Cùng lúc đó một giọng nói từ bên ngoài truyền đến.
"Không tệ, ngay cả sát thiên trận cũng biết nhưng rất tiếc đã quá muộn.
Những gì các ngươi đã làm với Huyết Ma tông thì nhất định phải trả giá bằng tính mạng.
Nhưng các ngươi yên tâm, ta sẽ không trực tiếp giết chết mà đem linh hồn các ngươi cho thiên hỏa thiêu đốt mấy vạn năm.
Cho các ngươi chịu đựng sự đau khổ và dày vò.
Muốn chết cũng không được mà muốn sống cũng không xong.
Ta sẽ cho thế nhân biết rằng khi dám đắc tội với Huyết Ma tông ta sẽ có một kết cục vô cùng bi thảm".
Triệu Viễn lạnh lùng nói "nếu không muốn chết thì tập chung tới bên này".
Nói xong rồi lại tiếp tục truyền âm cho người Phong Thiên Tiếu.
"Các ngươi tập chung bảo vệ những người khác.
Lâu không khởi động tay chân nên sát thiên trận này có lẽ một cơ hội với ta".
Lúc này ở bên ngoài trận pháp dần dần từ trong không gian hiện hai hai bóng người.
Tuy vậy nhìn chẳng khác gì ma thân, bóng người cao lớn.
Toàn thân bao phủ bởi ma khí, từ trên người phát sát khí khiến một số tu sĩ cảnh giới thấp không thể không chế được bản thân.
Sát khí ăn mòn lý trí cho đến dần mất đi ý thức rồi tự lấy ra vũ khí chém giết lẫn nhau.
Vô số tu sĩ đã hiểu chuyện gì đã xảy ra nên dồn dập chạy về chỗ mấy người Triệu Viễn.
Đứng tập trung vào một chỗ.
Phong Thiên Tiếu nhắc nhở "tiểu tử, nếu cảm thấy không được rồi thì nhanh chóng nói với hai lão đầu bọn ta.
Không tiểu tử ngươi gặp chuyện gì bất chắc thì ta cũng xong luôn rồi".
Triệu Viễn cười mỉm "không sao, ta không dễ chết như vậy đâu".
Một số tu sĩ bên ngoài không bị ảnh hưởng thấy toàn bộ Đế Đạo tông và vô số tu sĩ bị nhốt trong trận thì khinh thường mở miệng.
"Chưa gì đã bị trận pháp vây công rồi, đúng là quá vô dụng.
Với chút thực lực đó cũng dám nói là diệt đi Huyết Ma tông.
Thật quá nực cười".
Bên cạnh có người nghe vậy lại không đồng ý với quan điểm của hắn.
"Chỉ là ăn may thôi, nếu không có trận pháp này thì Huyết Ma tông chắc đã bị diệt.
Không thấy vị Thiên Đế của Huyết Ma đến hiện tại cũng chỉ còn người.
Dù hôm nay Đế Đạo tông không nhổ tận gốc Huyết Ma tông thì ít ra cũng đã diệt đi hơn nửa nội tình rồi".
Bên ngoài có nghị luận như nào thì Triệu Viễn cũng không để ý.
Chỉ tập chung quan sát sát thiên trận.
Trong long thầm khinh bỉ.
"Chỉ dựa chút trận pháp này cũng đòi vây khốn bổn tọa.
À mà nếu trực tiếp phá giải trận pháp này thì có chút chấn động quá.
Ta cũng phải xem chút hai lão ma này có bản lĩnh thì ngay cả Tây vực ma tộc cũng có thể cho chúng chạy qua Hải vực.
Nhưng chắc cũng chỉ là làm màu cho thế nhân xem, chủ yếu là cố ý thả vào đây.
Vậy bí mật trong này sẽ để bổn tọa đến phá giải đi".
Nếu người ngoài biết những suy nghĩ này của Triệu Viễn khinh thường.
Nhưng nếu ai biết Triệu Viễn là ai thì chỉ coi việc này như cơm bữa.
Bề ngoài Triệu Viễn lại lộ ra vẻ suy tư.
Thứ mà hắn quan tâm là bí mật của Huyết Ma tông, còn sát thiên trận hắn chỉ để bên ngoài.
Chỉ coi đó là một việc nhỏ.
Lúc này một trong hai lãi ma vừa xuất hiện hét lớn "chết hết đi".
Cùng lúc đó trận pháp ngưng tụ ra một đạo thiên lôi chuẩn bị đánh xuống đám người bên trong trận pháp.
Ở ngoài Thiên Ma đảo vài chục Km đang có hai lão đầu và một lão phụ nhân đang nghị luận.
"Không ngờ hai lão ma khai sáng ra Huyết Ma tông lại đột phá tới cảnh giới này.
Nhưng lại giữ kín tin tức không cho ngoại giới biết.
Chắc là đang thực hiện âm mưu nào đó".
Nhưng đột nhiên không gian chấn động.
Thình lình từ đó xuất hiện một người.
Nếu người của Đế Đạo tông ở đây sẽ nhận ra người này chính là Kiếm Tuyệt Trần.
