Thi đấu chọn người kế nhiệm đảo mắt đã tới, ngày đó phi thường long trọng, nơi thi đấu đặt ở trường đấu hoàng gia, cùng ngày, các ký giả truyền thông đã hội tụ đầy đủ, muốn quan sát trực tiếp, không phải người có danh tiếng địa vị, căn bản rất khó chiếm được ghế, còn có không ít nhân viên quan trọng của nước khác, cũng tới xem thi đấu. Dân chúng ngàn dặm xa xôi đến đế đô tinh xem thi đấu, chỉ có thể tập trung ở bên ngoài trường thi đấu hoàng gia, thông qua TV giả lập, toàn bộ tình huống bên trong trường đấu đều được phát sóng trực tiếp, cho dù như vậy, tất cả dân chúng cũng rất thỏa mãn, cảm giác giống như người mình ủng hộ đang ở ngay trước mặt vậy.
Cuộc thi đấu còn chưa bắt đầu, dân chúng bên ngoài sân thi đấu đã tập trung đông nghịt. Bọn họ phân thành hai phe, đều là tự tổ chức ra, còn có người dẫn đầu, bọn họ phân biệt đứng ở hai bên trước TV giả lập, hò hét trợ uy cho Vương tử mình ủng hộ, bất quá, cũng có mấy người đứng đằng xa quan sát, những người kia chính là dân chúng ủng hộ Dương Vương, so với hai phe phía bên này, người ủng hộ Dương Vương, quả thật là rất ít.
Nguyên nhân chính là do những người ủng hộ Xích Kính, xuất khẩu cuồng ngôn(), mời Xích Linh Vương tử nhanh chóng cút trở về dưỡng thương, bệnh nhân nên thành thật nằm trên giường, còn đi ra tranh vị trí đế quân cái gì, coi như là may mắn có thể đăng vị, có thể sinh ra tiểu hoàng tử hay không cũng là một vấn đề, dù sao loại phóng xạ hạt nhân không rõ kia lợi hại như vậy, ai biết có thể có bệnh biến chứng() hoặc vô sinh hay không, Tinh Diệu đế quốc đã không thể chịu đựng nổi đế quân kế vị đời tiếp theo không có hậu đại() lần thứ hai.
: nói ra những lời ngông cuồng
: từ bệnh này chuyển sang loại bệnh khác
: con cháu đời sau
Đây thực ra là vấn đề rất thực tế, chính vì bệ hạ hiện nay không có hậu đại, mới có thể khiến người tâm động (ở đây là có ý nghĩ xấu như muốn cướp ngôi ý), mấy vị đang nắm quyền, hao tổn tâm cơ muốn có được vị trí kia, khiến thực lực đế quốc giảm xuống, khoa học kỹ thuật trì trệ không tiến, không thể phát triển, tất cả đều do lục đục nội bộ, tranh quyền đoạt lợi, nếu những chuyện như vậy lại tới một lần nữa, Tinh Diệu đế quốc quả thực sẽ sụp đổ!
Những người ủng hộ Xích Linh cũng không chịu thua kém, lập tức châm biếm lại, thân thể Xích Kính Vương tử quả thực là khỏe mạnh, kết hôn mấy năm rồi, cũng không sinh được một đứa con, các ngươi còn có tư cách gì chỉ trích Xích Linh Vương tử? Vương tử phi của Xích Linh Vương tử dù sao cũng chưa có trưởng thành, chờ sau khi trưởng thành, bảo đảm sinh cho các người một tổ tiểu Hoàng tử, cho các ngươi thèm chết!
Vì vậy, đại chiến nước miếng liền nổ ra, song phương đều không thể tách rời ra, nếu như không phải có hộ vệ duy trì trật tự, đảm bảo bọn họ sẽ vung nắm đấm lên đánh nhau!
Những người ở trong trường đấu, cũng không biết đến hỗn loạn bên ngoài.
Một nhà Diễm Vương được hộ vệ hộ tống tiến vào trong trường đấu, dẫn tới vị trí đã được sắp xếp trước, thong dong ngồi xuống, một nhà Thanh Vương đã sớm đến, tất cả mọi người ở đó đều nhìn về phía bọn họ, Sa Nặc Nhân ngồi bên cạnh Xích Linh, đối với sự chú ý như vậy có chút không quen, Xích Linh đúng lúc nắm chặt tay cậu, ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Sa Nặc Nhân. Cậu kéo môi nở nụ cười, tất cả căng thẳng cùng bất an, đều biến mất trong nháy mắt.
