Death Is The Only Ending For The Villain

chương 05

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi bước ra khỏi phòng tắm và vội tìm giấy bút.

Vì đã trở thành Penelope, dù thế nào đi nữa, tôi cũng phải tìm cách sống sót. Ở chế độ Khó của trò chơi, hảo cảm dễ dàng giảm sút, và nếu giảm xuống âm thì sẽ dẫn đến cái chết.

Với con trai thứ của Công tước, người bắt đầu ở mức âm, tình hình còn tệ hơn. Nếu không đạt được ít nhất 0%, thì chết là điều tất nhiên.

Trước tiên, tôi cần tổng hợp lại những thông tin mà tôi biết về trò chơi này.

May mắn thay, dù chỉ là một Công nương giả, tôi vẫn có đầy đủ những nhu yếu phẩm cần thiết. Ở một góc rộng rãi của căn phòng, có một giá sách và bàn làm việc sang trọng.

Không chần chừ, tôi bước tới đó, ngồi vào bàn và vội vàng chấm bút vào mực.

“Trước tiên là các nhân vật.”

Các nam chính của trò chơi tổng cộng có năm người. Hai người con trai của Công tước, Thái tử, Pháp sư và Hiệp sĩ.

Khác với chế độ Thường, điểm hảo cảm cơ bản là 30%. Ở chế độ Khó, điểm hảo cảm của tất cả các nam chính đều bắt đầu từ 0% hoặc âm.

Tôi bắt đầu viết tất cả những gì tôi nhớ ra lên tờ giấy trắng.

Trước tiên là Derrick Eckart.

Derrick, con trai cả của Công tước và là tiểu công tước, là một quý tộc điển hình.

Anh ta bận rộn với việc kế thừa gia tộc nên thường thờ ơ với Penelope. Nhưng ẩn sâu trong lòng, anh ta luôn căm ghét và khinh miệt cô, người đã chiếm chỗ của em gái ruột mình.

Derrick hiếm khi trực tiếp giết chết Penelope trong trò chơi, nhưng mỗi khi cô phạm lỗi, anh ta không ngần ngại trừng phạt cô.

Điều đó sẽ dẫn đến việc người chơi bị phạt và các lựa chọn cũng bị hạn chế. Giống như việc tôi bị giam trong phòng do án phạt ngày hôm qua.

Tiếp theo là con trai thứ, Reynold Eckart.

Không cần nói nhiều về anh ta. Reynold là một kẻ có tính cách quái đản và thô bạo, luôn tìm cách gây sự với Penelope.

Anh ta là người cầm đầu trong việc bắt nạt Penelope trong gia tộc Công tước, thậm chí còn khiến cô chết trong những tai nạn vô lý.

“Nghĩ lại thì, họ chẳng khác gì hai tên anh trai khốn nạn của mình cả.”

Tôi đọc lại những thông tin về hai người con trai của Công tước đã viết trên giấy và lắc đầu.

Ở chế độ Thường, tuyến của hai người họ là dễ phá đảo nhất. Bởi vì liên quan đến mối quan hệ huyết thống với nữ chính, nên câu chuyện chủ yếu xoay quanh ‘tình cảm gia đình’ chứ không phải tình yêu nam nữ.

Xét cho cùng, Penelope không phải em ruột, nên khả năng thấy một cái kết khác biệt so với chế độ Thường là rất cao.

Tuy nhiên, tôi kiên quyết lắc đầu. Rồi tôi vạch một dấu X lớn lên tên của họ.

“Những tên này không có hy vọng.”

Reynold thậm chí bắt đầu với hảo cảm ở mức âm. Không phải là 0 mà là âm.

Âm là âm vì một lý do.

Đó chính là thiết lập của nhà phát triển. Ngay từ đầu đã không có hy vọng gì, việc đạt được kết thúc với Reynold gần như là không thể.

Hơn nữa, tôi rất ghét nghe từ “anh trai”, thế nên từ bỏ hai tên này thôi.

“Tiếp theo là Thái tử.”

Thái tử, Callisto Regulus.

Thực ra, tất cả thông tin về Thái tử tôi có được đều từ chế độ Thường của trò chơi.

