẹp.
Em gái đã con sói, nó và cứu được người chị vẫn còn sống ra ngoài.
Hai chị em cùng nhau treo đầu con sói lên để cảnh báo cho những người đến sau. Họ ôm nhau khóc trong hạnh phúc rồi lại sống một cuộc sống bình yên. Ở khu vực bình luận, những tiếng khóc, những ngọn nến và những bình luận cảm động gần như chiếm trọn cả trang.
[Tân khốn đáng chết]
[Khóe miệng tôi điên cuồng nhếch lên, sau khi đọc và suy nghĩ kỹ, tôi đã bật khóc. ]
[Tôi thực sự hy vọng đây là một kết thúc có hậu, chị và em gái có thể sống hạnh phúc cùng nhau huhuhu]
Cư dân mạng phẫn nộ sau khi xem vụ án Thạch Bân được chữa lành vết thương trong truyện tranh nhưng cũng phải nhận đòn đau đớn nhất từ hiện thực. Càng đọc càng cười ra nước mắt, trong nước mắt ẩn chứa nụ cười, quyết định click share, không thể để một mình mình chịu tổn thương được!
Thang Tiểu Mãn được truyền cảm hứng từ các sự kiện trên mạng bỗng chốc trở nên nổi tiếng một cách lạ kỳ. Đến những bức tranh trước đó của cô ấy cũng được cư dân mạng đào lên coi như báu vật, độ hot tăng nhanh vùn vụt. Sau khi Thang Tiểu Mãn tiếp tục ghi lại cuộc đời và vẽ tranh của mình, cô ấy cũng không xuất bản thêm nhiều truyện tranh hoàn chỉnh nữa, có thêm một truyện khác tên là "Mẹ". Đó là câu chuyện của mẹ và chính cô ấy, nhưng có một số chỉ tiết đã được sửa đổi.Hai mẹ con đang nương tựa nhau bỗng dưng âm dương cách biệt, câu chuyện về cái luôn khiến người ta đau buồn nhưng Thang Tiểu Mãn lại có khả năng tạo ra một câu chuyện khiến người ta mỉm cười.
Cuối truyện, người chủ một quán ăn nhỏ nơi hai mẹ con thường đến đã giúp người mẹ đánh thức cô con gái đang ốm, hai mẹ con nắm tay nhau đi tiếp con đường mà họ đã chọn. Dù âm dương cách biệt nhưng họ đều biết rằng họ vẫn đang tiếp tục cuộc sống mà mình mong muốn.
Cái chỉ là sự khởi đầu của một cuộc phiêu lưu mới. Mẹ thêu rất đẹp, trong truyện tranh, người mẹ đã trở thành một bậc thầy nổi tiếng ở âm phủ. [Huhuhu tôi tuyên bố tôi mãi mãi là con gái ngoan của mẹt
[Mẹ dạy tôi lớn lên, tôi sống cuộc sống của chính mình, mẹ cũng phải theo đuổi cuộc sống của chính mình! Tôi cũng muốn tin rằng gió nhẹ lá rơi sẽ giúp tôi gửi lời chào đến mẹ. Để lần sau được gặp mẹ, có thể nói rằng những năm tháng này không hề lãng phí, tôi cũng muốn sống thật tốt QAQ]
Diệp Tuyền mỉm cười nhẹ nhàng khi nhìn thấy phần cuối của câu chuyện. Mấy ngày trước lúc Thang Tiểu Mãn đến quán ăn tối, nhìn màn hình được đưa đến một lúc lâu, như thể đã phát hiện ra bí mật của nó. Tuy nhiên, truyện tranh "Chị em" và "Mẹ" trên tài khoản của Thang Tiểu Mãn không phải là truyện được chia sẻ nhiều nhất. Được yêu thích nhất chính là chú chó mây đơn giản mà Thang Tiểu Man đã vẽ vào ngày tiễn mẹ đi xa. [Đón chú chó con may mắn! Đón chú chó con hạnh phúc!]
[Khi bạn nhìn thấy một chú cún con, nó đã bảo vệ cuộc sống của bạn, mang lại cho bạn hạnh phúc. Hãy nói lời cảm ơn cún con đi]
Lộ Băng nói đúng, vấn đề chính của cư dân mạng đương thời là cứ nhìn thấy đổi vận là sẽ tùy tiện chia sẻ mê tín trên Internet (bushi).