Toàn bộ khung cảnh đó đều được phát sóng trực tiếp, tất cả người ở đế quốc đều thấy được, Xích Linh Vương tử lãnh khốc vô tình, cư nhiên sẽ lộ ra ánh mắt ôn nhu như vậy, quả thực khiến tất cả mọi người khiếp sợ, đồng thời, người trên cả đế quốc cũng vào lúc này biết được, Xích Linh Vương tử có bao nhiêu sủng ái đối với người yêu của anh.
Một nhà Thanh Vương cách đó không xa, Iman ánh mắt băng lãnh nhìn tất cả những thứ này, khó chịu hừ lạnh, thời điểm hắn leo lên được cái ghế đế hậu kia, nhất định phải đem Sa Nặc Nhân đạp xuống dưới chân, xem trong mắt Xích Linh còn có nó hay không!
Tất cả mọi người ở hiện trường cũng như ở đế quốc, còn phát hiện một chuyện vô cùng kinh ngạc ----- Diễm Vương cùng Diễm Vương phi làm sao trẻ như vậy?! Hoàn toàn chính là bộ dáng hai, ba mươi tuổi!
Sự phát hiện này, khiến hiện trường hoàn toàn tĩnh mịch, ngay cả đám người đỏ mặt tía tai phía ngoài sân, cũng không hẹn mà cùng yên tĩnh lại, lẳng lặng nhìn chăm chú vào một nhà Diễm Vương.
Bất quá, trọng điểm ngày hôm nay không phải là xem ai trẻ ra, mà là muốn tuyển chọn một vị tân quân đủ để đảm đương trọng trách của đế quốc, đây là đại sự hàng đầu! Tất cả nhân viên quan trọng của chính phủ, những người có địa vị cùng các tướng quân đều đã ngồi xuống, đợi thời giân vừa đến, là có thể bắt đầu.
Ở trường đấu có không ít khách mời nước khác, hầu hết đều là những gương mặt quen thuộc, chỉ có một khuôn mặt mới, người kia yên tĩnh ngồi tại vị trí của mình, nghiêng người chống khuỷu tay lên trên tay vị, thành thục ổn trọng, cử chỉ bất phàm, hắn có đường nét cường tráng, một đôi mắt sâu thẳm, giờ khắc này chính là đang chăm chú nhìn Sa Nặc Nhân.
Sa Nặc Nhân liếc mắt nhìn lại hắn một cái, không để ý chút nào, cho là người kia cũng giống như những người khác, đối với Vương tử phi mới lên là cậu có chút hiếu kỳ, cũng không có nghĩ nhiều.
Nhưng Xích Linh lại không cho là như vậy, trong trường hợp quan trọng như vậy, cư nhiên xuất hiện một người không ai nhận ra, hơn nữa còn ngồi ở vị trí khách mời ngoại quốc, còn là chủ vị!
"Phụ thân, người kia là ai?" Xích Linh hỏi.
Diễm Vương nhìn sang, bốn mắt nhìn nhau (=))), Diễm Vương chủ động gật đầu một cái lấy đó bắt chuyện. Trước đó, ông cũng là lúc mới vào sân, mới nhận được tin tức, có một người như vậy.
"Hắn là đại hoàng tử thiên tài của Lai Sách đế quốc --- Schleyer • Tháp Lợi Hách, lai lịch lớn như vậy, mọi chuyện chắc chắn sẽ không đơn giản." Diễm Vương thấp giọng nói, trong tâm có chút lo lắng.
Xích Linh nhíu mày, thiên tài luôn luôn tự xưng là mạnh nhất Bạch Ngân tinh hệ, đế quốc này chưa bao giờ giao lưu với ngoại giới, chỉ sợ ngoại giới học xong khoa học kỹ thuật của bọn họ, mà Lai Sách đế quốc, lại là đại đế quốc mạnh nhất, không nghĩ tới đại hoàng tử của bọn họ sẽ đích thân tới đây, chuyện này quả thực kỳ quái.
QT là tiên tài hoa toàn cánh tay ai biết thì có thể nói mk sẽ sửa nhé
Diễm Vương dặn dò: "Ngươi cẩn thận một chút, ta thấy hắn là "lai giả bất thiện()"."
: người tới không có ý tốt
Xích Linh theo tiếng, "Ta biết."
Cuộc thi đấu chọn người kế nhiệm này sẽ được tiến hành trong hai ngày, thời gian của cả ba trận đấu đã được ấn định.
Trận đầu là so sức chiến đấu.