Vừa xuất hiện trước mặt người này làm cho họ giật cả mình.
Tuy trong lòng cũng vô cùng khiếp sợ, đạt tới cảnh giới của họ hiện tại thì khó mà có người che giấu qua được linh thức ba người.
Nhưng lại có người làm được thì sao ba người này lại không khiếp sợ cho được.
Nhưng chỉ trong nháy mắt đã khôi phục như thường.
Lão phụ nhân bình tĩnh hỏi " đạo hữu cũng có hứng thú với trận chiến trước mắt này chăng".
Kiếm Tuyệt Trần không trực tiếp trả lời mà hỏi lại "theo ba người thì Đế Đạo tông có phần thắng không"?
Lão phụ nhân đó khẳng định chắc chắn như đinh đóng cột "khó có thể, hơn phân nửa là thất bại".
Kiếm Tuyệt Trần cười tà nói "nếu như thêm người như người đã tới trước đó cùng lão phu với một người như lão phu thì sẽ nào đây"?
Vừa dứt lời người này trực tiếp lùi về sau cách xa Kiếm Tuyệt Trần một khoảng.
Trong lòng thì không bình tĩnh được nữa như sóng một cơn sóng thần trực tiếp đập vào lòng ba người.
Một lão đầu hoảng sợ thốt ra "Đế Đạo tông các ngươi đã sớm mưu đồ diệt đi Thiên Yêu cung và Huyết Ma tông.
Những thứ các ngươi làm trước đó chỉ là cho dư luận ở phía Đế Đạo tông.
Khi hai thế lực đó bị diệt thì cả Hải vực sẽ không nhằm vào các ngươi mà sẽ còn cảm kích các ngươi.
Thật quá âm hiểm".
Nghe vậy Kiếm Tuyệt Trần cũng không tức giận mà còn cười phá lên.
"Các ngươi nghĩ sao thì ta cũng không quan tâm.
Nếu như Huyết Ma tông và Thiên Yêu cung không tới khiêu khích người đó thì đã không có chu kì ngày hôm nay".
Lão phụ nhân tò mò hỏi "người đó là ai"?
Kiếm Tuyệt Trần cười nhạt không trả lời mà tập trung quan sát mọi diễn biến bên dưới.
Bên trong trận pháp khí tức của Triệu Viễn tăng vọt.
Cùng với đó là hỗn độn chi hỏa lại càng cháy rừng rực.
Nhìn từ xa Triệu Viễn chẳng khác gì một hỏa thần.
Đạo thiên lôi đầu tiên cũng đã đánh xuống, những người cảnh giới thấp cảm được nguy cơ chưa từng có.
Thấy đạo thiên lôi này Triệu Viễn không những không sợ mà trực tiếp phi thân lên trực diện đón đỡ.
Hỗn độn chi hỏa bao toàn thân như cho Triệu Viễn lực lượng vô tận.
Tay phải giơ ra trực tiếp bắt lấy đạo thiên lôi này rồi há miệng ra nuốt vào.
Cũng trong giây phút đó Triệu Viễn vận chuyển lên Hỗn Độn lưu ly quyết.
Dẫn đạo thiên lôi này này đi khắp thân thể để rèn luyện thân.
Tuy trong chiến đấu Triệu Viễn không thể hiện ra mình là một thể tu.
Nhưng âm hắn lại rất quan trọng việc luyện thể.
Hai lão tổ của Huyết Ma thấy Triệu Viễn nhẹ nhàng đã hóa giải đạo thiên lôi này cũng thoáng kinh ngạc chốc lát.
Nhưng một người trong đó điều khiển sát thiên trận ngưng tụ ra thêm ba đạo thiên lôi đánh xuống Triệu Viễn.
"Nếu ngươi đã thích che chở những người này thì ta sẽ cho ngươi biến mất khỏi thế gian này trước" nói xong nở ra một nụ cười âm lãnh.
"Nếu ngươi đã tạo cơ hội cho ta tu luyện thì ta từ chối lại có phần không nể mặt.
Như vậy ta cũng không khách khí rồi".
Lần này cũng như vậy, Triệu Viễn dùng cách mà không ai có thể làm lại trực tiếp nuốt xuống ba đạo thiên lôi này.
Nếu hiện tại ai có thể nhìn thấy bên trong lớp áo của Triệu Viễn thì sẽ cả kinh một lát.
Làn da lúc đầu từ trắng như tuyết nhưng sau bắt chuyển sang màu vàng nhạt.
Càng lúc càng phát sáng sáng, tuy cảnh đẹp là thế nhưng lại bị quần áo Triệu Viễn che đậy lại.
Chỉ có một mình duy nhất hắn thấy.
"Người này có chú tà môn.
Nếu cứ như vậy không ổn rồi"
Trong lòng tuy vừa nghĩ nhưng hai tay lão ma đầu khống chế sát thiên trận này lại không ngừng bấm niệm từng đạo phát quyết.
Cùng với đó là vùng trời trên Thiên Ma đảo dần tối lại.
Thiên địa đột nhiên dị biến làm cho tất cả mọi không rõ chuyện gì đang xảy ra.
Những người biết thì đã không ngừng lui ra xa..