Do trải qua tuổi thơ bất hạnh, anh ta trở thành một bạo chúa xem nhẹ mạng sống, nhưng sau khi gặp được nữ chính như thiên thần, anh ta đã cải tà quy chính và trừng trị Penelope – ác nữ trong trò chơi.

Nếu nhìn từ góc độ này, điều đó là sự thực thi công lý, nhưng từ góc độ của Penelope, Thái tử chẳng khác nào tử thần. Thực tế, trong quá trình chơi chế độ Khó, anh ta là người giết Penelope nhiều nhất.

Tôi đã phải reset liên tục trong khi theo tuyến của Thái tử, đến mức không nhớ phải chơi lại bao nhiêu lần nữa.

“Tốt nhất là tránh xa tên này.”

Tôi nhớ lại những hình ảnh Callisto chém đầu Penelope. Nghĩ đến mà sống lưng tôi lạnh toát.

Tôi vạch dấu X lên tên Thái tử nhiều lần và vội vàng chuyển sang nam chính tiếp theo.

Tiếp theo là Vinter Verdandi.

Anh ta là một pháp sư và cũng là hầu tước. Với cốt truyện điển hình của một pháp sư, anh ta có những nét kỳ quặc, ẩn giấu thân phận thật sự của mình để điều hành một thương hội.

Anh ta buôn bán thông tin, các món đồ bí mật có thể làm khuấy đảo chợ đen, nhờ đó mà phát hiện ra nữ chính chính là cô con gái út mất tích của gia đình Công tước.

Ngoài ra, anh ta còn thu thập thông tin về những âm mưu của nữ phản diện, cảnh báo hoặc trực tiếp ngăn chặn nguy hiểm cho nữ chính. Là người giúp nữ chính nâng cao danh tiếng đáng kể.

Trong chế độ Thường, Vinter là một người đàn ông ngọt ngào, sử dụng thuật phép lãng mạn và ngầm giúp đỡ nữ chính hết mình.

Tuy nhiên, tôi không rõ anh ta như thế nào trong chế độ Khó. Trước khi có thể tiến xa trong tuyến của Vinter, tôi đã bị Thái tử và các con trai của Công tước giết chết rồi.

Dù sao thì, so với những nhân vật đã bị đánh dấu X, Vinter có vẻ có triển vọng hơn nên tôi quyết định giữ lại.

“Cuối cùng là Eclise.”

Eclise, một hiệp sĩ của gia đình Công tước, xuất thân là nô lệ.

Trong một lần đi dạo ban đêm, Công tước đã chú ý đến anh ta vì khả năng kiếm thuật xuất sắc, sau đó mua anh ta về với giá cao để làm hiệp sĩ tập sự của gia đình.

Sau đó, Eclise trở thành kiếm sĩ trẻ tuổi nhất đạt cấp bậc kiếm sư và được ban tước vị, trở thành hình mẫu của một “mỹ nam trai trẻ độc lập”.

Trong số năm nhân vật nam chính, Eclise là người duy nhất có thể kỳ vọng vào một kết thúc có hậu. Trong chế độ Thường, anh ta là người duy nhất đồng cảm với Penelope cho đến cuối cùng.

Có lẽ vì từng là chủ nhân của anh ta, Eclise cũng ít can thiệp vào việc Penelope bắt nạt nữ chính.

Mặc dù tôi chưa từng gặp Eclise trong chế độ Khó...

“Ha... Nghĩ lại thì chẳng có gì giúp ích nhiều cả.”

Nhìn tờ giấy đã viết xong, tôi thở dài. Thông tin về chế độ Khó rất hạn chế vì quá trình chơi liên tục bị ngắt quãng.

Thực tế, ngay cả khi biết rõ, tôi cũng không chắc thế giới này có vận hành giống y như trò chơi không, nên có thể nó cũng chẳng giúp ích được gì.

Điều duy nhất tôi chắc chắn là, nếu độ hảo cảm của các nam chính giảm xuống âm, tôi sẽ chết và tôi cũng có thời hạn phải hoàn thành trò chơi.

Thời hạn đó là đến lễ trưởng thành của Penelope.

Tôi phải hoàn thành ít nhất một tuyến trước thời hạn đó. Bởi vào ngày đó, con gái thật của Công tước sẽ trở về.

‘Penelope, cô đáng thương nhỉ.’

Vừa bước sang tuổi trưởng thành, Penelope sẽ mất hết mọi thứ khi Công nương thật xuất hiện. Đó là khởi đầu của chế độ Thường.

