Đế Quốc Đệ Nhất Sủng Hôn

chương 155: trận thắng đẹp đẽ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Xích Linh cũng không thể ngờ được, năng lực mới thức tỉnh của Xích Kính, lại là hấp thu năng lượng bá đạo như vậy!

Xích Kính đã hoàn toàn hấp thu năng lượng của tứ phương cầm cố, vững vàng rơi xuống đất. Diễm Vương thấy cảnh này, sắc mặt phi thường khó coi, Sa Nặc Nhân đã cả kinh không biết phản ứng ra sao, cậu trơ mắt nhìn, Xích Linh đã hao phí không ít chiến khí, mở ra tứ phương cầm cố, không nghĩ tới không những chẳng thương tổn được Xích Kính, ngược lại năng lượng của tứ phương cầm cố còn bị hắn hấp thu!

Thanh Vương nhàn nhã ngồi trên ghế, chậm rãi câu lên khóe môi, cái này gọi là xuất kỳ bất ý() tập kích, nhìn biểu tình của Diễm Vương cùng Xích Linh, hiển nhiên rất bất ngờ.

: hành động khi người ta không kịp đề phòng

Xích Kính nói: "Tất cả công kích của chiến đấu hệ, đều không có tác dụng đối với ta, đừng lãng phí đấu khí."

Dứt lời, lần thứ hai khởi động trường thương, đánh về phía Xích Linh!

Sử dụng năng lực thức tỉnh rất tiêu hao đấu khí, hơn nữa còn hao tổn năng lượng sinh mệnh, may là trước đó, Sa Nặc Nhân đã cho anh uống Hợp Nguyên Tề thượng phẩm, có thể bảo vệ tốt năng lượng sinh mệnh, cũng chậm rãi bổ sung đấu khí đã hao tổn, đã như thế, chỉ cần anh không vội sử dụng đấu khí lần thứ hai, liền không có vấn đề gì.

Trước trận chiến dùng Mệnh Căn Nguyên, là thường thức hết thảy Resse đều biết, Xích Kính đương nhiên cũng sử dụng, hơn nữa còn là Mệnh Căn Nguyên cực phẩm, dù vậy, cũng không thể so được với một bình Hợp Nguyên Tề thượng phẩm kia của Xích Linh, vô luận là dược tính hay những thứ khác, đều mạnh hơn Mệnh Căn Nguyên rất nhiều, cho nên nói, lựa chọn dược tề kĩ càng, cũng là thứ được chuẩn bị đầu tiên. Nếu như không phải cấp bậc của Xích Linh không đủ, Sa Nặc Nhân khẳng định sẽ cho anh dùng Hợp Nguyên Tề cực phẩm.

Lần triền đấu này đánh rất lâu, trên cơ bản đều là Xích Kính chủ động tấn công, Xích Linh bị động phòng thủ, mỗi một chiêu của Xích Kính đều rất xảo quyệt, cũng may Xích Linh có thể phòng được. Nhưng mà vẫn là một bên đánh một bên phòng như vậy, Xích Kính đã có chút mất kiên nhẫn, ngay lúc này, Xích Linh bỗng nhiên ngưng kết năng lượng, tạo thành một cây trùy năng lượng vô hình, đánh úp về phía Xích Kính từ phía sau lưng.

Thời điểm trùy năng lượng vô hình tiến đến gần Xích Kính, trong nháy mắt bị hấp thu, Xích Kính hét lớn một tiếng: "Đã nói là vô dụng! Đừng có phí sức uổng công!"

Thế tiến công càng thêm hung mãnh, tâm tất cả mọi người đều nhấc lên, yên lặng thắp nến() vì Xích Linh Vương tử, gặp phải một người thức tỉnh hấp thu năng lượng, cũng thật là bất hạnh. Đám người phe Xích Kính, đã kích động đến hét ầm lên, còn đoàn người ủng hộ Xích Linh, từng người từng người lại khẩn trương đến không dám thở mạnh một chút.

: cầu nguyện, chúc may mắn,...vv

Xích Linh vẫn cứ lặp lại những động tác trước đó, một bên phòng thủ, một bên đúng lúc dùng năng lượng vô hình công kích, tuy rằng mỗi lần đều bị hấp thu, anh vẫn không dừng lại. Cứ như vậy, đấu khí đã hao tổn nghiêm trọng, hô hấp của anh càng lúc càng nhanh, ngay cả động tác cũng không có linh hoạt như trước, nhưng anh vẫn không dừng lại, tẫn hết khả năng sử dụng năng lượng vô hình công kích.

