Klaus la lên trong khi hướng tới con quái vật đen cổ đại Zaratan. Vô số thẻ phép trải rộng quanh cậu ấy và hình thành một cánh tay khổng lồ có thể đem so với của Zaratan. Tôi nhớ lại nội dung trong quyển sách tranh thiếu nhi. Nó trông như cảnh những con cá nhỏ tập hợp cùng nhau để tạo thành một cơ thể lớn hơn.
Nhưng liệu vậy đã đủ sức đọ lại chưa?
Zaratan vung chi trước lên. Klaus tập trung thẻ phép trước mặt như thể một tấm khiên và đỡ lấy chiếc chân dày như khúc gỗ ấy. Ngay giây phút móng vuốt con quái vật chạm vào, một vòng tròn ma thuật lớn được thi triển từ những tấm thẻ phép đang xếp thành hàng. Có thứ gì đó giống như một tia lửa lớn bắn ra giữa họ và tàn dư ma thuật bay tung tóe trong không khí tựa những chiếc vảy.
Klaus bị đẩy lùi khoảng hai mét và đang khuỵu gối. Bằng cách nào đó cậu ấy dường như không bị thương.
Úi, cậu ấy đang nhìn về hướng này với một vẻ mặt tự mãn. Tôi biết là cậu mạnh rồi, nhưng đánh kiểu đó không tốt cho tim tôi đâu, nên thôi đi nha.
“Làm gì vậy, Erica! Sử dụng đũa phép đi chứ!”
“Vâng! Klaus-sama!”
Úi, vậy ra không phải tự mãn mà là đang cau có hở.
Nghĩ lại thì, đúng là vậy. Klaus đã dùng hầu hết thẻ phép cho việc mở rộng Protective Circle. Phương thức tấn công của cậu ấy giờ chỉ vỏn vẹn mỗi đũa Fire Bolt. Bên cạnh đó, chiếc đũa ấy đâu còn mấy lượt sử dụng nữa chẳng phải sao? Với tình hình như vậy, dù cho có là Klaus thì cũng không thể đấu lại con quái vật rõ ràng mạnh hơn mình trong tình huống một chọi một được.
Tôi liếc nhìn Ann. Cô bé dường như đang núp dưới bóng của bức tường ngăn cách lối đi đến bệ thờ và khu vực chính của thánh đường.
Tôi cũng bắt chước Ann bằng cách lẩn vào bóng một cây cột.
Trận chiến giữa pháp sư Klaus và con quái vật Zaratan khổng lồ vẫn tiếp tục. Klaus đang ở thế phòng thủ. Thỉnh thoảng, cậu ấy ra đòn tấn công với những thẻ phép bọc trong sức mạnh ma thuật. Dù vậy, không có lấy một vết xước trên lớp vảy cứng của con quái vật.
Tôi nghĩ khả năng đỡ đòn của Klaus thật sự đáng ngạc nhiên, nhưng ma lực của cậu ấy không phải là vô tận. Ngoài ra, số lượng thuốc phục hồi cũng có giới hạn.
(Mình cần hỗ trợ Klaus……!)
Có điều, Grease không thể gây sát thương.
Tôi mở túi để chọn đũa.
Tôi đã không tính đến tình huống phải đánh với trùm cuối như thế này, nên chỉ lấy có vài cây đũa phép dùng cho chiến đấu mà thôi. Tôi nên thay những chiếc đũa trên đai đeo của mình.
Lightning Bolt.
Magic Missiles.
Hold.
Gust.
Castling.
Levitation.
Liệu Grease mà Klaus đã ra chỉ dẫn có dùng được trong cuộc chiến tí nào không?
Trong khi đang chuyển đổi, tôi để ý đến một chiếc đũa có thể sử dụng làm quân át chủ bài. Đó là đũa Death.
Nguyên liệu là cây bách. Đầu đũa có đính mười hai viên ngọc hồng lựu. Bề mặt đũa được đánh bóng rực rỡ và khắc dòng chữ chia buồn theo ngôn ngữ Aurelia. Phần lõi làm từ hơi thở cuối cùng của một sinh vật chết tự nhiên bọc bên trong tấm vải lanh có ướp chất nhựa thơm.