Thời gian vừa đến, người chủ sự lần này --- tứ đại thượng tướng, Ba Lan Khâm • Adorno là người đứng ra đại biểu đứng dậy nói phần mở màn, cũng long trọng giới thiệu khách quý đến từ Lai Sách đế quốc ---- hoàng tử Schleyer, để những người không có mặt ở đây đều biết, cuộc tỷ thí ngày hôm nay quan trọng như thế nào, ngay cả thiên tài mạnh nhất chưa bao giờ giao lưu với ngoại giới, đại hoàng tử của đế quốc đệ nhất Lai Sách đế quốc, cũng tự mình trình diện, ngẫm lại việc này đối với Tinh Diệu đế quốc mà nói, là vinh quang lớn tới mức nào!
Ba Lan Khâm nói khá nhiều lời ca tụng, trực tiếp đem Lai Sách đế quốc nâng lên trời, điều này khiến cho Xích Linh hơi cau mày, Ba Lan Khâm là uống nhầm thuốc sao? Tự hạ thấp bản thân đến như vậy? Trọng điểm ngày hôm nay không phải nịnh hót Lai Sách đế quốc, mà là chọn lựa tân quân của Tinh Diệu đế quốc! Có phải hắn lầm đối tượng?
Ba Lan Khâm thần tình kích động nói nửa ngày, hoàng tử Schleyer một chút phản ứng cũng không có, thậm chí đến tư thế ngồi cũng không đổi chút nào, hiển nhiên là xem thường đối với mấy lời nịnh hót của Ba Lan Khâm.
Phượng thượng tượng cũng nghe không nổi nữa, ho khan một tiếng, thấp giọng nói: "Cũng đã nói không sai biệt lắm, nếu như ngươi sừng bái người ta như vậy, sau trận đấu có thể cùng người ta từ từ nói chuyện."
Ba Lan Khâm không thấy Phượng Vô Quytrào phúng, cũng không có tiếp tục nhiều lời, chỉ nói thi đấu bắt đầu.
Trên người Xích Linh mặc đồng phục tác chiến màu đen, chân đi giày tác chiến cùng màu, đây là trang phục anh thường mặc lúc tác chiến. Xích Kính cũng mặc một bộ đồ rộng rãi, hiển nhiên vì cuộc tỷ thí này, quần áo cùng giày của bọn họ đều được tuyển chọn rất kỹ càng, cao thủ so chiêu, cách biệt , giây cũng có thể tạo thành cục diện không thể cứu vãn.
Thấy tình hình như vậy, Sa Nặc Nhân lại bắt đầu khẩn trương, đến nay Xích Kính chưa từng sử dụng đến năng lực thức tỉnh của hắn, ngay cả Xích Linh cũng không biết năng lực mới thức tỉnh của hắn là gì, giao thủ với người như vậy, quả thực khiến người ta không thể không lo lắng!
Xích Linh đứng dậy, nhìn Xích Kính đã tới giữa sân đấu, động viên nói: "Đừng lo lắng, tôi sẽ không thua hắn."
Sa Nặc Nhân rất hồi hộp, "Anh cẩn thận một chút."
Xích Linh gật đầu vào trận, không có do dự nữa, lúc này đi tới giữ sân.
Phượng Vô Quythượng tướng đứng lên nói: "Bây giờ ta thông báo quy tắc tranh tài. Xét thây thân phận của hai vị cao quý, trong khi tỷ thí, khi một bên mất đi sức chiến đấu, lập tức ngừng thi đấu. Trong quá trình thi đấu, không được dùng bất cứ loại dược tề nào, không giới hạn phương thức đánh cận chiến, cấm sử dụng vũ khí nóng, người theo dõi trên khán đài không thể sử dụng bất cứ phương thức nào can thiệp vào trận đấu, nếu không kết quả của trận thi đấu này sẽ không có hiệu lực. Hai vị còn có vấn đề gì?"
Xích Linh cùng Xích Kính đều tỏ vẻ, không có ý kiến.
Thi đấu, chính tức bắt đầu.
Xích Linh có thói quen sử dụng kiếm, lần này vẫn lựa chọn nhuyễn kiếm anh vẫn hay đeo bên người.
Xích Kính thì lại đem trường thương đã được chuẩn bị kỹ càng từ lâu ra, cái gọi là dài một tấc mạnh một tấc, phỏng chừng chính là căn cứ vào tâm thái này của Xích Kính.