Đối với hành vi tình đường chết của Xích Linh, Xích Kính đã nổi giận, "Để ta xem ngươi còn có thể dùng đấu khí bao lâu!"

Rống lớn một tiếng, liền đánh về phía Xích Linh, Xích Linh miễn cưỡng giơ lên một cái tay, miễn cưỡng chế tạo ra một cái lồng năng lượng lần nữa, đem Xích Kinh giam cầm ở giữa không trung, đồng thời, cả người giống như hư thoát há miệng thở dốc, lảo đảo vài bước, phải dùng kiếm chống đỡ mới miễn cưỡng đứng vững.

Xích Kính cười lạnh một tiếng, "Ta xem ngươi còn có thể chống đỡ bao lâu!"

Sử dụng hấp thu năng lượng, đem cái lồng năng lượng của Xích Linh hấp thu đi, hắn vốn cho là sẽ rơi xuống giống như trước, kết quả vẫn còn bị giam cầm trên không trung, Xích Kính sững sờ, hóa ra Xích Linh dùng hai tầng cấm cố. Hắn hừ lạnh một tiếng, "Ngươi có dùng mười tầng cũng không đủ!" Tiếp tục hấp thu, sau tầng thứ hai còn có tầng thứ ba, sau đó còn có tầng thứ tư, phảng phất giống như nghiệm chứng lời Xích Kính nói, hắn liên tiếp hấp thu vài tầng, vẫn còn bị cố định trên không trung, chỉ có thể tiếp tục hấp thu.

Xích Linh miễn cưỡng đứng vững, giơ tay lên, lạnh lùng nói: "Mười tầng không được, ta liền cho ngươi tầng!"

Tâm Sa Nặc Nhân đều xoắn cả lại, lồng năng lượng cần tiêu hao rất nhiều đấu khí, Xích Linh cứ cùng hắn hao tổn như vậy, thân thể nhất định sẽ không chịu được nữa.

Xích Linh một tay chống kiếm, một tay không ngừng giải phóng đấu khí, tạo ra lồng năng lượng. Xích Kính bị chọc giận, giống như điên rồi tới hấp thu lồng năng lượng. Xích Linh rốt cuộc ngừng tay, sắc mặt tái nhợt, mồ hội lạnh chảy xuống ròng ròng, lảo đảo khuỵu một đầu gối xuống đất, không thể tiếp tục chống đỡ thân thể vô lực.

Xích Kính rơi xuống đất, nhìn thấy vẻ chật vật của Xích Linh, bắt đầu cười ha hả, "Thế nào? Ta đã sớm nói, công kích của ngươi đối với ta không..."

Xích Kính đang nói im bặt đi, sắc mặt đột biến, đấu khí bị hắn hấp thu bạo phát trong cơ thể hắn, trùng kích đấu khí hạch cùng kinh mạch của hắn, Xích Kính áp chế không nổi, trực tiếp phun ra một ngụm máu, thẳng tắp ngã về phía sau, cả người bị đấu khí bao phủ, y phục trên người bị đấu khí xé nát trong nháy mắt, đấu khí cắt qua da hắn, trong nháy mắt da tróc thịt bong, máu tươi giàn giụa, kề cận bạo thể, "A -----!!!"

Thanh Vương vội nhảy dựng lên, lại không dám xông lên trước, khó có thể tin hô một tiếng, "A Kính ----!"

Xích Linh đứng lên, lạnh lùng nhìn về phía tứ đại thượng tướng đang ngồi trên cao, "Còn cần so đấu nữa sao?"

Tất cả mọi người vẫn còn đang ngây ngẩn, thời điểm phản ứng lại được, người ủng hộ Xích Linh, đều hưng phấn nhảy lên, một bên rít gào, môt bên ôm ấp đồng bạn bên cạnh, toàn trường sôi trào!

Ba Lan Khâm căn bản không thể tin vào con mắt của mình, rõ ràng là chuyện đã nắm chắc trong tay, vì sao lại biến thành như vậy?

Kết cục như vậy đã không cần nói thêm gì nữa, tất cả mọi người cũng nhìn thấy rõ ràng, Xích Linh Vương tử thắng lợi, hơn nữa thắng phi thường đẹp mắt!

Xích Kính không cam lòng gào thét, "Ta không có thua ----! Ta không có thua ----! Ta sao có thể thua được ----! A a a a ----!!!!"

Thanh Vương cũng nghĩa chính ngôn từ() chỉ trích Xích Linh, "Cuộc tranh tài này không có hiệu lực! Xích Linh xếp đặt cạm bẫy hại Xích Kính! Bằng không chỉ với sức chiến đấu cấp của hắn, làm sao có thể khiến Xích Kính biến thành như vậy?!"