Chỉ những sinh vật nhỏ hơn sinh vật được dùng làm lõi đũa mới có thể bị giết bởi nó. Trong các cuộc chiến giữa người với người, người ta thường sử dụng hơi thở của một con ngựa.
Chiếc đũa này dành cho việc khám phá mê cung. Vì phải chống lại thú dữ và quái vật, nó chắc hẳn phải chứa hơi thở của một sinh vật lớn.
Zaratan có hơi nhỏ hơn một con voi.
(Lượt dùng còn lại là một. Nếu nguyên liệu lõi là của một con voi hay cá voi cây đũa này sẽ thắng. Còn nếu gấu hay cọp thì đành bỏ cuộc và chạy thôi.)
Klaus đánh bật móng vuốt của Zaratan và lùi lại vài bước. Ngay giây phút đó, tôi nhảy ra khỏi bóng của chiếc cột.
“Ở đây này, quái vật!”
Phản ứng lại lời nói đó, con quái vật ngừng cử động. Nó nhìn thấy bóng dáng tôi và mỉm cười sung sướng.
『A, A, A, A, A, Aurelia——!!!』
Tiếng kêu đầy thù hận làm rung chuyển không khí trong thánh đường. Tôi lẽ ra phải cảm thấy sợ hãi, nhưng không hiểu sao vẫn có thể bình tĩnh.
Con quái vật rời mắt hoàn toàn khỏi Klaus, quay mặt về phía tôi và dồn lực vào chân sau. Bắt ngay lấy khoảnh khắc đó, tôi vẫy đũa phép. Một vòng tròn ma thuật tối tăm và mờ nhạt với hai màu đỏ thẫm và đen nổi nơi đầu đũa. Từ đó, thứ bóng đen trông giống như ba bàn tay méo mó vươn về phía con quái vật to lớn.
Những bàn tay dài màu đen của tử thần đang nhẹ nhàng vuốt ve nó.
『Ta nhớ……Ta nhớ ma thuật này, đồ quỷ lùn hèn nhát! Một con nhóc ngu ngốc.
Sinh vật lớn hơn ta, thứ đó không hề tồn tại ở bất cứ đâu trên thế giới!
Ta là vùng đất này……Là thứ đã chở bọn quỷ lùn lang thang các ngươi khắp đại dương, bản thân ta chính là thành phố này!』
……Từng có kích thước của một thành phố ư!? Nếu vậy dù cho có là cá voi thì cũng vô tác dụng!
Con quái vật to lớn Zaratan đạp vào mặt đất và phóng tới bằng một tốc độ không hề tương thích với cơ thể khổng lồ của mình.
Tôi ném đũa Death đi và rút đũa Hold ra.
(Không được rồi! Sẽ không kịp!)
Tôi co mình lại và nhắm chặt mắt theo bản năng. Âm thanh va chạm tựa một chiếc xe đâm sầm vào bức tường bê tông dày làm rung chuyển màng nhĩ tôi.
Klaus đang bảo vệ tôi và đứng chắn giữa tôi và con quái vật. Cậu ấy đã phải thêm vài trăm thẻ phép vào Protective Circle để có thể cản đòn tấn công từ Zaratan.
“Klaus-sama!”
“Erica! Cậu, sao cậu lại tấn công……À, không, là do tôi chưa giải thích kỹ ư?”
“Ơ? Mình xin lỗi, làm vậy không được à?”
“Nếu cậu tấn công con thú đó, mấy đòn đánh lạc hướng của tôi sẽ thành ra vô ích không phải sao?”
Vậy ra Klaus đang nhận vai trò làm mục tiêu của kẻ thù giống như trong mấy game trên mạng hử. Một người với chỉ số phòng thủ cao sẽ thu hút đòn tấn công còn những người khác sẽ cung cấp sự hỗ trợ ở một mức độ vừa phải, đủ để không gây ra mối đe dọa.
Ra là cậu muốn tôi trợ giúp với Grease nhỉ.
Tuy nhiên, nếu không có ai tung đòn quyết định, vậy chẳng phải Klaus người làm mục tiêu thu hút sẽ gặp nguy hiểm sao? Bởi vì những người duy nhất dễ dàng dùng được ma thuật trị thương cấp cao chỉ có ở Lucanrant thôi.