Tuy nhiên cũng có một số người nhận ra rằng, cả hai truyện tranh đều nhắc đến cùng một nhà hàng.
[Hai chị em cùng nhau đến nhà hàng nhỏ ăn cơm chính là phần tôi thích nhất, có thể coi là một tập phim phiêu lưu dành cho người sành ăn! Hai mẹ con đi ăn mì cũng rất cảm động, háu ăn đến mức tham lam, không biết có nguyên mẫu ngoài đời không nhỉ?]
Có người đã phân tích một số cửa hàng mặt tiền có thể có trong các bức tranh của Thang Tiểu Mãn, quán ăn vặt đêm khuya là một trong số đó. Thang Tiểu Mãn vì lý do này nên đã liên lạc với quán ăn vặt đêm khuya, cô ấy cũng không chắc liệu Diệp Tuyền có chịu làm quán ăn vặt đêm khuya nổi tiếng hay không.
- Chỉ sau một lần tiếp xúc ngắn ngủi, cô ấy đã cảm nhận được sự tùy tiện của bà chủ. Thang Tiểu Mãn tôn trọng suy nghĩ của bà chủ Diệp, nên hỏi ý kiến xong mới chuẩn bị trả lời.
"Không cần nhắc tới quán ăn vặt đêm khuya." Diệp Tuyền trả lời.
Xem xong truyện tranh, Diệp Tuyền nghĩ tới chuyện khác: "Nhưng tôi có một ít truyện mới, cô có muốn nghe tham khảo cho truyện tranh mới không? Truyện tên là..."Bút Tiên","Thuyền rồng".
Có thể vẽ lại bi kịch thành một cái kết mỹ mãn, Thang Tiểu Mãn tất nhiên phải có một trái tim tinh tế có thể cảm nhận được cái đẹp. Mẹ Canh hy vọng con gái sẽ đi ra ngoài, thấy được nhiều điều tốt đẹp, và quả thực cô ấy đã nhìn thấy nó. Tốt đẹp như vậy, càng nhiều càng tốt.
Diệp Tuyền không muốn nổi tiếng trên Internet, nhưng nhiều cư dân mạng vốn là thám tử soi kính hiển vi vẫn tìm đến quán ăn vặt đêm khuya, khiến cảnh tượng xếp hàng chưa từng xảy ra kể từ ngày 1- 5 lại xuất hiện. Khi Thanh Tĩnh mang đồ xuống núi đến quán ăn vặt đêm khuya, thấy hàng người xếp hàng trước cửa còn cực kỳ hoảng sợ, tưởng rằng mình đi nhầm chỗ.
Trong cái nắng nóng chói chang, thiêu đốt của mùa hè ập đến, niềm đam mê ẩm thực không bao giờ có thể dập tắt được.
Diệp Tuyền dán cái thực đơn mới nhất của quán lên tấm bảng nhỏ màu đen, món chính của cửa tiệm là món mì lạnh lá hòe*, một món chính khác nữa là sashimi kết hợp cùng với khổ qua và tôm luộc, ăn kèm chè đậu đỏ đá, nước ngọt có ga vị chanh mát lạnh... Chỉ cần nhìn vào tên của các món ăn trên thực đơn của quán, cũng đã đủ khiến người ta cảm thấy mát lạnh.
*mì lạnh lá hòe: là món ăn lạnh truyền thống ở Trung Quốc cổ đại, sợi mì được làm từ lá cây hòe xay nhuyễn lấy nước trộn với bột gạo, rồi sau đó trải qua nhiêu công đoạn thành sợi mì, sợi mì sau khi nấu chính sẽ được dùng chung với nước lạnh và những món ăn khác kèm theo.
Tiểu đạo sĩ lặng lẽ ngoan ngoãn xếp hàng ở cửa quán, vừa mới ngồi vào chỗ, bèn lập tức kiễng chân lên và vui vẻ vẫy tay chào Diệp Tuyền ở quầy.