: lời lẽ chính nghĩa, nói cho lẽ phải

Lạp Mạc thượng tướng không đành lòng nhìn thấy Xích Kính Vương tử thống khổ nằm trên đất lăn lộn, mặt đất đã nhuộm thành màu đỏ, "Thanh Vương, vẫn là nhanh chóng mang Xích Kinh Vương tử trở lại trị liệu đi!"

Ba Lan Khâm phản ứng lại, cũng nhảy lên, hét lớn: "Linh điện hạ! Rốt cuộc ngài đã dùng thủ đoạn gì hại cháu ngoại của ta?!"

Thượng tướng Phượng Vô Quychế giễu nói: "Adorno thượng tướng, lẽ nào ngươi không biết, đấu khí của tiên thiên Resse trời sinh thuần hậu sao?"

Ba Lan Khâm gào thét, "Hắn chỉ có cấp ! Kính điện hạ đã là sơ đẳng cấp rồi! Làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy?!"

Xích Linh vốn định quay về vị trí của mình, giờ khắc này lại dừng bước, ánh mắt lạnh lùng, nhìn về phía Ba Lan Khâm, "Ai nói sức chiến đấu của ta là cấp ?"

Diễm Vương đúng lúc đứng ra nói chuyện, giải thích cho tất cả mọi người ở đây: "Xin lỗi các vị, Xích Linh nhà ta, sức chiến đấu hiện tại đã là cấp trung đẳng, Xích Kính nhất thời sơ xuất, hấp thu quá nhiều đấu khí của Xích Linh, mới có thể dẫn đến đấu khí trong cơ thể bạo động như bây giờ, Thanh Vương, vẫn là mau mau mời trị liệu đi!"

Tin tức này, đối với phe Thanh Vương, không thể nghi ngờ là tai ương ngập đầu!

Lúc này Xích Kính không lên tiếng, nghẹo đầu, vừa tức vừa đau, trực tiếp ngất đi.

Thanh Vương cũng tức đến cơ hồ muốn nôn ra ba lít máu, Thanh Vương phi còn ở bên cạnh kêu khóc, không có chút hình tượng nào, Thanh Vương khẽ cắn chặt răng, chỉ có thể đi xuống sân đấu, đưa Xích Kính về trị liệu.

Sa Nặc Nhân lo lắng chào đón, trong tay cầm một bình Tụ Khí Tề rót vào miệng Xích Linh, Xích Linh còn chưa kịp nói chuyện, đã bị rót đầy miệng dược tề, chỉ có thể nuốt xuống, ngồi xuống chậm rãi điều tức một lát, mới giảm bớt cơn đau.

Hiện trường chỉ có một nhà Thanh Vương rời sân, những người khác đều còn ở đó. Ba Lan Khâm đã tức đến mất đi tinh lực tiếp tục chủ trì, người đứng ra thay hắn là Phượng Vô Quythượng tướng, ông nói: "Trận tỷ thí này, Xích Linh Vương tử thắng! Mặt khác, sau khi ta cùng hai vị thượng tướng khác thỏa thuận, quyết định sau khi thương thế của Xích Linh Vương tử lành lại, sẽ tiến hành trận thi đấu thứ hai, thời gian là bảy ngày sau."

Cuộc thi đấu chọn người kế nhiệm, trận đầu, lấy thắng lợi của Xích Linh kết thúc.

Điểm đặc sắc của trận tỷ thí này, ở bên ngoài Xích Linh vẫn là bên bị động, trên thực tế, anh đã âm thầm phát động công kích, chỉ có điều, Xích Kính nhìn không ra, tất cả mọi người cũng nhìn không ra, bọn họ đều cho là Xích Linh không đủ thực lực, chỉ có thể bị động phòng thủ, kỳ thực không phải, Xích Kính càng táo bạo lại càng đánh mạnh, đấu khí tạo thành lồng năng lượng cũng bị hắn hấp thu đi càng nhanh, tổn thương đối với đấu khí hạch cùng kinh mạch càng nghiêm trọng hơn, Xích Linh không chút khách khí đưa Xích Kính vào trong bẫy rập của mình, do đó một lần hành động toàn thắng!

Video cuộc chiến đấu này, được vô số người chia sẻ, download, lưu lại video chiến đấu để sau này tham khảo, ngay cả môn cận chiến của học viện quân sự cùng ngành cơ giáp chuyên nghiệp, cũng coi đây là tài liệu giảng dạy chính thức.