“Mình vẫn còn đũa Hold và Lightning Bolt. Chúng không đủ để đánh bại thứ đó, nhưng ta có thể tạo khoảng trống để bỏ chạy.”
“Tôi cảm kích suy nghĩ của cậu, nhưng cứ để dành mấy đũa phép chiến đấu ấy đi. Nếu tới thời điểm cần tấn công đồng loạt, thì……”
Móng vuốt của Zaratan đánh vào Protective Circle. Những đòn tấn công liên tục khiến liên kết giữa các thẻ phép bị nới lỏng, gần một nửa trong số chúng đã bị hất tung đi. Từ lỗ hỏng của Protective Circle, nụ cười của Zaratan có thể được nhìn thấy.
『Ku, ku, ku, ku, các ngươi đã kết thúc cái vở kịch rẻ tiền này rồi chưa vậy?』
“Erica! Grease!”
“Vâng, Klaus-sama.”
Klaus đang kìm hãm con quái vật với phân nửa số thẻ phép còn lại. Vào lúc đó, tôi rút đũa Grease ra.
Grease thật sự có tác dụng trong tình huống này sao? Tôi chỉ cần phải tin tưởng Klaus mà thôi.
Khi tôi vẫy Grease, một khối cầu ma thuật màu trắng nở ra từ đầu đũa. Sức mạnh ma thuật được chuyển đổi thành dạng vật chất và khối cầu dần phồng lên bằng với kích thước của quả bóng rổ, tạo thành một bong bóng dầu mỡ lớn.
“Phóng!”
Tôi vung đũa phép và ném bong bóng dầu mỡ về hướng Zaratan. Quả bóng bay chậm chạp trong khi dao động lên xuống. Khi quả bóng dầu đến gần đầu mũi, Zaratan trưng ra biểu hiện chán chường.
Nó đã tránh được một cách dễ dàng.
Nếu đối phương là một người trong bộ giáp nặng thì còn hoạ may, nhưng việc trúng một con quái vật có thể di chuyển linh hoạt khắp nơi thực chất là điều không thể.
Protective Circle bằng thẻ phép của Klaus đã hoàn toàn bị thổi bay.
“Klaus-sama……!?”
Klaus bị đánh lăn sang phía bên kia căn phòng. Và, từ tốn như thể đang thưởng thức tình huống này, Zaratan dần tiến đến gần tôi.
“……Kuh!”
『Đúng là một chiêu trò vô ích, loài người nhỏ bé. Phải rồi, các ngươi lúc nào chẳng vậy, không gì ngoài những thủ đoạn đê hèn.
Tất cả thật hoài niệm……Ngay cả cái lần các ngươi giết ta cũng vậy. Đêm chúng ta đặt chân tới lục địa này, trong lúc ta đang mệt mỏi và say giấc, lũ các ngươi……!
Bọn cuồng vàng vô liêm sỉ! Các ngươi thật sự muốn có Hòn đá Hiền triết đến thế ư, thậm chí khi phải dùng tới đống sao đó chỉ để tiêu diệt ta!?』
“Hòn đá Hiền triết ư?”
Mong ước của các nhà giả kim trong gia tộc Aurelia. Biến kim loại thành vàng – nó, hòn đá nhiệm màu có thể chuyển đổi tất cả mọi thứ thành vật chất mà ta mong muốn. Trong thiết lập game, lý do nhà giả kim Zaratan bị sát hại là để cướp đi Hòn đá Hiền triết từ tay ông.
『Ngươi cũng quan tâm đến Hòn đá Hiền triết à? Tất nhiên rồi, ngươi là hậu duệ của đám tham lam Aurelia ấy mà. Đâu cần phải thắc mắc làm gì.
Tuy nhiên, vô ích thôi.
Những suy nghĩ nông cạn của lũ các ngươi, tất cả, đều vô ích!
Bản thân linh hồn ta chính là Hòn đá Hiền triết—Dù cho có rạch nát bụng, có moi hết ruột gan ta ra, các ngươi vẫn sẽ không bao giờ có thể tìm thấy nó!』
Tôi hiểu rồi. Tôi đã quá sức lạc quan khi nghĩ rằng mình có thể phá lá cờ tử chỉ với việc cứu Ann.
