“Dịch vụ phòng đến rồi đây, Ryuzaki. Hôm nay chúng ta có món dango Kototoi từ Mukoujima–“
Watari đóng giả làm một nhân viên khách sạn cùng chiếc xe đẩy, bỗng ông cảm thấy có điều gì đó không ổn. Đống đồ ngọt chất đầy trên bàn, thường thì sẽ bị L đánh chén sạch sẽ ngay, lại không được động đến.
“Có chuyện gì sao, Ryuzaki?”
Cuốn Tử Ký, thứ đáng nhẽ đã bị khoá lại cẩn thận, lại đang mở ra trước mặt L, người đang nhìn nó chằm chằm.
“Chúng ta phải giải quyết dứt điểm Kira. Đã có quá nhiều người mất mạng rồi”. L giơ cuốn sổ lên với phần đáy sách nằm giữa những ngón tay rồi chỉ vào trang sổ vừa mở ra. “Đây sẽ là cái tên cuối cùng được viết vào Tử Ký.”
L. Lawliet sẽ chết vì đau tim vào hai mươi ba ngày sau kể từ thời điểm này.
Tên thật của L –thứ chỉ duy nhất L và Watari biết– đã được viết lên cuốn sổ bằng chính bàn tay của L.
Watari há hốc miệng nhưng sớm đóng chặt lại, ông nhắm nghiền con mắt để kiềm chế những cảm xúc của mình. Ông sẽ chấp nhận mọi quyết định của L và hỗ trợ cậu ta bằng mọi cách có thể. Đó là điều mà ông mà ông quyết tâm phải làm kể từ cái ngày ông gặp cậu đầu tiên ở Vụ Đánh Bom Winchester khi cậu bé L chỉ mới tám tuổi khi đó đã thành công ngăn chặn Thế Chiến III.
Watari biết rõ rằng L sẽ phân tích những dữ liệu một cách khách quan và luôn dứt khoát trong những việc cần phải làm. Nếu cậu ta kết luận đó là nước cờ duy nhất để chiếu tướng đối thủ, cậu ta sẽ ra tay với không chút do dự. Kể cả nó có lấy đi tính mạng của cậu. Trong cùng lúc đó, L nhận ra cuộc đời và sự nghiệp của mình đã cứu lấy vô số sinh mạng. (Nếu việc đó nghe hơi cường điệu, thì có lẽ rất nhiều người đã được L giúp thoát khỏi lưỡi hái của tử thần)
Vậy mà, đây lại là lựa chọn sau cùng của L. Sao Watari có thể phản đối được? Và hơn nữa, số phận của những người có tên trong Tử Ký sẽ không thể bị thay đổi bởi bất kì ai.
Kìm nén mọi cảm xúc, Watari nghẹn ngào, “Vậy là chỉ còn hai mươi ba ngày nữa”.
“Hai mươi ba ngày. Watari, kể từ bây giờ, ông sẽ phải trông coi thế giới cùng những chữ cái khác.”
L vớ lấy gói snack như thể bao gánh nặng đặt trên vai cậu đã tan biến.
“Tôi không biết liệu có ai trong số họ thay thế được cậu không…”. Watari lắc đầu và thở dài.
L. Tại Wammy’s House chữ cái này không chỉ đại diện cho chữ cái thứ mười hai trong bảng chữ cái. Nó đại diện cho “Last One”. Người lữ hành đơn độc, không có kẻ kế vị. L cũng có nghĩa là “Lost One”, như một đứa trẻ rớt xuống từ thiên đàng bởi một vị thần quyền năng nào đó.
Kể từ cái ngày cậu bé ấy, chưa tròn tám tuổi, xuất hiện với danh nghĩa là Thám Tử L vô địch thiên hạ đã được trao cho quyền lực có thể huy động mọi lực lượng cảnh sát và tình báo từ mọi nơi trên thế giới. Đó chính là mục đích tồn tại của Wammy’s House, tìm kiếm và ươm mầm những nhân tài để họ có thể đi theo bước chân của L.
“Chúng ta cũng cần tái cơ cấu lại Wammy’s nữa.”
Watari dõi theo tấm lưng còng của L khi cậu ta chén sạch đĩa dango, và rồi ông hướng suy nghĩ của mình về một thế giới không có L. L sẽ không chỉ biến mất khỏi thế giới này, mà còn khỏi cuộc đời ông.