Cuộc chiến đấu này là điệu thấp xa hoa(?), vương giả ẩn nhẫn, những năm gần đây đều biểu lộ ra, bên phía Diễm Vương nhẫn nhịn cùng lui về, Xích Linh Vương tử điệu thấp đi xa, cuối cùng cũng quay đầu trở về, lấy chiến thắng mà lộ diện! Lần thắng lợi này, danh xứng với thực()!

: có tài ắt có danh

Ed: cái đoạn này thực sự là kb mình đang gõ cái gì luôn!!

Một trận chiến xinh đẹp như vậy, ngay cả trên mặt Diễm Vương cũng có nụ cười, người nhà họ Phượng cũng tới đây, người một nhà thật vui vẻ vây quanh bàn ăn dùng cơm.

Sa Nặc Nhân cúi đầu ăn cơm, nghĩ đến thảm trạng của Xích Kính, trong lòng vẫn còn sợ hãi.

Xích Linh gắp đồ ăn cho cậu, "Làm sao vậy?"

Sa Nặc Nhân lắc lắc đầu, mấy người Diễm Vương bọn họ tựa hồ không quá quan tâm đến chuyện của Xích Kính, giữa Diễm Vương và Thanh Vương, có mối thù giết con, Diễm Vương khẳng định hận chết bọn họ, bây giờ cậu nói ra mình đồng tình với Xích Kính, nhất định sẽ khiến cho bọn họ cảm thấy không thoải mái trong lòng, cho nên Sa Nặc Nhân cảm thấy, vẫn là không nên nói ra thì tốt hơn.

Ánh mắt Phượng Bạc liếc qua liếc lại trên người anh hắn cùng Sa Nặc Nhân, nín nhịn nửa ngày, mới nói: "Ca, sức chiến đấu tăng cao của ngươi là như thế nào? Làm sao nhanh như vậy?"

Nói xong vừa nhìn về phía Sa Nặc Nhân, có phải chị dâu có bài thuốc bí mật gì, ngươi không nói cho ta?

Xích Linh vừa nhìn vẻ mặt của hắn liền biết hắn đang nghĩ gì, "Không có đường tắt, không cần suy nghĩ nhiều."

Phượng thượng tướng thở dài nói: "Đây chính là sự khác biệt giữa tiên thiên cùng hậu thiên a!"

Cảm thán xong, lại nói: "Đúng rồi, Khuynh Lưu, các ngươi làm sao lại trẻ ra như vậy? Ăn thứ gì bảo dưỡng sao? Có biện pháp gì khiến khuôn mặt già nua này của ta cũng trẻ ra một chút không?"

Diễm Vương phi quả thực không biết nói cái gì cho phải, liếc nhìn Sa Nặc Nhân, thấy bộ dáng mất tập trung của cậu, chỉ đành nói: "Cái này người nên hỏi Nặc Nhân."

Ánh mắt lấp lánh của Phượng thượng tướng lập tức nhìn về phía cháu dâu, "Nặc Nặc, cháu có?"

Sa Nặc Nhân đột nhiên bị hỏi, còn có chút không bình tĩnh nổi, "Cái gì?"

Phượng Bạc lập tức khà khà nói: "Ông nội ta cũng muốn trẻ ra giống như tiểu thúc!"

Lúc này Sa Nặc Nhân mới biết ông đang hỏi cái gì, nhưng là, Ngọc Phượng Tiên còn chưa có trưởng thành, trước đó cậu đã lãng phí một trái, nếu như lại hái thêm một trái cũng quá đáng tiếc, dược tính của Ngọc Phượng Tiên lúc trưởng thành tốt hơn nhiều so với lúc này, hơn nữa trái cũng lớn hơn, hiện tại không thể hái được.

"Cái này, phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa, hiện tại... không có." Sa Nặc Nhân chỉ có thể nghĩ đến lý do này.

Xích Linh cũng phát hiện mỗ phụ trẻ ra, cũng không nghĩ tới đây là bút tích của Sa Nặc Nhân, bất quá ngẫm lại cũng đúng, dù sao thì Pidgey cũng sẽ cho cậu một ít đồ vật kỳ kỳ quái quái.

Phượng thượng tướng ha ha cười, "Không sao, không sao, ta có thể chờ."

Sa Nặc Nhân cũng cười rộ lên, không có cẩn thận giới thiệu Ngọc Phượng Tiên, sợ Xích Linh hỏi, cậu không có cách nào giải thích.

Truyện Chữ Hay