Zaratan – thứ đó sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi hay gia tộc của tôi.
Nỗi căm thù và oán hận đối với người Aurelia. Cái chết của nó là tội lỗi mà tất cả người dân Aurelia phải gánh lấy. Miễn là chúng tôi, những nhà giả kim sinh sống tại Aurelia, còn tìm kiếm bí mật về vàng, tội lỗi ấy vẫn sẽ tiếp diễn.
『Vứt đũa phép đi, đứa con gái của Aurelia. Ta biết tất cả về thứ ma thuật mà các ngươi dùng. Ngươi sẽ không thể giết được ta dù cho có thả sao xuống đi chăng nữa.
Vậy, giờ ngươi tính sao đây?
Ngươi trông khá giống với đứa trẻ đã từng lớn lên cùng ta. Nếu chỉ có mình ngươi, ta sẵn sàng mở lòng từ bi. Tuy nhiên……Đó là sau khi ngươi phản bội hai đứa nhóc còn lại và giết chúng bằng chính đôi tay mình!
Như những gì tổ tiên ngươi đã làm với ta!!』
Con quái vật mở cái mồm rộng đến nổi như thể bị xé toạt, nhe ra từng chiếc răng nanh với kích thước của những con dao quân dụng và tạo thành một nụ cười.
“Tôi sẽ không bao giờ làm chuyện như vậy!!”
Tôi hét lên trong sự khó chịu. Thật là một cuộc trao đổi mạng sống đen ngòm!
『Đúng rồi haaaaaaaaaaaaaa!? Quả là một kẻ dối trá chỉ giỏi nói miệng, mi nói mình sẽ không giết người, huuuuuuhhhh!? Thế thì, ta đành làm theo ý mình vậy.
Con nhóc trốn đằng kiaaaaa! Nếu ngươi bỏ mặc đứa con gái của Aurelia và chạy trốn, ta sẽ tha cho ngươi và cậu nhóc!
Dẫu sao thì con bé này, cũng như tổ tiên nó, ngoài mặt trông có vẻ đáng yêu nhưng bên trong chỉ là một đứa con gái đê hèn mà thôi. Vì vậy, dù cho có phản bội nó, trái tim ngươi cũng đâu cần cảm thấy đau đớn gì, đúng chứ?』
Zaratan dang rộng hai chi trước với điệu bộ phóng đại như thể một diễn viên trên sân khấu và nhìn vào nơi Ann đang trốn. Thật là một hành động thấp hèn, lại đi đưa cho một cô nhóc nhỏ những lựa chọn như vậy.
Tôi trừng mắt nhìn con quái vật. Con quái vật nhận lấy sự thù địch của tôi và trông có vẻ thích thú từ tận đáy lòng.
“Đừng có mà dụ dỗ em gái người khác khi chưa được phép.”
Đi cùng giọng nói của Klaus là âm thanh xẻ gió. Các thẻ phép bao quanh hai khớp gối của con quái vật, tạo mỗi bên ba vòng tròn. Đó là ma thuật Bind khiến mục tiêu cố định tại một vị trí trong không gian.
Zaratan, bị trói bởi ba vòng phép Bind, ngã về phía trước do các chi không thể chuyển động.
“Muốn làm gì thì ngươi cũng phải đánh bại ta trước cái đã.”
『Oắt con, ngươi còn di chuyển được sao? Đừng có vứt đi mạng sống mà ta đã rộng lượng nhắm mắt cho qua như vậy chứ.』
“Thay vì phải đánh mất lòng tự trọng, thà quẳng đi sinh mạng này còn hơn. Ta sẽ không bao giờ từ bỏ những gì đã quyết bảo vệ.”
Klaus bước đi chậm rãi, truyền sức mạnh ma thuật vào câu chú Bind từ cây gậy phép.
Trang phục của cậu ấy rách toạc ngay giữa, những vết bầm và trầy xước đã hình thành. Cậu ấy dường như bị thương ở khắp nơi, nhưng đáng mừng là không có chỗ nào chảy máu hay gãy xương.
Klaus tiếp tục sau khi nhổ ra một ít nước bọt pha lẫn máu.
“……Nhưng thứ đó thật sự có một bộ mặt màu mè không chịu được.”
Bình luận đó là không cần thiết.