Quỷ hồn thân thuộc Du Tố Tố đi theo bên cạnh Diệp Tuyền để đặt hàng, hai con quỷ hồn còn lại cũng đến và đi trong cửa hàng. Thanh Tĩnh chớp mắt nhìn, rồi lặng lẽ mỉm cười. Tính khí của những quỷ hồn vẫn thường hay lảng vảng trong thế giới loài người ngày càng trở nên xấu tính, nhắm vào những người còn sống để giở trò, trêu chọc. Mà những quỷ hồn ở đây rất hòa đồng với người sống, còn cực kỳ thân thiện và hòa thuận với nhau.
"Em đã đích thân mang theo nó tới đây..." Thanh Tĩnh đợi đến khi Diệp Tuyên bước vào rồi mới nhấc ba lô lên. Tiểu đạo sĩ xách một chiếc cặp lớn lên, cái đầu lắc lư qua lại, vô cùng lanh lợi, ngoan ngoãn.
Mặc dù cô ấy từ trên núi xuống, trên vai còn gánh vác nhiệm vụ quan trọng của các các vị thúc bá đến giao lưu thân thiện, hữu nghị với các "thiên tài trẻ tuổi", nhưng trong mắt Thanh Tĩnh, điều quan trọng nhất là những gì cô ấy đã đồng ý có liên quan tới Diệp Tuyền.
Bình thường thì nó sẽ không được sử dụng phổ biến, phải mất một khoảng thời gian dài mới làm được một vài việc. Thanh Tĩnh cảm thấy rất xấu hổ, chỉ vừa gặp mặt mau mà cô ấy đã muốn lấy những thứ đã hoàn thành xong ra và dâng chúng lên như bảo vật.
"Đừng nóng vội." Diệp Tuyên giữ Thanh Tĩnh lại, đưa tay chỉ vào thực đơn một cách nghiêm túc,"Những người đến đây đều là khách hàng, chúng ta đi ăn trước đi. Còn có việc gì có thể quan trọng hơn việc ăn uống nữa chứ?"
"Được rồi!" Thanh Tĩnh chợt nhớ tới món hoa hòe chưng cách thủy do Diệp Tuyền làm mà cô ấy đã từng được ăn ở đồn cảnh sát trước đó, nhìn vào thực đơn các món ăn với đôi mắt sáng ngời.
Sau khi đã gọi món xong, Thanh Tĩnh nói thêm sau khi gọi món/À đúng rồi, những thực phẩm cần kiêng ky...
Du Tố Tố là người lên tiếng trước,"Ngũ huân tứ bất thực*, tôi biết mài”
* (Ngũ huân tứ bất thực) được bắt nguồn từ sì bù shí/ (Ngũ huân tam yếm tứ bất thực): "ngũ huân" là năm thứ rau hôi, là một thuật ngữ của đạo Phật nhằm chỉ tỏi, hẹ, củ kiệu, hành, hưng cừ là những thứ rau kiêng ky của người tu đạo Phật, nhưng ở Đạo giáo thì lại hơi khác một chút, ngũ huân là hẹ, củ kiệu, tỏi, rau cải bẹ (cây cải dầu) và rau mùi."Tam yếm" là ba loại động vật không được ăn thịt, đó là ngỗng trời sinh ra để bay, chó ở trên mặt đất và rùa ở dưới nước. Và cuối cùng là "tứ bất thực" (bốn thứ không được ăn) còn được gọi là "tứ bất cật" (bốn điều không nên), cũng là bắt nguồn từ một câu nói của Đạo giáo, nhưng chẳng qua là dựa trên cơ sở "tam yếm" mà bò, gia súc cũng được liệt vào danh sách những loài động vật không được ăn.
Những người tu đạo không được phép ăn loại nào trong ngũ huân tứ bất thực, Đạo giáo coi hẹ, củ kiệu, tỏi, rau cải bẹ (cây cải dầu) và rau mùi là năm thứ rau hôi không thể ăn, bò, chó, cá lóc và chim hồng là những loài động vật bị cấm ăn, nhưng các loại thịt khác, ớt và hành vẫn có thể ăn được. Mặc dù họ đều giữ giới luật và ăn chay, nhưng thức ăn của họ vẫn ngon hơn thức ăn của Phật giáo.