Nhóm dịch Thiên Sơ Các
Trans: Cá
Beta: Sênh
“Đó là một sự cống hiến. Carla sẽ gửi tiểu thư cho tên bạo chúa đó chứ?”
Cạch
Cửa sổ được khóa lại, đôi mắt vàng kim của Carla hướng về phía chiếc xe ngựa bên ngoài cổng sắt của lâu đài.
Chiếc xe ngựa màu tím, tượng trưng cho gia tộc Dsev, đã chờ sẵn.
“Người sẽ quay lại ngay sau khi nộp thuế, phải không?”
“Có lẽ là vậy.”
Annie, người đang cảm thấy khá lạc quan, vươn vai để giảm bớt sự mệt mỏi.
Hai người sẽ bước lên nền đá cẩm thạch sáng bóng của hoàng cung để nộp thuế cho gia đình trong mùa hoa hồng.
Hôm nay là ngày đóng thuế. Thủ tục khá rườm rà, nhưng mỗi năm chỉ xảy ra một lần nên muốn làm một lần cho xong.
Carla, người hầu tỉ mỉ đang phục vụ cho thành viên thông minh nhất gia đình nhà Dsev, đặt tờ khai thuế Annie đã điền trước đó vào một tập hồ sơ màu nâu. Cô hầu gái Carla nghiêm túc ôm chặt tập hồ sơ trong tay.
Trong khi đó, Annie đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ trên xe ngựa đi đến thủ đô.
Một tòa lâu đài khổng lồ dần hiện trước mặt, thật đáng kinh ngạc.
Đó chính là nơi ở của bạo chúa - Ejed.
“Bạo chúa...”
Có phải vì tên của anh ta đã tuột khỏi miệng cô sáng nay?
Cô chợt nhớ lại câu chuyện cũ ngày xưa.
Shhh, đừng khóc, bé cưng.
Nếu con không dừng khóc, tên bạo chúa sẽ đến bắt cóc con đấy.
Câu chuyện về tên bạo chúa văng vẳng trong đầu cô.
Nỗi kinh hoàng về tên bạo chúa Ejed Jean Porcaus đã lan rộng khắp đế quốc như bệnh dịch. Tất cả đàn ông hay phụ nữ đều phải run sợ khi nghe đến tên của hắn.
Ngay trước khi Ejed được sinh ra, Robish Abge, người được mệnh danh là Sư tử của Chúa, đã nhận được một thông điệp thần thánh kỳ lạ.
Vị hoàng đế tiếp theo thống trị vương quốc sẽ là một bạo chúa, máu sẽ đổ đủ để nhuốm đỏ những trang lịch sử. Những ai chống lại hắn sẽ bị phanh thây và trở thành món ngon cho bầy quạ.
Mọi người đều tin vào Thần Sư Tử - người đã giúp đỡ hoàng gia hơn hai thế hệ qua.
Mọi người vẫn luôn bàn tán về một kẻ độc tài, tàn nhẫn trước cả khi Ejed được sinh ra.
Hai mươi năm sau.
Hiện tại, tất cả các quốc gia có lòng dũng cảm muốn tuyên chiến với hắn đều biết mất không còn một dấu vết, và tất nhiên không ai dám đứng ra chống lại tên bạo chúa đó nữa.
Chính xác mà nói, cách đây vài ngày xuất hiện một quốc gia và bây giờ nó đã biến mất. Tất cả bọn chúng đều bị đánh bại dưới thanh kiếm tàn nhẫn của Ejed.
Trong suốt thời thơ ấu của mình, Annie chỉ như một đứa trẻ bình thường và có chút bướng bỉnh. Cô sợ tên bạo chúa nhỏ tuổi hơn mình - Ejed. Vì thế, gia đình thường chọc tức cô bằng cách nói tên của hắn.
(Annie, nếu cô không chịu ăn, cô sẽ bị bạo chúa bắt đi và trở thành cô dâu của hắn)
(Waaahh!)
“Đã từng có lúc tôi vô cùng trong sáng.”
Annie nhếch mép. Cô thực sự đã sợ rằng mình sẽ phải trở thành cô dâu của bạo chúa và ngoan ngoãn nghe theo lời của gia đình.
Tại sao cô ấy lại sợ hãi trước lời đe dọa đó? Tên bạo chúa nhỏ tuổi hơn nhưng cô vẫn bị dọa đến cứng đờ người.
Nhưng đó đã là quá khứ xưa kia rồi.
Cuối cùng thì cũng đã đến hoàng cung, cô tự trấn an mình rằng không cần phải sợ hãi. Trước khi đến đây, cô đã nghe nói hắn không thường xuất hiện trong cung điện nên xác suất gặp mặt hắn cũng rất thấp.
Ngoài thân phận chính thức, mọi người cũng chẳng biết gì về nơi ở hay thông tin khác về Ejed. Anh ta xuống địa ngục và đánh bại bọn quỷ dữ, phá hủy các quốc gia khác, giết người, và hơn thế nữa. Đó là tất cả những lời bàn tán về anh ta.
Số người đã chết vì thanh kiếm ấy còn nhiều hơn cả số dân ở thủ đô.
“Hừm, điều này không liên quan đến tôi.”
Khi cô trưởng thành hơn, nỗi sợ hãi của Annie dần biến mất vì cô, với tư cách là một quý tộc đơn thuần, sẽ không bao giờ có mối quan hệ riêng tư với Ejed, một vị hoàng đế.
Hai người họ đã cùng tham dự một buổi họp xã giao trong quá khứ.
“Đã 7 năm trôi qua rồi.”
Nó đã trôi qua lâu rồi và kí ức cũng dần trở nên mờ nhạt, nhưng cô vẫn nhớ về nó một cách mơ hồ.
Nhưng những kí ức đó dần trở lại ngay khi Annie nhìn thấy Ejed vào ngày hôm đó.
(Liệu anh ta có phải là con người thật không?)