Tôi tự hỏi liệu cậu ta có nhất định phải đưa ra lời nhận xét đó ngay bây giờ không. Mắc mớ gì lại đi bơi móc mặt mũi đối phương chứ, cái tên này?
『Vô dụng thôi, nhóc. Ngươi không thể xuyên qua lớp giáp của ta với thứ ma thuật của mình. Cả với đũa phép Fire Bolt của Aurelia cũng vậy.』
“Đừng có mà xem thường ma thuật của Hafan, con quái vật kia.”
『Bất kể là dòng máu nào chảy trong huyết quản, loài người các ngươi đều ngu ngốc như nhau. Ngươi định sẽ bảo vệ Aurelia những ba lần và cản trở sự trả thù của ta ư? Hơn nữa, ngươi lại còn dám đặt ràng buộc lên người ta.
Hãy nhận ra rằng ta đã nhân từ biết bao nhiêu sau khi ta biến ngươi thành khối thịt vụn không thể nhận ra trong nháy mắt!』
Zaratan siết chặt nắm đấm và gầm lên với một âm thanh khủng khiếp.
Khi nó dồn sức vào toàn thân, cơ thể trông như thép hoặc đá ấy nứt ra, những bắp tay to lớn dần trở nên méo mó không khác gì bị sưng phồng. Cứ như thể phần giáp bên ngoài không thể chịu nổi áp lực từ bên trong. Giữa lớp vảy và vỏ nứt nẻ, thứ dịch cơ thể tựa nước biển đen rỉ ra và một lần nữa đông cứng. Quá trình ấy không ngừng lặp lại, khiến con quái vật phình lên với tốc độ chóng mặt.
Có vẻ như nó đang cố lấy lại hình dạng gốc của mình.
Các chi của Zaratan trở nên dày gấp đôi những vòng Bind bao quanh khớp gối nó. Kể cả các vị trí Bind đang kìm hãm, thẻ phép đang từ từ bị đẩy lùi bởi áp lực bên trong. Vòng tròn ma thuật hình thành câu chú trở nên méo mó. Từ nơi phép Bind bị xé tan, sức mạnh ma thuật dần rò rỉ dưới dạng những phân tử ánh sáng.
“Klaus-sama, thuật Bind!”
“Vẫn còn quá sớm……Khốn khiếp! Không còn cách nào khác!”
Klaus điều khiển các tấm thẻ bằng cách vung gậy phép về các hướng. Vô số thẻ phép dán vào bên ngoài Zaratan, bao phủ toàn bộ bề mặt cơ thể con quái vật.
“Nếu Fire Bolt không đủ, vậy thì để coi Fire Bolt được tăng cường bởi Grease thì thế nào!”
Nếu nhìn kỹ, có thứ gì đó như dầu đang dính trên những tấm thẻ bọc quanh Zaratan. Có vẻ như, Klaus đã bí mật dùng thẻ phép thu lại số Grease bị tránh ban nãy.
Chú thuật Fire Bolt phóng ra từ đầu đũa phép trên tay Klaus hướng tới con quái vật đang bị phủ đầy dầu. Nó lan ra theo hình cánh quạt và ngay lập tức bao phủ Zaratan. Dầu mỡ bắt cháy trong nháy mắt và một cột lửa to gấp mấy lần kích thước Zaratan bốc cao.
Ngọn lửa bùng lên như ánh sáng ban ngày chiếu sáng mê cung tăm tối.
“……Làm được rồi ư?”
Một giọng cười trầm vang lên như thể đáp lại lời nói thầm của Klaus.
『Gì chứ, oắt con. Phát ngôn thì dữ lắm nhưng rốt cuộc cũng có mỗi thế này thôi sao? Với một ngọn lửa đáng thương như vầy, đến con bọ còn không giết nổi nữa là.』
Zaratan bình tĩnh tiến tới trong khi cơ thể vẫn còn đang bao bọc bởi đám lửa. Phép Bind dường như đã bị phá vỡ.
Con quái vật dang rộng hai chi trước to lớn và từ từ chập lại trước mặt. Cùng với chuyển động đó, ngọn lửa đang phủ quanh nó dần nhỏ lại như thể bị hút vào chúng.