Hai người đứng ở giữa sân, mắt Xích Kính bắn ra hàn quang, nhìn chằm chằm Xích Linh đối diện, hắn đã cảm nhận được, đấu khí xung quanh Xích Linh chỉ mới đến cấp , trong thời gian ngắn ngủi, từ cấp nhảy lên cấp , tốc độ đã rất kinh người, bất quá so với hắn, vẫn là chênh lệch một đoạn dài.
Xích Kính rất có phong độ huynh trưởng, khiêm tốn nói: "Linh đệ, kỳ thực thời gian thi đấu có thể lùi xuống một chút nữa, có thể thời gian này là do bốn vị thượng tướng định ra, thân thể của ngươi còn chưa khỏe, tỷ thí với ngươi như vậy, vi huynh hổ thẹn trong lòng."
Xích Kính rất thích làm dáng, càng nhiều người, sẽ càng giả tạo. Xích Linh lạnh lùng nói: "Không cần hổ thẹn, ngươi cứ việc đánh lại đây."
Xích Linh vung nhuyễn kiếm một cái, thân kiếm đột nhiên thẳng tắp, hàn quang lạnh lẽo.
Xích Kính chính là chờ câu nói này của anh, lời khách sáo đã nói, nếu như anh vẫn khăng khăng muốn so đấu, khi thật sự xảy ra chuyện gì, vậy coi như không liên quan tới hắn, người ngoài cũng không thể nói hắn bắt nạt Xích Linh còn chưa có hồi phục. Như vậy, hắn có thể xuất ra toàn lực!
Xích Kính ra chiêu trước tiên, ngắn ngủi trong nháy mắt, binh khí hai người trên không trung "đang cheng" mấy tiếng, bởi tốc độ quá nhanh, rất nhiều người căn bản không thể thấy rõ động tác bọn họ ra tay. Này cũng không thể trách, ở đây ngoại trừ mấy vị Resse từ cấp trở lên, những người khác, coi như sức chiến đấu không thấp, cũng không có khả năng vượt qua vực sâu cấp , quyết đấu của cao thủ cấp , bọn họ tự nhiên không theo kịp tốc độ. Mà mấy người cấp bên kia, đều là nhìn đến không chớp mắt.
Sa Nặc Nhân có chút nỏng nảy, cậu chỉ có thể nghe thấy mấy tiếng "keng keng", căn bản không thấy rõ chiêu số của bọn họ, liếc mắt nhìn xung quanh, lặng lẽ phóng thích tinh thần lực, ngưng tụ về đôi mắt, cứ như vậy, là có thể thấy rõ ràng động tác ra chiêu của bọn họ.
Hai người dây dưa so chiêu, trong chốc lát đã ra hơn mười chiêu, Xích Kính thế tiến công hung mãnh, Xích Linh phòng bị kín kẽ đến không một chỗ hở. Xích Kính tiếp tục tấn công, Xích Linh vẫn cứ phòng bị, đồng thời chậm rãi lui về phía sau, tránh khỏi trường thương Xích Kính đâm tới, Xích Linh lấy thân kiếm đón đỡ, đồng thời lui thân về hướng khác, khi ở trên không trung, liền đưa một tay ra, đọc thầm trong đầu, tứ phương cầm cố.
Nguyên bản Xích Kính đuổi giết tới, đột nhiên ngừng lại giữa không trung, như là có một bức tường vô hình, đem hắn giam ở bên trong, hắn khua thương đâm xuống, mỗi lần đánh xuống, năng lượng giam cầm hình vuông sẽ phát ra bạch quang. Ban đầu, Xích Linh sử dụng tứ phương cầm cố chỉ có thể tạo thành những tấm năng lượng mỏng, có thể hạn chế hành động của đối phương, hiện tại theo sức chiến đấu được nâng cao, tứ phương cầm cố của anh đã có thể xuất hiện thực thể, nếu có người có thể giống Sa Nặc Nhân, tinh thần lực hơn người, cũng tập trung ở trên mắt, nhất định cũng có thể nhìn thấy, Xích Kính quả thực bị giam cầm trong một khối năng lượng lục giác.
Xích Linh khống chế cầm cố, chậm rãi thu nhỏ, muốn đem hắn khóa lại. Xích Kính luôn luôn giãy dụa, dùng sức đánh lên cấm cố, đột nhiên dừng lại, nhìn Xích Linh, lộ ra mộ nụ cười trào phúng, cũng duỗi một tay về phía trước. Xích Linh bỗng nhiên mở to hai mắt, nhanh chóng chặt đứt khống chế với tứ phương cầm cố, toàn bộ tứ phương cầm cố, trong nháy mắt đã bị Xích Kính hấp thu mất!
- ---- Hấp thu năng lượng!