Nếu đến ngày đó mà không hoàn thành tuyến với ai car, ngay cả khi không đóng vai phản diện, tôi cũng có khả năng cao sẽ bị giết bởi những nhân vật nam đã phải lòng nữ chính.

Tất nhiên, không có gì đảm bảo rằng tôi sẽ không bị giết.

“...Mình không thể chết.”

Tôi nghiến răng khi đối mặt với hiện thực tàn khốc này.

Đúng vậy. Tôi không thể chết.

Tôi đã khó khăn lắm mới thoát khỏi cái nhà chết tiệt đó, làm sao tôi có thể chết trong trò chơi này được.

“Tôi nhất định không chết.”

Sáng nay, còn tiết học đang đợi tôi. Tôi nhất định phải sống sót để trở về nhà mình.

Tôi nhìn chằm chằm vào khoảng không và tự nhủ nhiều lần rằng bằng bất cứ giá nào, tôi phải sống sót.

Đúng lúc đó, có tiếng gõ cửa.

Khi tôi chưa kịp giấu tờ giấy đang viết dở thì cánh cửa đã bật mở.

"Tiểu thư."

Người xuất hiện là một quản gia già với mái tóc bạc trắng. Ông ta không bước vào hẳn mà đứng ngoài cửa, thông báo lý do ghé thăm.

"Công tước mời cô."

Dù khoảng cách đủ xa để ông ta không nhìn thấy chữ trên giấy, tôi vẫn cảm thấy khó chịu với thái độ thiếu tôn trọng của ông.

Khi sống ở nhà trước đây, cũng có người trông coi quản lý nhà cửa. Dù người đó không ưa gì tôi, nhưng cũng không bao giờ tự ý mở cửa phòng tôi như thế này.

Hơn nữa, đây không phải là xã hội dân chủ mà là một xã hội phân cấp rõ rệt.

Tôi đang phân vân không biết có nên nổi giận hay không thì một ô vuông trắng hiện ra trước mắt.

1.(Ném đồ) Dám mở cửa mà không xin phép à? Muốn chết sao, lão già?!

2.Nếu có chuyện thì tự ông ta đến đây mà nói!

3.(Nhìn chằm chằm trong 5 giây rồi đứng dậy) Được rồi.

'À.'

Tôi lại quên mất rằng, ở đây tôi không thể tự do nổi giận theo ý mình...

Nhưng tôi cũng không muốn hành xử cực đoan như các lựa chọn.

Cuối cùng, tôi chọn câu trả lời số 3 trong tâm trạng bực bội. Dù là hảo cảm hay gì đi nữa, trước tiên phải làm sao để thoát khỏi những lựa chọn chết tiệt này.

"...Được rồi."

Thật may là Công tước đang gọi tôi.

Sau khi giấu tờ giấy về trò chơi vào ngăn kéo, tôi đứng dậy và đi theo người quản gia ra khỏi phòng.

Theo những gì tôi biết, dinh thự của Công tước chỉ là những cảnh ngắn trong trò chơi, tôi cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh khi đi đến chỗ của Công tước.

Dinh thự này lớn khủng khiếp, như trong những bộ phim lấy bối cảnh châu Âu thời cận đại. Phòng của Penelope nằm trên tầng hai.

Căn nhà bắt đầu một ngày mới trong không khí nhộn nhịp. Trong khi đi đến cầu thang trung tâm, tôi gặp khá nhiều người làm vội vã qua lại hành lang.

Những ánh mắt liếc theo tôi một cách không thiện cảm khi tôi đi theo sau quản gia.

Nhưng tôi thản nhiên bỏ qua những ánh nhìn đó. Loại ánh mắt này tôi đã gặp không ít trước khi đến đây, nên nó không làm tôi bận tâm.

Sau khi theo quản gia xuống tầng một và đi một đoạn ngắn, chúng tôi đến trước một cánh cửa lộng lẫy. Có vẻ như đây là phòng làm việc của Công tước.

Cộc cộc cộc.

"Thưa công tước. Tôi đã đưa tiểu thư Penelope đến."

"Vào đi."

Két— người quản gia mở cửa ra. Tôi bước vào trong với một chút căng thẳng.

Truyện Chữ Hay