Vào lúc hai chi của Zaratan chạm nhau, ngọn lửa đã hoàn toàn biến mất.
“Thôi chết! Cần dùng phép Bind lại lần nữa……”
『Ta sẽ không chịu cùng một trò những hai lần đâuuuuu!』
Zaratan từng bước rút ngắn khoảng cách giữa chúng tôi trong lúc hất bay các thẻ phép trước khi chúng kịp vào đội hình chiến đấu. Sức mạnh con quái vật dường như cũng đã tăng lên cùng với kích thước. Rõ ràng là đòn tấn công sau này của nó là quá sức đối với Klaus.
Để ngăn cản Zaratan, tôi sử dụng đũa Lightning Bolt. Ngay giây phút Lightning Bolt từ đũa phép chuẩn bị xuyên qua Zaratan, một luồng lửa tương tự Fire Bolt được bắn ra từ miệng con quái vật.
Ngọn lửa và tia sét triệt tiêu lẫn nhau. Sau khi hai hiệu ứng ma thuật tan biến, một Zaratan không chút xây xước vẫn đứng vững.
“Ma thuật? Nhưng bằng cách nào……”
“Cái quái gì……Năng lực của nó, lẽ nào……”
『Giờ có để ý thì cũng muộn rồi! Cả đám các ngươi, nhanh chịu nghiền nát và chết điiiiii!!!』
Klaus gấp rút thiết lập lại Protective Circle, dù vậy có vẻ như sẽ không kịp được.
Tôi rút ra đũa Hold. Nhưng, bàn tay có mang găng da giả kim hiện vẫn còn đang cầm Lightning Bolt. Một lần nữa, nó sẽ không kịp.
Bên trên tôi, chiếc chân khổng lồ tựa như một bó củi đang được nâng lên quá đầu. Phía trước tôi, bóng lưng Klaus đang cố dang tay che chắn đột ngột xuất hiện.
—-Một chùm sáng vụt qua tầm nhìn của tôi.
Tia sáng mỏng với cường độ cao từ phía sau chúng tôi đâm trúng vào đầu gối Zaratan. Lớp vảy dày của con quái vật vỡ vụn và xuyên thẳng sang phía bên kia. Sau một khoảnh khắc, ngọn lửa nhạt bùng lên tại vị trí lỗ thủng và khớp gối nó bị nổ tung từ bên trong.
Zaratan đang cố giẫm lên chúng tôi thì bị mất một trong những chiếc chân trụ. Không giữ nổi thăng bằng, nó ngã ngay tại chỗ và giờ đang cố chống dậy với hai chi trước.
“Onii-sama! Erica-sama! Mau chạy đi!”
“Ann, làm tốt lắm!”
Klaus kéo tay tôi và hướng tới lối ra khỏi khu vực chính của thánh đường. Cầm cây gậy phép trong tư thế sẵn sàng, Ann, với mồ hôi ướt đẫm trán, đang đứng đợi ở đó.
Thay cho chúng tôi, một chiếc lọ được ném bởi Ann bay về phía Zaratan. Thứ đó, nó là Obscuring Mist.
Lọ thuỷ tinh trúng vào con quái vật, vỡ tan thành nhiều mảnh và lan toả một làn sương màu trắng sữa. Làn sương dày lên một cách nhanh chóng và bao phủ toàn bộ khu vực chính của thánh đường.
“Ann, em trễ quá. Tụi anh suýt nữa là toi đời rồi.”
“Em thậm chí còn chưa từng có cơ hội được luyện tý kỹ năng chiến đấu nào nữa mà. Không phải xoay sở bắn trúng là giỏi lắm rồi sao?”
“Em tập trung quá nhiều ma lực. Ít hơn một chút cũng đủ để xuyên qua rồi.”
“Thiệt là! Onii-sama, chỉ di chuyển chân thôi, không phải miệng!”
Tôi vẫn chưa hiểu được tình huống. Trong lúc lắng nghe anh em nhà Hafan châm chọc nhau, tôi gắng hết sức chạy.
Mà, nhìn hai anh em thân thiết đến mức có thể đùa giỡn với nhau như thế này thật mới mẻ. Tôi là con một ở kiếp trước và tôi cũng chưa từng cãi nhau với Eduart-oniisama vì chúng tôi đã quá quen với nhau rồi.
“Onii-sama. Ít nhất thì, anh cũng nên giải thích kế hoạch trước khi hành động chẳng phải sao?”
“Hể!? Cậu cũng không nói gì với Ann-sama luôn hả!?”
“Aa, lỗi của tôi. Tại, có đủ thời gian đâu mà nhàn nhã làm mấy chuyện đó……”
“Chỉ cần nói vài từ như ‘cứu Erica và chạy trốn’ thôi cũng được! Khi anh nhảy bổ ra đối đầu với con quái vật, em đã nghĩ là anh mất trí rồi đấy anh biết không?”
“Ann, em đâu cần làm quá như vậy……”
“Nói cho chính xác thì, chị còn lo hơn vì Klaus-sama hành động không khác gì lúc bình thường cả.”
“Thực ra mấy người nghĩ cái quái gì về tôi vậy chứ?”
Trong khi đang chạy, Ann và tôi đồng loạt lảng mắt khỏi Klaus.
“Klaus-sama……tràn đầy sự tự tin cùng tinh thần thách thức bản thân mạnh mẽ……”
“Onii-sama can đảm, can đảm và rất rất can đảm……”
“Mấy người……”
Một tiếng gầm vang lên từ phía sau. Khi nhìn lại, vách ngăn ngăn cách khu vực chính và gian giữa đã bị sập. Một cái bóng khổng lồ xuất hiện trong làn khói mù màu đất son trộn lẫn bụi cùng Obscuring Mist.
Con quái vật nhảy ra từ làn khói. Zaratan, sau khi đã mất một chân, đang chạy bằng ba chân với hai chi trước trên mặt đất và lao về hướng này.
“Thứ đó, nó đã di chuyển được rồi sao!? Cả hai người, tăng tốc lên!”
Chúng tôi băng qua gian giữa và nhảy vào một dãy hành lang hẹp. Ngay sau đó, mặt đất rung chuyển cùng với tiếng va chạm.
Bụi lấp kín hành lang.
Có vẻ như cơ thể của Zaratan không thể đi qua lối vào của dãy hành lang và đã đâm vào tường.
Có thứ gì đó to lớn vươn ra từ lối vào đổ nát. Những móng vuốt tựa như chiếc rìu hành quyết quẹt trúng đầu mũi tôi.
“Uwah!?”
“Erica, lùi lại! Mau lùi về phía sau!”
“Erica-sama, nhanh di chuyển đến nơi con quái vật không thể chạm tới!”
Klaus và Ann kéo tôi ra khỏi nỗi kinh hoàng. Ngay phía trước chúng tôi, móng vuốt của Zaratan đang quơ quàng khắp hướng. Con quái vật không ngừng cào xé mặt sàn cùng các bức tường gần lối vào hòng bắt được chúng tôi.
Zaratan, sau khi biết rằng chúng tôi đã ngoài tầm với, nó thu chi trước về và nhìn vào dãy hành lang với đôi mắt của mình. Một đôi mắt tựa chiếc hang rỗng và tối đen như mực.
『…Căm thù…Căm thù, căm thù, căm thù, căm thù, căm thù, căm thù, cămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthùcămthù——
Aurelia hèn nhát……Đám oắt con đứng về phía Aurelia……Tất cả bọn chúng đều tuyệt đối không thể tha thứ.
Ta sẽ chậm rãi tra tấn lũ các ngươi tới chết, cho đến khi bản thân các ngươi van nài để được nhận lấy cái chết……』
Sau khi buông ra những lời đó, Zaratan lui lại và bắt đầu phá huỷ những bức tường chỗ lối vào với móng vuốt của mình. Phần gạch đá, thứ lẽ ra vô cùng cứng, nhẹ nhàng bong ra như thể được làm từ mút xốp hay gì khác. Thật là một sức mạnh phi lý.
“Hii!?”
“Kyaaa!?”
“Đ-đi thôi! Có gì để sau nói! Lúc này cần phải trốn thoát cái đã!”
Tôi đã nghĩ là lần này có lẽ mình sẽ chết thật. Đối mặt với hàng loạt các tình huống đầy chấn động, suy nghĩ trong tôi dừng lại, tôi phó mặc bản thân cho những bước chân tiến về phía trước.